Chương 42: Ma thuật (20)

Xuyên Qua Hệ Thống Đỏ Đen, Cùng Con Bạn Thân Chơi Đùa Thế Giới

Sau cái chết của Lạc Ân Minh, toàn bộ con người đều đổi mục tiêu sang việc hiện tại cần đạt là xoá bỏ dịch bệnh và lập lại thế giới mới.

Diệc Tuấn vẫn không từ bỏ ham muốn thống trị của bản thân, hắn lôi kéo một nhóm có năng lực tương đương với nhóm tụi nó, nhóm của Lan Yên Nguyệt. Với sự khôn khéo và dẻo miệng của mình, hắn đã thành công có được sự tin nhiệm của nhóm Lan Yên Nguyệt và lên kế hoạch trả thù Vân nhưng mà hắn vẫn không thoát khỏi cái chết khi Vân đã phát giác ra kế hoạch của hắn và thẳng tay giết hắn.

Về phía Lan Yên Nguyệt hiện tại, theo kế hoạch mà nó đề nghị, thứ vũ khí sẽ huỷ hoại Lưu Tấn Hàn chính là độc. Với những thức ăn tưởng chừng như vô hại nhưng sau khi kết hợp lại với nhau sẽ tạo nên một hiệu ứng đặc biệt có hại hay nói trắng ra thì là độc. Bấy lâu nay, từ lúc Lan Yên Nguyệt hiện tại hợp tác với tụi nó, cô ta đã âm thầm ghi nhớ đặc điểm của Lan Yên Nguyệt tương lai để giả bộ mình đã thay đổi, đã được cảm hoá, được cải tà quy chính. Nhưng thực chất, cô ta thay đổi là vì để dễ dàng dụ dỗ Lưu Tấn Hàn ăn những thực đơn đặc biệt. Vì Lưu Tấn Hàn có tính cảnh giác cao nên gần đây mới có thể có chút cơ hội hạ độc. Lưu Tấn Hàn giờ rất suy yếu, tinh thần tụt không phanh, thị giác bị ảnh hưởng xấu rất dễ nổi cáu và hay mệt mỏi khó chịu không dứt ra được.

Hôm nay là thực đơn cuối của Lưu Tấn Hàn, chỉ cần hoàn thành xong thực đơn cuối này, chỉ cần chờ tới khi hắn ức chế thần kinh tới đột quỵ là xong. Lan Yên Nguyệt hiện tại vẫn như thường lệ tới đúng hẹn ở nơi không người gặp nó và lấy nhiệm vụ cuối cùng nhưng cô ta đâu nhận ra ngoài bản thân và nó ra thì còn hai người khác.

- Đây, thực đơn cuối- nó đưa một mảnh giấy nhỏ cho Lan Yên Nguyệt hiện tại

Cô ta cầm lấy, mở ra xem qua rồi gấp lại giấu đi.

- Hắn ta yếu như vậy rồi, chúng ta vẫn phải như này hay sao?-cô ta nói với vẻ thương tiếc

- Cô như vậy là muốn rút lui?- nó nói

Lan Yên Nguyệt hiện tại lắc đầu, nhìn nó với vẻ mặt quyết đoán, tràn đầy căm hận:

- Không! Tôi sẽ không bao giờ buông tha cho kẻ thù!

- ... Tôi hi vọng, sau khi trả mối thù này xong cô có thể buông bỏ hoàn toàn quá khứ cũng như nỗi căm phẫn của mình- nó trầm ngâm nhìn Lan Yên Nguyệt hiện tại rồi nói

- Đương nhiên tôi sẽ buông bỏ rồi-Cô ta đầy tự tin nói

- Tự tin vậy là tốt, mong cô cứ giữ vững niềm tin này mà thực hiện, đâu biết được sẽ có điều gì không ngờ sẽ xảy ra.

Ngay sau câu nói của nó, điều không ngờ xảy ra thật. Lan Yên Nguyệt tương lai và Lưu Tấn Hàn bước ra từ chỗ ẩn náu, Lan Yên Nguyệt tương lai bước tới, Lưu Tấn Hàn suy yếu hốc hác chỉ đi theo sau Lan Yên Nguyệt tương lai. Nó và Lan Yên Nguyệt hiện tại kinh ngạc đứng đó.

- Bất ngờ chứ?-Lan Yên Nguyệt tương lai gằn từng chữ nói.

