Chương 1: Băng hội! Phản vật chất năng lượng tráo

Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Trương Tử Tinh là mội nhà khoa học Trung Quốc, mới 30 tuổi. Ở thế kỷ 24 khoa học tiến bộ, tuổi thọ bình quân của loài người kéo dài đáng kể, hắn chỉ có thể coi như mới bước vào thời thiếu niên. Nhưng thành quả của vị "thiếu niên thiên tài khoa học gia" này khiến ngay nhiều tiền bối nổi danh cũng tự nhận không bằng. Mà nói đến kết quả nghiên cứu trong lĩnh vực "phản vật chất" của hắn, được cả giới khoa học gia công nhận là "Có ý nghĩa đột phá vượt thời đại".

Tại một góc trong phòng thí nghiệm rộng lớn, sắp đặt một thiết bị máy móc kì lạ, hình dáng to lớn. Trương Tử Tinh tập trung tinh thần quan sát một màn hình treo giữa không trung, thỉnh thoảng giơ tay hư án (chắc là điều khiển kiểu thế kỉ 24). Màn hình chữ số cùng đồ án cũng theo đó phát sinh biến hóa. Mục tiêu hắn nghiên cứu là một chiếc đĩa kì quái treo giữa thiết bị máy móc kia. Cái đĩa này có màu bạc, chất liệu không phải kim loại, cũng không phải gỗ, ở giữa lõm vào, mặt trên có rất nhiều kí hiệu và hình dáng cổ quái, không khỏi khiến cho người xem có cảm giác khó hiểu và thần bí.

"Thật là kinh người a…", dữ liệu hiển thị, dạng năng lượng kết cấu này chưa từng gặp qua, nếu có thể làm ra chuẩn xác luận chứng, còn muốn hơn xa năng lượng phản vật chất. Càng khó tin hơn, phương thức vận động của loại năng lượng này dường như ẩn chứa sự tồn tại của sự sống…Trương Tử Tinh một bên tự lẩm bẩm, một bên mấy ngón tay như nhảy múa, khống chế máy tính tiến hành trắc nghiệm và tính toán, bên người còn có vài tên dáng như trợ thủ, không ngừng bận rộn đứng lên.

Đột nhiên, thay đổi trên màn hình dần dần chậm lại, đồng theo đó một thanh âm cất lên:" Ngài đã làm việc liên tục 12 tiếng đồng hồ, Cưỡng chế nghỉ ngơi trình tự lập tức khởi động, mời chủ nhân tạm dừng công tác, kịp thời bổ sung dinh dưỡng".

Thanh âm đến từ một quả cầu nửa trong suốt lơ lửng giữa không trung, chỉ to bằng nắm tay, phát ra ánh sáng nhàn nhạt, Đây không phải là thiết bị chiếu sáng gì cả mà chính là siêu cấp trí năng máy tính tối tân nhất hiện nay, "Siêu Não". Đang làm việc bị quấy rầy, Trương Tử Tinh tự nhiên không vui, cau mày nói "Siêu Não, lập tức dừng cưỡng chế trình tự lại, tao cần nghiên cứu kĩ loại năng lượng mới này".

Siêu Não trả lời rất kì quái: "Cưỡng chế trình tự liên tiếp ba lần bị đình chỉ…Đặc biệt đề tỉnh trình tự khởi động…"

"Đặc biệt đề tỉnh trình tự? Ê ê, chờ đã Siêu Não!". Trương Tử Tinh vội vàng xông tới, đang muốn ngăn cản, nhưng vẫn chậm một bước. Chỉ thấy một luồng sáng lóe lên, phòng thí nghiệm đã xuất hiện hình ảnh 3D một cô gái, khí chất tuyệt giai, dung nhan thập phần xinh đẹp. Nếu không phải bị luật robot và luật gene khống chế, chỉ sợ hình dáng này sớm bị mấy kẻ mê robot mỹ nữ ghi vào trong sách tiêu chuẩn.

