Con Thỏ Cứu Vớt Toàn Nhân Loại
TG1-(12)
1/12/2021
Editor: Bạch Hy
Máy quay livestream của Kỷ La sáng nay đã có người lặng lẽ động tay động chân.
Lúc này trên màn hình xuất hiện, là các loại số liệu hạt mà bọn họ không thể không quen thuộc hơn.
Ai có thể ngờ rằng sau khi sinh vật bí ẩn tình cờ được phát hiện thoát khỏi khu vực cấm, nó không lẻn vào trung tâm quyền lực như người thằn lằn trong truyền thuyết thành thị, không giết người như người ngoài hành tinh, mà trở thành trợ lí của chủ giúp bán hàng.
Có lẽ...... Đây cũng coi như là đặc sắc của quốc gia?
Cung Chi Nhiên trầm mặt, ý bảo tiếp tục phát livestream.
Tận mắt nhìn thấy nam nhân giống mình như đúc nhưng đang làm chuyện kỳ quái, trong lòng hắn cảm giác cũng rất vi diệu.
Lúc này, khuôn mặt đang khóc của Kỷ La lại được chiếu trên màn hình lớn. Má hồng dán thành một khối, son môi nhuộm trên đường môi, giống như là một đứa trẻ hôi thối ăn cắp mỹ phẩm của mẹ chạy ra ngoài chơi bùn.
Những người thường xem Kỷ La livestream đều biết nước mắt cô thấp, đối với bộ dáng cô khóc một giây này từ ôm cá phúc oa biến thành người giấy cương thi cũng đã sớm thấy không trách.
Trong phòng thí nghiệm, một số người lần đầu tiên xem livestream khó tránh khỏi bị dọa nhảy dựng lên, đồng thời đối với "khuyển Địa Ngục" vì sao lại ở bên cạnh loại tiểu kỳ quái này cảm thấy hoài nghi thật sâu.
"Nói đi cũng phải nói lại, xấu thì xấu, nhưng đôi mắt cô ấy còn khá đẹp." Có người bình luận.
Đại khái là sợ lông mi lại dính lại,nên Kỷ La không có trang điểm mắt, chỉ kẻ lông mày.
Bởi vậy, cho dù khuôn mặt cô đã được vẽ một mớ hỗn độn, nhưng tròng mắt cô vẫn sáng lấp lánh như cũ,
Ở rất rất nhiều chủ bá dùng trang điểm đậm giả xấu xí, Kỷ La có thể nổi tiếng đến vậy, có lẽ vì cô ấy có đôi mắt trong veo như sao và trăng. Không có ai có thể nhìn thấy nửa phần tham vọng và tham lam từ đôi mắt này, giống như một đứa trẻ sơ sinh không lâu, chỉ tò mò và ngây thơ nhìn vào thế giới.
"Tôi không thể ca hát được...... Thẩm Tiêu, anh hát đi."
Kỷ La ghé vào trên vai người đàn ông ợ một cái.
Thẩm Tiêu nửa đỡ cô, dừng một chút, quay đầu nhìn chính diện vào máy quay.
【 Kích động! Rốt cuộc chồng tui cũng mở miệng nói rồi sao? 】
【Anh trai Thẩm Tiêu mở miệng hát một tiếng đi, em liền thưởng đến bảng một. 】
【Hát một bài 《Tôi xấu xí nhưng tôi rất dịu dàng》tặng cho chủ bá. 】
Màn đạn đều tràn đầy chờ mong.
Phòng thí nghiệm như lại lâm vào đại địch.
Phát sóng trực tiếp có mấy chục vạn người tại tuyến quan khán, mà bọn họ vô pháp xác định "Địa Ngục khuyển" một khi phát ra tiếng, sẽ không đối này mấy chục vạn nhân tạo thành không biết bất lương ảnh hưởng.
"Sẵn sàng tắt máy ảnh, đình chỉ sự kiện trực tiếp của họ. Cung Chi Nhiên ra chỉ thị.
Đồng nghiệp gật đầu.
Nhưng mà, Thẩm Tiêu chỉ là nhàn nhạt liếc mắt quét màn hình một cái, thấp giọng nói: "Không hát."
"Vậy thời gian phát sóng trực tiếp của chúng ta phải làm sao bây giờ."
"Chiếu phim."
"À."
Kỷ La mở Chú gấu Boonie ra.
Thẩm Tiêu đem Chú gấu Boonie đóng lại,rồi bật cưa máy lên để giật kinh hồn.
"Tôi nói không cần xem cái này mà!"
Kỷ La mãnh thỏ ra khỏi lồng, trong nháy mắt khôi phục sức lực,đập đầu vào lồng ngực Thẩm Tiêu.
Nhiệt tri thức: Đôi khi thỏ cũng rất nóng tính.
Thẩm Tiêu ấn đầu Kỷ La, ánh mắt lạnh băng như lưỡi đao, phảng phất ngay sau đó liền đem Kỷ xách treo ngược lên.
Mọi người phòng thí nghiệm hít một ngụm da lạnh *.
(* cái này Hy không hiểu lắm: đảo hút một ngụm lạnh da Hy dịch tạm là hít một ngụm da lạnh)
Hệ thống cũng hít một ngụm da lạnh.
"Tôi không cần ta không cần." Chỉ có Kỷ La còn đang dùng sức hướng về phía người đàn ông, ý đồ dùng đầu chùy thần công thuần phục quái vật phản diện.
Ngay cả Cung Chi Nhiên cũng cho rằng thảm án đầu tiên rốt cuộc cũng đã xảy ra, mặc dù nguyên nhân là chuyện nhỏ nhàm chán mà hắn có khả năng nghĩ đến, nhưng cũng không cản trở được thảm án này được ghi vào sử sách nhân loại.
