Công Tử Liên Thành
Thứ bảy là thành chiến,
hôm nay đã là thứ năm, không khí đại chiến càng thêm nồng nặc, quả thật là hết
sức căng thẳng. Theo lời của Khinh Ca Thủy Việt, theo tin tức thu được từ Đao
Đao Kiến Huyết, các bang phái vẫn chưa thu thập đủ sáu mảnh bí đồ Thiên Giới cần
thiết để tới báo danh, trước mắt vẫn khẩn trương cướp đoạt. Khải Hoàn Hào Môn
vẫn đứng đầu trong việc có mặt đúng lúc lúc Boss xuất hiện, hiện giờ trên tay
đã có năm mảnh bản đồ, còn trong tay Huy Hoàng Vương Triều chỉ có ba mảnh, Khải
Hoàn Hào Môn càng có cơ thắng trong trận chiến này. Lần công thành đầu tiên chỉ
có thiên tướng NPC thủ vệ, có thể xem như thành không, bởi vậy, các bang phái
đều cố gắng chiếm được vị thế báo danh đầu tiên, để thành công chiếm được tòa
Vân Trung Thành được trang web chính thức miêu tả là cực kỳ hoa lệ này.
Để tiến hành thành chiến
cần bốn loại đá : Hắc Diệu Thạch, Bạch Vân Thạch, Huyền Tinh Thạch, Xích Kim
Thạch, có điều mỗi ngày chỉ có một khoảng thời gian nhất định mới xuất hiện tại
một khu vực, mấy đại môn phái có nhân số đông đảo, mỗi thời mỗi khắc đều tận
lực điều tra, một khi phát hiện lập tức báo cáo với bang chủ, lập tức điều động
nhân mã đi thu thập. Mà mỗi bang phái cũng đều có mật thám chú ý đến từng cử
động của bang phái đối địch, chỉ một lát đã có thể mò tới được, sau đó lập tức
phát sinh huyết chiến.
Chiến trận kịch liệt
thường gây ra tai họa cho những người vô tội, thời điểm họ đánh nhau toàn là PK
theo hình thức mở, toàn dùng loại công kích khác loại, chỉ có người trong cùng
một bang mới không bị đánh phải. Trên box chat [thế giới] thường có người nhảy
lên chửi ầm ĩ, mấy cái tên của các đại bang đều được nhắc tới liên tục, mấy cái
nick đứng hai mươi hạng đầu cũng thường xuyên bị người ta mắng chửi, ngày tới
10, 20 lần. Bất quá, không giống với trong quá khứ là, kẻ giết người cũng không
lên [thế giới] mắng lại hoặc giải thích, chỉ im hơi lặng tiếng, vì bọn họ cũng
không có thời gian, chỉ cần vừa online, đã lập tức cực kỳ bận rộn, hoặc nhận
nhiệm vụ, hoặc tiếp viện, giết người, tẩy trắng nick, sửa chữa trang bị, ký kết
đồng minh, thương thảo cách tiến công chiếm đóng thành chiến, rất nhiều việc.
Những chuyện đó Nhất Tiếu
Hồng Trần chủ yếu biết được thông qua box chat [thế giới] hoặc qua sự nghị luận
bàn tán trong bang phái, cũng chưa tận mắt chứng kiến. Trong mấy ngày nay, phần
lớn nàng đều ở trong địa ngục đánh Quỷ Sứ U Minh, hoặc Nữ Yêu Tượng Gỗ, đã tăng
được kinh nghiệm, lại thu nhận được rất nhiều tài liệu quý giá nàng mơ tưởng
bao lâu. Bất quá, chỉ đánh quái mà không làm nhiệm vụ, điểm kinh nghiệm cũng
không tăng cao, cho nên người chơi bình thường cũng chẳng mấy ai lai vãng, chỉ
những người mang kỹ năng chế tác cao cấp, hoặc người thuộc những bang phái vâng
mệnh tới đánh quái để lấy tài liệu cho đại sư chế tác trang thiết bị, hoặc cùng
lắm là những người chơi mới, mới có thể ngày ngày kiên nhẫn ở đây đánh quái.
