Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ
Vân Ca lần thứ tư bốn mươi lăm độ nhìn về phía bầu trời trong vắt trạm lam, tiểu sư muội ở bên cạnh rốt cuộc không nhịn được: “Đại sư tỷ, ngươi đang nhìn cái gì?”
“…..” Giả vờ thanh lãnh, đương nhiên nói như vậy là không thể nói, hình tượng của nàng là cao lãnh chi hoa, mặc dù nói cũng không phải nàng mong muốn kết quả như vậy, bất quá sau khi phát hiện danh tiếng như vậy đã truyền ra ngoài, trêи cơ bản phiền phức đã ít đi rất nhiều, nên Vân Ca liền tận lực giữ gìn hình tượng cao lãnh của nàng, nói không phải phá công nữa, bất quá bầu trời vạn lý trong vắt không mây thật là một thời tiết người sinh hoạt trong sương sớm thích nhất a!
“….” Không nghe đại sư tỷ nhà mình trả lời, tiểu sư muội Lâm Linh nhíu mày một cái, tiện đà nghĩ tới điều gì, mi tâm buông ra, dán đến: “Đại sư tỷ, ta nghe Tam sư huynh nói ngươi ngày mai phải xuống núi rồi…..”
“Tiểu sư muội có thích thứ gì không? Sư tỷ mang về cho ngươi.” Vân Ca thu hồi đường nhìn, nhìn về phía tiểu sư muội đơn ánh mắt thuần sáng rỡ bên cạnh thanh lãnh lại mang theo vài phần nhu hòa.
“Đại sư tỷ có thể dẫn ta cùng nhau xuống núi được không? Ta cũng muốn đi xem phong cảnh bên dưới!” Lâm Linh trong mắt đều là hiếu kỳ đối với thế giới bên ngoài, nàng còn không hạ giới, dĩ nhiên đối với thế giới bên ngoài mà các sư huynh muội khác miêu tả rất hiếu kỳ
Vân Ca bật cười, vỗ đầu Lâm Linh, khuôn mặt tiểu cô nương thoáng chốc đỏ bừng: “Đã biết ngươi nhất định là có ý nghĩ như vậy, sư tôn đã nói, bảo ngươi hảo hảo tu luyện, nếu không tăng tiến, sư tôn nói sẽ phạt ngươi đến phía sau núi.”
Lâm Linh bĩu môi: “Sư tôn thật quá đáng!” Lúc nói lời này, con mắt không dám nhìn đại sư tỷ ở bên cạnh, đại sư tỷ là truyền kỳ của Vân Phù Môn, cũng là mục tiêu hướng đến của nàng.
Vân Ca nhìn Lâm Linh đơn thuần, cũng không có mở miệng, nàng đến nơi đây đã vài chục năm rồi, lúc vừa đến chỉ là một hài tử năm sáu tuổi, mới vừa được sư tôn từ bên ngoài nhặt về, khi đó tiểu sư muội cũng chỉ là một hài tử vừa mới ra đời, hiện tại, thoáng chốc đã mười năm trôi qua….
Bởi vì vấn đề tâm tình, nàng vẫn đem tiểu sư muội coi như con gái mà cưng chìu, Vân Ca nhíu mày, nàng nhất định phải tận lực ngăn cản tiểu sư muội cùng nữ chủ phát sinh xung đột, hiện tại sư tôn chỉ có bốn đệ tử, chờ nữ chủ đến, nàng chính là tiểu sư muội thật sự, đến lúc đó dựa theo tính cách của tiểu sư muội, rất dễ phát sinh xung đột a!
Nữ chủ là loại sinh vật hung tàn vẫn không nên trêu chọc vào, Vân Ca đột nhiên nhớ lại kết cục bị kịch của cổ thân thể này, nhịn không được trong lòng phát lạnh….
Vân Ca hiện tại ở thế giới này đã đợi mười năm rồi, nhưng tâm vẫn không bình tĩnh trở lại, nàng đối với kịch tình tất cả nhận thức đều tập trung vào năm nghìn chữ miêu tả nhân vật phản diện Vân Ca, nên chỉ biết là nữ chủ là đại vận sở quy của thế giới này, còn biết nữ chủ trước đây ở tại môn phái này một thời gian, bị chính đại sư tỷ của mình khi dễ, bởi vì lúc đó nữ chủ muốn cho nàng triệt để tuyệt vọng, hỏi nàng còn nhớ tiểu sư đệ Lâm Duyên hay không. Những thứ khác, Vân Ca hầu như hoàn toàn không biết gì cả, chính là bởi vì loại hoàn toàn không biết này, khiến lòng của nàng khó có thể bình tĩnh.
