Chưởng Khống Tu Chân
Nam Phong nghe vậy thì không khỏi hỏi.
- Kỳ lạ, nếu đúng như tiền bối nói, nơi thấp bé vẫn hoàn nơi thấp bé, vậy nơi tiểu vùng hẻo lánh này đâu thể nào tồn tại những mầm móng mà thế lực lớn như Kỳ Hải Nam Vân Tông có thể nảy sinh hứng thú, thu nhận. Họ đâu cần phải khổ tâm tạo nên Học phủ Kỳ Lam cho mệt người?
Giọng khàn khàn liền giải thích.
- Đúng, xét về mặt huyết thống di truyền thì ở những nơi cấp thấp như thế này sẽ không thể xuất hiện mầm tốt về thiên phú để bồi dưỡng, trừ phi giống như trường hợp của ngươi, mang dòng máu “rơi” của một cường giả nào đó đi ngang qua. Tuy nhiên, nếu xét về mặt thực tế, trong cõi trời đất này có rất nhiều loại “kỳ đan dị thảo” có năng lực cải tạo thiên phú thể chất của một người, mà vật này lại không hề thiếu trong một thế lực lớn như Kỳ Hải Nam Vân Tông. Cho nên, việc tạo ra những tiểu thế lực như Học phủ Kỳ Lam nằm ở vùng hẻo lánh, cốt yếu là để Kỳ Hải Nam Vân Tông tìm về những mầm móng có khả năng chiến đấu, biết tư duy tốt, thiên phú lĩnh ngộ cao, sau đó để chúng phục dụng “kỳ đan dị thảo” nhằm cải thiện thể chất của chúng, biến chúng từ một con cá chép thành một con mãnh thú thật sự, dù rằng tỷ lệ thành công này không cao, nghìn người cũng chưa chắc đã được một, hai người.
- Ngươi nên biết, dù là ở nơi có điều kiện tốt như các danh tộc, hoàng thất triều đình thì thiên tài giấy luôn luôn nhiều hơn thiên tài thật sự. Trải qua một chút gió tanh mưa máu, thì từ nghìn người, vạn người chỉ còn lại vài người thiên tài là có thể đứng vững. Đó cũng là lý do chính yếu các thế lực phải luôn tìm về nhân tài để thay thế cho những vị trí đã mất.
Nam Phong lại có thêm thông tin.
- Ra là vậy. Thế mục đích tiền bối muốn nói chuyện với ta, một người không quen biết là gì?
Giọng khàn khàn mới sựt nhớ ra việc chính yếu, nói.
- À, ta chưa giới thiệu với ngươi. Ta tên là Văn Thừa Ân, ngươi cứ gọi Văn lão là được. Ta là một trong một trăm lẻ ba vị sứ giả của Tiêu Thiên Tông, nhận lệnh của tông chủ tìm kiến nhân tài về cho Tiêu Thiên Tông. Mục đích của ta, ngươi hẳn là đã hiểu.
- Vâng, ta hiểu thưa tiền bối. Nhưng mà thưa tiền bối, à không, thưa Văn lão, ta thật sự sở hữu sức mạnh khác thường, không phải chỉ bình thường như bao người?
Văn lão trở nên nghiêm túc giọng, nói.
- Phải, nó không những kỳ lạ mà còn mạnh mẽ hơn Linh Nhân cảnh bình thường rất nhiều. Ngươi có thể hiểu, ở cấp bậc của ta đều có năng lực nhìn qua một người yếu hơn sẽ hoàn toàn phân tích được sức mạnh, thiên phú của họ. Nhưng khi quan sát ngươi, ngoài việc ta biết được ngươi mạnh hơn Linh Nhân cảnh thông thường khác, còn lại thì không, kể cả thiên phú thể chất của ngươi. Nói tóm gọn lại là cảm nhận được, biết được nhưng không thể đo lường. Đây là trường hợp dị biệt đầu tiên ta gặp phải trong đời, dù là các thể chất hiếm có hay Huyền Thể, Địa Thể cũng chưa từng làm khó ta như vậy.
