Thiên Huyền Địa Hoàng
Đào Ngột nếm mùi đau, lùi ra sau mấy mét ,trên trán để lại mảng lớn vết
cháy xung quanh,điện vẫn đang tiếp tục thiêu đốt da thịt bên trong một
lúc,máu thi nhau trào ra,đầu nó choáng váng lắc lắc mấy cái thì tia điện cũng biến mất ,mà lôi nhân kia rất nhanh đã lại đứng dậy như không hề
hấn gì ,tiếp tục động thủ.
Lôi nhân nhảy cao lên rồi vung quyền lao xuống,Đào Ngột điên loạn,cuồng dã gào lên một tiếng cũng hướng tới y phóng lên.
So về tốc độ lôi nhân này rõ ràng nhanh hơn Đào Ngột một bậc,chẳng ngờ đến cả lực lượng sức mạnh cũng trên cấp. Y túm lấy 2 cẳng tay to đùng của
Đào Ngột,dồn nó rơi trở lại mặt đất.Tia lửa điện nơi tay như được tiếp
thêm nguồn năng lượng,tức tốc tỏa điện lan đi,ánh sáng bàng bạc phát ra
hào quang nhức mắt,trong không khí bốc ra mùi thịt nướng khét lẹt.
Đào Ngột gầm một tràng dài đau đớn cùng căm phẫn rống hận điên cuồng,nó
điên tiết hất văng lôi nhân ném đi xa một quãng đường dài chục m.
Rốt cuộc cái người bí ẩn này ở đâu tự nhiên chui ra? dù sao y cũng đã cứu
tôi một mạng, muốn tiến tới lôi nhân kia nhìn kỹ khuôn mặt lại không có
cách nào nhúc nhích cơ thể,cảm giác chân tay như bị xiềng xích giam
lại,chỉ có thể trơ mắt quan sát mọi thứ.
Xung quanh cơ thể y nhân được một lớp tia điện bàng bạc bảo vệ,ngay đến ánh mắt cũng trắng sáng
như sao phát ra 2 vạch quanh phổ không màu,ngăn cản âm khí cực lạnh tiến tới thôn phệ.Đám hàn khí tỏa ra những sợi khói xanh lam bao vây lấy y
nhân nọ xong cũng chẳng phá vỡ được lớp tuyến phòng hộ liền nhanh chóng
tự tiêu thất.Lôi nhân vẫn tựa như chẳng mảy may chịu thương tổn sau cú
tiếp đất mà thân thể bị trượt dài ma sát không ngừng với mặt đất ngồ
nghề đá nhọn,đứng lên nhìn con thú .
Đào Ngột gầm gừ trong cuống
họng,ánh mắt u lãnh như hai ngọn đèn thắp trong Diêm La điện vẫn trừng
lên hung hãn ,2 cánh tay của nó bị đốt cháy một mảng lớn da thịt ,vị trí bị cầm trực tiếp thương tổn nặng nề nhất gần như sâu vào tận
xương,nhưng uy thế mà nó tạo ra ảnh hưởng tới tôi không vì thế mà suy
chuyển.
Đột nhiên một tiếng đập nặng nề vang lên ngay sau lưng
khiến tôi xoay đầu nhìn lại,chỉ kịp thấy một bóng dáng phang mạnh vào
vách đá rồi rơi bộp xuống gần đống lửa.Gã nằm xấp xuống, khuôn mặt nhìn
ngang gần như xoay 180 độ ,cặp mắt trắng dã,tròng đen chỉ còn là sợi chỉ mỏng di chuyển hết về một bên khóe mắt,như muốn liếc rách khóe
mắt,liếc ra hẳn phía sau mà nhìn cho rõ,tô điểm thêm độ quái dị bằng 4
dòng máu đỏ gần như đen chảy ra.Thế nhưng khóe miệng lại cong lên kéo
dài tới gần mang tai như thể bị rách,lộ ra hàm răng cắn chặt lưỡi nhuốm
đầy máu tươi cùng dịch thể vàng,cái biểu lộ kỳ quặc này khiến người ta
ớn lạnh không hiểu đến tột cùng mang hàm nghĩa gì.
