Tìm Kiếm Nam Chính
Editor: Mèo Lười
Hệ thống quân lặng lẽ thâm nhập vào kho số liệu hậu trường của Thí Thần OL, trực tiếp mở bàn tay vàng nghịch thiên cho cô, tăng gấp hai lần giá trị kinh nghiệm đánh quái cùng tỷ lệ bạo của cô lên. Cũng không có cách nào khác, Hạ Lưu bình thường đều vội vàng làm việc tại các thế giới, căn bản là không có thời gian đi chơi game, trước kia có thể bảo trì thao tác cũng ít nhiều là nhờ có ký ức của nguyên chủ thân thể này bảo lưu lại.
Buổi sáng không có tiết học, Hạ Lưu ở trong phòng ngủ bật máy tính đăng nhập vào trò chơi. Nhưng khi cô xuất hiện ở trên trời của thành Thiên Phong thì thanh âm "ting ting ting" nhắc nhở chiến đấu vang lên không ngừng.
Không thể không nói Cố Vân Thiên chính là tự mang hào quang thù hận, trước đó đã bị Bảo Bảo Bối Bối đoạt boss, lúc này lại bị Mỹ Nhân Như Thế ở khu 11 thuật tay đoạt boss.
Từng khu đều sẽ có một muội tử như vậy, cấp bậc của nàng đều là do một đám hắn tử nâng lên, trang bị của nàng cũng là được một đám hán tử đánh ra mà có, thanh danh của nàng cũng là do một đám hán tử thổi phồng lên.
Cái vị Mỹ Nhân Như Thế này thao tác kém, nhưng không chịu nổi chính là cô lại chính là quân của thương giới khu Hoa Quan, bởi vậy người chạy theo nịnh bợ không ít, đương nhiên, người mà cô thầm mếm chính là người có cấp bậc đại thần... Đông Kiệt Hạ Lưu.
Nghe nói Đông Kiệt Hạ Lưu đã có đồ đệ đầu tiên, cho nên vị Mỹ Nhân Như Thế liền đến tìm vị "tình địch" này, thuận tay đoạt boss, còn định đuổi Cố Vân Thiên về điểm sống lại.
Mỹ Nhân Như Thế hơn hai mươi cấp so với Bạch y, trừ phi nàng (CVT) có loại thao tác yêu nghiệt kia, bằng không rất khó thắng. Nhưng là, thao tác của cấp đại thần cũng không phải là cải thảo, không phải bất luận kẻ nào cũng đều có khả năng có được.
Hạ Lưu chuẩn bị đi cứu đồ đệ nhưng sau một thao tác của nhân vật trong trò chơi thì liền dừng lại.
Nhìn tình cảnh trước mắt này, trong lòng Hạ Lưu không phải không có ác ý nghĩ đến một câu nói có chút hoàng bạo...
"Trang bức không thành bị thảo"(*)
Tốt xấu gì Cố Vân Thiên cũng là đại thần đứng đầu khi 6, thao tác trong trò chơi đã muốn nghịch thiên. Hạ Lưu nhìn thấy vị hiệp khách nho nhỏ vung kiếm, trên màn hình chỉ phóng ra ánh sáng chói rọi mắt khi phóng ra kỹ năng, căn bản là không biết tình huống như thế nào.
Đợi đến khi Hạ Lưu nhìn rõ, Mỹ Nhân Như Thế đã nằm phơi thây.
Cố Vân Thiên ngồi trước màn hình lười biếng gõ bàn phím, nhân tiện ngáp một cái.
Mỹ Nhân Như Thế rớt, nhưng cô lại không chút nào phát hiện có điều không đúng, thế nhưng lại lập tức dùng đạo cụ tại chỗ sống lại tiếp tục PK cùng Cố Vân Thiên.
Lúc này sư phụ Hạ Lưu vô lương tâm đang ngồi xổm một góc nào đó xem trận chiến.
Hôm nay Bạch Vân Thiên trang bị bình thường, đẳng cấp càng thấp đến đáng thương, vấn đề chính là thao tác... đó không phải là chỉ dùng hai chữ biến thái là có thể hình dung ra được.
