Long Huyết Chiến Thần
Sau hàn đàm, là một vách núi.
Vượt qua hàn đàm, là Long Thần có thể tiếp tục hướng Thanh Mộc Thiên Thành đi tới, bởi vì trên bầu trời có không ít yêu thú, không cách nào che dấu thân phận của mình, cho nên Long Thần không lựa lên đường ở trên không trung.
Long Thần chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên phát giác ở giữa hàn đàm hình như có động tĩnh gì đó, ngay khi hắn vừa mới nhìn tới, liền thấy được cảnh xuân bông tuyết, lúc này đang từ dưới đáy hàn đàm trồi lên mặt nước.
Long Thần nhìn thoáng qua, liền vội vàng đem ánh mắt tránh đi, đối phương cũng không phải là Phong Chi Lâm, cho nên đạo lý chớ phi lễ này Long Thần vẫn hiểu rõ. Hơn nữa từ trong quan sát ngắn ngủi đó mà xem, đây là một tiểu nha đầu, thập phần đáng yêu.
Nàng đang ở giữa hàn đàm, chắc là đang tắm, Long Thần có chút kỳ quái chính là nhiệt độ của hàn đàm đây thấp đến vậy, sao tiểu cô nương này chạy tới đây để tắm?
Cô nàng này đại khái chừng mười bốn tuổi, thân thể căn bản đã bắt đầu trổ mã, mặc dù chỉ nhìn thoáng qua, Long Thần vẫn là thấy được hình dáng tướng mạo của nàng, tiểu cô nương này lên chắc là vô cùng hại người, những là đã muốn trổ mã như một đóa hoa phù dung, trắng noãn bóng loáng, giọt nước màu xanh biếc chảy xuôi xuống từ trên da thịt của nàng, trơn trượt rơi xuống nước, tràn đầy mỹ cảm, cũng không tránh thoát khỏi ánh mắt Long Thần.
Cho nên, khi Long Thần phát hiện thân ảnh đó, tiểu cô nương đầu tiên là dại ra trong chốc lát, sau đó đột nhiên run run phát ra tiếng thét chói tai, Long Thần đoán biết chuyện này đã rước lấy phiền toái rồi, thân thể trong sạch của tiểu cô nương này đã bị hắn nhìn thấy hết, nếu như nàng ta lần này tới lần khác không chịu bỏ qua cho Long Thần mà nói, Long Thần thật không biết mình nên ứng đối với nàng như thế nào đây.
Long Thần quay đầu chỗ khác.
Rất nhanh, tiểu cô nương liền nhảy lên bờ, tại trong quá trình này, nàng nhanh chóng mặc lại quần áo, Long Thần không kiêng kỵ gì nữa, trực tiếp nhìn về phía nàng, nàng lúc này đang đem cặp mắt diều hâu phẫn nộ nhìn Long Thần, khuôn mặt bi phẫn, cánh tay nhỏ bé chỉ vào Long Thần, trong ánh mắt đã tràn đầy nước mắt.
“Ngươi…ngươi…”
Đối phương không có cưỡi ngựa giết qua, Long Thần đã vạn hạnh rồi, nhìn ra được tiểu cô nương này mặc dù tuổi không lớn, nhưng mà có tu vi Địa Vũ cảnh thất trọng, Long Thần nếu không phải liều mạng đoán chừng khó mà đánh bại nàng, đối phương không có động thụ trước, mà gấp gáp nhìn Long Thần như vậy, Long Thần đại khái hiểu rõ, tiểu cô nương này cung là một cô gái tốt.
Cho nên hắn vội vàng nói: “Ta vừa vặn đi ngang qua nơi này, hoàn toàn không có ý định rình coi, sau khi phát hiện ra ngươi, ta lập tức xoay người rồi mà, ta thật sự không nhìn thấy cái gì, nếu có chỗ mạo phạm xin hãy tha lỗi.”
Long Thần nói lời dễ nghe, nho nhã lễ độ, tiểu cô nương kia thấy trong ánh mắt của hắn, là một mảnh thuần khiết, hoàn toàn không có cảm giác lừa gạt, nàng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ lên bộ ngực của mình, dùng thanh âm giống như hoàng oanh nói với Long Thần: “Không tháy là tốt rồi, ngươi không giống như là người xấu a, thế nhưng ngươi vẫn là nên đi ngay thôi, ra…có việc muốn nói…”
Long Thần thấy đối phương không có trách cứ nói mình, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, thấy hắn vẫn là bộ dáng đáng kính, Tiểu Miêu ở bên cạnh liền bĩu môi, một thân khinh bỉ.
“Đã như vậy, cáo từ nha.”
Long Thần gật đầu, thân thể của tiểu cô nương, kỳ thật đã bị Long Thần nhìn thấy hết, hắn nói láo đang chuẩn bị kiếm cớ bỏ chạy, tiểu cô nương kia thần thần bí bí nói mình có việc, Long Thần thừa cơ hội này trốn đi.
