Bí Thư Trùng Sinh
Đảng Hằng nói lời cảm tạ với Quách Tiên Vi, sau đó uống một ngụm, lại đặt ly trà lên bàn. Hắn biết rõ những lời nói sau này sẽ quyết định vận mệnh của hắn.
- Đồng chí Đảng Hằng, anh công tác ở thành phố Đông Bộ với thành tích rất cao, bí thư Nguyễn Chấn Nhạc càng cho ra đánh giá cao với năng lực công tác của anh. Trải qua sự nghiên cứu của lãnh đạo tỉnh ủy, thế nên quyết định tăng trọng trách cho anh, cho anh đi về phía cương vị quan trọng hơn.
Quách Tiên Vi nói, lời nói liên tục truyền vào trong tai của Đảng Hằng. Nhưng lúc này tâm tình của Đảng Hằng rất thấp, hắn cảm thấy lời nói của phòng tổ chức là đưa người ta đến địa vị quan trọng cũng không phải sự thật, thế nhưng lời nói lại không thiếu trịnh trọng.
- Đồng chí trưởng phòng tổ chức Tôn Chiêu Hi của thành phố La Nam đã có phân công khác, tổ chức quyết định điều anh đến thành phố La Nam tiếp nhận vị trí trưởng phòng tổ chức, hy vọng anh ở cương vị mới sẽ cố gắng cho ra thành tích.
Đảng Hằng thật sự cảm thấy chết lặng, hắn không tin những gì mình được nghe là sự thật. Nhưng Quách Tiên Vi đã lên tiếng, tất cả đã quá rõ ràng.
Cương vị quan trọng chính là cương vị quan trọng, hơn nữa còn là trưởng phòng tổ chức thành phố La Nam. Đảng Hằng nghĩ đến bốn chữ trưởng phòng tổ chức, thế là trong lòng bừng lửa nóng.
- Trưởng phòng Đảng, anh cần phải thu thập một chút, làm tốt công tác giao tiếp với đồng chí thành phố Đông Bộ, hai ngày sau chúng ta đến thành phố La Nam báo danh.
Quách Tiên Vi hiểu tâm tình của Đảng Hằng, hắn biết vì sao vị trí của Đảng Hằng lại biến hóa. Hắn tiến lên vỗ vỗ vai Đảng Hằng, sau đó nói tiếp:
- Bí thư Vương rất quan tâm đến anh.
Đảng Hằng hiểu đây là kết quả sự quan tâm của lão lãnh đạo, đưa mình đến thành phố La Nam tất nhiên làm cho lão lãnh đạo mất nhiều sức lực. Tuy hắn tỏ ra cảm khái, thế nhưng ngoài miệng lại mời Quách Tiên Vi dùng cơm tối.
- Hôm nay thật sự không có thời gian, vốn định đưa anh đi đón gió ở thành phố Sơn Viên, bây giờ xem ra chỉ có thể dời sang thành phố La Nam.
Trong tiếng cười của trưởng phòng Quách Tiên Vi, Đảng Hằng rời khỏi phòng tổ chức tỉnh ủy. Hắn nhìn bầu trời bao la, cảm thấy trời trong nắng ấm, thế nhưng điều làm hắn cảm thấy trong sáng chính là thành phố La Nam ở phương xa.
Đảng Hằng không nhịn được phải lấy điện thoại ra, hắn bấm một dãy số quen thuộc. Khi nghe âm thanh quen thuộc vang lên, Đảng Hằng chợt cảm thấy mình xúc động khó nói nên lời.
Vương Tử Quân cũng hiểu tâm tình của Đảng Hằng vào lúc này, hắn cười ha hả nói:
- Đảng Hằng, cố gắng thu thập cho tốt, hai ngày nữa đến thành phố La Nam, chỗ này của tôi còn chưa điều chỉnh nhân sự cho xong, đang rất cần trưởng phòng tổ chức.
- Vâng, tôi nhất định sẽ đến nhanh nhất.
Đảng Hằng đồng ý một tiếng, sau đó nói với đầu dây bên kia.
Đảng Hằng cúp điện thoại mà tâm tình thoải mái hơn, khi hắn định đi ra khỏi văn phòng tỉnh ủy thì một chiếc xe Audi dừng lại bên cạnh. Cửa xe hạ xuống, người duỗi đầu ra là trưởng phòng tổ chức Hứa Tiền Giang:
- Đảng Hằng, cậu đến đây một chút.
Đảng Hằng nghe thấy lời nói của Hứa Tiền Giang thì có hơi chần chờ, sau đó đi về phía Hứa Tiền Giang.
Hứa Tiền Giang chờ Đảng Hằng đi đến trước mặt mình rồi nói:
- Rất tốt, vẻ mặt rất tốt, bí thư Vương muốn đưa cậu đến để thực hiện cải cách nhân sự, cậu cần phải lớn gan công tác, tranh thủ đẩy công tác nhân sự của thành phố La Nam nên tầm cao mới.
