[12 Chòm Sao] Ngày Xửa Ngày Xưa
Hồng Ngọc lướt mắt nhìn đám người trước mặt. Ánh mắt hồi lâu sau dừng lại ở Ma Kết. Bóng hình thân thương này quá đỗi quen thuộc. Đôi mắt xanh sâu thẳm kia vẫn hút hồn cô như lần đầu tiên hai người gặp nhau.
Mọi việc bắt đầu từ lá thư thầm thương trộm nhớ gửi cho anh nhỉ?
Liếc mắt sang bên cạnh Ma Kết, Hồng Ngọc cười nhạt. Dáng vẻ khó chịu của cô ta nhìn mình khiến Hồng Ngọc cảm thấy vui sướng.
"Các ngươi vừa làm hỏng con rối tốn kém nhất của ta. Phí đền bù sẽ là gì đây?"
Sư Tử nhíu mày lại, tay nắm chặt run lên khe khẽ. Trước mắt là tình đầu của Ma Kết. Cô vô thức nhìn sang người bên cạnh, ánh mắt anh quả thực có chút dao động. Sư Tử cảm thấy tim mình chợt thắt lại.
Cái cách Ma Kết nhìn Hồng Ngọc làm Song Tử thấy bất an. Xem ra tình cảm của anh dành cho cô gái này vẫn chưa hề phai mờ. Hồng Ngọc bỏ đi lâu như thế rồi giờ lần đầu gặp lại sau bao nhiêu năm xem ra tình cảm vẫn còn đến tận bảy phần.
Không hiểu sao lúc này Ma Kết lại bất động. Rõ ràng là chuyện đã lâu nhưng sao cảm xúc vẫn như ngày hôm qua. Những kỉ niệm giữa hai người nối tiếp nhau phát lại trong đầu anh như một cuốn phim. Đôi mắt xám tro ấy, mái tóc đỏ nhạt, giọng nói dịu êm cùng hơi ấm của Hồng Ngọc chưa bao giờ nhạt nhòa trong tâm trí anh.
Thiên Yết phát giác được đôi mắt của Hồng Ngọc đang dần chuyển sang màu đỏ. Cô hốt hoảng che mắt lại:
"Tuyệt đối không được nhìn vào mắt Hồng Ngọc. Cô ta đang sử dụng thuật thôi miên."
Lời cảnh báo muộn màng. Ma Kết đã sớm bị Hồng Ngọc điều khiển. Thân thể anh như chịu sự đè nén của nhiều tảng đá lớn, tâm trí trống rỗng, nặng nề nhấc bước chân mình tiến lại gần chỗ cô. Hồng Ngọc ném một vật màu đen hình tròn có chấm đỏ lớn giữa thân về phía anh. Một kết giới được tạo ra bao quanh anh.
Khi cả ba người còn lại mở mắt ra thì mọi việc của Hồng Ngọc đã xong xuôi. Sư Tử nhận thức được tình hình liền xông lên cùng quả cầu lửa trên tay ném về phía Hồng Ngọc.
"Mèo con cần phải cố gắng nhiều hơn nữa thì mới cứu được anh ấy đấy!"
Hồng Ngọc khúc khích cười trong làn khói xám. Giọng điệu cô ta không lúc nào là dừng khiêu khích, chế giễu Sư Tử.
Hỏa lực lớn đến mức tiếng nổ trong vòng mười dặm vẫn nghe thấy. Ấy thế lại không tổn hại gì đến Hồng Ngọc, một chút xây xát cũng không. Hóa ra tất cả đã được con rối tuyệt mỹ nhất của cô ta chặn lại - Nhật Hạ.
Một thân ảnh nhỏ nhắn đứng trước Hồng Ngọc, trên tay là hai thanh kiếm đan chéo vào nhau chắn trước mặt. Con người bé nhỏ kia lao về phía trước vung kiếm lên. Chuyển động nhanh đến mức Sư Tử không cảnh giác được khiến cô không né được đòn tấn công của Nhật Hạ.
Chỗ vải trên bả vai phải của Sư Tử chớp mắt đã đẫm máu. Cô nhăn mặt sờ lên vết thương, bàn tay dính đầy máu là điều cô thấy tiếp theo.
"Chúng ta hãy chơi một trò chơi. Các ngươi có năm phút để cứu Ma Kết ra khỏi kết giới. Nếu thất bại, ta sẽ bấm cái nút này kích hoạt quả bom bên trong. Ma Kết sẽ chết và về phe Nguyệt Giới."
Hồng Ngọc quay lưng lại bước đi, giơ cái điều khiển từ xa trên tay lên. Cô đắc ý. Lần này cô sẽ bước vào lại trái tim của Ma Kết.