"Lão công, anh lại muốn làm thêm công tác hay sao? Cái này không được! Anh có phải người máy đâu!" Cô gái cố tỏ vẻ nghiêm túc, mang theo nét cười, giọng nói cũng hết sức mê người, "Đặc biệt đề tỉnh trình tự này a, là em đặc biệt thêm vào Siêu Não a, bây giờ cho anh năm phút thu dọn, Bản phu nhân lập tức về nhà tìm anh tính sổ !".

Nếu là trước đây, Trương Tử Tinh nhất định tay chân rối loạn, vội vàng đứng lên, mà bây giờ, hắn chỉ có thể ngồi im tại chỗ ngắm nhìn hình ảnh hư ảo trước mắt dần dần biến mất, ánh mắt xa xôi mang theo một loại bi thương thập phần khó tả.

"Vũ Tiên…" Trương Tử Tinh từ từ nhắm mắt, dù vợ yêu đã qua đời rất lâu, nhưng giọng nói, khuôn mặt nàng hắn vẫn như cũ ghi tại trong lòng, khắc cốt minh tâm.

Vũ Tiên là khoa học gia IT nổi tiếng .Mấu chốt khống chế phòng thí nghiệm này, "Siêu Não", vốn là một thí nghiệm phẩm thất bại, qua bàn tay nàng sửa chữa cải tạo, biến thành siêu cấp trí năng computer đứng đầu thế giới. So với Trương Tử Tinh suốt ngày đâm đầu vào thí nghiệm, Vũ Tiên còn thích khảo cổ học, lịch sử học, thỉnh thoảng lại ra ngoài khảo sát nghiên cứu. Hai người tình cảm sâu nặng, mặc dù đều có sự nghiệp của riêng mình, nhưng đều hỗ trợ cho nhau, khăng khít gắn bó khiến không ít bằng hữu hâm mộ không thôi.

Chính là đau buồn, tám năm trước Vũ Tiên bất hạnh qua đời. Mặc dù Trương Tử Tinh dùng bản đồ gene và kĩ thuật robot có thể làm ra robot giống nàng như đúc, nhưng linh hồn độc nhất vô nhị của nhân loại, không có cách nào phục chế, cho dù chế ra người như thật, cũng chỉ là một nữ nhân xa lạ mà thôi. Vũ Tiên mà hắn yêu, vĩnh viễn không trở về nữa.

Hai năm đầu sau khi Vũ Tiên mất đi, Trương Tử Tinh giống như xác chết biết đi, mỗi ngày mượn rượu giải sầu, vô số lần bất tỉnh đầu đường. Vô luận cha mẹ bạn bè khuyên bảo thế nào đều không được. Nếu không phải thể chất con người thế kỷ XXIV đề cao gấp bội, chỉ sợ hắn đã sớm trong men rượu toi đời. Cả giới khoa học đều vì vị "thiên tài suy sụp" này mà cảm thấy tiếc nuối.

Trương Tử Tinh thủy chung là Trương Tử Tinh, cho dù gian nan thế nào, cuối cùng cũng từ những ngày tháng mê mang thoát ra, lại lao vào niềm đam mê nghiên cứu. Thế nhưng tính cách lại thay đổi rất nhiều, thêm rất nhiều tính xấu, thậm chí thành háo sắc. Nhìn thấy đàn bà con gái xinh đẹp hiện ra dục vọng chiếm hữu mãnh liệt. Lúc rảnh rỗi cũng qua lại với rất nhiều phụ nữ, tựa hồ muốn xóa đi kí ức bi thương và thống khổ, lại cũng như vô ý thức không ngừng tìm kiếm người mang nét dáng giống Vũ Tiên.

Người nói "nâng chén tiêu sầu sầu càng sầu", chính là thế này. Tỉnh táo lại, chỉ thấy càng trống rỗng và thống khổ, so với trước khi say đó còn tồi tệ hơn. Trừ khi …. Vĩnh viễn đều không tỉnh lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Đặc biệt trình tự này, là năm đó Vũ Tiên sợ hắn không để ý đến sức khỏe mà làm việc quá sức, đặc biệt lập trình, dù có chút khiến hắn khó chịu, nhưng đều không nỡ xóa đi.