Phỏng chừng đến lúc đẳng cấp trang bị của hắn đuổi kịp Hạ Lưu, rất có khả năng ngược chết Hạ Lưu một trăm lần.
Mỹ Nhân Như Thế giờ phút này cực kỳ buồn bực.
Đông Kiệt Hạ Lưu chính là lão công tương lai của mình, vốn là muốn dạy dỗ đồ đệ cấp thấp hơn mình rất nhiều để tỏ rõ uy nghiêm của sư nương, thuận tiện lại xem lại thao tác của mình.
Nhưng lại không nghĩ đến... lần này thế nhưng lại thua bi thảm như vậy.
Khẽ cắn môi, cô liền gửi một tin nhắn của ca ca của mình: "Ca, nhanh tới giúp muội, có một tên tiểu hào khi dễ muội!"
Đây chính là kỹ năng thiên phú của mỹ nữ, khi nàng bị người khác đánh bại, liền có thể gọi người đến đánh giúp...
Cố Vân Thiên cũng là cảm thấy không có chuyện gì, sau khi chém ngã Mỹ Nhân Như Thế cũng không về thành, trái lại không nhanh không chậm đi xung quanh đánh quái thăng cấp.
Hạ Lưu đang xem trận chiến luôn luôn chú ý đến những người xung quanh, chờ đến sau khi nhìn thấy nơi truyền tống có người tiến đến, một cái thuấn di liền chắn trước người Cố Vân Thiên, từ trên trời giáng xuống một công kích cường đại đánh tiểu Kiếm Tiên da mỏng phát đau.
Đáng tiếc Hạ Lưu cường hãn cũng không phải chỉ là đồn thổi.
[Phụ cận] Đông Kiệt Hạ Lưu: Đồ, đệ, trở về thành!
Trong nháy mắt liền giết Mỹ Nhân Như Thế, lại thao tác để Kiếm Tiên kéo ra khoảng cách, tranh được một kỹ năng đang phóng đến cô, thế nhưng Hạ Lưu vẫn còn có thể gõ chữ nhắc nhở đồ đệ yêu quý của mình chạy trốn.
Một phen thao tác yêu nghiệt như vậy khiến cho Cố Vân Thiên đang ngồi ở trước màn hình khác hơi nhướn mày, cũng là lộ ra một nụ cười vui vẻ, ngón tay thon dài gõ trên bàn phím, hiệp khác nho nhỏ phối hợp với Kiếm Tiên, thường thường phóng ra kỹ năng quấy rối đối phương một chút. Tuy rằng đây là lần đầu phối hợp, chỉ là cả hai người đều cảm thấy rất vừa lòng.
Đại thần gặp đại thần, có cảm giác hạnh phúc hạnh phúc tương thích! Độ hảo cảm rất nhanh liền tăng đến 30.
Dưới sự trợ giúp của Cố Vân Thiên, vú em Hạ Lưu dùng mấy cái kỹ năng liền khiến cho một vị ca ca của Mỹ Nhân Như Thế thăng thiên.
Không để ý đến Mỹ Nhân Như Thế khóc lóc kể lể bản thân bị khi dễ như thế nào, giải quyết xong địch nhân, Hạ Lưu liền lập tức chạy đến bên cạnh đồ đệ tỏ vẻ quan tâm.
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Tại sao không cầu cứu ta? Thông báo ta thượng tuyến ngươi không thể không thấy được.
Cố Vân Thiên trầm mặc một chút, do dự một chút liền trả lời cô.
[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên: Ta không thích nợ ân tình.
Thoạt nhìn là một nữ hiệp khách đáng yêu, tóc đuôi ngựa, ngực phẳng lỳ, thế nhưng lại hết lần này tới lần khác lời nói lại cao lãnh như vậy.
Hiểu rõ tính cách của Cố Vân Thiên Hạ Lưu cũng lười tranh luận với hắn, trực tiếp triệu tập tổ đội, sau đó kéo Cố Vân Thiên vào trong đội ngũ của mình.
Hạ Lưu cũng không hỏi Cố Vân Thiên muốn làm gì, lôi kéo hắn đến khu luyện tập cao cấp, trực tếp chắn trước mặt nữ hiệp khách bảo vệ Cố Vân Thiên, sau khi để tự động đánh quái tăng điểm kinh nghiệm liền bắt đầu gây rối tiểu đồ đệ của mình.