Từ lúc bắt đầu rèn luyện
kỹ năng chế tác tới nay, Nhất Tiếu Hồng Trần đánh quái chỉ vì kiếm tài liệu,
bình thường chỉ làm một số nhiệm vụ đầu mối hoặc những nhiệm vụ khiêu chiến
ngẫu nhiên xuất hiện, những nhiệm vụ có treo giải thường khác như nhiệm vụ du
lịch, nhiệm vụ kỳ ngộ đều không làm, chỉ thong thả tăng level dựa vào việc treo
máy đánh quái. Nhìn thấy một đống người chơi level tăng vèo vèo vượt qua mình,
nàng cũng không vội vã, ngược lại Khinh Ca Thủy Việt gấp gáp hơn nàng nhiều,
bình thường có thời gian rảnh rỗi thường truyền thụ cho nàng kinh nghiệm để
tăng level nhanh chóng, nhưng vấp phải một câu "Không có thời gian"
của nàng, Khinh Ca Thủy Việt chỉ còn cách ngồi chúi vào góc tường tự kỷ.*
Trở lại thành, mang những
tài liệu thu được phân loại bỏ vào trong kho hàng, bổ sung thêm một ít dược,
Nhất Tiếu Hồng Trần lại tiếp tục quay lại Ma Vực. Con Bạch Kỳ Lân mỹ lệ tuyệt
trần chạy thẳng qua sa mạc mù mịt, xuyên qua đủ loại yêu ma quỷ quái, cuối cùng
cũng tới cửa địa ngục.
Cổng vào địa cung xây
dựng theo kiểu kiến trúc Gothic đầy hoa lệ, cực kỳ bắt mắt trong khung cảnh tối
tăm ảm đạm của Ma Vực, trước cửa lớn có một lớp kết giới màu xanh biếc phát ra
hào quang chói lóa, không khí thần bí tỏa ra nồng nặc. Địa phương mỹ lệ như thế
chắc chắn là chứa nhiều sát cơ, người chơi nào đã đi qua đều biết rõ, trong cửa
có năm con U Minh Quỷ sứ, chỉ cần vừa nhìn thấy người sẽ lập tức nhào tới quần
công, nếu người chơi dưới level 175 lỡ rơi vào, không kịp mở phòng ngự, phân
nửa là chết ngay lập tức.
Nhất Tiếu Hồng Trần chuẩn
bị sẵn sàng, mở Đạo Pháp Khôn Cùng, Tam Hoa Tụ Đỉnh, làm cho phòng ngự của mình
trong nháy mắt tăng lên 36 lần, rồi mới định xông vào. Ngay lúc đó, lại có
người PM nàng, trên khung cửa sổ xuất hiện một hàng chữ màu đỏ.
Công tử Liên Thành :
"Có online không ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần nhanh
chóng dừng chân, trả lời : "Có."
Công tử Liên Thành :
"Chúng ta cần số lượng lớn Tẩy Tâm đan, Hoàn Hồn đan, Dịch cân tẩy tủy
lục, nàng có bao nhiêu ta lấy bấy nhiêu, giá tiền do nàng định, được không
?"
Nhất Tiếu Hồng Trần có
phần buồn bực, vị này rõ ràng là đệ nhất sát thủ, sao lại cải nghề chuyển sang
mua sắm ? Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng vẫn trả lời một cách thành thực : "Toàn
bộ số lượng do ta chế tạo có thể bán cho công tử, nhưng do người trong bang làm
ra thì ta không thể tự tiện quyết định được, phải hỏi ý kiến của bọn họ trước
đã."
Công tử Liên Thành :
"Được, giá tiền có thể thương lượng, tiền không phải vấn đề."
Nhất Tiếu Hồng Trần nhìn
thấy hàng chữ này, không nhịn nổi khẽ lắc đầu. Nói những lời như vậy với một
thương nhân, không phải tự mình đưa tới cửa cho người ta mặc sức chém giết sao
? Nàng cười đáp : "Căn cứ theo giá thị trường, tính bằng 90% thôi đi, cả
hai bên không ai thiệt thòi ai."
