Một Hồi Mộng
Lại nói về Lâm thúc, lão vội vàng rời đi vì đây là thời gian hắn chuẩn bị gặp Khổng Gia Trường tộc trưởng Khổng Tước tộc, lúc này hắn đang khom người trước một cánh cửa đá giọng cung kính bẩm báo mọi sự vụ đã xảy ra trong tộc.
“Bẩm tộc trưởng! Gần đây các tộc khác đã xuất hiện một số thiên tài, mọi người cùng lứa với Khổng Tiểu Mi tiểu thư thay nhau đột quá Nguyên Anh, có lẽ đang chuẩn bị cho lần mở tiếp theo của Thánh Vực, các vị trưởng lão trong tộc đang nháo cả lên”.
Bên trong truyền đến một âm thanh hùng hậu:
“Mặc xác bọn họ, người cứ yên tâm mà xử lý mọi chuyện, nếu đám trưởng lão có ý kiến gì người cứ bảo bọn họ đến gặp ta, giao gia tộc cho ngươi quản lý ta rất yên tâm, ngươi không cần cứ cách một đoạn thời gian lại đến đây báo cáo cho ta”.
“Hạo Nhiên tuân mệnh”.
Đúng vậy Lâm Hạo Nhiên hắn tuy không phải là người dòng chính nhưng hắn lại là cánh tay phải đắc lực của Khổng Gia Trường, lúc này được khen hắn bắt giác mỉm cười thỏa mãn.
Lúc này âm thanh đó lại truyền đến:
“Sau còn chưa đi?”
Lâm Hạo Nhiên do dự một lúc mới nói: “ Là chuyện về tiểu thư Khổng Tiểu Mi, dạo gần đây tiểu thư dắt về một gã nhân loại lại là yêu nô của Hắc Ưng tộc, nàng bảo ta phải chiếu cố hắn, hắn cần gì cũng đều đáp ứng, Hạo Nhiên không biết phải làm thế nào”
Thật ra nếu không phải là Khổng Tiểu Mi, hắn đã không cần phải hỏi ý kiến của Khổng Gia Trường làm gì, vì vị tiểu thư này có tính cách lạnh lùng lại làm việc không theo quy tắc, rất được tộc trưởng cưng chiều, quyền lực trong gia tộc không nhỏ lại được các vị trưởng lão công nhận nên hắn không dám làm càn.
Người bên trong im lặng một lúc mới trả lời:
“Cứ mặc nó, trong năm đứa con gái của ta, nó là đứa có đầu óc và tư chất nó biết phải làm thế nào, nếu tên nhân tộc đó đòi hỏi không quá đáng, đụng chạm đến lợi ích của gia tộc thì cứ thuận tình đáp ứng, ta tin con gái ta sẽ không làm ta thất vọng…" Dừng một chút hắn nói tiếp "ta đang trong giai đoạn tất yếu, nếu không phải là chuyện liên quan đến tồn vong của gia tộc thì ngươi tạm thời đừng cho bất cứ ai tìm ta, ngươi trở về đi.”
“Hạo Nhiên tuân mệnh”. Lâm Hạo Nhiên hành lễ sau đó nhanh chóng rời đi.
- ---------------------------------------------------------------------o0o-----------------------------------------------------------------------
Sau sự kiện nhầm lẫn dở khóc dở cười kia, Vũ Tiểu Vũ hắn bây giờ đầu óc trống rỗng, chẳng thể suy nghĩ được phương hướng xoay mình, lời nói của Khổng Tiểu Lam cứ vang vọng như một tấm bùa đòi mạng, nếu hắn mà rơi vào tay của nàng thì thật là thảm rồi.
Một tiếng thở dài vang lên.
“Haiz”
“Không được, cứ tiếp tục như thế này cũng không phải là cách, không thể cứ mơ hồ như thế mà chết đi nhưng phải làm sao đây”.
Suy nghĩ một lúc thì hai mắt léo sáng hắn thì thào:
“Ngày xưa nhân loại lạc hậu, người tối cổ chỉ biết ăn lông ở lỗ, nhưng sau khi tìm tòi khám phá, từng bước từng bước phát triển bắt đầu thống trị thế giới, sau đó đúc kết những tinh hoa gói gọn nó lại thành hai chữ gọi là tri thức, đúng vậy mình phải có được tri thức nhận biết mọi thứ về đại lục này, biết được sự hung hiểm của lục địa, nếu có thể thoát khốn đi nhằm chỗ lại có khi lại chết oan mạng, niết đâu nhờ vào đó mà biết điểm yếu của bọn chúng lại giúp ích cho mình, binh pháp không phải có câu biết địch biết ta trăm trận trăm thắng sao”.