"Hảo ba, Siêu Não, lập tức khởi động tự động nghiên cứu trình tự, Robot số 1, sô 2 phụ tránh theo dõi và ghi chép….có tình huống gì báo cáo ngay !". Trương Tử Tinh mở mắt, cuối cùng quyết định nghỉ ngơi, hóa ra mấy trợ thủ đó đều là robot hình người.

Khởi động xong tự động nghiên cứu trình tự, Trương Tử Tinh lập tức đi vào hồ khôi phục sinh hóa. Vừa bước chân, một ít "nước" lập tức tiến đến, vội vàng tiến nhập cơ thể. Chất lỏng trong hồ khôi phục này không phải loại thường, không chỉ chứa lượng lớn chất dinh dưỡng, giảm trừ mệt nhọc mà còn tăng tốc tế bào tái sinh, giúp thân thể thương tổn nhanh chóng khôi phục, chính là đương kim y học, nghiên cứu thành quả tiên tiến nhất.

Ngay tại Trương Tử Tinh thoải mái ngâm mình trong hồ khôi phục sinh hóa, hưởng thụ thời gian nghỉ ngơi hiếm hoi, đột nhiên giật mình bởi thanh âm cảnh bảo liên tục vang lên.

"Năng lượng Mục Tiêu hoạt động bất thường, năng lượng vô danh đang rất nhanh phát triển cấp số nhân !"

"Dung khí không thể chi trì, sắp sửa vỡ tan !"

"Năng Lượng Mục Tiêu đã tiến vào cấp độ Nguy Hiểm"

Trương Tử Tinh nhất thời cả kinh, vội vàng quay ra "Siêu Não" ra lệnh, "lập tức khởi động vòng bảo hộ phản vật chất ! Khởi động hệ thống phân giải năng lượng, giảm dần Năng Lượng Mục Tiêu".

Cùng với vòng bảo hộ phản vật chất khởi động, chuông cảnh bảo cũng không tiếp tục kêu nữa, có vẻ như tình hình đã được khống chế. Trương Tử Tinh thở nhẹ một hơi, đang chuẩn bị mặc quần áo đến phòng thí nghiệm, không ngờ chuông cảnh báo tiếp tục reo "Vòng bảo hộ phản vật chất bị tấn công! Hệ thống phân giải năng lượng hoạt động vượt quá 200% công suất! Không thể tiếp tục phân giải Năng Lượng Mục Tiêu".

Trương Tử Tinh mặc kệ người ngợm trần trụi, chậy hết tốc lực đến phòng thí nghiệm, chỉ thấy xung quanh chiếc đĩa phát ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt, mà vết lõm ở giữa lại nhiều thêm một lớp tinh thể đặc quánh, trông như tấm kính.

"Chẳng nhẽ đây là diện mạo thật của nó?" Trương Tử Tinh khởi động Khẩn Cấp Hệ Thống, tăng năng lượng của vòng bảo hộ phản vật chất lên tối đa, một bên kinh ngạc quan sát chỉ số năng lượng của tấm kính không ngừng biến hóa.

Bỗng nhiên, máy móc xung quanh giật giật tia lửa điện, có cái còn phát ra tiếng nổ nhẹ, có vẻ như hoạt động quá tải mà chịu hư hỏng.

"Cảnh cáo! Năng Lượng Mục Tiêu đạt đến S cấp! Vòng bảo hộ phản vật chất sẽ bị phá hủy 15 phút sau! Đề nghị lập tức ly khai!".