Ngày thứ hai, Vân Ca dẫn theo nhị sư đệ Lâm Hàm, tam sư đệ Lâm Phổ hạ sơn, tiểu sư muội bị sư tôn ném vào phía sau núi.
Đệ tử cùng một đời chữ lót là Lâm, dựa theo quy củ của Vân Phù Môn ngoại trừ đại đệ tử của mỗi một đời, những thứ khác nhất định phải dựa theo bối phận mà xưng hô, đây cũng là vì sao Vân Ca không gọi là Lâm Ca.
“Đại sư tỷ, lát nữa chúng ta có thể đi thị tập mua sắm không?” Nhị sư đệ là điển hình tính cách hầu tử, trêи nhảy xuống, một khắc đều không rỗi rãnh, sư tôn vô số lần hướng thủy linh căn của nhị sư đệ thở dài, thế nào thủy linh căn tinh thuần như vậy cư nhiên…..hoạt bát…
Nhị sư đệ lúc đó ở bên cạnh sâu kín bổ sung: “Thủy mà không động thì chính là nước chết rồi….”
Tức giận đến sư tôn hận không thể đánh hắn, bất quá cũng may nhị sư đệ cũng không chịu thua kém, còn tuổi nhỏ đã là luyện khí lục gia, sư tôn cũng không nói gì nữa.
“Đến Nguyên gia trang trước.” Lúc này đây xuống núi nhiệm vụ kỳ thực rất đơn giản, trang chủ của Nguyên gia trang gửi thư cho Vân Phù Môn, cầu cứu.
Sư tôn cũng liền phái ba người bọn họ xuống núi, kỳ thực mục đích chủ yếu nhất Vân Ca vẫn là biết, sư tôn muốn để cho nàng dẫn hai vị sư đệ tôi luyện, Vân Ca nhìn trời, nàng có thể nói, sư tôn bình thường vẫn làm những chuyện nhàm chán như vậy sao?
“Được rồi…..” Nhị sư đệ ủ rũ gật đầu.
“Được rồi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ta dẫn các ngươi đến thị tập.” Vân Ca vừa cười vừa nói.
Trong lòng hai sư đệ, đại sư tỷ chính là một tồn tại cao không thể leo tới, bọn họ đến Vân Phù Môn ngày đó liền thấy đại sư tỷ đứng trêи thềm đá, cúi đầu nhìn bọn hắn, một thân bạch y, rõ ràng tất cả nội môn đệ tử đều là ăn mặc như vậy, nhưng không ai có thể mặc được một cổ tiên khí như đại sư tỷ, dường như tiên tử không ăn lửa khói nhân gian, ánh mắt nhìn bọn hắn cũng là quạnh quẽ, vô ɖu͙ƈ vô cầu.
Ngạch…. Nếu như Vân Ca biết được hai sư đệ nghĩ nàng như vậy, nhất định sẽ nghiêm túc khen hai người năng lực tưởng tượng không sai, nàng chính là mỗi ngày liều mạng tu luyện mà thôi, qua vài chục năm cuộc sống trung học…
Vô ɖu͙ƈ vô cầu?? Ha ha…. Nàng muốn giết chết nữ chủ!! Khụ khụ… Sai, là ôm đùi nữ chủ!! Đúng vậy!! Ôm đùi! o(n_n)o, nàng làm sao có thể cùng thiên đạo sủng nhi* đối nghịch! (con cưng của trời)
……….
Người của Nguyên gia trang sớm đã đứng ở cửa, nghênh tiếp tiên nhân đến.
Ba người vừa xuất hiện, trang chủ kϊƈɦ động quỳ xuống: “Cầu tiên nhân cứu mạng a!”
Vân Ca chậm rãi bước lên: “Dẫn chúng ta vào trong.”
Trang chủ đứng lên, mới nhớ tới bản thân thất thố: “Các vị tiên nhân mời vào trong.”
Người đứng ở phía sau trang chủ, nghe được giọng nói thanh lãnh, hoàn toàn không dám ngẩng đầu!
“Tiên nhân, sự tình là từ nửa tháng trước bắt đầu.” Trang chủ điều chỉnh tốt tâm tình, cúi đầu nói: “Nửa tháng trước, bên trong trang có một hạ nhân bị phát hiện treo cổ ở phòng bếp….”
