Con Gái Nhà Nông
Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
"Năm nay mừng năm mới, chúng ta vốn cũng không có giết heo." Thích thị thở dài một hơi, ở nông thôn có chỗ tốt của ở nông thôn, ở trấn trên này, tất nhiên không có phương tiện nuôi heo.
Vương Phúc Nhi nói: "Nương, không phải trên tay chúng ta có tiền sao? Đến lúc đó mua một con là được, người nhìn xem, trước kia vì nuôi heo mà đi sớm về tối, bận rộn vô cùng. Thật vất vả mới nuôi heo lớn được, phân chia thịt heo cho người khác, người khác còn cảm thấy ít, hiện tại chúng ta rõ ràng đã không có, vốn không có việc này, người cũng có thể thoải mái một chút. Năm nay chúng ta thu địa tô cũng nhiều hơn năm rồi, cũng bán không ít tiền, mua một con heo một chút cũng không lao lực, về sau chỉ biết cuộc sống của chúng ta trôi qua càng tốt."
Thích thị nói: "Con nói ta đều biết, chỉ là nhớ năm rồi cũng là chúng ta đưa tặng thịt heo cho người ta, cũng không biết năm nay có ai đưa tặng cho chúng ta hay không."
Đang nói, thì Lý tẩu tử la lớn: "Não nãi, lão gia thông gia bên kia đưa tặng đồ tết đến đây cho chúng ta."
Thì ra là Tống gia tới đây tặng đồ, trong đó có thịt nửa con heo, Thích thị cao hứng: "Thông gia này cũng quá khách khí, tặng nhiều đồ như vậy." Trừ bỏ nửa miếng thịt heo, còn có gà muối vịt muối cá muối, thế nhưng còn có rau xanh hiếm có, này, cái này thật sự là quá khách khí.
Thông gia này thật sự không tệ. Người tới tặng đồ cười nói: "Thông gia nãi nãi, nãi nãi của chúng ta nói, rau xanh này là người nhà của chúng ta làm một lều ấm, bọn họ đưa tới được, không nhiều lắm, chỉ là thơm thảo, thông gia nãi nãi không cần ghét bỏ là tốt rồi."
Thích thị vội xua tay: "Tốt như vậy, ta thật sự là không biết nói gì cho tốt nữa, nãi nãi của các ngươi quá khách khí, thế này thì thật quý giá. Chút tiền ấy ngươi cầm đi, vất vả một chuyến không dễ dàng." Hiện tại Thích thị cũng biết chuẩn bị này đó cho người tới tặng đồ, người nọ chặn lại nói: "Thông gia nãi nãi, ngài cũng đừng như vậy, nếu chúng ta thu tiền này thì thành cái gì, vốn chính là chúng ta phải làm, ngài nhanh chóng thu hồi lại đi, chúng ta cũng đi đây, về sau ngài cũng không nên khách khí như vậy." Họ kiên quyết không thu, Thích thị không có biện pháp, đành phải lấy dưa chua nhà mình làm cho quản sự này: "Đây là của nhà ta tự mình làm các ngươi cầm về nếm thử đi, cũng có thể làm một món ăn đó."
"Đa tạ thông gia nãi nãi, chúng ta sớm nghe nói thông gia nãi nãi làm dưa chua ăn ngon, cái là may mắn của chúng ta rồi."
Người tặng đồ tết đi rồi, Thích thị thở dài: "Thông gia Tống gia quá khách khí, nhiều thứ như vậy, chúng ta cũng không cần mua hàng tết. Phúc nhi à, sau khi con gả qua, nên thật hiếu kính bọn họ, biết không? Người ta là coi con trở thành thân khuê nữ mà thương đó."
Vương Phúc Nhi cười nói: "Nương, con đều hiểu được mà. Khuê nữ của người, người còn lo lắng sao?"
"Yên tâm, đương nhiên yên tâm. Cũng không biết nhị tỷ con thế nào rồi, ta cũng phải tặng đồ cho bọn nó." Diendanlequydon~ChieuNinh
"Nương, con thấy nếu không không thì như vậy đi, thịt heo này chúng ta khẳng định ăn không hết, chúng ta đi lên chợ mua thêm chút ruột, chúng ta vẫn làm lạp xưởng giống như năm rồi đó. Không phải mọi người đều nói ăn ngon sao, đến lúc đó đều đưa một ít qua cho đại tỷ và nhị tỷ bọn họ đi."
"Được, biện pháp này hay, vậy nhanh chút thôi, cũng sắp đến tiết tháng chạp rồi, chờ tuyết rơi, vậy thì trên đường không dễ đi rồi."