- Đúng là bất ngờ thật, nhanh không tưởng-Nó

Lưu Tấn Hàn không nói gì, ngay lập tức cầm kiếm mà lao tới, cuộc hỗn chiến nổ ra.

Khi Lưu Tấn Hàn lao vào đánh thì nó cùng Lan Yên Nguyệt hiện tại đã cùng hợp tác đánh trả, chờ thời cơ để giết hắn. Lan Yên Nguyệt tương lai thấy người mình yêu lao vào thì cũng lao vào theo, trên tay cầm thanh kiếm Hồi Huyết hoàn chỉnh. Nếu Lan Yên Nguyệt tương lai có sức lực mạnh nhất ở đây thì nó yếu nhất. Nó vừa không có linh thú lại bị cấm dùng không gian nên chỉ cầm trong tay dây xích màu đen mà giữ chân, hỗ trợ cho Lan Yên Nguyệt hiện tại. Vì không có thanh kiếm Hồi Huyết nên Lan Yên Nguyệt hiện tại buộc phải tách ra xa nó và kết cục đã định, Lan Yên Nguyệt hiện tại bị giết chết bởi chính mình trong tương lai. Vì Lan Yên Nguyệt tương lai mà nó đưa vào ở một thời không khác nên khi giết Lan Yên Nguyệt hiện tại thì không có ảnh hưởng gì tới Lan Yên Nguyệt tương lai.

Sau khi giết chết chính mình ở hiện tại, Lan Yên Nguyệt tương lai trở về giúp Lưu Tấn Hàn đuổi giết nó.

Nhờ dị năng và bộ điều khiển zombie, nó có thể miễn cưỡng giữ chân Lan Yên Nguyệt tương lai và Lưu Tấn Hàn còn hai con linh thú của họ thì nhanh hơn, đã rượt theo sau nó rồi. Một con hạc trắng của Lưu Tấn Hàn một con sói đen của Lan Yên Nguyệt tương lai, linh thua tồn tại bằng linh hồn chủ nhân của nó chỉ khi nào giết được chủ nhân thì nó mới chết được. Trong lúc cấp bách này, nó nhấn nhấn vài cái trên mặt đồng hồ gọi cho Vân và cô. Vì phải vừa chạy vừa cầu cứu nên khá mất sức, cộng thêm gió to nữa có thể Vân và Tề Lục Tâm sẽ không nghe được nên nó trực tiếp đưa hình ảnh đằng sau cho hai người và nói 1 chữ “Cứu”.

Hệ thống lúc này xuất hiện, tay cầm hạt dưa vừa cắn vừa nhìn nó chạy trốn.

- Hệ thống, giải lệnh cấm đi, ngươi thấy ta chạy vất vả vậy ngươi còn xem được?-Nó cáu

[Hệ Thống: vui mà] Hệ thống ngây thơ vô (số) tội nói

- Ngươi được lắm!

Nó ngưng tụ dị năng của mình bắn vào con sói, ngay lập tức nó biến thành một cái lưới màu đen tóm gọn con hạc, dùng dị năng băng đóng băng con sói. Vì hai con linh thú đó còn có thể tránh nên đến khi nó sắp không trụ được nữa thì mới giữ chân được bọn chúng. Nấp ở nơi khó nhận biết, nó thở gấp, mệt vì phải chạy và dị năng tiêu hao quá mức nó cuộn mình lại hồi lại sức lực. Nó mở giao diện trên đồng hồ, gọi cho Vân:

- Alo, mày đang ở đâu, thế nào rồi- Vân lo lắng hỏi

- Alo, tao... có việc cần nhờ mày...-Nó nói đứt quãng

- Bình tĩnh, nói đi mày cần nhờ gì? Bọn tao sắp đến nơi rồi cố trụ thêm chút nữa-Vân

- Ùm, mày hack hệ thống 4218 rồi vô hiệu hoá lệnh cấm cho tao nhá

- Ok

Về công nghệ, Vân là người am hiểu nhất trong nhóm, nhưng lần đầu hack hệ thống lớn này nên nó cũng hồi hộp chờ kết quả.

Hai con linh thú bên kia đã thoát ra được, bắt đầu đánh hơi đi tìm nó, không lâu, bọn chúng đã tìm ra nó.

Nhấn Mở Bình Luận