Thiên Yết chạy lại hỏi han Sư Tử xem xét vết thương của cô trong khi Song Tử giao chiến với Nhật Hạ. Sư Tử lắc đầu với Thiên Yết ra hiệu với cô rằng mình không sao. Cô vào vị trí lấy đà của một vận động viên điền kinh rồi phóng về phía trước trên hai ngọn lửa dưới bàn chân mình đuổi theo Hồng Ngọc.
Thiên Yết đi lại kết giới đang giữ Ma Kết. Nhìn vào vật dẫn tạo kết giới xem ra không phải thứ có thể phá vỡ dễ dàng. Cô liên lạc với Quốc Bảo hỏi về vấn đề này. Nhìn lên màn hình đang hiện ra những kí tự mã hóa phức tạp của hệ thống thiết bị này, Quốc Bảo bồn chồn việc giải mã nhanh nhất cũng phải mất khoảng mười phút nhưng giờ chỉ còn chưa tới năm phút.
Cơn lốc xoáy của Lâm Sang làm Nhân Mã và Bạch Dương bị quay như dế bên trong.
Chết tiệt!
Trong đây toàn là cát khiến mỗi lần anh muốn mở mắt lại bị chúng bay vào. Anh phải tìm tâm bão nếu muốn thoát ra khỏi đây. Nhân Mã mở hờ đôi mắt, ôm chặt Bạch Dương trong lòng chầm chậm bay lại gần giữa cơn lốc. Theo đó anh bay thẳng xuống cuối cơn lốc thoát ra ngoài. Anh hướng thẳng xuống khu rừng thu hồi lại đôi cánh ẩn mình bên dưới những tán cây um tùm.
Lâm Sang bất cẩn không chú ý đến sự việc cũng đã nhận ra Nhân Mã tẩu thoát. Hắn hầm hực thu lại cơn lốc bay đi tìm người.
Đợi Lâm Sang đi mất, Nhân Mã mới bước ra anh tiếp tục đi theo con bướm trắng. Vài bước chân đã thấy một cây cổ thụ phát ra loại ánh sáng mờ mờ. Anh thở phào ôm Bạch Dương ngồi xuống dựa vào thân cây bên cạnh cái rễ to lớn lồi lên xung quanh mặt đất.
Nhân Mã vuốt nhẹ những sợi tóc con của Bạch Dương, lòng anh tràn ngập sự bình yên.
May quá! Bạch Dương không sao rồi!
Tiếng bước chân vang vọng cả hành lang phía đông căn cứ Nhật Giới. Xử Nữ ngừng lại trước căn phòng cuối cùng. Chậm rãi xoay nhẹ tay nắm cửa.
Cứng ngắt.
Xem ra người bên trong không muốn cho hắn vào.
Xử Nữ đặt tay mình lên cánh cửa, miệng lẩm nhẩm chữ "khai". Một lỗ hổng không gian hiện lên dần thông vào bên trong căn phòng. Hắn từ tốn bước vào vòng tròn, khuôn mặt hốt hoảng của Ái Vân và Bình Minh hiện lên trước mắt.
Đôi mắt xanh lam mở to hết cỡ, Bình Minh không nói nên lời. Họ đang đối đầu với Xử Nữ. Người điều khiển thời gian lẫn không gian. Chỉ cần một cái chạm tay đã có thể vượt qua hàng rào phòng thủ gai của cô trực tiếp bước vào bên trong.
"Mang Thiên Bình đi."
Bình Minh quay sang nói với Ái Vân, dùng những sợi gai to lớn phía trước quấn lấy Xử Nữ quăng vào tường. Ái Vân gọi tiếp viện bằng bộ đàm đồng thời khẩn trương đưa quả bong bóng đang giữ Thiên Bình men theo con đường Bình Minh tạo dẫn ra cửa.
Xử Nữ đưa tay lên miệng che cơn ngáp của mình lại. Hắn dần dần đứng dậy, từng bước một đi về cửa. Bình Minh dùng dây gai khóa chặt cửa lại. Cô trừng mắt nhìn gương mặt lạnh băng của Xử Nữ khi hắn quay lại:
"Ngươi sẽ không đi đâu hết."
Song Ngư bị Quang Nam dồn vào chân tường. Nhìn hai khẩu súng đã hết đạn mà tặc lưỡi, hắn ngước lên nhìn mũi kiếm của Quang Nam chĩa vào ngực mình mà cười nhạt.
"Lẽ nào Diên Vĩ không còn tướng mà bắt buộc phải đưa kẻ thương tật ra trận?"
"Không phải do chỉ huy hết người. Mà là vì búp bê nhỏ của ta rất giỏi."
Những lọn tóc trắng xuất hiện ôm lấy người Song Ngư từ sau lưng Quang Nam kéo hắn ra khỏi tình thế kia. Quang Nam đứng thẳng lên, liếc nhẹ qua sau bên phải bình thản:
"Một y sĩ có thể đánh cận chiến à? Ta lại không biết đấy!"
