Lăng Thiên Mộng Huyễn
Ta sẽ khống chế thương thế của hắn, trong vòng một ngày, tánh mạng của hắn không lo.
Lâm Dật Hiên cười nhạt một tiếng, nói qua liền đi tới trước người Đoàn Chính Thuần, trong tay lập tức xuất hiện mấy chục cây kim châm, cũng không thấy Lâm Dật Hiên ra tay như thế nào, trên người Đoàn Chính Thuần liền nhiều hơn mấy chục cây kim châm.
- Thương thế của hắn đã bị ta ổn định lại rồi, hiện tại có thể đi xem kiếm phổ.
Sau khi Lâm Dật Hiên thi hết châm, quay đầu nhìn về phía Bản Nhân.
Đám người Bản Nhân đều là cả kinh, vừa rồi Lâm Dật Hiên ra tay, bọn hắn đều không thấy rõ, chỉ thấy được kim quang lóe lên một cái, trên người Đoàn Chính Thuần liền cắm đầy kim châm, nhiều huyệt vị như vậy, Lâm Dật Hiên rốt cuộc là làm được như thế nào, thật không khác gì ghim loạn lên?
Mặc dù mấy người kinh sợ, bất quá cảm giác được khí tức của Đoàn Chính Thuần bình ổn lại, không giống luống cuống lúc trước, cũng đều thở dài một hơi, lúc trước bọn hắn cố gắng như vậy, cũng không đem khí tức trong cơ thể Đoàn Chính Thuần bình tĩnh trở lại, mà Lâm Dật Hiên chỉ thi châm một lần, liền đạt đến hiệu quả như thế, thanh danh Y Tiên quả nhiên không giống bình thường.
- Vậy được rồi, mời thí chủ theo ta đi vào.
Bản Nhân niệm một tiếng Phật hiệu, liền dẫn Lâm Dật Hiên hướng vào phía trong điện.
Tiến vào bên trong điện, Bản Nhân lại dẫn Lâm Dật Hiên đến một gian phòng che giấu, Lâm Dật Hiên đi vào, liền trông thấy trên tường trong phòng treo vài tập tranh ảnh tư liệu, nghĩ đến là kiếm phổ Lục Mạch Thần Kiếm không thể nghi ngờ.
- Thí chủ, những thứ này là kiếm phổ Lục Mạch Thần Kiếm.
Bản Nhân chỉ tranh ảnh tư liệu vào trên tường, nhẹ nhàng nói ra.
Nhưng mà Lâm Dật Hiên căn bản không có để ý tới Bản Nhân, lúc này hắn đang chuyên tâm mà nhìn tranh ảnh trên tường, hiện tại hắn không cầu mình có thể lý giải học được Lục Mạch Thần Kiếm, chỉ cần có thể ở trong thời gian nhớ kỹ là được, chỉ cần ghi nhớ tập tranh ảnh, như vậy về sau lúc nào muốn tu luyện cũng có thể.
Chừng mười phút đồng hồ vô cùng nhanh, cho nên toàn bộ tinh thần của Lâm Dật Hiên đều cố ghi nhớ lấy những tranh ảnh này.
Thời gian uống cạn chun trà vội vàng mà qua, Bản Nhân trực tiếp nói với Lâm Dật Hiên:
- Thí chủ, thời gian uống cạn một chun trà đã qua, mời theo lão nạp đi ra ngoài.
Lâm Dật Hiên chậm rãi nhắm mắt lại, đem những gì mình nhớ lướt qua một lần, xác nhận không sai về sau, mới chậm rãi mở to mắt nói:
- Tốt.
Bản Nhân nhìn bộ dạng Lâm Dật Hiên bình tĩnh, trong nội tâm có một chút kinh ngạc, bình thường nếu là người luyện võ nhìn kiếm phổ Lục Mạch Thần Kiếm, tất nhiên sẽ si mê trong đó, vậy mà Lâm Dật Hiên có thể bình tĩnh như vậy.
Hắn như thế nào nghĩ đến trên đời có tồn tại trong thời gian một chung trà, có thể ghi nhớ toàn bộ những tư liệu ở đây. trí nhớ kinh người của Lâm Dật Hiên tuy còn không đạt được đã gặp qua là không quên, nhưng lại có thể nhìn kỹ một lần mà không quên, hơn nữa mấy lần hồi tưởng, tập tranh Lục Mạch Thần Kiếm này liền khắc ở trong đầu Lâm Dật Hiên rồi.
Lâm Dật Hiên theo Bản Nhân về tới chánh điện, trong nội tâm hắn lúc này tự nhiên hết sức cao hứng, lại có một bí tịch lợi hại, tin tưởng dùng năng lực của Lục Mạch Thần Kiếm, ở trong đoạn thời gian, là vô cùng hữu dụng.