Nghĩ là làm hắn nhanh chóng đi tìm A Tam, lần mò theo những con đường, bất giác đi ngang căn phòng của Khổng Tiểu Lam hắn không khỏi rùng mình vì hắn đã nghe nói về sự quái gở của nàng những màn tra tấn kinh khủng, ai rơi vào tay nàng không chết cũng bị điên.
Sau khi đi qua một quản trường khá đông hắn cũng tìm thấy A Tam, có vẻ như Khổng Tước tộc vừa đạt được chiến lợi phẩm, cứ cách một đoạn thời gian khi yêu nô không đủ dùng bọn chúng sẽ tổ chức đi công thành, hoặc những làng mạc xung quanh nhầm bắt yêu nô và suy giảm thế lực của nhân tộc, lúc trước Vũ Tứ cũng bị như vậy mà đến đây.
Tiếng A Tam hùng hồn diễn thuyết bài ca tẩy não quen thuộc đối với yêu nô:
“…các ngươi hãy vinh hạnh vì mình được làm một thành viên của Khổng Tước tộc, các ngươi hãy cống hiến không ngừng, gia tộc sẽ không bại đãi các ngươi, sẽ ban Tái Huyết Hoàn thay đổi huyết mạch, ban cho các ngươi thân phận Yêu Tộc chân chính, cũng giống như ta vậy…”
“Tái Huyết Hoàn” Ba chữ này hiện ra trong đầu hắn, hắn nghe A Tam nói rằng có thể tái tạo lại thân thể thành yêu tộc liền nghi hoặc "có đan dược thần kỳ như vậy sao". Đợi cho A Tam diễn thuyết xong, Vũ Tiểu Vũ lên tiếng gọi hắn:
“A Tam thúc! ta có một việc cần nhờ thúc giúp ta, ta muốn các loại tài liệu điển tích về đại lục, không biết thúc có thể tìm cho ta được không”
“Chuyện này ta e là không thể giúp gì được cho ngươi, tuy nó không quan trong gì như nó lại nằm trong Bảo Địa Các, không được sự đồng ý của các trưởng lão thì không ai được vào trong đó”. A Tam không một chút chần chừ mà từ chối ngay.
“Vậy thúc đưa ta đi gặp Lâm lão, ta sẽ nhờ lão ấy vậy”.
“Được ” Vì đã có lời dặn dò nên hắn sản khoái đáp ứng ngay.
“Cốc Cốc”
Hắn đi đến trước một căn phòng khẽ gõ cữa. Bên trong liền truyền ra tiếng nói cũa Lâm Hạo Nhiên.
“Có chuyện gì nói nhanh ta chuẩn bị nghĩ ngơi”.
“Bẩm chủ nhân, có người muốn gặp ngài”.
“Ai cơ?” Giọng hắn mất kiên nhẫn.
“Bẩm chủ nhân! Tên nhân tộc do tứ Tiểu Thư dẫn về hắn muốn gặp ngài”.
“Dẫn hắn vào đây!”.Vì hắn trước đây từng căn dặn Vũ Tiểu Vũ nên hắn cũng chẳng có tìm lý do trốn tránh.
Đợi cho A Tam và Vũ Tiểu Vũ đi vào, hắn nhìn Vũ Tiểu Vũ hỏi:
“Ngươi cần gì”
“Ta cần xem điển tích về đại lục, nhưng thúc ấy không thể giúp”. Vừa nói Vũ Tiểu Vũ vừa chỉ vào A Tam
“Chuyện này ta cũng không giúp được gì cho ngươi, huống chi ngươi chỉ là một kẻ chờ chết thì cần gì những thứ này”.Lâm Hạo Nhiên lạnh lùng trả lời hắn, vì mấy hôm nay hắn đã nghe được mục đích thật sự của Tiểu Thư khi dắt tên nhân tộc này về.
“Nếu ngươi không giúp được ta thì dẫn ta đi gặp Khổng Tiểu Mi, ta nghĩ nàng có thể giúp được ta” Mặc kệ lời chăm chọc, giọng của Vũ Tiểu Vũ cứng rắn nói.
“Ngươi dám nguy hiếp ta, ta nhắc nhở ngươi, ngươi chẳng qua chỉ là một loại tài liệu để Tiểu Thư luyện chế mà thôi, không có ngươi Tiểu Thư vẫn có thể thay thế một loại khác, thế nên ta giết chết ngươi cũng không có gì là to tát”. Tròng mắt Lâm Hạo Nhiên léo lên tinh quang, một cỗ lực lượng vô hình ập đến trên người Vũ Tiểu Vũ, hắn không thể chấp nhận một tiểu tử dám bày tỏ thái độ với hắn như vậy.
