Định Mệnh Anh Yêu Em! Nhóc Àk!
Đợi cho cả nhóm đi xuống cănteen , Chiêu Lam quay sang đi ra sân sau trường.
Bước vào , một băng nhóm hùng hậu , khoảng chừng 20 người chứ không ít , đưa ánh mắt dò xét hết tất cả và hướng về người con gái đang ngồi chiễm chệtrên chiếc ghế .
- Cô thật gan dạ ... đúng như lời đồn !- cô gái bí hiểm nói
- Đi thẳng vào vấn đề đi !- Chiêu Lam nói
- Được..nhanh gọn..tôi tin là cô nhìn thấy cảnh này là biết ra sao rồi nhỉ ? Nghe nói cô đang cặp kè với hotboy khối 11 - Hoàng Nhật Vũ phải không ?- cô gái bí ẩn nói
- Phải thì sao mà không phải thì sao ..liên quan tới cô à !- Chiêu Lam nói
- Haha...cô thật to gan khi dám nói chuyện như vậy với Thảo My này đấy !- cô nàng cười lớn
- Vương Thảo My ..con gái của tập đoàn TM ...còn được rồi là chị đại của khối 11 đúng chứ ?- Chiêu Lam nói
- Vậy cô hiểu như thế thì....tôi nói thẳng mau tránh xa khỏi Nhật Vũ ..tôi chấm cậu ấy thì không ai khác được giành cả !- Thảo My nói
- Cậu ấy không phải là đồ vật mà chấm !- Chiêu Lam nói
- Có vẻ như không có tiếng nói chung rồi ...tụi bây !- Thảo My nhìn
1 đám đàn em từ sau bước tới , một đứa nhào tới nào tới nắm tóc đá vào bụng Chiêu Lam làm cô khụy xuống , lợi thế trước mắt cả bọn nào tới đạp tới tấp vào người cô buông ra những lời chữ thế. Máu từ khóe miệng cô chảy ra ,nhưng không thề có tiếng phản bác.lại .
- Các người làm trò gì thế hả ?- một chàng trai bước ra
Ánh mắt của Chiêu Lam nhìn vào người đó, nhưng không thể ,đôi mắt cô nhắm nghiền lại và ngất đi .
----------- Tại bệnh viện ---------- 3 tiếng sau --
Trong căn phòng , một thân thể bé nhỏ đang yên say giấc ngủ, Nhật Vũ bước nhìn vào gương mặt cô , nhìn vào cơ thể cô băng bó những vết thương khắp nơi. Bỗng :
-Ưm..! - đôi mắt lim dim mở ra
- Cô tỉnh rồi sao ?- Nhật Vũ quan tâm
- Đây là đâu ?- Chiêu Lam hỏi
- Bệnh viện !- Nhật Vũ nói
- Người kia đâu !- Chiêu Lam hỏi
- Ai?- Nhật Vũ hỏi
- Người cứu tôi!- Chiêu Lam nói
- Là tôi đấy !- Nhật Vũ nói
- Cám ơn !- Chiêu Lam nói
cánh cửa bật mở , người đầu tiên lo lắng và chạy nhào tới bên Chiêu Lam là Tuấn Kiệt
- Chị..chị sao rồi? Ai làm chị ra nông nỗi này !- Tuấn Kiệt bức xúc
- Chị không sao !- Chiêu Lam nhìn Tuấn Kiệt ấm áp
- Yên tâm đi!- Nhật Vũ vỗ vai cậu
- Mày không muốn nói thì bọn tao cũng không ép..Nhật Vũ ..cậu cũng mau đi thay đồ hay ăn uống gì đi chứ ! - Linh Trâm nói
- Về !- Chiêu Lam nói
- Về gì ? Chị đang bị thương như thế này mà !- Tuấn Kiệt nói
- Mau làm thủ tục xuất viện cho tôi đi !- Chiêu Lam nhìn Nhật Vũ
- Ok nhưng với một điều kiện !- Nhật Vũ nói
- Gì ?- Chiêu Lam nói
- Qua nhà tôi ở !- Nhật Vũ nói
- Tớ cũng qua !- Linh Trân giơ tay
- Tớ cũng vậy !- Trâm Thảo nói
- Không thể thiếu tớ ! - Minh Thư vẫn chăm chú vào cuốn truyện
- Nếu thế thì tất cả qua nhà của Nhật Vũ đi !- Thế Nam la
- Ok ...quyết định hay !- Hạo Minh la
- Quyết định như vậy !- Nhật Vũ bấm vào điện thoại và ra lệnh
Linh Trân mỉm cười bước đi nhanh ra shop thời trang bên lề đường của bệnh viện mua đồ cho Chiêu Lam thay thì ..
- Anh cái váy đó ..anh mua cho em đi !- 1 cô gái ôm sát vào nguời Du Nhân
- Lấy cái váy đó đi !- Du Nhân nói
Bỗng cơn đau xoẹt qua , bàn tay ôm lấy ngực trái , cô thở nhẹ ra và lấy chiếc váy mà cô chọn đem tới quầy tiếp tân.
- Linh Trân !- Du Nhân nhìn
- Cô ta là ai thế ?- cô gái ỏng ẹo bên Du Nhân ghen tức
- Đừng có làm như quen biết tôi , tôi và anh không thề có mối quan hệ nào !- Linh Trân lạnh lùng cầm túi đồ của cô đi
- Đừng như thế với anh !- Du Nhân kéo lấy tay cô lại và
Một nụ hôn mãnh liệt , một giọt nước mắt rơi xuống , một cảm giác đau đớn và Linh Trân tát vào má Du Nhân
- Đừng làm mấy trò dơ bẩn dó với tôi ! Anh không xứng !- Linh Trân nói rồi bỏ đi
Du Nhân nhìn Linh Trân đi mà tim anh đau lại , anh đã sai khi bỏ rơi cô , anh phải làm sao đây ? Con nhỏ đứng bên lấy túi đồ bước ra ép sát người vào Du Nhân nói:
- Anh ..nhìn em nè ..cô ta kkhông xứng đáng với anh đâu !
- Biến ngay đi !- Du Nhân xô nhỏ ra rồi bỏ đi