Phù Hành Mạt Thế
Tạ Dư Trì đột nhiên cảm thấy sức lực của mình như bị ai đó rút đi, suýt chút nữa không đứng vững, thở dốc một hồi lại thấy còn có giới hạn chế tạo hàng ngày?!
Nàng bây giờ...!Mỗi ngày có thể chế tạo 10 tấm?
Tạ Dư Trì hơi xấu hổ.
Sau đó nàng mở ba lô theo lời nhắc nhở, ba lô này là loại ba lô vuông thường thấy trong trò chơi, ba lô này không lớn, có mười ô nhỏ.
Phía sau đều bị khóa.
Lấy tấm phù chú kia ra, Tạ Dư Trì cảm nhận được trên tay có thêm một thứ gì đó, nàng nhìn tờ giấy bình thường không có gì lạ này, trên đó cũng chỉ vẽ một ngôi sao màu đen, cái này, đây là phù chú 1 Sao?!
『 Chạm vào tang thi tự động được sử dụng.
』 Hệ thống nói, nó lại lùi lại hai bước, kéo ra khoảng cách với Tạ Dư Trì.
『 Thỉnh ký chủ sử dụng với tang thi này.
Một khi bổn hệ thống rời đi, nó sẽ không bị khống chế nữa...!』
"Chờ một chút, ta chưa chuẩn bị ——"
"Grào ——"
"Xong..." Tạ Dư Trì nuốt nước miếng, phun ra chữ vừa rồi chưa kịp nói xong, nhìn tang thi đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, lung lay thấy chính mình, sau đó chậm rì rì —— vl, nó chạy kiểu quái gì vậy?!
Tạ Dư Trì bỏ chạy theo phản xạ, cái này không giống với tang thi trong sách a! Trong sách nói loại tang thi rách rưởi này đều rất ngu xuẩn và hàng động chậm chạp mà!!!
Tạ Dư Trì ném cái bàn ngăn cản con tang thi kia một chút, nắm phù chú, quả thực muốn chết, nên dùng cái này như thế nào? Đụng vào?! Nàng phải đụng vào tang thi này?!
Tạ Dư Trì không muốn chạm tay vào người anh em này chút nào.
Tạ Dư Trì đi vòng quanh bàn và tang thi, nàng đột nhiên cầm lấy một cái ghế đánh về hướng móng vuốt tang thi đang duỗi tới, nhanh chóng bước lên dán phù chú vào lưng nó.
Chuyện xảy ra gần như trong nháy mắt, phù chú bốc cháy, tang thi kia gào thét hai tiếng, sau cùng đã bị đốt thành tro.
Cũng may là thành tro...
Nhưng Tạ Dư Trì vẫn cảm thấy ghê tởm, nôn khan hai cái, nhưng không thể phun ra thứ gì, nàng thoi thóp dựa vào góc tường, thật là mệt chết...
Điều này quả thực, nếu khi trở về xuất bản thành sách, chắc chắn sẽ bán chạy.
『 Ting! Hoàn thành hướng dẫn dành cho người mới! 』
『 Phần thưởng: Dao găm đặc điểm × 1, trái cây chắc bụng × 10, nước khoáng × 20, 5 tích phân 』
Phần thưởng rất đơn giản, Tạ Dư Trì lấy trái cây ra, là thứ trái cây màu đỏ to bằng nửa nắm tay, gấp không chờ nổi ăn hết, cảm giác chua chua ngọt ngọt tràn ngập trong miệng, cảm giác đói bụng không những không còn mà toàn thân như tràn ngập sức lực.
Tạ Dư Trì đứng dậy rời khỏi phòng này, trở lại căn phòng nhỏ nàng tỉnh dậy trước đó, cẩn thận đóng cửa lại.
Bởi vì quá bẩn, Tạ Dư Trì không có mặt mũi ngồi trên giường, nàng trực tiếp ngồi dưới đất, lấy nước khoáng ra.