Công tử Liên Thành :
"Tốt, cảm ơn. Ta sẽ kêu Yến Ngữ thuộc bang bên ta tìm nàng, nàng ta phụ
trách mua sắm."
Nhất Tiếu Hồng Trần
"Okie."
Công tử Liên Thành không
nói gì tiếp nữa. Chỉ một lát sau, đã thấy Yến Ngữ gửi invite tới mời làm
friend, Nhất Tiểu Hồng Trần liền đồng ý, cũng invite nàng làm friend, hai người
cùng mở cửa sổ chat ra bàn chuyện.
Yến Ngữ : "Xin chào,
công tử nhượng ta liên hệ với nàng, nàng có thể liệt kê danh sách những thứ
nàng sẽ bán gửi cho ta được không ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần :
"Đương nhiên là được. Lúc nào ta quay về thành sẽ gửi cho nàng những thông
tin đó."
Yến Ngữ : "Cám ơn
nhé, ta chờ email của nàng."
Nhất Tiếu Hồng Trần :
"Okie."
Hai người không nói một
lời thừa thãi, bàn luận sự tình một cách rất rõ ràng. Nhất Tiếu Hồng Trần đợi
hồi lâu, không thấy có PM gửi tới, lại tiếp tục tăng thêm trạng thái của mình,
sau đó đi vào trong địa cung.
Đạo Pháp Khôn Cùng chỉ
duy trì được trong vòng một phút, sau đó phải đợi hai phút nữa mới có thể dùng
tiếp, trong một phút này Nhất Tiếu Hồng Trần gần như trong trạng thái vô địch
chạy vội về phía trước, quanh co trong địa cung, nhanh chóng tới tầng hai, sau
đó đứng trên một cái đài gác, thi triển khinh công Lạc Diệp Phi Hoa, bay qua
một biển dung nham nóng bỏng, nhảy tới vị trí đánh quái, treo máy đánh nữ yêu
tượng gỗ.
Lũ quái này có thể mê
hoặc người, đánh nó rất bực mình, có nhiều chiêu không dùng được, người bình
thường cũng chẳng mấy ai nguyện ý tới đánh, nhưng nó có thể rơi ra Nhiếp Hồn
Linh và Tiêu Hồn Hương dù tỷ suất rất nhỏ, loại trước có thể làm một loại vũ khí
tăng thêm mị hoặc, loại sau có thể thêm hiệu ứng mê man. Nếu vũ khí tăng thêm
hai loại thuộc tính này, có nghĩa rằng trong lúc chiến đấu có thể lợi dụng cơ
hội biến đối thủ thành tượng gỗ, cho mình tùy ý chém giết, đây đúng là loại
trang bị cao cấp mà hết thảy người chơi nỗ lực dành chiến thắng đều mơ tưởng.
Trước đây cũng có không ít người chơi tới giết qua, nhưng tỷ suất rơi ra thực
sự rất nhỏ, rất nhiều người tiêu phí thời gian mà không được gì, cuối cùng tình
nguyện bỏ tiền ra mua, dành thời gian đi thăng level. Dần dần, trừ lúc có boss
xuất hiện ở đây, phần lớn người chơi cũng chẳng thèm tới nơi này, cả địa cung
rộng lớn thập phần an tĩnh, chỉ có lửa đỏ bập bùng khắp nơi, dung nham nóng
bỏng chảy xiết cùng với một số quái vật ở chung quanh mới miễn cưỡng làm cho
người ta cảm thấy có chút náo nhiệt.
Nhất Tiếu Hồng Trần không thích cướp quái của người
khác, nên cực kỳ thích không khí này. Nàng treo máy, kiểm tra rồi bổ sung thêm
pháp bảo tinh lực ánh trăng và Hồng Lam dược, sau đó thay một bộ đồ thể thao thoải
mái, cuối cùng đi ra khỏi nhà, chạy bộ vòng quanh tiểu khu.