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Tiểu Điềm Điềm(*) a...
(*) Điềm điềm: ngọt ngào ~~~
[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên:...
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Không thích ta đặt tên thân mật như vậy cho ngươi sao?
[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên: Ân, không thích.
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Tốt, vậy ta đổi cái khác, Tiểu Vân Vân.
Cố Vân Thiên thât lâu sau cũng không trả lời lại tin nhắn của Hạ Lưu, vì thế cô lại tính tình không đổi gửi tin nhắn như trước quấy phá hắn.
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Tiểu Vân Vân tại sao ngươi không để ý đến ta?
[Hệ thống] Xin lỗi, tin nhắn gửi đi thất bại, người chơi "Bạch Vân Thiên" đã chặn tin nhắn riêng của bạn.
Vì sao tên đồ đệ này không dễ thương một chút nào vậy, quả nhiên nhân yêu đều không thể dễ thương như các muội muội thật sự được.
Hạ Lưu chịu mệt nhọc ở tiền phương giết boss xoát kinh nghiệm, Cố Vân Thiên ngược lại cũng rất phúc hậu, không có hưởng thụ điểm kinh nghiệm đại thần đưa tặng, trái lại đặc biệt tích cực chạy đi bổ đao, ngoại trừ thường thường xuất hiện bạo kích có thể làm hắn thương tổn một ít, còn lại rất khả quan.
Không có tin nhắn gây rối của Hạ Lưu, Cố Vân Thiên cũng là có thể làm một nữ hiệp khách yên tĩnh. Bởi vì trước mắt khu luyện cấp này đối với cấp bậc của Cố Vân Thiên thật là chênh lệch quá cao, cho nên hắn lên cấp cũng thật nhanh đến đáng sợ, một thoáng chốc lại là một đạo thăng cấp khi ánh sáng vàng lóe lên. (Mèo: theo ta biết thì hình như chết càng nhiều thì điểm kinh nghiệm tích lũy để thăng cấp sẽ càng cao ấy)
Không giống với khi có đại thần cấp cao đi theo, lần này Cố Vân Thiên cũng cảm nhận được cảm giác của Mỹ Nhân Như Thế. Ba giờ sau, hắn đã từ cấp 15 lên tới cấp 33. Hôm nay đều ngồi trước màn hình máy tính suốt cả buổi chiều, Cố Vân thiên có chút mệt mỏi xoa thái dương, ném ánh mắt ra ngoài cửa sổ.
Hắn là một phú nhị đại, giàu đến mức chuyện gì cũng không làm chỉ đêm gia sản bỏ vào ngân hàng, mỗi ngày đều sẽ có một số tiền lớn sinh ra từ khoản kia.
Cái vòng này của hắn thật ra cũng không thuận lợi hay đẹp đẽ như mọi người thường nghĩ, so với người bình thường mà nói, bọn họ ngược lại càng phiền lòng hơn. Tùy thời đều sẽ bởi vì sinh ý lúc hợp tác mà có khi gặp một vài chuyện khắc khẩu hoặc là phải ẩn nhẫn cúi đầu.
Từ sau khi đi du học Mĩ trở về, Cố Vân Thiên liền bị cha hắn để lại một số gia sản làm một phú nhị đại an tĩnh. Ngẫu nhiên hắn cũng sẽ giúp xử lý một vài việc trong công ty của gia tộc, hơn nữa hắn lại không có những hoạt động muôn màu muôn vẻ như các phú nhị đại khác, cho nên nói tóm lại là...
Đây là một mỹ nam tử quá mức an tĩnh.
Không đi Las Vegas bài bạc, không đi hải thiên Thịnh Diên chơi đùa, cũng không mở du thuyền chơi Bungee. Có việc liền đến công ty họp kế hoạch một ít phương án, không có việc thì ngồi ở nhà chơi game.
Cô Vân Thiên nghiêng người nằm trên ghế solon, đầu gối lên tay, tựa tỉnh phi tỉnh(*) khép hờ mắt.
