Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ
Lúc buổi tối, Vân Ca cũng không cần ngủ, luôn luôn là tĩnh tọa , ăn cơm tối xong Vân Ca trải xong tấm chăn mình chưa từng dùng qua ngồi tĩnh tọa trêи giường.
Tiểu hài tử đến bây giờ vẫn không nói câu nào, bất động không động đến nàng, nàng cũng sẽ không động, ngồi ở một chỗ, giống như tượng điêu khắc.
Vân Ca đem tiểu hài tử ôm đến trêи giường, lúc chạm vào tấm chăn mềm mại, thân thể tiểu hài tử cứng nhắc, Vân Ca có chút khó hiểu, sau đó đột nhiên phản ứng kịp, chắc là chắc là bài xích tất cả những thứ chưa quen thuộc.
Nhu liễu nhu xoa đầu tiểu hài tử, nhìn ánh mắt không tiêu điểm của tiểu hài tử, ôn nhu nói: “Đây là nơi chúng ta ngủ, biết không?”
Tiểu hài tử không nói gì, trong mắt cũng không có bất cứ động tĩnh gì, nhưng thân thể cứng nhắc đã chậm rãi buông lỏng.
Vân Ca trong lòng nghĩ là đã có hiệu quả, chí ít hài tử này nghe lọt tai lời của nàng.
“Sau này chúng ta sẽ ở đây, thẳng đến ngươi tu vi cao rồi, có thể độc lập mới thôi, được rồi, tiểu đồ đệ, sau này ta chính là sư tôn của người rồi!” Vân Ca cũng không quản tiểu đồ đệ có nghe hiểu hay không, nói cho cùng chính là càng không ngừng nói.
Nàng ở hiện đại dạy hài tử trêи cơ bản cũng là như thế này, hoàn toàn không để ý tới nàng, nàng mỗi ngày cũng là như thế này không ngừng nói chuyện với hài tử kia , cuối cùng vẫn là tốt lắm, Vân Ca ngăn cản bản thân tiếp tục suy nghĩ , rất nhiều chuyện cứ chôn vùi vào ký ức là tốt rồi.
Buổi tối, Vân Ca vừa hát đồng dao, vừa dỗ tiểu đồ đệ ngủ.
Tiểu đồ đệ vừa ngủ, nàng liền ngồi dậy, tiếp tục tĩnh toạ tu luyện.
Nàng hiện tại bất quá là trúc cơ trung kỳ, nếu muốn thu đồ đệ thì phải đến kết đan, cho nên sư tôn cũng không toàn lực ngăn cản nàng đem tiểu đồ đệ thu làm đại đệ tử bởi vì sư tôn nghĩ chờ Vân Ca kết đan rồi, cũng sẽ không nghĩ như vậy nữa.
Cảnh giới tu luyện: Luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh, hóa thần, luyện hư.
Tuy rằng từ trúc cơ đến kết đan thoạt nhìn chỉ có một bước, nhưng rất nhiều tu sĩ bước này hầu như cả đời đều bước không qua.
Vân Ca thở dài, nàng phải nhanh chóng vượt qua ải này a! bằng không làm sao cho đồ đệ mình một danh phận, không có danh phận thì không thể tu luyện công pháp của Vân Phù Môn, Vân Ca căn bản không nghĩ đến để tiểu đồ đệ nhà nàng thông qua phương thức tông môn khảo nghiệm mà tiến nhập Vân Phù Môn, bởi vì tông môn cũng sẽ không bởi vì thiên phú của tiểu đồ đệ mà thu nhận nàng, nếu như nhận, như vậy mục đích cũng là không thể xác định rõ, ngay cả sư tôn đều hoài nghi nàng thu tiểu đồ đệ mục đích không thuần khiết, ở tu tiên giới xem ra vô luận thuần âm chi thể thiên phú cao bao nhiêu, đều chỉ có một công dụng, đây là một nhận thức sai lầm của tu tiên giới.
Sáng sớm hôm sau, Vân Ca chuẩn bị xong bữa sáng của tiểu đồ đệ, liền ra khỏi động phủ của mình.
Vân Ca muốn đi Công Đức Đường.
Cái gọi là Công Đức Đường chính là nơi xử lý tạp vụ của Vân Phù Môn, tỷ như lĩnh phúc lợi mỗi tháng, điểm cống hiến môn phái, nhiệm vụ các loại. Cũng là căn bản lập phái của Vân Phù Môn, trong đó nhiệm vụ cơn bản phân chia thành hai loại, một là nhiệm vụ cá nhân, hai là nhiệm vụ tông môn. Nhiệm vụ cá nhân phần lớn là do đệ tử của Vân Phù Môn hoặc trưởng lão ủy thác, căn cứ nhiệm vụ khó dễ mà trả thù lao, thù lao có nhiều hình thức, thông thường là điểm cống hiến môn phái, linh thảo, phù lục, đan dược, pháp khí, vân vân.