Đã nói thì làm, Thích thị và Lý tẩu tử đi lên chợ mua thật nhiều ruột già, sau đó lại là tẩy rửa lại chà xát, làm hơn nữa ngày, mới rửa sạch ruột. Vương Phúc Nhi và Khấu nhi chọn thịt heo mỡ, trực tiếp cắt thành hạt lựu, như vậy mới dễ trút vào, Khấu nhi nói: "Trước kia tiểu thư thường xuyên làm cái này sao?"
Vương Phúc Nhi nói: "Trước kia khi còn ở Vương gia thôn, hàng năm đến tháng chạp chúng ta đều giết heo mừng năm mới, thừa dịp thịt tươi mới thì làm, phối hợp với đồ gia vị, đến lúc đó làm xong, ăn thật ngon. Thời điểm qua năm mới, mọi người đều thích ăn, hơn nữa cái này đến lúc đó còn không dùng nóng, trực tiếp làm một mâm rau trộn, đơn giản, lại ngon, em có thể nếm thử rồi."
Khấu nhi nuốt nuốt nước miếng: "Trước kia ăn chút thịt cũng là việc khó, hiện tại em xem như rơi vào trong ổ phúc rồi."
Vương Phúc Nhi hỏi: "Qua năm mới, em có nghĩ là về thăm nhà một chuyến không? Nếu muốn trở về, thì nói ra, ta cho em nghỉ phép."
Khấu nhi lắc đầu: "Trong nhà mấy tỷ muội đều bị cha nương bán hết, trở về cũng không có gì tốt, em không quay về, em đi theo tiểu thư." Khấu nhi cũng không phải chưa từng trở về, mà đã trở về một chuyến, phát hiện muội muội nhỏ nhất cũng bị bán. Hơn nữa cha nương thấy nàng mặc tốt, trực tiếp lột quần áo của nàng xuống, trong lòng nàng đều lạnh thấu. Vì tránh không mang đến phiền toái cho nhà chủ nhân, nàng sẽ không về nhà, đó đã không phải là nhà của mình nữa, nhà mình hiện tại là ở đây. Tuy rằng bọn họ không phải thân cha nương của mình nhưng mà tốt hơn thân cha nương nhiều.
"Được, không quay về thì không đi, chúng ta hài lòng vui vẻ là được. Chúng ta nhanh chóng băm cho xong thịt này!"
Đây chính là mấy chục cân thịt, thật là muốn mệnh, trong một lát Lý tẩu tử cũng gia nhập hàng ngũ băm thịt, Vương Phúc Nhi cũng có động lực hơn.
Qua vài ngày, Tứ thẩm Sở thị cũng mang theo hai mươi cân thịt tới cửa, Vương Nha Nhi đi theo tới đây. Sở thị nói: "Tuy rằng Tam tẩu không hiếm lạ cái này, nhưng mà là một mảnh tâm ý của chúng ta, tẩu nhất định phải thu."
Thích thị vội nói: "Các muội có lòng thì ta cũng vui vẻ, năm nay heo lớn hay không, giết bao nhiêu cân?"
Sở thị cười nói: "Năm nay nuôi heo xem như không có bán đi, ban đầu có tiểu tử Đại Chuỳ này, lúc trăng tròn không phải giết một con sao? Lúc này còn một con, chúng ta liền để lại, thời điểm qua năm mới dùng đãi khách, chỗ của Trương thẩm cũng đủ lớn, muội nghĩ sang năm cũng nuôi thêm mấy con. Thiết Tỏa đã nói, sang năm hắn cũng học theo Tam ca khai thêm vài mẫu đất hoang, bọn muội muốn cuộc sống càng ngày càng tốt. Về sau, bọn muội còn muốn chuẩn bị đồ cưới cho Nha Nhi, cho dù là Đại Chuỳ này, còn phải chuẩn bị tiền cho hắn thú tức phụ nữa. Làm không tốt, về sau Đại Chuỳ không thú được tức phụ thì phải làm sao."
Nàng nói làm Thích thị cười không thôi, kêu Lý tẩu tử vào nhà cầm mấy tấm vải: "Thứ này nhìn vui mừng, muội làm mấy bộ quần áo cho Nha Nhi và Đại Chuỳ, cũng là một mảnh tâm ý của người làm bá mẫu ta đây."
Sở thị cười nói: "Vậy muội cũng không khách khí, biết chỗ tam tẩu có thứ tốt, vừa vặn, muội còn nghĩ làm quần áo gì cho hai đứa này đây, cái này đưa tới cửa, tẩu thật đúng là biết tâm của muội." Có con trai, Sở thị càng có sức mạnh.