Chuyện này ở sách tiểu sử nhớ đại khái sẽ là như thế này: X năm X tháng X ngày, thiên địch chân chính của nhân loại, dị hình quái vật đến từ sâu trong lòng đất, bởi vì không muốn xem Chú gấu Boonie mà giết chết nữ tử nhân loại đầu tiên.
An Vũ đứng bên cạnh Cung Chi Nhiên vội vàng gọi điện thoại cho Kỷ La, lại muốn cứu mạng nhỏ của cô.
Đáng tiếc người đại diện chị Lý vì để cho Kỷ La chuyên tâm phát sóng trực tiếp, thường sẽ tịch thu điện thoại di động của cô đi trước khi phát sóng.
Rốt cục, Thẩm Tiêu chậm rãi giơ tay lên, nắm lấy bả vai nhỏ yếu của Kỷ La.
"Lão Cung, có muốn tắt máy quay, cắt đứt chân dung không?" Nhân viên nghiên cứu vội vàng dò hỏi.
"......"
Cung Chi Nhiên do dự có nên để cho mấy trăm ngàn người tận mắt chứng kiến mặt phá hoại cực kỳ phá hoại của "Khuyển Địa Ngục", như vậy có lẽ có thể nhắc tới cảnh giác của nhân loại đối với sinh vật chưa biết, nhưng đồng thời cũng sẽ trả giá cực lớn, kế hoạch thí nghiệm của bọn họ tất nhiên phải đối mặt với dư luận kịch liệt thảo phạt*.
(*thảo phạt: Đánh dẹp kẻ có tội_google)
Thẩm Tiêu không cho nam chủ thời gian tiếp tục do dự.
Anh lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, đem Kỷ La nhấc lên.
"Nâng lên cao." Đôi mắt anh vẫn lạnh lẽo như cũ, mặt không chút thay đổi đem con thỏ hưng phấn ném lên xuống.
Kỷ La bị ném rất cao, sau đó lại rơi vào trong khuỷu tay người đàn ông, như vậy qua lại vài lần, cô đã hoàn toàn vui vẻ quên chuyện vừa rồi.
【 Anh trai trợ lý, lực cánh tay tốt quá đi......】
【 Chồng ơi, người ta cũng muốn được nâng lên cao mới có thể dỗ dành chứ, hừ! 】
【 tôi vừa không muốn nhìn Chú gấu Boonie, cũng không muốn xem cưa điện kinh hồn, đến một chút phim nhỏ không đứng đắn giữa đàn ông và phụ nữ có được không? 】
Kỷ La nghe theo ý kiến khán giả, tìm ở trên mạng được một bộ phim điện ảnh nam nhân cùng nữ nhân không đứng đắn, tên gọi 《 nụ hôn đầu tiên 》.
Cô nhớ rõ khi tên cẩu hoàng đế ôm hôn Hạ nương nương có bao nhiêu điểm đáng khinh, cho nên bộ điện ảnh này nhất định rất không đứng đắn.
Theo âm nhạc chậm rãi chảy xuôi,máy ảnh được tắt, màn hình lớn trong phòng thí nghiệm cũng chỉ còn lại hình ảnh ngây thơ của cô gái xinh đẹp và mối tình đầu ôm nhau trong phim.
"Có thể cắt."
Cung Chi Nhiên tháo kính gọng vàng lúc làm việc xuống, xoa xoa giữa mày.
Màn hình lớn trở lại hình ảnh chồng chéo của các dữ liệu khác nhau hoạt động liên tục, nhân viên nghiên cứu cũng tâm tình phức tạp từng người trở lại để tiến hành phân tích dữ liệu mới nhận được. Mười lăm phút sau, Cung Chi Nhiên liền hô tới bảo bọn họ mở họp.
Đối với "khuyển Địa Ngục", đại đa số người vẫn nghĩ rằng là mau chóng tìm cách đem nó trở về, cô lập khỏi thế giới bên ngoài. Cho dù nó hiện tại không biểu hiện ra tính công kích người, nhưng theo căn cứ vào kết quả quan sát trước kia, nó đối xã hội nhân loại có uy hiếp rất lớn,nếu để mặc, chắc chắn sẽ trở thành mối tai hoạ ngầm.
Cung Chi Nhiên là nam chủ cao quý, tự nhiên phải bất đồng với ý kiến của đại đa số mọi người: "Tôi cho rằng, có thể cho nó tiếp tục lưu tại bên người Kỷ La, chúng ta chỉ cần đang âm thầm quan sát."
Mọi người hai mặt nhìn nhau, "Cái này...... Quá mạo hiểm đi."
"Chúng ta hoàn toàn không biết gì về khuyển Địa Ngục, đây vừa vặn là cơ hội tốt nhất để hiểu rõ nó." Cung Chi Nhiên trầm giọng nói, "Nó có tư tưởng chính mình, có hành vi logic của chính mình, hiện tại chúng ta cần phải thông qua Kỷ La, đi lý giải bộ logic này của nó."
Có người lắc lắc đầu, không cho là đúng: "Nó chẳng qua tạm thời chỉ bắt chước và học theo hành vi của nhân loại, lão Cung, chẳng lẽ cậu thật sự cho rằng nó giống như một người đàn ông bình thường thích chủ bá kia sao?"
Bất luận là ở Kỷ La gặp phải nguy hiểm thì sẽ ra tay giúp cô ấy, hay là lúc cô ấy tức giận giơ cao dỗ dành cô, đây đều chỉ là một loại bắt chước cứng rắn mà thôi.