2.
Nhất Tiếu Hồng Trần tên
thật là Hứa Nhược Thần, công tác tại một công ty cây xanh cũng khá lớn. Hạng
mục công việc của bọn họ không phải bao gồm những công việc như kiểu xanh hóa
những tiểu khu, xây dựng công viên, thiết kế cảnh quan trong thành phố, mà đối
tượng chủ yếu của bọn họ lại ở những nơi hoang dã như sân bay, trạm phát điện,
quốc lộ .v.v. Công việc chủ yếu của bọn họ là phủ xanh đất trống đồi trọc, từ
đó giúp hỗ trợ chống sụt lún ở triền núi, bảo hộ cảnh quan, bảo hộ những công
trình, những hạng mục công trình có nguồn vốn đầu tư khổng lổ, đảm bảo người sử
dụng không gặp nguy hiểm.
Giống như những nhân viên
kỹ thuật công trình dã ngoại khác, công tác của bọn họ cũng thường xuyên gặp
phải những trường hợp uy hiếp tới tính mệnh như sụp lún, đất lở đá trôi, ban
đêm bị mãnh thú nơi hoang dã tấn công, cạn kiệt lương thực, thiếu nước, Hứa
Nhược Thần vốn là một phụ nữ, đáng lẽ không thích hợp với những công tác dã
ngoại thế này, có điều ngành học của nàng là quản lý, sau khi vào công ty lại
không muốn ngồi văn phòng làm những việc lặt vặt, kiên trì muốn ra tận hiện
trường. Bởi vì công việc ở công ty rất bận rộn, nhân thủ không đủ, cuối cùng
giám đốc mới đồng ý với thỉnh cầu của nàng. Mấy năm trôi qua, nàng công tác
cũng khá xuất sắc, đã được bổ nhiệm tới chức vụ trợ lý Tổng Giám Đốc, hỗ trợ
Tổng Giám đốc xử lý công việc, công tác của nàng đặc biệt bận rộn. Hai năm
trước, công ty của bọn họ tiếp nhận hạng mục xây dựng cảnh quan xung quanh một
cái sân bay trên cao nguyên, công việc cũng thực gian khổ. Nửa năm trước, rốt
cuộc công trình cũng hoàn công, cũng trải qua được đánh giá nghiệm thu một cách
thuận lợi, tổng giám đốc cũng thực cao hứng. Tổng GĐ mời giám đốc bên kia ăn
cơm, sau đó lại dẫn theo một vài vị trợ lý đặc biệt cùng chạy xe xuống nơi công
trình, ai ngờ trên đường gặp lở núi, xe bị đá văng trúng rơi thẳng xuống sườn
núi, sáu người thì bốn người chết, hai người bị thương, trong đó gồm tổng giám
đốc, chỉ có Hứa Nhược Thần và một vị trợ lý khác bị văng ra ngoài xe, may mắn
thoát chết, nhưng cũng bị trọng thương.
Trong khoảnh khắc công ty
như lâm vào tình trạng tê liệt, mọi người không biết phải làm sao, người người
đều kinh hoảng. Em trai của tổng giác đốc lúc ấy đang tới Đông Bắc để mua một
số loại cây giống chuyên trồng trên sườn dốc, nghe tin lập tức quay về, ổn định
nhân tâm, xử lý hậu sự, lại đón hai người bị thương từ bệnh viện nhỏ nơi chân
núi quay về thành phố, mang vào một bệnh viện lớn và nổi tiếng để tiến hành trị
liệu. Trước khi bọn họ đi đã mua các loại bảo hiểm, ô tô cũng mua bảo hiểm, bởi
vậy, tiền thuốc men của bọn họ tuy toàn những loại thuốc quý, nhưng đại bộ phận
cũng do công ty bảo hiểm chi trả, công ty của bọn họ cũng không tổn thất lắm về
mặt kinh tế.
