Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Chương 421ĐÁNH GỤC ĐẠI BOSS
Ninh Tịch hít một hơi thật sâu, chỉ trong chớp mắt biểu cảm trên mặt và trạng thái của cô đã hoàn toàn thay đổi.
Cô cụp mắt, cúi thấp đầu đứng trước mặt Lục Đình Kiêu chẳng nói năng gì.
Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai một…
Trong đầu đang thầm đếm ngược mười giây.
Lục Đình Kiêu thấy cô gái nhỏ cúi đầu ỉu xìu, trong lòng anh dù không đành lòng nhưng biểu cảm trên mặt vẫn giữ vẻ lạnh băng băng, không hề dao động, rất kiên quyết.
Giây tiếp theo, khi Ninh Tịch ngẩng đầu lên vành mắt đã đỏ bừng, trong đôi mắt đã ầng ậng nước, nước mắt rưng rưng nhưng không rơi xuống.
Đồng thời, giọng của cô gái cũng khàn đi, lại còn cực kì mềm mại, cẩn thận từng tí một bước đến trước mặt Lục Đình Kiêu, dùng hai ngón tay khe khẽ nắm lấy tay áo anh giật giật: "Lục Đình Kiêu… thực sự không được à?"
Gương mặt lạnh băng băng của Lục Đình Kiêu trong phút chốc dường như nứt ra một cái hố, nhưng miệng thì vẫn khăng khăng cố thủ không chịu đồng ý: "Không được, Ninh Tịch, bất kì chuyện gì tôi đều có thể đồng ý với em nhưng riêng chuyện này thì không."
Ngay lập tức sau đó, nước mắt Ninh Tịch liền lã chã rơi, giọng nói lại càng đáng thương: "Lục Đình Kiêu, xin anh đấy, tôi thật sự rất thích kịch bản này mà, tôi đảm bảo tuyệt đối sẽ giữ cho mình an toàn, có được không? Tôi…"
Lục Đình Kiêu: "Được."
Ninh Tịch: "!!!"
Hả hả hả? Cái gì cơ???!!
Mới chỉ dùng có một thành công lực đã đánh bại được Đại Boss, mỹ nhân kế còn chưa kịp dùng mà?
Thế mà đã xong rồi ấy hả?
Cái này như kiểu là dùng kĩ năng tân thủ mà cũng đánh gục được Đại Boss ấy! Quả thật là lỗi hệ thống mà!
Ninh Tịch sững sờ mất một lúc mới phản ứng lại được ngay sau đó cô liền nhảy cẫng lên: "Boss đại nhân! Anh đồng ý rồi à? Anh thực sự đồng ý rồi à?"
Vẻ mặt của Lục Đình Kiêu cứng đờ, hình như cũng vừa mới nhận ra là mình mới nói cái gì xong, anh cau mày bóp trán, thần sắc cực kì bất đắc dĩ: "Tôi có thể thu hồi câu nói đó lại không?"
Ninh Tịch vội vàng gào lên: "Đương nhiên là không được rồi!!! Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy!!! Anh anh anh....anh mà nuốt lời tôi khóc cho anh xem đấy!"
Lục Đình Kiêu thở dài một cái: "Được rồi, không nuốt lời."
Thực ra, lúc nước mắt của cô lã chã rơi xuống, anh đã biết thừa mình chắc chắc sẽ thỏa hiệp, đã thế việc gì phải cố chấp thêm nữa.
Thậm chí, rõ ràng biết rằng cô có thể đang giả vờ nhưng vẫn chẳng thể chống cự, anh tỉnh táo nhìn lý trí của bản thân sụp đổ.
Tiếc nuối duy nhất của Ninh Tịch lúc này chắc là không thể lao đến tặng cho Lục Đình Kiêu một cái ‘Muah~’ thật kêu, cô phấn khích hét lên: "Oa! Vạn tuế! Boss đại nhân quá tuyệt vời! Có cấp trên như anh, quả thật là phúc của cả đời... à không, mười đời của tôi ấy chứ! Sự kính ngưỡng của tôi đối với anh như núi cao, rộng như....."
Khóe miệng Lục Đình Kiêu khẽ cong cong, bất đắc dĩ ngắt lời cô: "Được rồi! Không cần phải nịnh nọt tôi nữa, bây giờ mới qua được cửa của tôi thôi nhưng nếu như em thử vai thất bại, tôi sẽ không cho em đi cửa sau đâu, biết chưa?"
"Thử vai thất bại á! Sao có thể thế được! Chỉ cần anh đồng ý là được rồi ~~~ Đại Boss tôi còn đánh được, huống chi là mấy con quái nho nhỏ?" Vẻ mặt của Ninh Tịch tràn đầy tự tin.
Thấy vẻ vui tươi của cô, chút băn khoăn cuối cùng trong lòng Lục Đình Kiêu cũng tan biến.
Thôi vậy, cùng lắm thì sau này anh phái người theo dõi sát sao đoàn làm phim, cô vốn dĩ không phải chim lồng cá chậu, sao phải dùng danh nghĩa của tình yêu để trói buộc cô.