Thái Hậu Mười Lăm Tuổi
Gió nhẹ thổi qua, màn che trước giường vén lên một góc, làm ánh lên một mảng màu vàng rực rỡ. Trên giường, một nam nhân tướng mạo anh tuấn đang nằm, hai mắt khép hờ, giống như đang ngủ. Nhưng mà, sắc mặt hơi nhợt nhạt và đôi mày chau lại cho thấy hắn không có ngủ ngon.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng di chuyển đến trước giường, tiểu thái giám thấp giọng nói " Hoàng thượng, Lý đại nhân tới"
Trên giường, nam nhân chậm rãi mở mắt, đôi mắt của hắn sâu thẳm như bầu trời đêm, lạnh lùng không thấy đáy. Bị ánh sáng chiếu vào, càng hiện rõ khí chất kiêu ngạo cùng cao quý, làm cho người khác không dám nhìn thẳng. Sau đó, môi hắn hơi nhếch lên, trầm giọng hỏi. "Lý đại nhân, Ti Thần sao?"
" Bẩm hoàng thượng, đúng vậy" Tiểu thái giám trả lời.
Hai tia sáng chợt lóe lên trong mắt, vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt tuấn tú bỗng chốc bị tan đi.
"Mau truyền!" Hắn lớn tiếng nói, vừa nói vừa từ trên giường ngồi dậy.
Tiểu thái giám nhận lệnh đi ra ngoài, vài cung nữ tiến lên hầu hạ hắn rửa mặt, thay y phục.
Chốc lát sau, liền thấy một người nam tử tuấn nhã mặc cẩm bào (6) màu lam đậm bước qua ngưỡng cửa đi đến.
Đi tới trước mặt Phượng Dật, còn cách vài bước, hắn cúi đầu cung kính nói " Vi thần tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"
" Miễn lễ" Phượng Dật mỉm cười nhìn hắn, thản nhiên nói.
" Tạ ơn hoàng thượng"
Hành lễ xong, Phượng Dật liền hướng người hầu phất tay "Các ngươi đều lui ra! Trẫm cùng Lý đại nhân nói chuyện, không ai được quấy rầy."
" Vâng" thái giám, cung nữ nghe lệnh lui ra.
Kéo Lý Ti Thần đến bên ghế ngồi xuống, Phượng Dật có chút mừng rỡ hỏi" Sao hôm nay sáng sớm lại tới đây? Có việc gì quan trọng sao?"
" Phượng Tường vương triều, tân đế của chúng ta đại hôn, đây không phải việc quan trọng sao? Người biết không, hôm qua phụ thân nước mắt giàn giụa, một đêm không ngủ!"
Lý Ti Thần nhìn hắn, nửa đùa nửa thật " Vi thần lần này đến đây, là để chúc mừng hoàng thượng năm mới hạnh phúc!"
" Năm mới hạnh phúc?" Vui vẻ trên mặt hắn bay đi, khóe miệng giật nhẹ, nở ra một nụ cười lạnh.
Nói đúng ra, là buồn bực mới phải!
"Sao thế?" Vì sao nhìn hoàng thượng không được mãn nguyện, chẵng lẽ tối hôm qua bốn vị tân nương hầu hạ ngài không vừa lòng? " Thấy sắc mặt hắn không tốt, Lý Ti Thần nhân cơ hội trêu chọc.
Phượng Dật lại cười lạnh, không nói một từ.
Nhìn vẻ mặt của hắn, Lý Ti Thần càng vui vẻ nói." Như thế nào vừa lấy vợ liền quên ngay bằng hữu? Ngay cả ta đã cùng người lớn lên cũng là bạn đồng học cũng đối xử thế sao?"
"Thế nào à.." Phượng Dật há miệng, đang muốn giải thích, liền nghe bức rèm châu vang lên tiếng động, một cung nữ xinh đẹp mang theo khay trà, đi vào bên trong.
Hai tách trà thơm nóng hổi đặt lên bàn, để ở trước mặt bọn họ, tiểu cung nữ nhìn Lý Ti Thần dò xét, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, nói " Mời Lý đại nhân uống trà"
Lý Ti Thần nở một nụ cười thật tươi, từ tốn nói " Đa tạ"
Nhìn khuôn mặt hồng hồng của nàng trong nháy mắt nhuộm thành đỏ, lại nổi lên ý xấu, hắn nâng tách trà lên, nhẹ nhàng uống một hơi, sau đó nhắm mắt thở dài nói:" Thật thơm quá! không hổ là do mỹ nhân bưng tới, so với bất cứ loại trà nào ta đã uống qua đều ngon hơn gấp mấy lần"
" Nô tỳ...nô tỳ xin cáo lui" khuôn mặt tiểu cung nữ ửng đỏ như lửa, tay mang khay trà, chạy như bay ra khỏi điện, trên đường nhiều lần đụng phải cột cũng không thấy đau.
Nhìn theo tiểu cung nữ chạy đi, Lý Ti Thần lấy khuỷa tay thụi vào người Phượng Dật, cho hắn một cái nháy mắt,cũng chẳng thèm thu hồi vẻ gian xảo trên mặt, cười nói " Lại thay đổi phải không?"
Phượng Dật không rõ nên hỏi lại " Cái gì lại thay đổi?"
" Cung nữ trong cung của ngươi!" Lý Ti Thần dùng vẻ mặt " Ngươi biết rõ còn hỏi" sau đó nói tiếp " Theo ta quan sát ba năm nay, cung nữ trong cung ngươi cứ hai tháng lại thay đổi, hơn nữa còn là mấy tiểu cô nương yêu kiều, xinh đẹp, như nụ hoa mới nở. Thấy vậy trong lòng ta ngứa ngáy khó chịu, thật hận không thể thay người đi hái!"
Hắn vươn nắm tay nhẹ nhàng nện lên lưng Phượng Dật một cái, mang chút ghen ghét nói " Hoàng thượng, người thật có phúc"
" Nếu thích, ngươi chọn mấy người vừa mắt, trẫm ban cho ngươi làm thiếp" Phượng Dật cười lạnh nói.
" Đừng, Người đừng làm như vậy" Lý Ti Thần vội lắc đầu cự tuyệt " Nhiều nữ nhân như vậy, không ép ta đến kiệt sức mới lạ! Với lại, nếu lão đầu nhà ta biết, coi như ta không bị mỹ nhân làm mê muội, cũng khổ vì phụ thân. Chắc chắn cứ một ngày ba bữa cơm, ông ấy sẽ dùng công phu giáo huấn ta!"
" Quả vậy, trong các quan lại, Lý Thái Phó có tiếng là nghiêm nghị" Phượng Dật cười nói, nghe Lý Ti Thần ồn ào một hồi. Tâm tình của hắn tốt lên không ít.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Chú thích:
(1) Cống phẩm: vật dâng lên cho vua chúa.
(2) Tay nải: đồ vật được bọc trong một tấm vải.
(3) Ngự dụng: những vật được vua, hoàng hậu sử dụng
(4) Cung đấu: tranh giành quyền lực trong hậu cung
(5) Gà bay chó sủa:tình cảnh hỗn loạn
(6) Cẩm bào: y phục bằng gấm