Hứa Nhược Thần bị gãy
chân trái, toàn thân đầy vết thương, nàng bị gãy chân, các cụ có câu thương cân
động cốt** nghỉ trăm ngày, sau khi nàng ra viện lại nghỉ ở nhà thêm nửa năm
nữa, mới có thể đi lại bình thường. Cũng bởi thương thế của nàng là tai nạn lao
động, đương nhiên công ty không thể đuổi việc nàng, hàng tháng vẫn trả đúng
theo lương cơ bản, nhưng không có các loại phụ cấp khác. Nàng cũng không so đo,
lần này có khả năng tìm thấy cái sống trong chỗ chết, cũng làm cách suy nghĩ
của nàng có thay đổi lớn, từ thích khẳng định khả năng chuyển sang an tĩnh thu
liễm. Đoạn thời gian này, nàng cũng nghe đồng sự cùng công ty nói qua, hình như
sau khi anh trai qua đời, giám đốc chịu áp lực lớn từ cha mẹ, về sau quyết định
thay đổi, chỉ làm những hạng mục về công viên, tiểu khu trong thành thị, không
tiếp nhận những công trình cỡ lớn có tính nguy hiểm cao nữa. Đối với sự thay
đổi chiến lược của công ty, nàng cũng không có cách nào, chỉ có cách ở nhà an
dưỡng chờ vết thương khỏi hẳn, khôi phục lại thể lực, lúc nào trở lại công ty
mới tìm hiểu tình huống cụ thể được.
Mấy tháng bị khốn trong
nhà, nàng vô cùng buồn chán, trong lòng buồn rầu, vết thương lúc đầu đau đớn
không chịu nổi, về sau trong quá trình bình phục lại ngứa ngáy cực kỳ khó nhịn,
để dời bớt sự chú ý, cuối cùng nàng đành cắm mặt vào trò chơi cả ngày.
Game "Truyền Thuyết
anh hùng" vốn dĩ do bạn cực thân thời đại học của nàng là Khinh Ca Thủy
Việt chơi, sau vài ngày liền cố gắng rủ rê nàng vào cùng, sau khi tốt nghiệp
hai người hai nơi trời nam đất bắc, đây cũng coi như một hình thức để có thể
thường xuyên gặp nhau. Hứa Nhược Thần cũng chẳng xa lạ gì với mấy trò game
online, hồi xưa lúc còn đi học cũng thường xuyên chơi, nghe bạn mình nói có vẻ
hấp dẫn, nên cũng hăm hở đăng ký.
Cũng bởi chẳng có việc gì
để làm, cả ngày nàng online chơi game, sau một thời gian nghiên cứu rõ ràng
minh bạch cách chơi, chơi càng ngày càng dễ dàng hơn. Các kỹ năng chế tác của
nàng thăng cấp cực nhanh, level cũng không thấp lắm, tâm tình tự nhiên cũng
thoải mái nhiều.
Hiện tại, nàng vừa chơi game,
nhưng hàng ngày vẫn bớt thời gian định kỳ xuống vận động một chút, để có thể
mau chóng khôi phục sức khỏe, đi làm trở lại. Thương Hải sóng sau xô sóng
trước, mấy tháng không tới công ty làm việc, nàng cũng không rõ là vị trí của
mình ở công ty có còn hay không nữa, tuy rằng những lúc gọi điện cho giám đốc,
giám đốc vẫn tỏ vẻ rằng nàng vẫn là một thành viên của công ty, nhưng ông ta đã
có trợ lý mới, sau khi Hứa Nhược Thần trở lại công ty sẽ an bài như thế nào,
ông ta cũng chưa cho nàng một câu trả lời thuyết phục, chỉ nói nàng cứ an tâm
nghỉ ngơi cho khỏe, đợi lúc nào hồi phục quay trở lại sẽ thương lượng sau. Hứa
Nhược Thần thoáng nghe cũng hiểu ý, cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ thả tâm, cũng
không thèm suy nghĩ nhiều.