Ừm...!Là nước khoáng rất bình thường, loại được đóng trong chai 500ml, chỉ là loại nước này không có nhãn hiệu, không có bất kỳ thông tin gì, chỉ là một chai nước đơn giản chứa đầy nước.
Dao găm đặc biệt sẽ không gây cảm giác khó chịu khi cầm trên tay, thiết kế thật sự rất khéo léo, Tạ Dư Trì cầm nó gõ nhẹ xuống bàn, để lại một vết dao sâu trên bàn, xem ra dao găm này cực kỳ sắc bén.
Thu tất cả mọi thứ vào ba lô, Tạ Dư Trì mở tủ quần áo, tìm kiếm quần áo sạch sẽ, do dự đi vào phòng tắm, kinh ngạc phát hiện vậy mà vẫn còn nước! Hơn nữa còn là máy nước nóng năng lượng mặt trời...
Tạ Dư Trì nhẹ nhàng tắm rửa một chút, thay quần áo sạch sẽ, lăn trên giường một cái, sau đó nhấn mở cột chế tác, chuẩn bị chế tác hết giới hạn của ngày hôm nay.
Tất nhiên, nàng đã đánh giá quá cao bản thân.
Khi bỏ tấm phù chú thứ năm vào ba lô, cảm giác mỏi mệt kia khiến Tạ Dư Trì hầu như không thể mở mắt được nữa, nàng cứ thế mà ngủ.
Khi tỉnh dậy sau một giấc ngủ, Tạ Dư Trì không khỏi hối hận, cứ trôi qua như thế? Nhưng việc tạo ra 1 tấm phù chú liên quan đến giới hạn của thân thể mình thì thực sự là ——
Tạ Dư Trì lại làm thêm 2 tấm phù chú rồi thu vào, sau đó cầm phù chú đi vòng quanh biệt thự một cách triệt để.
May mắn thay, nàng tìm được mấy túi bánh mì chưa mở, mà còn chưa hết hạn nữa chứ! Nàng còn tìm thấy vài quả táo thối, bất đắc dĩ vứt đi, nàng còn tìm thấy mấy cái hộp trong tủ lạnh...
Thịt hộp ăn trưa, bắp hộp, thịt bò hộp, cá hộp...!Nhét đầy nửa cái tủ lạnh.
Nàng lần lượt nhìn hạn sử dụng trên từng hộp, khi thấy chưa hết hạn nên tìm một cái túi đựng cả đồ hộp và bánh mì bỏ vào cùng, sau đó bỏ túi vào ba lô.
Những thứ đó chỉ chiếm một ô, hơn nữa nó còn hiển thị『 Túi đầy 』! Nhưng hình như nó không phồng lên thì phải...
Thấy biện pháp khả thi, Tạ Dư Trì lập tức trở về phòng đóng gói toàn bộ quần áo có thể mặc được, nhét vào một cái túi lớn rồi cho vào ba lô.
Sau một hồi bận rộn, cuối cùng cũng dọn xong biệt thự, Tạ Dư Trì mệt mỏi đi tắm rửa, làm thêm 3 tấm phù chú rồi mới chìm vào giấc ngủ.
Khi tỉnh dậy đã là hoàng hôn, Tạ Dư Trì sắp đói chết, vội vàng ăn trái cây, nàng nghĩ mình sẽ không thể sống trong căn phòng này cả đời, nhưng Tạ Dư Trì đã hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài, không biết nếu rời đi thì mình có thể đi đến đâu.
Sau khi làm xong năm tấm phù chú, Tạ Dư Trì vẫn còn chút tinh lực, nàng đặt 15 tấm phù chú vào ba lô, vẫn luôn cảm thấy có chút trống rỗng.
"Hệ thống, thế giới này có thi triều không? Hay là tang thi đều là độc lai độc vãng?"
『 Ký chủ, vui lòng đề cập vấn đề có chất lượng.