Bảo Bình xòe váy nhún người xuống chào Quang Nam. Mái tóc trắng trải dài thênh thang khắp chỗ cô và Song Ngư đứng. Song Ngư biến ra một dòng nước vuốt nhẹ lên tóc cô. Nó liền chuyển đổi thành những rễ cây lớn sần sùi từ phần tóc từ eo trở xuống. Một cột nước lớn nâng hai người lên một khoảng cách xa mặt đất, từ trên cao Song Ngư nhìn Quang Nam khiêu khích:
"Đừng bao giờ coi thường búp bê nhỏ của ta."
Những cái rễ liên tục lao xuống Quang Nam để lại những cái hố bự ở nơi nó tấn công. Tốc độ Quang Nam di chuyển ngày một nhanh. Thu hồi hai thanh kiếm, anh triệu hồi một cây quyền trượng bạc có hình đám mây che mặt trời ở phần đầu trên tay. Dùng nó gõ ba tiếng xuống đất thì hai cổng dịch chuyển mở ra hai bên chỗ anh đứng. Những con quái vật sư tử đầu chim ồ ạt chạy ra từ đó. Chúng thè ra lửa hòng thiêu rụi những cái rễ ngoằn ngoèo.
Bảo Bình điên tiết khi bị những con thú kia cắn xé mái tóc của mình. Khiến tần số cô tấn công ngày càng dày đặc, mạnh lên từng đợt. Song Ngư vuốt tóc Bảo Bình trấn an, từng dòng nước chảy xuống theo tay hắn lên tóc cô phục hồi lại những nơi bị đốt cháy. Tay còn lại Song Ngư chĩa thẳng vào miệng những con quái vật. Sức mạnh của dòng chảy từ tay dập tắt lửa trong miệng chúng, khiến chúng sình bụng mà chết.
Xử Nữ hờ hững nhìn người luôn trong trạng thái phòng thủ ở bên kia căn phòng. Hắn lại đánh mắt sang con đường đã bị chặn mất từ lâu bởi bức tường gai. Chẳng đoái hoài đến Bình Minh, Xử Nữ chạm ngón tay lên không trung đọc chữ "khai". Nhưng lạ thật không mở được cổng dịch chuyển.
"Ngươi không thoát được đâu Xử Nữ."
Bình Minh chỉ tay mình về phía Xử Nữ thì những dây gai phóng tới. Tình thế bất ngờ khiến Xử Nữ bị đánh trúng. Một vết xước trên má hắn xuất hiện cùng vài vết thương trên thân. Bình Minh quắc tay về phía mình khiến những dây gai đằng sau Xử Nữ một lần nữa cắt da thịt hắn.
Xử Nữ chạy quanh căn phòng cố thoát khỏi sự truy đuổi của đám dây gai. Bình Minh không ngừng di chuyển tay mình khiến tám phương của Xử Nữ toàn là gai làm những vết thương chồng chất lên nhau.
Bình Minh dừng tay lại. Xử Nữ ngã khuỵu xuống đất qua một bên. Toàn thân đẫm máu. Bình Minh nghi hoặc dùng một dây gai nhấc người Xử Nữ lại gần.
"Ngươi thua rồi."
Xử Nữ đột ngột ngẩn mặt dậy, nở nụ cười ma quái trên môi. Bình Minh hiểu ra sự việc nhưng đã muộn, Xử Nữ búng tay làm ngưng đọng toàn bộ thời gian trong căn phòng. Hắn gỡ dây gai trên người xuống phủi hết bụi trên áo xuống. Rồi lại quay sang bức tường gai làm tăng tốc độ héo khô của chúng trong chốc lát toàn bộ bức tường đã không còn. Hắn nhìn đồng hồ trên tay quay lại nói với Bình Minh:
"Giờ thì tới lượt ta là người đuổi."
Sư Tử ném lửa vào Hồng Ngọc nhưng đều hụt hết. Điều này càng khiến sự kiên nhẫn của cô vơi dần. Hồng Ngọc vẫn dáng vẻ trêu đùa cũ, quay lại nhìn cô cười lớn. Sư Tử tập trung công lực của mình vào hai tay, chưởng ra một luồng lửa lớn thiêu rụi hết cỏ cây trên đường đi.
Chân Hồng Ngọc bị đánh trúng làm cô ta hụt chân té ngã. Cô ả ngồi dậy nhìn Sư Tử một cách cợt nhã bấm nút đỏ trên điều khiển trước mặt cô. Sư Tử kinh hãi quay lại phía sau:
"MA KẾT!!!"
Kết giới kia nổ bùm. Không sót lại thứ gì.