Cơ thể gã cũng đặc biệt thê thảm không kém,2 cánh tay đều bị chặt mất,một bên cánh tay đã khô máu xù xì nham nhở như chỗ thịt chân giò hun khói.Một bên máu
cùng huyết tương cùng dịch xanh tí tách chảy theo những sợi đen đen như
tơ như tóc xen lẫn trong thịt bò ra ngoài.
Không một tấc da nào
còn lành lặn trên thân,chỗ nào cũng ướt đẫm máu tím bầm hoặc đen đặc lại .Các vết rách do loan đao chém tới chồng chất,chằng chịt,máu thi nhau
theo dòng kết lối với nhau chảy lan tràn ra mặt đất bốc lên mùi hôi thối như xác bị phân hủy lâu ngày.
Cái xác nhanh chóng thi biến ,chảy ra ngoài càng nhiều dịch thể xanh xanh vàng vàng,mùi tanh tưởi hôi thối càng phát tán nồng đậm,da thịt khô cứng ,nhăn nheo co lại và trở lên
đen xám.Bằng mắt thường cũng nhìn rõ quá trình ấy diễn ra,cuối cùng trở
thành cái xác khô quắt queo như bị vắt kiệt hết mọi chất dịch ,hoàn hảo
làm một loại xác ướp được môi trường khô hanh giá lạnh bảo quản.
Những điều này ngoài tự nhiên cần một khoảng thời gian nhất định thi hóa chứ không phải là tíc tắc vài phút.
Chúng ta biết rằng, khi không còn duy trì được những chức năng cơ bản của sự
sống như lưu thông máu và trao đổi chất - cơ thể sẽ bắt đầu suy thoái.:
lớp da bợt đi và bong ra, nhãn cầu tan rã, huyết nhục rụng dần và cuối
cùng chỉ còn lại xương cốt.Không chỉ vậy, quá trình còn được đẩy nhanh
nhờ giòi bọ tới tiêu thụ và các loài vi khuẩn sinh sôi trong đường ruột , khiến cơ thể mục nát,ngay đến xương cốt cũng nhanh chóng hòa mình vào
đất mẹ.
Còn việc thay đổi đột ngột tới mức phi lý của thi thể kia,tôi thật sự chỉ còn biết lắc đầu pó tay.
Bất chợt cảm nhận một luồng hắc khí khủng bố tiếp cận,ánh mắt tôi bấy giờ
mới di chuyển chạm tới thân hình một nam nhân.Hắn như được hắc khí sinh
ra hoặc chính là được hắc khí hun đúc thành,từng bước đi tới chỗ xác ướp với ánh mắt tối tăm băng giá, như không phản xạ lại bất cứ quang mang
nào.
Tay trái hắc khí nhân giật lấy cánh tay còn bám vào thanh
kiếm cổ Thắng Tà rồi thuận thế ném nó đi.Cánh tay đó cũng xảy ra biến
hóa,khô đen lại,chỉ còn là da bọc xương.
Hắn lại tháo sợi dây lụa buộc cán kiếm lộ ra khối huyền ngọc .Huyền ngọc tím đậm dưới ánh lửa
bập bùng phản xạ vô số sắc đỏ ma mị,từ chỗ tay cầm,hắc khí của nó lại
như có sự sống lúc nhúc vươn lên bắt dính vào da thịt hắn ta .Tôi nhìn
thấy thế trong lòng liền âm thầm lo lắng thay,hắn sẽ không cũng xảy ra
biến đổi chứ?
Hắn ta dùng kiếm vẽ một đường cung,hất đống phân
dơi chứa lửa phủ lên người xác ướp,liên tục mấy lần như thế cho đến khi
lửa đỏ bùng lên dữ dội như được tẩm xăng,bắt đầu công việc hỏa táng
chính đáng.Khói đen từ từ lan dần lên,vằn vèo uốn lượn kèo theo thứ mùi
hăng hắc ngai ngái khó hiểu.
Là một mùi hương quỷ dị vô cùng,tựa
như chất tanh của máu cá,lại giống mùi đất bùn dưới ao hồ mới moi
lên,lại có chút giống mùi thuốc đắng,giống mùi rong tảo phơi khô,giống
chất đốt từ phân bò,tóm lại khó xác định khiến người vô tình hít vào cảm thấy muốn tắc thở .
