Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan
Thậm chí, ông cụ Tô còn cảm thấy nếu như không ăn được những món ngon như vậy thì cuộc sống này còn có ý nghĩa gì nữa.Thật là không uổng công ông ấy đã trốn mọi người trong gia đình để lén lút lẻn chạy đến chợ đen cách nhà mấy con đường để ăn cơm.
Cuối cùng tại cái tiệm cơm nhỏ như ruồi này, ông ấy tìm được một bữa ăn ngon và hợp khẩu vị đến như vậy....Hôm nay là ngày nghỉ hiếm hoi, Trương Khả và Lý Phong Trạch chọn đến quán net chơi game thư giãn.Sau khi phá vỡ nhà chính của đối phương, trên máy tính hiển thị một chữ "victory" lớn và một đoạn phim hoạt họa đẹp mắt.Dù là thế nhưng trong lòng Trương Khả không cảm thấy vui vẻ chút nào, rốt cuộc cậu ta không thể chờ đợi thêm được nữa mà tháo tai nghe ra: "Cuối cùng cũng đã kết thúc rồi! Bọn mình chơi ván này suốt cả hai tiếng đồng hồ rồi đấy, tớ thật sự bó tay luôn rồi, nếu không phải vì sợ đồng đội tố cáo, vừa rồi tớ chỉ muốn đi ăn cơm."Lý Phong Trạch liếc nhìn đồng hồ đeo tay nói: "Sắp qua giờ cơm rồi.
Nếu tiệm cơm Bạch Ký đóng cửa thì hôm nay bọn mình sẽ không thể ăn cơm chiên."Trương Khả nghe xong thì bỗng đứng dậy khỏi ghế, lôi kéo Lý Phong Trạch chạy ra ngoài: "Không được, chị chủ tuyệt đối đừng đóng cửa mà! Nếu chị ấy đóng cửa thì bọn mình sẽ ăn cái gì bây giờ? Hy vọng chị ta đừng có mà không biết tốt xấu, nếu không thì..."Lý Phong Trạch: "Nếu không thì sao?"Trương Khả: "Nếu không thì mình sẽ quỳ xuống cầu xin chị ấy!"Lý Phong Trạch: "..."Cả hai chạy đến tiệm cơm Bạch Ký, ngạc nhiên phát hiện Bạch Nhất Nặc vẫn còn ở đó.Bạch Nhất Nặc thấy hai vị khách quen hàng ngày đến ăn vội vàng như vậy, cô tò mò hỏi: "Sao các cậu lại chạy nhanh như vậy?""Bọn em sợ sắp qua giờ ăn mất rồi, chị sẽ đóng cửa mất.""Đó là vì lúc thử kinh doanh khách không nhiều cho nên buổi chiều chị mới đóng cửa nghỉ ngơi.
Bây giờ, tiệm cơm đã mở cửa chính thức rồi nên cũng khá là đông khách.
Có lẽ sau này tiệm sẽ không đóng cửa vào buổi chiều nữa đâu.
Sau khi mở cửa vào giữa trưa, chị sẽ tiếp tục mở bán cho đến tối."Trương Khả thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt quá."Cậu ta đang định gọi cơm chiên thì nhìn thấy món gà sốt tiêu đầy hương vị trước mặt ông cụ Tô, hai mắt cậu ta lập tức mở to lên."Chị chủ ơi, tiệm cơm có món mới sao ạ?""Ừm, các món mới bao gồm nước ô mai, mì lạnh dầu đỏ và món gà sốt tiêu.""Ngoài nước ô mai ra thì những món khác đều là món cay ạ?""Đúng rồi."Trương Khả có chút thất vọng bởi vì cậu ta không ăn được cay, một khi cậu ta ăn cay quá nhiều thì dạ dày sẽ bị đau, cho nên cậu ta thậm chí còn không thích ăn lẩu, món cay nhất mà cậu ta có thể ăn được là mì cay.Cậu ta thất vọng nói: "Em quên mua coca uống cùng khi ăn cơm rồi, vậy chị cho em một phần cơm chiên thịt bò và nước ô mai với ạ.”Ngược lại, Lý Phong Trạch lai rất có hứng thú với các món ăn mới: "Trương Khả à, thật sự là cậu không thể ăn mấy món mới sao?""Chỉ cần tớ ăn món gì đó quá cay thì sẽ bị đau dạ dày rồi tiêu chảy.
Mình không ăn đâu, cậu ăn đi.""Được, vậy chị cho em một phần mì lạnh dầu đỏ, nửa con gà sốt tiêu và nước ô mai với ạ."Vì các món ăn khác phải mất thời gian để chế biến cho nên Bạch Nhất Nặc đem nước ô mai lên trước cho hai người bọn họ.Trương Khả không mong đợi gì cho lắm ở món nước ô mai này, cậu ta gọi nước ô mai chỉ vì cậu ta đã quên mua coca để uống kèm khi ăn cơm mà thôi.Cậu ta ung dung cầm lấy ống hút, cắm vào trong ly nước ô mai.Nhưng vừa uống vào một ngụm nước ô mai mát lạnh xong, cậu ta liền không khỏi cảm thán: "Ôi trời ơi, ngon quá đi mất! Cái này không phải là giải nhiệt tốt hơn coca sao?"Nước ô mai được nấu với đường phèn, bên trong còn được bỏ thêm sơn trà, hoa quế, cam thảo, có tác dụng giải nhiệt, kích thích vị giác và tỳ vị.Trương Khả chạy cả một đoạn đường đến đây, trên trán và sau lưng cậu ta đổ rất nhiều mồ hôi.Nhưng sau khi uống một ngụm nước ô mai, cảm giác thanh mát từ dạ dày lan truyền đến toàn thân, từ cột sống truyền lên đến não, sảng khoái hết cả người, khiến tinh thần minh mẫn..