"Ài, là chất nữ của muội nói, vải này cũng là nó chọn, các muội thích là được. Đợi lát nữa lúc nào đi, muội lại mang về một rổ trứng gà muối, cái khác không nói, thứ này chúng ta không thiếu."
Sở thị nói: "Nha đầu Phúc nhi kia càng ngày càng giỏi, muội chỉ ngóng trông Nha Nhi có thể có được một nửa như nàng là tốt rồi. Trước kia chỉ có một mình Nha Nhi, chúng ta chìu hư nó rồi, hiện nghĩ đến, về sau nó đi nhà chồng cũng không giống như ở nhà mẹ đẻ, chuyện gì cũng có người khác làm cho nó. Cho nên muội đã muốn bắt đầu để cho nó thiêu thùa may vá."
"Là nên như vậy, nữ oa vốn có cuộc sống gian nan hơn nam oa, hiện tại để cho nó chịu chút khổ, dù sao cũng tốt hơn về sau thiệt thòi lớn."
Vương Nha Nhi đi theo Vương Phúc Nhi ra ra vào vào: "Phúc nhi tỷ, nương muội cũng để cho muội nấu cơm rồi, chỉ là muội nấu cơm luôn làm không tốt. Lần đầu tiên làm thức ăn, cha muội ăn cả nửa ngày cũng không có trở lại bình thường, lúc ấy muội cũng tức giận, bọn họ không thích còn nói làm ăn ngon."
Vương Phúc Nhi nói: "Từ từ sẽ được, ban đầu khi tỷ làm, cũng làm không tốt, có mấy lần bỏ nhiều muối, mọi người đều ăn không vô, sau đó cũng từ từ tốt lên. Muội nhìn xem tỷ hiện tại, không phải làm rất tốt sao." Tiểu oa nhi cần cổ vũ, tiểu muội tử Nha Nhi, trước kia có lẽ Tứ thúc và Tứ thẩm không nghĩ tới còn có thể có con trai, cho nên khó tránh khỏi nuông chiều một ít, hiện tại biết là nuông chiều không được, cho nên đang hạ quyết tâm đây.
"A, muội đã biết, Phúc nhi tỷ, tỷ nói cha nương của muội có phải không thích muội, chỉ thích đệ đệ của muội hay không? Muội cảm thấy bọn họ không có thích muội như trước kia, cả ngày chỉ vây quanh chuyển động quanh đệ đệ của muội." ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d
Tư tưởng này không được nha, Vương Phúc Nhi vội nói: "Ai nói lung tung vậy hả, muội là khuê nữ của Tứ thúc và Tứ thẩm, sao bọn họ sẽ không thích muội chứ? Muội nhìn xem cha và nương của tỷ, cũng có nhiều nữ nhi, nhưng mà đều thích từng người. Muội suy nghĩ một chút đi, muội lớn hơn đệ đệ của muội mấy tuổi, nói cách khác, muội đã được cha nương muội thương nhiều hơn đệ đệ của muội bao nhiêu năm. Như vậy tính ra, là đệ đệ của muội chịu thiệt đó, nói thế nào thì thời gian cha nương muội thương nó đều ít hơn muội, muội nói xem tỷ nói có đúng hay không?
Còn nữa, chính là đệ đệ của muội bây giờ còn nhỏ, Tứ thúc và Tứ thẩm phải trông coi nhiều hơn, cũng là đương nhiên, bằng không thì không lớn lên được. Ngày bé muội cũng giống như vậy, không biết Tứ thúc và Tứ thẩm thương muội bao nhiêu đâu."
Tuy rằng trọng nam khinh nữ là không tránh khỏi, nhưng mà phải xem mọi người nghĩ thế nào, suy nghĩ cẩn thận, thì mọi sự như ý, nghĩ không thông lại chui vào ngõ cụt, vậy thì không được.
Vương Nha Nhi nghe xong Vương Phúc Nhi nói, gật gật đầu: "Phúc nhi tỷ, tỷ nói đúng, muội so với người khác thì tốt hơn nhiều. Bên kia thật nhiều người cũng không đối xử tốt với nữ oa, đều nói là hàng lỗ vốn, từ cha nương muội thì không nói như vậy, bọn họ đều hâm mộ muội. Được rồi, đệ đệ của muội nhỏ như vậy, muội không tranh với nó."
"Không chỉ có không tranh, muội còn phải giúp cha nương của muội chăm sóc cho đệ đệ nữa, biết không?"
"Đã biết, nó là đệ đệ của muội, muội là tỷ tỷ, muội nhất định sẽ cẩn thận chăm sóc nó, giống như Phúc nhi tỷ đối với Tiểu Bảo ca ca." Vương Nha Nhi nắm quả đấm.