Nam Phong tiếp tục có thêm thông tin. Hắn nói.
- Dựa theo lời Văn lão đã nói với ta khi nãy, Tiêu Thiên Tông của Văn lão không phải là nhỏ yếu hơn so với Kỳ Hải Nam Vân Tông? Nếu thật vậy, ta không nghĩ giữa bên lớn và bên nhỏ, ta lại đi theo bên nhỏ được. Lớn vẫn có danh vọng và cái tốt lớn hơn rất nhiều.
Vân lão liền cười nhạt, bảo.
- Đúng, nói về danh tiếng, được nhiều người biết đến thì Kỳ Hải Nam Vân Tông quả thật là hơn Tiêu Thiên Tông của ta. Nhưng xét về sức mạnh thì chưa biết ai ăn ai thua đâu. Với lại, ngươi cũng đừng nghĩ gia nhập một thế lực lớn là tốt. Người đông thì đất chật, chưa kể lại còn có vô vàng mối quan hệ phức tạp, con cha cháu ông quyến luyến bên trong, đối với kẻ không có gia cảnh như ngươi thì chính là như lọt vào ổ rắn, tiến không được, mà lùi cũng không xong. Còn Tiêu Thiên Tông của ta, diện tích và danh tiếng tuy có phần nhỏ hơn thật, nhưng khẳng định là đối xử công bằng với các đệ tử, tuyệt không hề có chuyện ỷ lớn hiếp bé, là nơi tốt nhất mà bất kỳ một thiên tài đơn độc nào cũng đều muốn gia nhập.
Nam Phong liền đáp.
- Nếu thật sự là một nơi tốt, ta thiết nghĩ Văn lão sẽ không ở đây, trong địa phận của Kỳ Hải Nam Vân Tông.
Văn lão hiểu ý đá xoáy của hắn. Lão thở dài, nói.
- Cũng hết cách, danh tiếng của Kỳ Hải Nam Vân Tông quá mạnh nên thành ra đệ tử nhận về hằng năm đều rất nhiều. Tiêu Thiên Tông ta thì rơi vào thế khó tiến, đệ tử chết đi thì nhiều mà đệ tử gia nhập lại ít, mà cũng chỉ toàn là thiên tài giấy nên mới phải đưa ra kế sách trộm hạt giống trước ngày thi tuyển thế này để bù đắp. Bất quá ngươi nhìn mà xem, Tiêu Thiên Tông chúng ta tuyển người chính là cử bậc cường giả như ta lựa chọn và bảo hộ nhân tài, còn Kỳ Hải Nam Vân Tông lại chỉ đưa những nhân vật tầm thường, hai, ba cái Đại Linh cảnh nhỏ nhoi xét duyệt tiềm năng. Giữa một bên khao khát nhân tài và một bên cứ tựa như đến cũng được, không đến cũng không sao. Bên nào tốt đẹp hơn thì ta tin tưởng ngươi là người rõ nhất.
- Văn lão, người đang ở cảnh giới nào rồi?
- Tông Cảnh.
- Ừ hứm. Vậy đại khái phía trên Phá Huyền Cảnh còn có những cảnh giới nào?
- Chính là Tông, Tôn, Hoàng, Địa, Đế, Thánh, Thiên, và Hư Không cảnh là cảnh giới siêu thoát bầu trời này. Mà ngươi đừng hỏi nữa, không vào Tiêu Thiên Tông ta thì cũng đừng nghĩ ta sẽ giải đáp nữa.
Nam Phong hơi trầm tư một lúc, rồi nói.
- Được, ta sẽ không hỏi chuyện ngoài lề. Ta sẽ bắt đầu hỏi vào bên trong Tiêu Thiên Tông của Văn lão để xem xét có đúng là phù hợp, là nơi ta thật sự nên đến hay không.