Chậm rãi chạy quanh khu
nhà một vòng, nàng liền tiếp tục chạy bộ về nhà. Vết thương ở chân trái tuy đã
khép lại, có điều mỗi lúc trở trời mưa gió vẫn hơi đau, làm cho nàng có cảm
giác rất không an tâm. Nếu như thực sự không chuyển biến tốt đẹp, có nghĩa là
nàng không thể quay trở lại làm việc với công việc dã ngoại yêu thích, điều này
tạo thành sự đả kích trầm trọng với một người ưa thích thiên nhiên như nàng.
Mở cửa vào nhà, nàng cầm
chén trà châm thêm chút nước sôi, rồi mới ngồi vào trước máy vi tính, nhìn vào
màn hình.
Nàng treo máy cũng thiết
trí nhân vật tự động đánh quái bình thường, không đánh boss hoặc những loại
quái tinh anh, có điều tình cảnh hiện tại trong game cũng không giống bình
thường, làm nàng không khỏi ngẩn người.
Tại hòn đảo nửa lơ lửng
giữa không trung này, bình thường quái chỉ có bốn tên, trước giờ không có quái
cấp bậc cao, đương nhiên lại càng không có boss, có điều lúc này, đang đứng
trước mặt Nhất Tiếu Hồng Trần lại chính là một boss cao lớn cường tráng, bộ mặt
hung ác, trên đầu có đính hàng chữ " Tiên phong Thiên Giới". Nhất
Tiếu Hồng Trần phản ứng cực mau, bây giờ cũng chẳng quan tâm việc này là việc
gì nữa, tóm lại đánh trước nói sau. Nàng kiểm tra lại số lượng thuốc trong túi
mình, đoán là đủ dùng, không chút do dự lập tức tấn công Boss.
Nàng biết rõ hành động của
mình như vậy là lỗ mãng, gần như đi vào chỗ chết. Nói thật, muốn đánh Boss ít
nhất cũng phải có mấy người hợp thành một tổ, có người thuộc phái Tiêu Dao có
khả năng công kích mạnh, có người thuộc Ma Giáo máu nhiều, lại có thầy thuốc
thêm trạng thái hoặc cứu người, sau đó lại có người thuộc Côn Luân phụ trách
quần công đám quái nhỏ xung quanh, đấy mới gọi là kế hoạch hợp lý, nếu chỉ một
người chơi thuộc phái Côn Luân lại có level không cao, muốn đánh Boss một mình,
không khác nào lấy trứng chọi đá, nói thật, là không biết tự lượng sức mình,
bất quá, trang bị của nàng toàn những thứ cao cấp, phòng ngự không thấp, đại bộ
phận lại có khả năng tăng thêm công kích, lại có nhẫn, vòng cổ, bông tai đều
vừa tăng công vừa tăng bạo kích, pháp bảo cũng là loại cao cấp, lại có sủng vật
là một con Bạch Hổ có khả năng công kích cao gấp 3 nàng, hợp lại cũng miễn
cưỡng coi như được. Loại Boss này đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, đúng là
cơ hội chỉ có thể tự nhiên gặp chứ không phải cầu là được, trong một khắc nàng
cũng không suy nghĩ được nhiều, nếu không chỉ sợ nó đột nhiên biến mất, hoặc bị
người khác cướp mất, nên tốt nhất cứ mạo hiểm xông lên.
Trận đánh này cũng kéo
dài ác liệt, nàng với sủng vật dùng toàn bộ kỹ năng công kích, uống thuốc như
uống nước. Sự công kích của Boss này không chỉ gây thương tổn rất lớn, lại còn
có khả năng thêm trạng thái, thỉnh thoảng phát ra mị hoặc, thỉnh thoảng lại
phát ra suy yếu, làm Nhất Tiếu Hồng Trần ngậm đắng nuốt cay, cố gắng lắm mới
tấn công đến lúc nó không còn mấy máu, ai ngờ Boss này lại còn có khả năng tự
hồi huyết, tất cả lại lặp lại từ đầu.
