Có Một Người Tôi Yêu
_ Lễ hội Nhật Bản, ở đâu vậy?
_ Ở khu H.
_ Sao chị biết?
_ Hóng.
_ Tầm phủ sóng rộng nhỉ. Được vậy cuối tuần này chúng ta đi.
_ Ok, 5 giờ chiều mai chị sẽ qua đón, buổi tối sẽ có bắn pháo hoa đấy.
_ Có vẻ hấp dẫn.
- ---------------------------------------
_ WoW náo nhiệt thật
Lễ hội đông vui, rộn ràng, Người người đi qua đi lại. Hai bên đường là những quầy bán đồ ăn Nhật, khu vui chơi, khu cho thuê yukata(1). Ở giữa là sân khấu biểu diễn múa hát.
(1): một loại áo truyền thống của Nhật Bản
_ Tất nhiên, lễ hội mà. Chúng mình đi ăn trước - Thiên Du vừa nói vừa kéo tay Nhi
_ Đây là gì vậy? - Nhi thắc mắc
_ Takoyaki(2), em thử đi - Thiên Du vừa nói vừa đút cho cô
(2): Takoyaki là một loại bánh nướng ăn nhẹ có hình cầu làm bằng bột mì với nhân bạch tuộc
_ Thấy sao?
_ Ngon ạ.
_ Chị biết mà, để chị dẫn em đi ăn vài món nữa.
Thiên Du nắm tay Khánh Nhi đi hết chỗ này rồi chỗ kia, mua rất nhiều đồ ăn cho cô.
_ Aaa em no rồi, chúng ta có thể dừng ăn được không?
_ Được. Em có muốn mặc thử yukata không?
_ Em muốn thử.
_ Sao chị biết những thứ này vậy? - hai người nắm tay vừa đi vừa nói
_ À chị thích Nhật Bản nên có biết chút ít
_ Trên sân khấu họ đang làm gì vậy?
_ Đó là múa yosakoi(3)
(3): một điệu múa truyền thống mùa hè của Nhật
_ Vào những lễ hội mùa hè như thế này thì có rất nhiều
_ Chị hiểu biết nhiều quá nhỉ Tiểu Du của em
_ Tiểu Du???
_ Trong tiểu thuyết cổ trang người ta hay gọi thế mà. Chị là Tiểu Du của em, em sẽ không để ai cướp mất Du bé nhỏ trong tay em *cười gian*
_ Chị lớn hơn em đấy cô gái m65 ạ
_ Hơn có 8cm thôi mà *bĩu môi*
_ Hahaha, em cứ đáng yêu thế này thì sao chị chịu được *mặt suиɠ sướиɠ* - nhanh như chớp cô lao vào hôn bất ngờ vào má Khánh Nhi.
_ Haizz chớp thời cơ nhanh nhỉ
_ Aaa đến rồi. Vào trong, em xem thích bộ nào.
Ngắm nghía một hồi Khánh Nhi chọn một bộ yukata màu trắng có điểm những cánh hoa anh đào màu hồng nhạt nhìn rất đẹp.
_ Bộ này chị thấy sao?
_ Rất đẹp, em thử đi, nhân viên bán hàng sẽ giúp em mặc. Chị đợi ở bên ngoài.
Lát sau Khánh Nhi đi ra, Thiên Du phải choáng ngợp với vẻ đẹp của cô, bộ yukata rất hợp với màu da trắng sáng, mái tóc búi cao, vẻ đẹp toát lên khiến ai cũng ngắm nhìn.
_ Tiểu Du à, sao ai cũng nhìn em vậy? em búi tóc như này xấu lắm à? chị nhân viên nói khi mặc yukata người ta sẽ để tóc như thế này. Hay để em vào bảo chị ấy sửa lại.
_ Aaa đừng, em đẹp lắm, người ta nhìn vì em xinh quá ấy mà.
_ Thật không? Em cứ nghĩ chị sẽ không thích chứ.
_ Đừng nghĩ vậy, bất kể em mặc cái gì chị đều thích hết, xinh thì mặc gì cũng xinh hết hahaha
_ Miệng ngọt quá nhỉ
_ Thôi mình đi lượn lờ quán xá chút nữa là đến giờ bắn pháo hoa
Hai người đi vòng quanh lễ hội, chơi trò chơi, chụp ảnh, xem biểu diễn. Thoáng chốc đã đến giờ lễ hội bắn pháo hoa, Thiên Du kéo tay Khánh Nhi đi tìm chỗ ngồi có thể xem pháo hoa đẹp nhất.
_ Chúng ta ngồi đây đi, chỗ này có thể thấy rất rõ - Thiên Du chỉ vào một khu trống
_ Vâng, chị cũng ngồi đi
"Đã đến giờ bắn pháo hoa, mong mọi người tìm được chỗ ngồi và không tới gần những chỗ chúng tôi đã ngăn cách" - Tiếng của ban tổ chức
_ Chuẩn bị rồi
"3.....2.....1....." - Tiếng đám đông hét to. Một tiếng vút mạnh lên không trung, rồi một tiếng nổ mạnh *Đoàng* khiến mọi người trầm trồ, từ tiếng nổ bắn ra những tia sáng đẹp mắt. Một quả, hai quả, rất nhiều những quả pháo khác được bắn lên bầu trời tạo thành những bông hoa lửa đẹp mắt, ai ai cũng thích thú.
_ wow đẹp thật đấy - Nhi thích thú
_ Đúng vậy.... Chị ước gì giây phút này có thể kéo dài mãi.
_ Em cũng ước được ở bên chị thật lâu, chúng ta sẽ có những khoảng thời gian hạnh phúc như bây giờ.
_ Chị thật may mắn khi được em yêu, cảm thấy hạnh phúc hahaha - Thiên Du hôn nhẹ lên má Nhi
_ Em cũng vậy. Em cũng cảm thấy may mắn vì tình yêu của chúng ta được gia đình chấp nhận.
_ Chắc tại kiếp trước chị ăn ở tốt quá nên kiếp này ông trời cho chị gặp được em, được gia đình chấp nhận cho tình yêu của chúng ta. Có một cuộc sống hạnh phúc như thế này *cười lớn*
_ Suy nghĩ như con nít
_ Thì chị là Tiểu Du của em mà haha
Khi kết thúc bắn pháo hoa đồng nghĩa với việc lễ hội cũng kết thúc, mọi người ai cũng đứng dậy ra về, Thiên Du đưa Nhi đi trả đồ rồi cũng trở về nhà.