Nhiệm vụ Tông môn, danh như ý nghĩa, là một bộ phận của tông môn giống như phòng luyện đan dùng danh nghĩa ban xuống nhiệm vụ. Trừ đệ tử chân truyền có thể không cần nhất thiết phải hoàn thành hạn ngạch của tông môn, nội ngoại môn đệ tử đều phải hoàn thành hạn ngạch, tuy rằng so ra kém nhiệm vụ cá nhân, nhưng tông môn vẫn sẽ tượng trưng mà dành thù lao nhất định cho sự cống hiến. Cho nên nói Công Đức Đường là gốc rể của môn phái. Khác nhau ở chỗ nội môn đệ tử chỉ cần mỗi nửa năm hạn ngạch làm 10 nhiệm vụ, mà ngoại môn đệ tử là 3 tháng 10 nhiệm vụ — bất quá, ngoại môn đệ tử mỗi tháng còn có công việc tạp dịch nặng nề, thù lao ít đến gần như không có, nếu không kể đến những việc này thì ngoại môn đệ tử xem như ở tiên cảnh rồi.
Về phần điểm cống hiến môn phái, đây chính là một cái tốt, có thể lấy điểm để đổi lấy tiền từ phường thị của tông môn hoặc tông môn khác đổi lấy những thứ khác ở ngoại giới. Tỷ như đan dược, pháp khí, thông thường sẽ theo sự hưng thịnh của một môn phát mà định giá trị điểm cống hiến. Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao một ít tán tu, tiểu tu chân thế gia tranh nhanh vỡ đầu, cũng muốn đem con em nhà mình đưa đến đại phái.
Trong đệ tử chia làm đệ tử chân truyền, ngoại môn đệ tử, nội môn đệ tử, ngoại vi đệ tử.
Người đưa cơm cho Vân Ca chính là ngoại vi đệ tử.
Chỉ có mỗi đại đệ tử của mỗi trưởng lão mới là đệ tử chân truyền, còn lại đệ tử đều chỉ có thể xem như nội môn đệ tử.
Thấy Vân Ca tiến đến, trưởng lão của Công Đức Đường vốn dĩ mặt âm trầm thoáng cái cười híp mắt, tuy rằng tử lão đầu kia vì đại đệ tử này khoe khoang đủ thứ, nhưng không sao, chờ đại đệ tử nhà hắn cùng Vân Ca kết làm song tu đạo lữ, đến lúc đó….
Vân Ca cảm thấy mỗi lần trưởng lão này nhìn thấy nàng đều cười đến rất…
“Nhị trưởng lão….”
“Vân Ca lần đầu tiên tới nơi này đi, là làm nhiệm vụ sao?” Nhị trưởng lão tự cho là mình cười đến đặc biệt hiền lành, hắn muốn tăng thiện cảm cho đại đệ tử của mình .
“….” Vân Ca khóe miệng giật một cái.
Nhiệm vụ là đặt ghi trêи bảng thông cáo, Vân Ca nhìn sang, nàng mặc dù là đệ tử chân truyền, không cần làm tông môn nhiệm vụ, nhưng phúc lợi mỗi tháng của nàng chỉ đủ một mình nàng dùng, hiện tại thêm một người, nàng cũng không thể đi tìm sư tôn hỗ trợ, huống chi nàng cũng cần dẫn tiểu đồ đệ ra ngoài đi một chút, luôn ở động phủ của nàng, đối với bệnh của nàng ấy không có lợi.
“Hỏa diễm thú cấp bốn — một viên Ninh Tâm Đan.” Vân Ca nói ra.
Trưởng lão đem thẻ bài lấy xuống, mặc dù có chút kỳ quái, vì sao Vân Ca lại đến làm nhiệm vụ, hơn nữa còn là nhiệm vụ đơn giản như vậy, nhưng nghĩ lại, đây là lần đầu tiên làm nhiệm vụ, cũng không tự đại, đây cũng là chuyện tốt.
Vân Ca lĩnh thẻ bài ra khỏi Công Đức Đường, bên cạnh không ít nội môn đệ tử nhìn lại, Vân Ca giờ khắc này phi thường cảm tạ hình tượng bình thường của nàng, chí ít giờ khắc này cũng không có người tiến đến gần.
Còn chưa tới động phủ , Vân Ca cũng đã cảm giác được sự tồn tại của ba thiếu niên trước động của mình
“Đại sư tỷ!” Lâm Linh chạy tới, Vân Ca xoa huyệt Thái Dương.
“Đại sư tỷ.” Hai sư đệ ngoan ngoãn cúi đầu!
“Nghĩ như thế nào lại đến chỗ ta?” Vân Ca nhìn một chút ba người, không biết tiểu đồ đệ đã dậy chưa?
“Sư tỷ….” Lâm Linh thiếu kiên nhẫn nhất: “Sư tỷ, ngươi muốn thu đồ đệ?”
“…..” Sư tôn thực sự là đủ rồi!!
“Sư tỷ, ngươi còn để nàng vào động phủ của ngươi!” Lâm Linh làm nũng.
“…..” Nếu như lúc nhỏ ngươi không có cùng hai sư đệ đem động phủ của ta loạn đến ta cũng nhận không ra, thì ta cũng sẽ không làm như vậy…
“Ân, ta sẽ thu….” Vân Ca đột nhiên nhớ đến nàng còn không biết tên của tiểu đồ đệ.
“Ta sẽ thu đồ đệ, sư đệ, sư muội, không đi tu luyện sao?”
“…..” Sư tỷ đáng ghét nhất!!! Có đồ đệ liền không cần sư muội!