Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mỗi Ngày
Người đàn ông nhỏ con thi triển tốc độ đi đến cạnh người cao, nhanh chóng dẫn anh ta lùi về phía sau: "Nhìn dáng vẻ các người là không muốn cho chúng tôi gia nhập? Hừ! Các người dị năng giả làm sao lợi hại bằng biến dị giả như chúng tôi, đến lúc đó các người sẽ hối hận!"
Nhìn quanh bốn phía thấy không ai nói chuyện, anh ta nói tiếp: "Đạo bất đồng khó lòng hợp tác, như vậy chia tay đi, các người, ai đi theo chúng tôi?"
Vóc dáng nhỏ nhìn về đám người mình, hai ông cháu Tiểu Đậu Tử khẳng định sẽ không theo bọn họ, đôi tình nhân vừa về cùng ông nội Tiểu Đậu Tử yên lặng dời mắt, nhìn dáng vẻ cũng không tính toán đi, hai người Bạch Thi Thi cùng một nhà ba người biểu tình có chút do dự.
"Hiện tại đi? Có lẽ không tốt nha... Nơi này còn cách căn cứ thành phố J rất xa, hơn nữa chúng ta đi thế nào? Cũng không có xe." Ba Lili thật ra muốn đi theo bọn họ, chỉ là không có xe, bọn họ có thể chạy đến đâu.
Người nhỏ con thấy ba Lili có chút buông lỏng, đi lên vỗ vỗ vai anh ta: "Vương đại ca, chúng ta theo chân bọn họ còn không phải vì tự thân được an toàn cùng tiết kiệm được một ít vật tư cho về sau. Hiện tại tình huống anh cũng thấy rồi, bọn họ căn bản là không có khả năng quản nhóm chúng ta, mấy ngày gần đây chúng ta không gặp thây ma gì, có thể do thời tiết càng ngày càng lạnh, thây ma cũng không ra hoạt động, an toàn có lẽ được bảo đảm để đi thu thập thêm một ít vật tư, còn xe..."
Anh ta nhìn về phía người cao, người sau hiểu ý, vươn tay thả ra dị năng, chỉ thấy ở mảnh đất trống đột nhiên xuất hiện một chiếc xe việt dã, mọi người đồng thời nhìn về phía người cao, thì ra anh ta có dị năng không gian!
"Không gian của tôi rất lớn, chừng 80 mét vuông, phóng chiếc xe việt dã hoàn toàn không thành vấn đề." Người cao thấy mọi người đều nhìn tới, biểu tình kiêu căng khoe ra.
Mẹ Lili thấy người đàn ông cao có không gian lớn như vậy, vẻ mặt nôn nóng đi khuyên nhủ ba Lili: "Ông xã, chúng ta đi thôi, đội ngũ bọn họ lại không đi thu thập vật tư, còn mặc kệ chúng ta ăn uống thế nào, vậy khi chúng ta tới căn cứ cũng không có vật tư gì!"
Tự hỏi một lúc, cuối cùng ba Lili quyết định: "Được, chúng ta đi."
Người nhỏ con cười vừa lòng, chỉ cần biến dị giả sức mạnh ba Lili đi theo bọn họ, anh ta không còn băn khoăn gì, vẻ mặt có thể có có thể không xoay qua hỏi đôi tình nhân: "Các người thì sao? Không đi thu thập vật tư, tới căn cứ cũng sinh hoạt không xong."
Đôi tình nhân liếc nhau, người đàn ông nói: "Chúng tôi vẫn quyết định đi căn cứ, cha mẹ tôi ở đó, bọn họ còn đang đợi tôi trở về."
Thấy anh ta quyết tâm không đi theo, người nhỏ con cũng không khuyên, xoay người tiếp đón mọi người lên xe, người cao thấy hai người Bạch Thi Thi còn không tỏ rõ thái độ, không màng người nhỏ con ngăn trở, nói với Bạch Thi Thi: "Thi Thi các người đi theo chúng tôi đi, tôi sẽ bảo vệ cho cô."
"Các người thật sự phải đi sao? Mọi người cùng nhau đi rốt cuộc sẽ tốt hơn một chút, các người đơn độc lên đường nếu gặp nguy hiểm thì làm sao bây giờ?"
Bạch Thi Thi là có tư tâm, cô không muốn bọn người đó rời đi, cô ở đội ngũ này lâu như vậy có thể cảm giác được người cao có ý với mình, hiện tại anh ta lại là người có dị năng không gian, không gian so với không gian của người khác lớn hơn rất nhiều, nếu anh ta đi theo bên người mình, không nghi ngờ gì mình sẽ có được một cái kho hàng di động.
Nhưng mà nếu kêu cô rời khỏi đội ngũ Hàn Tiến thì cô hoàn toàn không muốn, không nói tới bọn họ đi thành phố B có thể tiện đường mang theo mình, mà mấy ngày nay ở chung với đội ngũ này cô biết được thân phận Hàn Tiến không đơn giản.
Hàn Tiến là anh của Hàn Triều, mà bên người Hàn Triều có một người luôn miệng kêu anh ta thiếu gia, cô lớn lên ở thành phố B, nhiều ít cũng có nghe qua được về chuyện các thế gia là như thế nào.
Huống hồ cô còn phát hiện người trong đội ngũ Hàn Tiến xưng "Hàn đội" không chỉ là xưng hô đối với một đội trưởng một đội ngũ, mà càng có rất nhiều hơi hướng phục tùng đối với cấp trên, đám người này không đơn giản như vậy, Hàn Tiến thân là đội trưởng của đội ngũ này thân phận khẳng định càng thêm không đơn giản.
Hiện giờ người đội trưởng thân phận không đơn giản này lại nhiều ít có ý với mình, nếu bắt chặt lấy anh ta, không chừng ở mạt thế cô cũng sẽ trở thành người có vị trí cao.
"Hừ! Lúc trước nếu không phải cô một hai phải đi theo bọn họ, chúng ta sẽ không ở chỗ này trì hoãn nhiều ngày như vậy, bọn họ không cung cấp vật tư còn chưa nói, còn không đi thu thập, là muốn mọi người miệng ăn núi lở hay sao? Còn có, cái điểm tâm tư của cô nhân lúc còn sớm thì thu hồi lại đi, em tôi là người thành thật, nhưng tôi là anh còn chưa chết đâu, tâm tư nhỏ của cô tôi thấy thật rõ ràng rành mạch."
Người nhỏ con trợn mắt nhìn Bạch Thi Thi, cô ta nếu toàn tâm toàn ý đi theo em mình, anh ta cũng sẽ không nói gì. Nhưng mấy ngày nay rõ ràng tâm của cô ta đã bổ nhào vào trên người người khác, người phụ nữ lả lơi ong bướm như vậy, anh ta làm sao muốn cho cô ta ở bên người em trai mình.
"Anh... Anh sao lại có thể nói tôi như vậy, ô ô..."
Bạch Thi Thi vừa nói vừa che mặt khóc thút thít lên, trong lòng âm thầm cắn răng, hỗn đản, người này trước khi đi còn muốn hố mình một phen, tuy rằng luyến tiếc cái kho hàng di động ngoan ngoãn phục tùng mình, nhưng so hai bên nặng nhẹ thì bọn họ muốn đi thì đi, khỏi quấy rối đến mình nữa.
"Nếu các người nghĩ tôi như vậy, chúng ta đừng đi chung nữa, các người đi đi. Ô ô..."
Nói xong liền khóc lóc chạy đi, Hàn Tiến thấy cô chạy lên xe buýt, cũng đi theo qua.