Ánh lửa vàng trắng hừng hực thiêu đốt,phát
ra âm thanh than thở rất nhỏ làm tôi tự động căng tai nghe ngóng.Tiếng
thở dài não nề như từ một nơi vô cùng xa xôi vọng lại của một lão nhân
già lọm khọm.Tiếng khóc lóc van xin,tiếng than trời oán đất,tiếng gào
thét cuồng dại ,tiếng cười ré lên man rợ đầy sự xấu xa,bao nhiêu âm
thanh điên điên khùng khùng,bấy nhiêu tâm trạng tồi tệ cùng cực.
Dường như của rất nhiều con người đang rơi vào hố sâu tuyệt cảnh ,là chấp
niệm từ kiếp nào vẫn hồ đồ gánh lên vai,không buông bỏ được.Là oán niệm
cay đắng nghiệt ngã từ một thời không xa xăm dùng chính linh hồn lâm vào tăm tối bế tắc đánh đổi,vĩnh viễn không siêu sinh.
Ánh lửa rực
rỡ cháy sáng chiếu rõ hình hài nam nhân u ám lãnh khốc kia .Hắn ta từ từ xoay đầu nhìn về hướng lôi nhân,gương mặt lạnh nhạt băng lãnh,đôi mắt
không một tia dao động,không lộ ra bất cứ tia sáng nào,như một vực
sâu,thăm thẳm vạn trượng.
Âu Tử Dạ đột nhiên lao tới cực
nhanh,cánh tay phải cầm lấy Thắng Tà vung thẳng về phía lôi nhân kia.Mà
phản xạ của tên kia cũng không kém cạnh,quyền lôi vung lên tạo ra một
quả cầu điện phát ra muôn vàn tia bạc .
Tôi muốn lao ra ngăn
cản,tên Âu Tử Dạ này sao lại hàm hồ muốn giết ân nhân của tôi,nếu không
có người đó hẳn Mặc Minh này đã sớm đi gặp bố nuôi rồi.
Nhưng
trước mắt đột nhiên sáng chói tới mức mắt tôi trở lên đau đớn vô
cùng.Cảm giác như có kim châm vào đôi mắt,sau đó cơn đau này tiếp tục
lan đi lên trán xuống mũi,khuất tán ra khắp khuôn mặt rồi lại vòng ra
sau đầu.Tựa như ngàn vạn mũi kim châm chi chít lên tất cả mọi huyệt đạo
của đầu,cơn đau mới đầu chỉ nhoi nhói tiếp đó nhức nhối bỏng rát,cảm
giác như có một đám trùng chạy loạn trong óc rào rào cắn xé vật chủ.
Thân xác nhanh chóng mất đi tri giác,cả người trĩu nặng lại bồng bềnh không
trọng lượng,như là rơi xuống hồ băng sâu thẳm,nước lạnh khắp mọi nơi ùa
tới,vỗ về.Chân tay như bị gông xiềng trói buộc,tôi nằm ngang trong lòng
nước,từng tế bào đều cảm nhận được đau nhức,buốt nhói và mệt mỏi bao
phủ.
Có rất nhiều tiếng thì thầm rủ rỉ vào tai như ru ngủ,tôi
cũng không còn hơi sức đâu mà phản kháng chống đối,cứ thể thả lỏng buông xuôi tất thảy.Nước lạnh lẽo như có kim châm,như có một đám sinh vật nho nhỏ trôi dập dềnh bên trong dùng cái miệng vô hại cắn vào da thịt làm
tôi ngứa ngáy không yên.Tôi đã chấp nhận đầu hàng,còn khiến cơn khó chịu gia tăng thế này thật muốn người chết bật dậy mắng chửi.
Lúc mở mắt ra quả nhiên thấy bản thân đã có mặt ở biển vô cực của tăm tối và
giá lạnh,dường như việc tần xuất có mặt ở nơi này dạo gần đây hơi bị
nhiều nên bớt kinh ngạc nhưng độ hoài nghi lại tăng lên mạnh mẽ hơn.