(*)Tựa tỉnh phi tinh: tương đương câu tựa tiếu phi tiếu, có nghĩa là tỉnh như không tỉnh:vvv
Hắn là con lai, hơn nữa lai cũng khá thành công. Tóc đen mắt xanh, ngũ quan thâm thúy lập thể, màu da so với người thường còn trắng hơn, có một lại mỹ cảm khiến người khác phải kinh diễm.
Mãnh liệt nhìn lại...
Bô dạng lớn lên rất giống với Kiếm Tiên áo trắng trong trò chơi kia.
Cố Vân Thiên nay bỗng cảm thấy như Đông Kiệt Hạ Lưu bắt chước mình, nhưng cũng may là vốn rất thưởng thức đối phương, nên cũng không lập tức cảm thấy chán ghét gì.
Dù sao phần lớn nam sinh đều như vậy, hắn cũng không cảm thấy có vấn đề gì, chung quy hiện tại hắn chính là chơi nhân vật nữ, là nhân yêu.
Xóa bỏ tên Hạ Lưu từ trong danh sách đen ra, Cố Vân Thiên rất bình tĩnh gửi một tin nhắn trả lời tin nhắn trước của cô.
[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên: Mệt mỏi, muốn im lặng một chút.
Chỉ là Hạ Lưu lại chưa trả lời tin nhắn của hắn, mà là trực tiếp gửi lời mời vào bang hội cho hắn.
[Hệ thống] người chơi Đông Kiệt Hạ Lưu muốn mời bạn gia nhập bang hội [Tỉnh Mộng], đồng ý hay không?
Cố Vân Thiên rất không chừa mặt mũi, trực tiếp từ chối.
Chỉ là Hạ Lưu cũng không theo như lẽ thường xuất ra, mà lại tiếp tục gửi lời mời cho Cố Vân Thiên như trước.
Cứ như vậy qua vài ba lần, cuối cùng Cố Vân Thiên nhận thua, gia nhập bang hội của Hạ Lưu.
Chỉ là ngay sau đó, khuôn mặt dễ nhìn của Cố Vân Thiên biến thành màu đen.
Bởi vì...
[Bang hội] Bảo Bảo Bối Bối: Hoan nghênh bang chủ phu nhân!
[Bang hội] Thương Thiên Đại Địa Bệnh Thần Kinh: Mọi người mau mau ra đây xem bang chủ phu nhân của chúng ta đi này!
[Bang hội] Thiên Nhai Qúa Khách: Bang chủ phu nhân cuối cùng cũng đã vào Ha haha!
...
Hệ thống trò chuyện ở bang hội gần như muốn nổ tung, sắc mặt Cố Vân Thiên không tốt nhìn những gia hỏa ồn ào kia, lại nhìn Hạ Lưu đang không có ý định giải thích thay hắn, rốt cuộc quyết định tự mình xuất mã giải quyết hiểu lầm lớn này.
[Bang hội] Bạch Vân Thiên: Thật ra, ta là nam.
[Bang hội] Bảo Bảo Bối Bối: Cái gì?
[Bang hội] Thiên Nhai Qúa Khách: Ông trời của ta ơi, nhân yêu sao??
Mắc thấy sắp thoát khỏi hai tiếng "muội muội" này, thế nhưng Hạ Lưu ngay thời khắc mấu chốt mở miệng, cho Cố Vân Thiên một đao thật đau.
[Bang hội] Đông Kiệt Hạ Lưu: Đồ đệ, lại nghịch ngợm!
...
Cố Vân Thiên cao tài sinh, phú nhị đại, lần đầu tiên có xúc động muốn đập máy tính.
Vì thế, chỉ dựa vào câu này của Hạ Lưu, vô luận Cố Vân Thiên có nói cái gì nữa, cũng không ai nguyện ý tin tưởng hắn là hán tử.
"Muội tử thật nghịch ngợm nha, lại còn giả làm hán tử"
"Muội muội dễ thương đều thích nói mình là hán tử"
"Đồ đệ đáng yêu, ngươi không cần nghịch ngợm như vậy đâu"
Đây là nơi quái quỷ nào đây chứ? Cố Vân Thiên lặng lẽ đăng xuất khỏi trò chơi.