Nhất Tiếu Hồng Trần cắn
răng, một tay di chuột phóng kỹ năng, cắt bùa hộ mệnh, một tay liên tục lấy
Hồng Lam dược ra uống, hết sức chú ý tới liều lượng máu của cả mình lẫn Boss,
căn bản không rảnh rang mà để tâm tới cái khác.
Rốt cuộc, vào lúc Boss
chỉ còn một điểm máu, Nhất Tiếu Hồng Trần và sủng vật Bạch Hổ đồng thời phóng
ra một cái bạo kích, lợi dụng lúc Boss chưa kịp hồi huyết làm nó nổ tung. Thân
thể cao lớn của Tiên phong Thiên Giới ngã nhào xuống đất, tuôn ra một đống đồ
vật sáng lấp lánh trên mặt đất.
Nhất Tiếu Hồng Trần không
kịp thở một hơi, vội vàng nhặt hết những thứ đó lên. Bốn con yêu nữ tượng gỗ
vẫn đang vây lấy nàng, nàng cũng chỉ uống thuốc chịu đựng, hoàn toàn không có
thời gian phản kích.
Lúc này, trên [thế giới]
xuất hiện một hàng chữ đỏ tươi do hệ thống thông báo : "Tiên phong Thiên
Giới xuống lầm thế gian, làm lạc mất chìa khóa Thiên Cơ bí mật xuống hạ giới,
cửa Thiên Giới sắp mở, các vị anh hùng, mau mau lên đường, lập ra những chiến
công mới"
Nhất thời, cả server nổ tung lên.
3.
Những loại gọi là Boss,
đương nhiên không giống với quái bình thường, không phải lúc nào cũng có thể
gặp được. Mỗi loại Boss, chỉ có thể xuất hiện ở một địa điểm đã định sẵn, mà
cũng không phải dễ xuất hiện lại, cũng không có thời gian cố định, thường
thường mỗi tuần cũng chỉ có xuất hiện khoảng hai ba lần mà thôi. Những loại
Boss như kiểu Tiên Phong Thiên Giới chỉ xuất hiện vì thành chiến kia, trên
trang web chính thức cũng đã nhắc tới, rằng chỉ xuất hiện vào khoảng thời gian
từ tám tới mười giờ tối, nhưng bây giờ là giữa ban ngày, Tiên Phong Thiên Giới
lại đột nhiên xuất hiện, làm cho các bang phái đã chuẩn bị nhân thủ để buổi tối
ra quân trở tay không kịp. Rất nhiều người không phục, đánh trống reo hò, chạy
lên [thế giới] chửi mắng GM*** ầm ĩ, chửi bới cả công ty quản lý game, yêu cầu
sửa chữa BUG****, lấy lại chìa khóa Thiên Cơ bí mật.
Trên [Thế giới] người qua
lại như đèn kéo quân, căn bản chưa kịp xem nội dung những câu nói vừa xuất hiện
thì đã bị đẩy qua, đại khái là mọi người đều quan tâm tới hiện tượng dị thường
này, đại khái cũng hiểu được lý do vì sao, đương nhiên đều bất mãn với công ty
quản lý Game.
Nhất Tiếu Hồng Trần nhặt
xong hết mọi thứ, lập tức sử dụng một chiêu Sấm Vang Chớp Giật, giết nốt mấy nữ
yêu tượng gỗ đang vây công mình, rồi mới mở túi đồ ra kiểm tra. Hồng Lam Dược
nàng mang theo đã sử dụng hết, đương nhiên không thể tiếp tục ở lại đây, nàng
lập tức click vào quyển trục hồi thành, chạy ra khỏi địa cung, sau đó trực tiếp
về thành. Chạy tới chỗ an toàn rồi, nàng mới bình tĩnh trở lại, cẩn thận kiểm
tra những thứ thu được từ Boss.