Nhìn Long Thần thế nhưng đi lại rất nhanh vậy, tiểu cô nương ngây ngốc, thầm nghĩ: “Thật là một tên kỳ quái a, chỉ mong hắn thật sự không có nhìn thấy ta gì cả, phụ thân đã nói, nếu ai khi dễ ta, hắn sẽ đem tên kia bầm thây vạn đoạn a.”
Sau khi nói chuyện xong, trên mặt tiểu cô nương kia hiện lên chút khổ sở, hiển nhiên nhớ tới chút chuyện gì đó, nước mắt của nàng đã chảy ra.
“Phụ thân, Nghiên nhi không có nhìn thấy ngươi nữa rồi, ngươi mau mau lại đây tìm Nghiên nhi đi, ô ô…”
Vừa nói, nàng lại khóc ồ ồ lên.
Bên cạnh hàn đàm u lãnh, truyền ra tiếng khóc nức nở của một nữ hài tử.
Long Thần mặc dù đi rồi, nhưng mà tiếng nức nở đó vẫn không có giấu diếm được cảm giác của hắn, hắn dừng bước, nghi hoặc quay đầu lại, nghĩ thầm, chỉ là bị nhìn một tí xíu thôi mà, không đến nỗi phải khóc thành tiếng như vậy?
Đối với cô bé còn chưa trổ mã hết này, Long Thần tự nhiên không có nửa điểm ý tứ chiếm tiện nghi, thế nhưng nàng một mình một người ở chỗ ủy khuất khóc lóc như vậy, Long Thần cảm thấy rất là kỳ quái.
“Cô bé này đã bị thương rồi, ha hả…”
Tiểu Miêu cười nói.
“Bị thương à?”
Long Thần ngẩn ngơ, hắn cảm giác bộ dáng của đối phương rất là khỏe mạnh mà làm sao bị thương được chứ.
“ta cũng không hiểu rõ ràng lắm, ngươi đi qua đó nhìn xem một chút sẽ biết thôi.”
Tiểu Miêu nói thẳng.
Long Thần vốn có ý muốn quay trở lại, cho nên đợi con mèo nói xong, hắn không nói hai lời liền hướng nơi mà hắn vừa mới rời đi, rất nhanh hắn nhìn thấy được tiểu cô nương đứng bên cạnh hàn đàm, hoắc hơi một tiếng Long Thần đã đứng ở trước mặt nàng, đang muốn nói chuyện, Long Thần thế nhưng thấy được một màn cho hắn sợ hết hồn.
Hắn thấy, cánh tay của cô nương này vốn trắng nõn hồng nhuận, thế nhưng lúc này trở nên thô ráp, nhăn nheo, y như cánh tay của một lão nhân già khọm, cả người nàng cũng trở nên vô cùng khô gầy, hình như chỉ trong nháy mắt thôi đã đến tuổi già, mà lúc thiếu nữ nàng ngẩng cao đầu lên, Long Thần rõ ràng nhìn thấy, vốn thiếu nữ giống như hoa phù dung ở trong mắt hắn, lúc này thế nhưng da thịt bị héo rút, sắc mặt khô hoắc, hiện đầy nếp nhăn, ý như lão nhân sắp xuống mồ.
Long Thần tận mắt nhìn thấy, cho nên hắn không rằng mình đang ở trong ảo giác.
“Ngươi làm sao vậy!”
Long Thần vừa mới nói ra câu kia, cô nàng cũng đã nhìn thấy hắn, nàng hét lên một tiếng, trực tiếp ngã nhào xuống hàn đàm, xào xạo một tiếng liền chìm xuống dưới đáy.
“Mèo mập, đây là có chuyện gì vậy?”
Từ tình huống ở trên người cô nàng kia, thật sự kỳ quái, Long Thần cho tới bây giờ còn chưa từng chứng kiến qua chuyện phát sinh như vậy, một thiếu nữ đang êm đẹp, tại sao đột nhiên trở nên già cỗi như vậy.
Tiểu Miêu nghiêng cái đầu nhỏ suy nghĩ một chút, nói: “Nghĩ mãi mà không ra a, hẳn là trúng phải một loại bí pháp gì đó, bí pháp đó làm cho thân thể của nàng trở nên già yếu, tiểu cô nương này cũng thông minh đấy, biết ở giữa hàn đàm này, nhiệt độ cực thấp, thân thể của nàng sẽ giảm bớt gia tốc già yếu thế nhưng lúc nãy ngươi đã dọa nàng nhảy ra ngoài, nàng mới đi ra có một lát thôi, cũng là thành già yếu như vậy rồi.”
Tiểu Miêu một bộ dáng như không liên quan đến mình, bày ra bộ dáng vô lại.
“Nói như vậy, cũng là do ta làm cho tình huống của nàng trở nên nghiêm trọng đúng không?”
Long Thần không muốn thiếu người ta cái gì, hơn nữa tiểu cô nương này quả thật có chút đáng thương, cho nên hắn liền động lòng trắc ẩn, hỏi: “Ngươi nói một chút, rốt cuộc là có biện pháp gì để cứu nàng?”