Đảng Hằng hiểu ý của Hứa Tiền Giang, rõ ràng muốn mình làm tốt công tác chỉ là cái vỏ bên ngoài. Lúc này Hứa Tiền Giang muốn nói hai vấn đề, một là cho Đảng Hằng biết Vương Tử Quân muốn mình đến La Nam, hai là Hứa Tiền Giang cũng có nhúng tay vào sự kiện lần này.
Hứa Tiền Giang không cần phải lấy lòng một vị cán bộ cấp phó sở, lúc này lão biểu hiện như vậy rõ ràng là lấy lòng bí thư Vương ở thành phố La Nam. Đảng Hằng nghĩ đến tình huống bí thư Vương ở thành phố La Nam ở phương xa nhưng lại có lực ảnh hưởng quá lớn ở tỉnh ủy, thế là hắn kích động lên tiếng:
- Trưởng phòng Hứa cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm chú chứng thực chỉ thị của ngài, sẽ làm tốt công tác ở thành phố La Nam.
- Tốt, vậy thì tốt, tôi cũng có lòng tin với cậu.
Hứa Tiền Giang nói đến đây thì cười nói:
- Cậu đến từ xa là khách, đáng lý tôi phải mời cậu bữa cơm, nhưng tôi cũng không thể điều phối được thời gian, sau này nếu có cơ hội thì tôi sẽ mời cậu dùng cơm.
Hứa Tiền Giang tuyệt đối không mời Đảng Hằng dùng cơm, đây chỉ là lời nói khách khí của trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy mà thôi. Không phải bất kỳ vị cán bộ cấp phó sở nào cũng được nhận những lời nói khách khí nể mặt như vậy của trưởng phòng Hứa, nó không phải vì chính hắn, mà là vì hắn là người của bí thư Vương.
Đảng Hằng nhìn chiếc xe của Hứa Tiền Giang chạy đi, hắn ngồi vào trong xe của mình, lúc này điện thoại của hắn bắt đầu đổ chuông dồn dập...
Vương Tử Quân tất nhiên không biết Đảng Hằng ở bên kia đang bận rộn tiếp nhận điện thoại, hắn đang đưa mắt nhìn cục trưởng cục công an Mễ Hoa Lâm, nghe Mễ Hoa Lâm nói vè báo cáo với sự việc liên quan đến Trịnh Khiếu Nam.
- Như vậy thì Trịnh Khiếu Nam vẫn còn đang ở thành phố La Nam sao?
Vương Tử Quân hít vào một hơi thuốc rồi trầm giọng nói.
- Vâng, Trịnh Khiếu Nam còn ở thành phố La Nam, nhưng khi chúng tôi nhận được tin tức thì người này đã bỏ đi.
Mễ Hoa Lâm nói, giọng điệu đầy tiếc nuối.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Đừng nản chí, lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, Trịnh Khiếu Nam dám ở lại thành phố La Nam, như vậy phải tiếp nhận sự thật sẽ bị bắt bất cứ lúc nào. Nhưng các anh cũng nên nắm chắc trọng điểm, bắt Trịnh Khiếu Nam thì dễ nhưng còn phải điều tra sự việc đập nước Tiểu Nha Sơn. Điều tra xem người nào phải nhận trách nhiệm chủ yếu ở sự kiện vỡ đập, đây mới chính là phương diện quan trọng nhất.
Mễ Hoa Lâm gật đầu nói:
- Bí thư Vương cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ sử dụng binh hùng tướng mạnh để vùi đầu vào sự việc này, tranh thủ điều tra cho thật rõ ràng.
- À, trong lúc điều tra phải thật sự chú ý, trước khi nắm bắt được căn cứ chính xác, căn bản không nên đánh rắn động cỏ. Đồng thời cũng phải chú ý những người có hiềm nghi, tránh để bọn họ có thời gian lẩn trốn.
Mễ Hoa Lâm biết người hiềm nghi theo lời của Vương Tử Quân là ai, tuy bây giờ thành phố La Nam đã xảy ra không ít chuyện, thế nhưng Mễ Hoa Lâm biết bí thư Vương căn bản chưa từng có ý nghĩ bỏ qua công tác điều tra sự kiện vỡ đập Tiểu Nha Sơn. Khi sự việc dần được điều tra rõ ràng, một số người bắt đầu trồi lên khỏi mặt nước.
- Mùa đông là mùa của tội phạm, cục công an nhất định phải làm tốt công tác của mình, phải cung cấp cho thành phố hoàn cảnh phát triển tốt đẹp nhất.
Vương Tử Quân nhìn Mễ Hoa Lâm, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói tiếp:
- Chúng ta càng phải diệt trừ tận gốc những tổ chức có liên quan đến xã hội đen, phải tìm ra và xóa sổ, tuyệt đối không để phát sinh bất kỳ tình huống buông lỏng cảnh giác nào.