Hôm nay thật sự là đúng lúc, tức phụ Đại Bảo Toàn thị cũng qua đây, thấy Sở thị vội hỏi: "Tứ thẩm cũng tới!"
Sở thị cười nói: "Đúng vậy, đi qua xem, chừng nào con và Đại Bảo sẽ đi, lúc này mắt thấy sắp qua năm mới rồi."
Toàn thị nói: "Còn sớm mà, tiệm tạp hóa chỗ Đại Bảo càng đến cửa ải cuối năm thì buôn bán càng tốt, con đoán phải đến hai mươi chín tháng chạp mới có thể xong. Nhưng mà, con và đứa nhỏ đi về trước, giúp nương con làm đồ tết."
"Như vậy cũng được, trong nhà con nhân khẩu nhiều, làm nhiều chút cũng đỡ, tránh cho khi qua năm mới thì thiếu gì đó, lại chuẩn bị không chu đáu." Mãi cho đến mười lăm tháng giêng, bên này cũng chưa khai trương, cho nên dân chúng đều tranh thủ mua xong mọi thứ trước khi hết năm, mua đầy đủ, bằng không đến lúc đó thật sự là gấp cũng không có chỗ gấp.
Toàn thị cũng là vội tới tặng quà tết cho cả nhà Vương Phúc Nhi, Đại Bảo thương lượng, mua mười con thỏ muối, tặng mỗi nhà hai con, coi như là thơm thảo, đưa tặng cũng không trân quý. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d
"Tứ thẩm, phần của người, chờ khi con trở về sẽ đưa qua." Toàn thị vội nói, nàng sợ Tứ thẩm thấy mình đưa cho Tam thẩm bọn họ trước, trong lòng không thoải mái: "Tránh cho người mang về thật phiền toái."
Sở thị cười nói: "Cái này thì dễ bàn, dù sao không thể thiếu phần của ta đúng không? Lại nói tiếp, Tứ Bảo cũng lớn tuổi, cha nương con cũng không có nói gì sao?"
Toàn thị vội nói: "Cái này con cũng không rõ lắm, lúc trước giống như nói mấy nhà, cuối cùng cũng chưa thành, con đoán có lẽ năm sau khẳng định phải định ra, Tứ Bảo nói hắn muốn kiếm thêm ít tiền, không thể để cha nương tốn kém."
"Ha ha, Tứ Bảo thật sự là càng lớn càng vâng lời, tam tẩu, chúng ta làm thúc thúc thẩm thẩm, cũng phải hỗ trợ hỏi thăm giúp đỡ thôi."
Toàn thị vội nói: "Có những lời này của Tứ thẩm, con sẽ chờ đệ muội vào cửa."
"Tẩu xem xem tức phụ Đại Bảo, thật sự rất thông minh, lúc này muội mới vừa nói, nàng đã muốn muội giúp đỡ tìm, cũng thật là, đại tẩu thật là có mấy nhi tức tốt, đây cũng là mệnh nàng tốt." Nhớ năm đó, mình còn rất chán ghét đại tẩu thích chiếm tiện nghi, hiện tại con trai người ta có tiền đồ, thật sự là không thể tưởng được a không thể tưởng được.
Mấy người trò chuyện với nhau, Thích thị giữ lại ăn một bữa cơm, sau đó đều tự cáo từ mà đi về. Đảo mắt thì tiến vào tháng chạp. Cửa ải gần cuối năm, trấn trên người mỗi ngày một nhiều lên, mọi người đều thích vô giúp vui, tham gia náo nhiệt chợ phiên mà thôi. Nhóm tiểu thương bán này nọ cũng vui tươi hớn hở cả ngày, lúc này là thời điểm tốt để kiếm tiền, kiếm nhiều một chút, cũng có thể để cho người trong nhà được ăn ngon mặc ấm. Sinh ý muối trứng gà trong nhà Vương Đồng Tỏa cũng đặc biệt tốt, lượng tiêu thụ một ngày này cũng bằng lượng của mấy ngày trước. Hơn nữa Vương lão bản lại một lần lấy năm vạn trứng gà, thoáng cái trong tiệm cũng sắp trống không. Vương Phúc Nhi và Vương Đồng Tỏa thương lượng, nếu đã bán hết, thì thả bọn tiểu nhị trong điếm đi về nhà qua năm mới sớm một chút đi, không cần phải làm cho tới hai mươi tám tháng chạp, để lại một hai người trông chừng tiệm thì tốt rồi. Thanh toán hết tiền công, để cho mọi người cũng vui vẻ mừng năm mới.
Hết chương 148.