Vũ Tiểu Vũ hô hấp khó khăn, cả thân hình run rẩy hai chân dường như chịu không nỗi bất cứ lúc nào cũng có thể gục nhã. Hắn có gắng chống lại sự áp chế vô hình.
“Ta cũng nhắc cho ngươi nhớ nếu như cô ta có thể thay thế được ta, thì nàng cũng sẽ không chịu thiệt thòi, còn hết lòng căn dặn ngươi phải chiếu cố ta”. Giọng hắn rất kiên quyết, Vũ Tiểu Vũ biết nếu như mình không tranh đấu có lẽ một chút cơ hội cũng không có nên đối chọi gây gắt với Lâm Hạo Nhiên đồng thời âm thầm đánh cuộc với số phận cuộc đời.
“Câm miệng! ta làm sao chịu thiệt thòi từ ngươi”. Một giọng nói lạnh lùng vang lên, khiến cho thâm tâm cũa Vũ Tiểu Vũ không ngừng run rẩy vì trong ấn tượng của hắn, nàng rất lạnh lùng và quyết đoán. Thế nhưng lúc này hắn vẫn phải cứng rắn không chịu nhường một bước hắn nhìn nàng cười nói:
“Hahaha, còn cần ta nói chi tiết nữa sao”.
Nhìn ánh mắt đê tiện của hắn đảo khắp người nàng, làm nàng không khỏi nhớ lại tình cảnh khi phi hành cùng hắn cũng như lúc nàng thả rông ngăn cản tiểu muội, hai má của nàng bất giác ửng hồng kèm theo đó là một cỗ tức giận không tên, nhưng nàng biết không cần phải chấp nhất hắn, dù gì hắn cũng chết nàng cần gì phải chịu thiệt, nếu nàng bức bách hắn quá thì hắn sẽ không im lặng mà tiếp tục luyên thuyên chuyện hôm đó, danh vọng uy nghiêm của nàng sẽ nhanh chóng sụp đổ thế nên nàng quay sang chất vấn Lâm Hạo Nhiên:
“Rót cuộc có chuyện gì mà hắn lại phản ứng như một con chó điên bị cắn vậy, không phải ta nói hắn cần gì cũng đều đáp ứng sao”.
“Tiểu Thư! Hắn….hắn đòi xem điển tích về đại lục”. Lâm Hạo Nhiên thành thật trả lời.
“Ta tưởng chuyện gì có khăn, thế thì cứ cho hắn xem là được, tranh chấp với hắn làm gì cho mất thân phận”. Giọng nàng lạnh đi
“Nhưng tiểu thư cũng biết, Bảo Địa Các là cấm địa của gia tộc chừng nào được trưởng lão…”
“Được rồi, cứ cho hắn vào xem, ta sẽ chịu trách nhiệm, chuyện lần này không đơn giản như thúc nghĩ đâu, bọn họ sẽ không dám phản đối, nếu như ta không thể đột phá Nguyên Anh sẽ không có tư cách tham dự sự kiện Thánh Vực một trăm năm mới mở một lần, sẽ tổn hại đến lợi ích của gia tộc, với lại cũng không còn cách nào khác, vì tài liệu này mà ta phải chiến đấu cũng Bạch Ưng tộc thiếu chút nữa bị trọng thương, nhưng tên khốn này đã ăn mất nên ta mới cần đến hắn ”.
Lúc này có một giọng nói chen ngang:
“Tiểu Mi, Thánh Vực là gì thế?, nó quan trọng đối với gia tộc ngươi vậy sau, hắc hắc, chúng ta có nên trao đổi lợi ích một chút không, các ngươi phải đảm bảo cho ta được sống và rời khỏi đây nếu không ta dù chết cũng không cho bọn ngươi được toại nguyện”. Dường như thấy đươc hy vọng nên Vũ Tiểu Vũ nhanh chóng bày tỏ thái độ, nhưng hắn phải thất vọng vì câu nói của Khổng Tiểu Mi sau đó.