- Thí chủ, tập tranh Lục Mạch Thần Kiếm ngươi đã nhìn rồi, hiện tại mời cứu chữa Chính Thuần a.
Bản Nhân mang theo Lâm Dật Hiên trở lại chánh điện, liền nhàn nhạt nói.
- Không có vấn đề, bất quá hiện tại ta có ba biện pháp cứu chữa, loại thứ nhất, là hoàn toàn cứu chữa, bất quá lại cần hi sinh tu vi một người nội lực cao cường, dùng loại phương pháp này cứu chữa về sau, Đoàn vương gia chẳng những có thể khỏi hẳn, nội lực sẽ nâng cao một bước, loại phương pháp thứ hai thì có chút không ổn, tuy cũng có thể để cho Đoàn vương gia khỏi hẳn, công lực cũng không tổn hao gì, nhưng lại cần hao tổn ba mươi năm thọ nguyên, loại phương pháp thứ ba, chỉ có thể bảo vệ tánh mạng Đoàn vương gia không lo, nhưng mà một thân tu vị lại giữ không được, bất quá tuy tu vi Đoàn vương gia không bảo vệ được, nhưng có thể thành toàn người khác nội lực đại tăng.
Lâm Dật Hiên nhìn Đoàn Chính Thuần, chậm rãi nói ra.
- Thí chủ có thể đem ba loại phương pháp này nói kỹ càng một chút hay không, cũng để cho trong lòng chúng ta có một ngọn nguồn.
Bản Nhân nghe thấy Lâm Dật Hiên nói ra ba loại phương pháp, liền vội vàng hỏi.
- Loại phương pháp thứ nhất rất đơn giản, dùng tu vi nội lực một cao thủ làm dẫn, dùng nội lực cường đại kia điều chỉnh tốt khí tức trong cơ thể Đoàn vương gia, như vậy Đoàn vương gia liền có thể khỏi hẳn, nội lực đại tăng, bất quá cao thủ thân làm dẫn kia, tu vi cả đời sẽ mất hết, cũng vĩnh viễn không thể tu luyện lại.
Lâm Dật Hiên nhàn nhạt mà nói ra phương pháp thứ nhất, sau đó còn nói thêm:
- Loại phương pháp thứ hai là ta dùng kim châm kích phát tánh mạng Đoàn vương gia ra, dùng thọ nguyên bản thân Đoàn vương gia làm dẫn, đem khí tức trong cơ thể bình thường lại, loại thứ ba chính là ta dẫn xuất toàn bộ nội lực của Đoàn vương gia, quán chú đến thân thể một người khác, như vậy cũng có thể tiêu trừ tai hoạ ngầm trong cơ thể Đoàn vương gia, đồng thời cũng có thể để cho người tiếp thu nội lực đạt được toàn bộ nội lực của Đoàn vương gia.
Kỳ thật Lâm Dật Hiên còn có một biện pháp có thể hoàn toàn không có chút di chứng nào chữa tốt Đoàn Chính Thuần, bất quá phương pháp kia cần thời gian quá dài, ít nhất cũng cần chừng một tháng, Lâm Dật Hiên cũng không nhiều thời giờ ở chỗ này hao tổn cùng Đoàn Chính Thuần như vậy.
- Để ta làm dẫn.
Lâm Dật Hiên vừa mới dứt lời, liền chứng kiến Trử Vạn Lý tiến thêm một bước, lớn tiếng nói ra. Nhìn dáng vẻ của hắn, hiển nhiên là nguyện ý vì Đoàn Chính Thuần bỏ qua một thân tu vi.
- Không được, việc này vạn lần không được.
Lúc này Đoàn Chính Thuần một mực ở vào hôn mê vậy mà tỉnh lại, trực tiếp ngăn trở Trử Vạn Lý.
- Vương gia, người đừng nhiều lời, vì Vương gia bỏ qua thân tu vi này tính toán cái gì.
Vẻ mặt Trử Vạn Lý không quan tâm nói.
- Ngươi không được, tu vi của ngươi còn chưa đủ.
Lâm Dật Hiên nhìn Trử Vạn Lý nhẹ nhàng lắc đầu, tuy võ công của Trử Vạn Lý coi như không tệ, nhưng cách Lâm Dật Hiên yêu cầu còn kém một chút.
- Cái gì?
Trử Vạn Lý khẽ giật mình, có chút phản ứng không kịp.
- Ta nói, muốn nội công cao thủ, ít nhất phải lả cao thủ nội công nhất lưu.