』
"..." Tạ Dư Trì nhịn xuống xúc động muốn khiếu nại, đúng, hệ thống là bàn tay vàng, nó là baba.
"Nói cách khác, thế giới này là thế giới tang thi bình thường, có thi triều.
Hơn nữa, nếu tang thi cũng phân cấp Sao, vậy có phải là cũng có dị năng giả đúng không?"
『 Nhân loại cũng phân cấp Sao dựa vào thực lực bản thân.
Ký chủ thuộc về người thường cấp 0 Sao, hơn nữa, trình độ tố chất thân thể ở mức rác rưởi giữa những người thường.
』
Hệ thống này một ngày mà nó không sỉ nhục thì có lẽ máy móc của nó sẽ bị cứng hết.
Tạ Dư Trì có việc cầu hệ thống, đành phải ngồi như một em bé ngoan.
『 Theo lý thuyết, dị năng ở nhân loại không phổ biến.
Nhưng mỗi người sẽ kích phát ra kỹ năng đặc thù.
』
Hả?
『 Không tồn tại dị năng giả các hệ.
』
"Vậy kỹ năng đặc thù là cái gì?"
『 Xem cơ duyên của mỗi người.
』
Tạ Dư Trì: "..."
"Hệ thống, ta có bàn tay vàng nào không?"
『 Mời lặp lại hai từ đầu tiên.
』
Hệ thống?
『 Đúng vậy.
』
Tạ Dư Trì có chút vô lực, nói cách khác, bàn tay vàng của mình chính là hệ thống?!
"Hệ thống mi là nam hay nữ?"
『 Hệ thống không có giới tính.
』
『 Ting.
』
『 Nếu ký chủ muốn giải quyết nhu cầu sinh lý, hệ thống sẽ tự động che chắn, ký chủ không cần lo lắng.
』
Cái quái gì thế! Tạ Dư Trì hoàn toàn cạn lời.
Nàng nằm trên giường nhắm mắt chuẩn bị đi ngủ.
"Grào ——"
Còn chưa tới mười phút, cơn buồn ngủ mông lung bị một tiếng thi rống đánh tan, Tạ Dư Trì nằm trên giường ôm ngực, thật lâu sau mới thở ra được.
Đây, đây, đây là tình huống gì?!
"Grào ——"
"Grào ——"
"Grào ——"
Trong nháy mắt, tiếng thi rống liên tiếp phát ra từ mọi hướng của thành phố, như đang hô ứng với tiếng thi rống thật lớn trước đó.
Tạ Dư Trì bò xuống giường, cẩn thận kéo cửa sổ ra, nhưng không phát hiện thứ gì.
Nàng an tâm, nhưng sau đó lại nghe thấy âm thanh máy móc của hệ thống.
『 Ting! Kiểm tra đo lường phát hiện tang thi 2 Sao!
Phần thưởng nhiệm vụ: 10 tích phân, rương kho báu nhỏ bí ẩn × 1 』
『 Tuyên bố nhiệm vụ —— 』
『 Bắt đầu săn thú: Tiêu diệt tang thi 2 Sao.
Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm kỹ năng × 1, phép bổ trợ ngẫu nhiên × 1 』
『 Giải thích nhiệm vụ: Trong màn đêm tĩnh lặng, thình lình xuất hiện một tiếng thi rống làm nhiễu loạn sự yên tĩnh của tòa tử thành này...!Rốt cuộc là thần thánh phương nào? Hãy cùng vén bức màn bí ẩn...!』
"Ta không muốn vén!" Tạ Dư Trì tức giận đến mức bò lại trên giường, trong tay nàng chỉ có phù chú 1 Sao, mẹ nó hiện tại tới một con Boss tận 2 Sao? Đùa nhau à? Tuy nói nhân vật chính đều là vượt cấp khiêu chiến, nhưng nhân vật chính có át chủ bài!!! Nàng, nàng chỉ có mấy tấm phù chú?