Lâm Hàm ngáp một cái, cũng may người phía dưới căn bản không dám ngẩng đầu, cho nên cũng không có ai thấy.
Trang chủ rất nhanh đã nói xong, cũng chính là trong trang mỗi buổi tối sẽ có một người treo cổ trong phòng bếp, trang chủ mời pháp sư, kết quả trời vừa tối pháp sư liền chết trong phòng bếp, trong phòng bếp còn có một hạ nhân treo cổ!
“Dẫn chúng ta đến phòng bếp xem thử!”
Phía ngoài phòng bếp đã bị các loại bùa dán đầy cả.
Hạ nhân dẫn đường cùng trang chủ thấy phòng bếp trước mặt, chân đã bắt đầu phát run, Vân Ca cũng không muốn làm khó người khác: “Các ngươi liền ở đây đi, tự chúng ta đi vào.”
Vân Ca dẫn theo hai sư đệ đi vào.
Lúc đi đến trước cửa, Vân Ca phất phất tay, dán lá bùa, mấy cái khóa lớn tự động mở ra.
Vân Ca chậm rãi đi vào.
“Lâm Hàm, ở đây có vấn đề gì không?” Vân Ca bất động thanh sắc nhìn thoáng qua xà nhà, sau đó nhìn về phía Lâm Hàm vẻ mặt hưng phấn.
“Sư tỷ, ở đây thật nhiều món ngon!” Lâm Hàm hai mắt phát sáng, Vân Ca trán nổi hắc tuyến, sư tôn bảo nàng mang theo hai người xuống núi thật là một lựa chọn sáng suốt.
“Lâm Phổ thì sao?” Vân Ca nhìn một chút Lâm Phổ trầm mặc ít nói, từ nhỏ đến lớn Lâm Phổ ngoại trừ đối mặt tiểu sư muội trêи mặt có biểu tình, những thời gian khác đều là tiêu chuẩn mặt tê liệt!
“Sư tỷ, ở đây không bình thường.” Lâm Phổ nhìn một chút phòng bếp sạch sẽ ngăn nắp: “Có yêu khí rất nặng.”
“Các ngươi hảo hảo xử lý, ta ở bên ngoài chờ các ngươi.” Vân Ca nghe được những lời này của Lâm Phổ, sau đó không đợi Lâm Hàm khóc long trờ lở đất, bật người thối lui ra khỏi phòng bếp, đóng cửa lại.
Bởi vì hai sư đệ là nàng nuôi lớn, nàng là một giáo viên tiểu học của thế kỷ hai mươi mốt, giáo ɖu͙ƈ trẻ em phi thường thích hợp! Nhưng là phi thường không thích hợp dạy đệ tử!!!
Đệ tử của sư thúc khác đều đã bị ném tới sân thí luyện chém giết, chỉ có sư đệ nhà nàng là một bộ bảo bảo ngoan.
Hiện tại phải đối mặt vấn đề nghiêm túc này!
Kèm theo một trận tiếng vang, cùng tiếng kêu kỳ quái của Lâm Hàm, Vân Ca hận không thể che mặt, thật là sai lầm của nàng, hai đệ tử luyện khí lục giai đối phó một con mèo yêu, lại cần lâu như vậy! Năng lực thực chiến của hai người này quá làm người đau đầu rồi….
Được rồi, phương thức giáo ɖu͙ƈ của nàng có vấn đề…. Nàng không phải không thừa nhận… Nhưng thói quen nhiều năm giáo ɖu͙ƈ trẻ em khiến nàng thật sự hạ không được độc thủ…. Mỗi lần thấy ba cái đầu củ cải nàng liền không nhịn được muốn sờ đầu, nhưng mỗi lần đều biết không thể làm như vậy! Cho nên mỗi lần sư đệ sư muội tìm nàng, nàng theo thói quen dùng lý do bế quan tu luyện đến ứng phó! Dẫn đến cả Vân Phù Môn đều biết, đại đệ tử của Trường Phong trường lão là một tồn tại cao không với tới, vô luận là tu vi hay tính cánh cao lãnh điều vứt xa đồng môn cùng thế hệ.
Đối với tu vi, Vân Ca chỉ muốn nói, đổi thành ngươi thử xem, nếu như ngươi biết có một ngày ngươi sẽ trở thành kỹ nữ hạ đẳng, ai cũng có thể làm chồng, tin tưởng ngươi cũng sẽ ngày đêm tu luyện! Những gì sau đó Vân Ca nghe được, khiến nàng hận không thể che mặt, thật là một hiểu lầm mỹ hảo, được không?