“Hừ, Tiểu Mi là để ngươi gọi sau, ngươi cũng đừng suy tâm vọng tưởng làm gì đối phó với ngươi ta có rất nhiều cách, hãy cố mà trân trọng thời gian tự do lúc này đi. Nếu ta mà không vui ngươi đừng hòng mà thoải mái tiêu dao….Ta cũng không ngại nói cho ngươi biết Thánh Vực là một bí địa của yêu tộc chúng ta, một trăm năm mới mở một lần nó xuất hiện với mục đích để rèn luyện cho những thiên tài của yêu tộc, đặc biệt nó chỉ mở ra cho những thiên tài trẻ tuổi cốt linh chưa vượt qua một nghìn và có tu vi Nguyên Anh cũng không thiếu thiên tài địa bảo, nó cũng không quy định số lượng Nguyên Anh tham gia hễ là yêu tộc đủ điều kiện sẽ thông qua kết giới đi vào, còn nữa người đủ điều kiện đi vào có thể đem theo một người chưa có tu vi Nguyên Anh lại không cần quan tâm đến độ tuổi cốt linh nhưng phải cùng họ ăn một loại linh dược gọi là Đồng Tâm Kết do Thánh Vực thai nghén bên trong. Đông Tâm Kết là một loại linh dược kết tâm sinh tử một đường cùng nhau liên kết hai người làm một, người kia chết thì người còn lại cũng không thể sống, nó có màu đỏ quả chỉ to bàn nắm tay em bé, trên thân quả có những sợi râu li ti đan vào nhau, khi luyện chế phải cho thêm tiếp máu của người đủ điều kiện đi vào là được” Khổng Tiểu Mi lạnh lùng giải thích cho Vũ Tiểu Vũ, nàng cũng không hiểu sau khi hắn hỏi nàng lại có cảm giác muốn cho hắn biết.
Thật ra nàng cũng không biết từ trong lời nói của nàng cũng chẳng hề bực tức với hắn có chăng chỉ là cảm thấy bực tức vì hắn vô lại với nàng mà thôi.
“Tiểu Thư cần gì phải nhiều lời với hắn, cứ giết hắn đi cho xong chuyện”. Lâm Hạo Nhiên không cam lòng nói.
“Hừ, nếu có thể tìm được linh dược thay thế ta sẽ để cho hắn sống sao, Lâm thúc người không phải không biết tính tình của ta, được rồi cứ dắt hắn để Bảo Địa Các đừng nhiều lời nữa”. Mắt đẹp của nàng trừng lên nhìn Lâm Hạo Nhiên.
“Vốn định tìm Lâm thúc đưa những linh dược này cho ngươi, nhưng lại gặp ngươi ở đây thì ngươi cầm đi”. Nói rồi nàng đưa hai hộp ngọc chứa linh dược cho Vũ Tiểu Vũ.
Thật ra nàng xuất hiện cũng tình cờ mà thôi, nàng định gặp Lâm Hạo Nhiên đưa một số linh dược bảo hắn đem cho Vũ Tiểu Vũ, vì nàng đã hứa với tiểu muội sẽ đem Vũ Tiểu Vũ cho muội muội khi nàng dùng xong, nàng cũng không muốn lãng phí Tái Huyết Hoàn vì cách đây không lâu muội muội có gợi ý với nàng, Tái Huyết Hoàn ngoài việc tái tạo máu huyết ra còn tái tạo thân thể đói với yêu tộc mà nói đan dược này rất quý hiếm, sản lượng nó rất thấp vì chủ tài của nó là máu của Phương Hoàng tộc một trong bốn vị chiến tướng dưới trướng của Thiên Long nhất mạch, ai mà dám đi đụng vào tộc nhân của bọn họ mà lấy tinh huyết với lại còn cần phải có Đan nô* cấp năm trở lên mới có thể luyện chế. Khổng Tước tộc có được là bởi vì tộc của nàng phụ thuộc vào Phượng Hoàng tộc lại có công lao mới được ban cho một bình mười viên đến nay chỉ còn lại vài viên mà thôi.
*Đan nô: Tức Luyện Dược Su bị yêu thú nô dịch bằng cấm chế, bọn họ chỉ làm một việc là luyện đan cho yêu tộc bắt giữ bọn họ, số lượng đan nô cũng cực kỳ hiếm vì bản thân Luyện Dược Sư cũng quá hiểm đi.
Ngơ ngác nhìn nàng hắn không hiểu hỏi:
“Những thứ này ta phải dùng như thế nào, nó có tác dụng gì”
Nàng cười lạnh nói:
“Chờ khi ta lấy máu của ngươi hãy dùng, hộp có quả màu đỏ tăng cười máu huyết nếu như dùng hết máu huyết của ngươi thì hãy dung quả màu xanh trong hộp nó sẽ tạm thời đông băng tâm mạch bảo trụ một chút hơi tàn cho ngươi còn về ngươi có thể sống hay không thì qua do tiểu muội của ta rồi”
Nhìn Vũ Tiểu Vũ mất hết sức sống Nàng bắt giác mỉm cười, nụ cười xinh đẹp khiến cho mấy tên nam nhân không khỏi thất thần, bao gồm cả Vũ Tiểu Vũ với bộ mặt như đưa đám kia.