Lại còn vén màn bí ẩn của nó? Ta không bị nó vạch sọ là may rồi! Hơn nữa phù chú còn phải —— đi, dán, lên!
Trên TV, người ta chỉ cần vung tay lên là phù chú có thể dán lên chỗ chủ nhân muốn, hiệu ứng muốn dán chỗ nào thì dán chỗ đó đâu!!!
『 Ký chủ đã biết đó là hiệu ứng mà còn hỏi nữa.
』
"..." Tạ Dư Trì cảm thấy, chính mình hoặc là bị tang thi ăn chết, hoặc là tức chết vì hệ thống.
『 Vậy, ký chủ có cần hệ thống quay video khi ngài chiến đấu với tang thi, sau đó cho cắt nối biên tập cho cho ngài, đồng thời còn edit thêm hiệu ứng mấy tấm phù chú tự dán lên? 』
"Ta nghĩ ta cần loại kỹ năng khống chế phù chú bằng tâm trí hơn!"
『 Ký chủ, trời đã khuya, chúc ngủ ngon.
』
...!Ta nghi ngờ ta có một hệ thống giả!
☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆
Gia sản toàn thân của Tạ Dư Trì đều trong ba lô hệ thống, cho nên khi ra cửa rất nhẹ nhàng.
Nàng cầm tờ phù chú trên tay, chuẩn bị đi dạo cửa hàng tiện lợi hoặc siêu thị gần đó.
Nếu có thể tìm được một chiếc xe hơi thì thật tuyệt —— Chờ một chút, nàng không biết lái xe!
Sắc mặt Tạ Dư Trì có chút vi diệu, người khác ở mạt thế đều là lái xe đi chạy khắp nơi, nếu không lái được thì phải làm sao? Hai chân?
Trước tiên nên bỏ ý định này đi, dù sao thì ba lô vẫn còn trống, có thể chứa một chiếc ô tô cũng không tồi.
Chỉ là không biết có thể chồng lên hay không...!Ừm, vậy chỉ còn cần xăng nữa thôi?
Vừa nghĩ, Tạ Dư Trì đi vào một cửa hàng tiện lợi gần đó, trong này rất lộn xộn, quầy bị đập phá, thuốc lá, rượu và thức ăn đều bị cướp sạch...
Khóe miệng Tạ Dư Trì giật giật, thời điểm nàng bị đưa tới đây, là tận thế ngày thứ mấy rồi??? Sạch sẽ đến như vậy?!
Đi vào nhà kho, phát hiện thực sự đã bị cướp sạch không còn gì hết, không còn lựa chọn nào khác, Tạ Dư Trì chỉ có thể tìm kiếm mục tiêu khác.
Nói cũng lạ, sau một trận thi rống ngày hôm qua, những con tang thi rải rác trên đường đều không thấy đâu nữa.
Tạ Dư Trì cẩn thận bước qua xác tang thi, bóp mũi bước nhanh đi khỏi cái nơi này.
Tướng chết của tang thi này thật là...!A, đầu còn bị ai đó khoét.
Chờ một chút, điều này có nghĩa là trong đầu tang thi có thứ gì đó??? Không phải nói là không có dị năng sao?
『 Tang thi 1 Sao có tinh hạch cực nhỏ, có thể tăng tốc độ hoặc sức mạnh.
』
『 Nhưng tinh hạch tang thi trộn lẫn tạp chất, không nên dùng quá nhiều trong một ngày.
』
"Vậy tang thi ta đã giết ——"
『 Đó là một tang thi 0 Sao, bởi vì hệ thống sống nhờ nên đã bồi thường nó bằng cách tăng thêm tốc độ.
』
Bồi thường?! Mi, mi vậy mà bồi thường cho các tang thi? Ta thì sao? Ta là ký chủ mà? Mi thực sự tốt như thế sao? Mi thực sự là hệ thống sao?! Tạ Dư Trì gần như gục ngã.
Hệ thống không nói gì nữa..