Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm
Liên quan tới chuyện Tuệ Nhũ nhân, người Trình gia đã sớm nghe nói.
Nhưng mà bọn họ chưa từng nghĩ tới, Tuệ Nhũ nhân sẽ là Trình Loan Loang, người đã gả đi từ lâu của Trình gia.
Về sau càng nhiều lời đồn phiên bản chi tiết hơn truyền đến thôn Trình gia, bọn họ mới đột nhiên phản ứng lại, người thư sinh bày cách diệt châu chấu mà Huyện lệnh đại nhân trình lên không phải là Chiêu Nhi nhà bọn họ sao?
Nghe nói Thánh thượng ban thưởng một con châu chấu ngọc.
Nghe nói châu chấu ngọc này toàn thân xanh biếc, giá trị ngàn lượng.
Nghe nói, châu chấu ngọc được đưa cho cửu phẩm Tuệ nhũ nhân.
Vừa nghe đến đây, người Trình gia nào còn ngồi yên được nữa.
Trình lão thái thái lúc này mang theo đại nhi tử cùng tức phụ lão đại chạy tới thôn Đại Hà.
Ở cửa thôn tùy tiện hỏi một chút liền biết người được ban thưởng châu chấu ngọc đúng là Trình Chiêu nhà bọn họ.
Được Thánh thượng ban thưởng, đây là vinh quang cỡ nào, con châu chấu ngọc kia là đồ vật của Trình gia bọn họ, sao có thể đưa cho Trình Loan Loan!
Trình Loan Loan đã trở thành cửu phẩm Nhũ nhân, sao còn có thể nhớ thương bảo bối Trình gia bọn họ!
"Chiêu Nhi, lấy châu chấu ngọc ra!" Trình lão thái thái bình tĩnh nói, "Đây là đồ vật của Trình gia."
Trình Chiêu mi tâm lạnh lùng chau lại: "Phương pháp diệt châu chấu chính là nhị cô đưa ra, châu chấu ngọc này là đồ của nhị cô, lại nói, ta đã hiến tặng cho nhị cô rồi, không còn thuộc về Trình gia nữa, a nãi, cha, nương, các ngươi trở về đi."
"Nàng một thôn phụ không ra gì nào biết được làm sao giết chết châu chấu, đây rõ ràng là con nghĩ ra được!" Trình lão thái thái cắn răng nói, "Mấy tháng nay con ở thôn Đại Hà đã không biết mình họ gì nữa rồi đúng không?"
Trình đại tẩu trợn mắt mở miệng: "Nhị cô con thật sự là quá không biết xấu hổ, đồ của chất nhi cũng dám lấy, cũng không sợ bị trời cao giáng cho một tia sét đánh chết!"
Triệu Tam Ngưu từ trong nhà lao ra, giận dữ hét: "Đại cữu nương, ngươi thử lặp lại lời vừa rồi xem?"
Trình đại tẩu âm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi tiểu tử này sao dám nói chuyện với trưởng bối thế hả? Quả nhiên nương thế nào thì nhi tử chính là thế ấy."
Triệu Tam Ngưu thật sự nổi giận.
Hắn không thể nhịn được nữa, giơ nắm đấm lên vọt tới.
Trình đại tẩu hét lên một tiếng, núp ở sau lưng nam nhân nhà mình.
Trình đại ca từ dưới đất nhặt lên một khối đá, đập thẳng vào trán Triệu Tam Ngưu.
Thẩm Chính cùng A Phúc một trái một phải tiến lên hỗ trợ.
Xuân Hoa bị dọa, mau chóng về nhà cũ Triệu gia gọi người.
Thấy cảnh này, thái dương Trình Chiêu nổi gân xanh.
Hắn nghĩ tới lời nói của nhị cô, đại khái bốn tháng trước, vại gạo trong nhà nhị cô đã thấy đáy, về Trình gia mượn gạo, ngày đó không mượn được gạo không nói, còn bị cha hắn lấy một cục gạch đập bể trán, cũng chính là vì chuyện này khiến thái độ của nhị cô đối với Trình gia thay đổi hoàn toàn.
Non nửa năm trôi qua, cha hắn vậy mà không có chút tỉnh ngộ nào!
"Dừng tay!"
Trình Chiêu hét lên một tiếng.
Người đọc sách nhã nhặn nói chuyện đều là ấm giọng thì thầm, đột nhiên nổi giận làm cho tất cả mọi người sững sờ.
Trong viện yên tĩnh trong chốc lát.
Trình Chiêu đi qua, giật lấy hòn đá trong tay Trình đại ca.
Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của hắn nhìn về phía ba người Trình gia, nói ra từng chữ: "Con đã nói từ trước rồi, trước ăn tết con sẽ trở lại Trình gia, hi vọng mọi người đừng tới nữa, thế nhưng mọi người vẫn hết lần này đến lần khác đến nhà nhị cô gây phiền phức."
Ánh mắt hắn như vậy khiến Trình lão thái thái vô cùng kinh hãi, mấp máy bờ môi giải thích: "Chiêu Nhi, chúng ta là lo lắng châu chấu ngọc Thánh thượng ban thưởng cho con bị nhị cô con lừa mất nên mới cố ý đi chuyến này..."
"Ầm!"
Trình Chiêu trực tiếp nện hòn đá xuống đất.
Phát ra một tiếng vang thật lớn.
Ba người Trình gia đều bị kinh hãi, bọn họ chưa bao giờ thấy Trình Chiêu nổi giận lớn như vậy. "Ta thu dọn đồ đạc, cùng các ngươi trở về!" Trình Chiêu chậm rãi mở miệng, "Có điều, bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ không đọc sách nữa, kỳ thi viện sang năm ta cũng sẽ không tham gia, cứ như vậy đi."
Hắn ở chỗ này tạo cho nhị cô quá nhiều phiền phức, hắn sớm nên tự hiểu mà rời đi.
Nhưng Trình gia ban cho hắn thân thể máu thịt, sinh ra hắn nuôi nấng hắn, dùng hết khả năng cho hắn đọc sách, hắn không có khả năng cùng Trình gia đoạn tuyệt quan hệ.
Như vậy cũng chỉ có thể rời đi.