- Cái này ta cũng không ngại trả lời giúp ngươi, nhưng cũng đừng hỏi những điều vượt quá thân phận.
- Vâng, ta rõ thưa Văn lão.
- Thắc mắc đầu tiên, Văn lão nói Tiêu Thiên Tông rất công bằng giữa các đệ tử là như thế nào?
Văn lão trả lời nhanh chóng.
- Đơn giản mà nói. Ở những thế lực khác, một khi ngươi trở thành đệ tử và tiến nhập vào đó, ngươi phải dựa vào rất nhiều mối quan hệ mới có khả năng được sống yên ổn, thoải mái thể hiện sức mạnh. Ta giả dụ thế này cho ngươi dễ hiểu. Ngươi không có hậu thuẫn nhưng lại mang trong người sức mạnh vượt trội, vậy thì khi ngươi vào đó, nếu ngươi chứng minh mình tài giỏi thì chắc chắn sẽ bị người ganh ghét, ra kế hãm hại để làm nhục ngươi, nhất là những tiểu tử có quan hệ rộng lớn, xem mặt mũi quý hơn tính mạng đã bị ngươi đánh bại hoặc bị ngươi cướp mất người si, còn nếu ngươi lựa chọn ẩn nấp, ít thể hiện thì bị xem là phế vật, bị tông môn điều tra để loại bỏ. Cách sống sót duy nhất dành cho ngươi dường như chỉ có một con đường, đó là làm chó cho một số tiểu tử bên trong đó để chúng bao nuôi ngươi.
- Nhưng còn khi ngươi tham gia Tiêu Thiên Tông của ta thì lại khác. Tiêu Thiên Tông của ta đặc biệt quan trọng về tính nghiêm khắc, thiết luật, đoàn kết và thiên tài thật sự. Mọi sự va chạm, xích mích, ganh ghét nhau đều chỉ được phép diễn ra ở cùng một cấp độ. Linh Nhân với Linh Nhân, tuyệt không bao giờ có chuyện Đại Linh với Linh Nhân, người ngoài cũng không thể nhúng tay vào. Nên với sức mạnh của ngươi hiện tại, gia nhập Tiêu Thiên Tông thì chỉ có ngươi ăn hiếp người chứ không ai ăn hiếp được ngươi. Đại Linh cảnh muốn đấu với ngươi, tiên quyết là phải đợi ngươi cũng trở thành Đại Linh cảnh. Nhưng mà như ta đã nói, Tiêu Thiên Tông ta quan trọng tính nghiêm khắc, thiết luật, nên nếu ngươi tự dưng gây sự vô cớ, giở trò ỷ lớn hiếp nhỏ thì ngươi sẽ bị xử phạt làm gương. Đây cũng chính là lý do cốt yếu khiến Tiêu Thiên Tông chúng ta không to lớn bằng Kỳ Hải Nam Vân Tông và năm thế lực khác. Bởi lẽ tâm lý bọn trẻ đa phần đều yếu đuối, chỉ muốn dựa chân trưởng bối để sống vui vẻ qua ngày, làm cha trên đầu người khác, còn trưởng bối thì lại muốn con cháu mình hạnh phúc, không bị ai ức hiếp. Nên cả bọn trẻ và trưởng bối đều rất ít người dám gia nhập Tiêu Thiên Tông ta, trở thành đệ tử hoặc trưởng lão. Nhưng dù vậy, nhờ tính bảo bọc thiên tài thật sự, Tiêu Thiên Tông chỉ sinh ra những thiên tài mạnh mẽ, vượt hẳn những thiên tài giấy của các thế lực khác. Đưa sức mạnh của Tiêu Thiên Tông ngang tầm với họ, thua chỉ là thua ở danh tiếng và lãnh địa đất đai. Hằng năm đều luôn có đệ tử tiến nhập vào Bảng Danh Chấn, Bảng Uy Chấn, người người biết danh.