"Làm sao có thể!" Trương Tử Tinh trong lòng kinh hãi, không cách nào bình tĩnh lại, thật không nghĩ thành quả khiến mình kiêu hãnh, đồng thời cũng là kỹ thuật năng lượng phản vật chất tiên tiến nhất thế giới,lại không thể đối phó với cái "tấm kính" này, dù chỉ một đòn. Cần phải biết, Cường độ của vòng bảo hộ phản vật chất này rất lớn, có thể chịu được hàng trăm quả đầu đạn hạt nhân đồng thời oanh tạc, mà loại năng lượng vô danh này lại có thể trong thời gian nháy mắt phá hỏng, cuối cùng là cái loại năng lượng gì đây?

Loại năng lượng đáng sợ này, nếu hoàn toàn bộc phát, chỉ sợ xung quanh bị phá hủy khó mà tưởng tượng được. Dù phòng thí nghiệm này đặt ở nơi biên thùy xa xôi hẻo lánh, nhưng các thành thị xung quanh nhất định sẽ bị phá hoại, hủy diệt. Nhận thức sự tình quá nghiêm trọng, Trương Tử Tinh bỏ qua ý niệm chạy trốn, vội vàng xông tới chiếc máy đặt giữa phòng, nhập vội một đoạn code, "Siêu Não, lập tức khởi động toàn bộ năng lượng dự phòng khẩn cấp", khởi động mô thức F !"

"Mô thức F khởi động thành công! Phòng thí nghiệm bắt đầu phân giải tổ hợp, 10 phút sau thoát ly mặt đất thăng không, xin chủ nhân nhanh chóng rời khỏi". Thì ra Trương Tử Tinh muốn đem phòng thí nghiệm, giờ đầy rẫy nguy hiểm, bắn lên không gian, giảm tối thiểu sức phá hoại vói địa cầu.

Trương Tử Tinh lau mồ hôi đầy trên mặt, cầm chặc Siêu Não trong tay quay người ly khai, "10 phút, hi vọng là còn kip…."

Đột nhiên, ánh sáng màu lam giữa chiếc đĩa rực sáng, 15 phút mà máy tính vừa ước tính chưa đến, vòng bảo hộ phản vật chất đã sớm bị phá hủy, Trương Tử Tinh thậm chí còn không kịp chạy đến phòng cứu thương khẩn cấp.

Không có giống như tưởng tượng mặt đất rung chuyển, chỉ thấy đầy trời ánh sáng lam, giữa mông lung, Trương Tử Tinh phảng phất nhìn thấy Vũ Tiên nhìn về phía hắn vẫy tay.

"Cũng tốt, chúng ta lại có thể ở cùng một chỗ…" ý nghĩ cuối cùng của hắn trước khi nhập vào hắc ám.

Cũng không biết qua bao lâu, Trương Tử Tinh chậm chạp mở mắt, đập vào mắt là những đồ án kỳ quái trên trần nhà, mà chính mình nằm trên một chiếc giường lớn. ??? Không phải mình chết rồi sao? Đây là đâu? Địa ngục???

"Điện hạ! Ngài tỉnh rồi?" Một tiếng nói con gái vang lên từ bên cạnh. "Ngài đã ngủ hai ngày hai đêm rồi".

Trương Tử Tinh nhìn lại, thì ra là một vị thiếu nữ tướng mạo dễ coi, mặc một trang phục kì quái, đang cầm một cái chén ngọc bước tới, quỳ hạ dưới đất: "Điện hạ, đây là Trường Sinh Thang mà phu nhân chuẩn bị cho ngài, xin Điện hạ dùng qua".

Điện hạ? Phu nhân? Trương Tử Tinh hạ ý thức nhìn lại quần áo trên người cùng bố trí xung quanh, vẻ mặt càng kinh hãi, vội hỏi "Đây là đâu, Tôi là ai?"

"Điện hạ, chẳng nhẽ ngài còn chưa tỉnh rượu ?" Thiếu nữ cả kinh, "Đây là thành Muội Ấp, phủ Thọ Vượng, ngài là Thọ Vương điện hạ a".

Muội Ấp? Thọ Vương điện hạ? hắn nghe mấy từ này có chút quen tai, hốt nhiên nghĩ đến một chuyện gần như không thể nào xảy ra.

Nhấn Mở Bình Luận