Đầu tiên đập vào mắt nàng
chính là bốn phối phương*****, đây là thứ mà nàng ưa thích nhất, một lần xuất
hiện tận bốn cái liền đúng là hiếm thấy. Nàng click vào bốn phối phương trên
xem giải thích một cách tường tận. Đây là một bộ đồ mang tên Vạn Kiếp Độ Tận
Bách Thắng, không quan trọng giới tính, môn phái, có điều phải level 175 trở
lên mới có thể dùng được, y phục thêm phòng ngự 12 000, giày tăng khả năng di
chuyển thêm 500, mũ tăng khả năng bảo vệ thêm 300, vũ khí tăng thêm công kích
15 000, cả bộ đồ làm thuộc tính bạo kích tăng 28%, sau khi tinh luyện còn có
tăng thêm chức năng ẩn đi thuộc tính.
Nhất Tiếu Hồng Trần tim
đập thình thịch, nhất thời nhiệt huyết sôi trào, không chút do dự điểm kích xác
nhận, lập tức học ngay kỹ năng chế tác loại trang bị tưởng như trong mơ này.
Nàng không quan tâm tới những thứ khác, trước tiên mở ra xem phần thuyết minh
về kỹ năng, kiểm tra những tài liệu cần thiết để chế tạo ra bộ trang bị này.
Những phụ liệu cơ bản cũng không khác gì mấy so với những trang bị khác, nhưng
cần thêm một số tài liệu như Thiên Giới Tinh trần (Bụi sao Thiên Giới), Ma Ngục
Huyết thạch, Cửu Thiên Huyền Vũ, Bồ Đề Xá lợi . Mấy thứ tài liệu này nàng chưa
nghe thấy bao giờ, có điều trên kỹ năng chế tác ghi rõ nàng đã có Thiên Giới
Tinh Trần và Ma Ngọc Huyết Thạch, thật làm nàng không tưởng nổi. Nàng lập tức
đóng cửa sổ thuyết minh, kiểm tra lại túi đồ, thấy hai loại tài liệu này mới
ngây ngẩn hồi lâu, một lúc sau mới bình tĩnh trở lại, tiếp tục xem xét những
thứ khác.
Lúc này, một cái chìa
khóa sáng lóng lánh mới đập vào mắt nàng. Nàng thuận tay click chuột kiểm tra,
chỉ thấy nó ghi rõ : “Thiên Cơ bí thược : chìa khóa cửa Thiên Khải Thiên
Giới". Câu chú giải rất đơn giản lại làm cho nàng
chấn kinh mãi không thôi.
Khẳng định đúng là BUG,
hôm nay đúng là nàng cực tốt số, mới gặp cái chuyện tốt như thế này. Nàng vui
vẻ đóng túi đồ lại, theo thói quen lại chạy ra xem box chat [thế giới].
Trên box chat chỉ toàn
những thông tin về giá cả mua lại Thiên Cơ bí thược. Có kẻ nói muốn bán thì PM
giá, lại có kẻ trực tiếp phát giá. Giá tiền mỗi lúc một tăng, khởi điểm là 2
000, đã lên tới 20 000. Vừa nâng giá, mấy kẻ phụ trách mua bán thuộc các bang
cũng không ngừng khẩu chiến, đồng thời lại chửi mắng cả GM, cả công ty quản lý
trò chơi.
Từ những thông tin phức
tạp đó, Nhất Tiếu Hồng Trần cũng hiểu được đại khái, đồng chí Tiên phong Thiên
Giới không hiểu vì sao đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, việc này đúng là BUG
cực lớn, GM của công ty quản lý Game cũng đưa ra câu trả lời, thừa nhận là BUG,
nhưng cũng không thể thu lại, bởi vì nó liên quan tới lợi ích của người chơi,
nên không thể dễ dàng thay đổi. Mấy đại bang phái không còn lời nào để nói,
kiểm tra đối chiếu thông tin với toàn bộ bang chúng, xác nhận không có ai giết
được Boss, đành phải chạy lên box chat [Thế giới], phát giá thu mua chìa khóa
Thiên Cơ. Nếu như không mua được vật này, cho dù có khả năng báo danh công
thành, tới lúc đó cũng không vào được Thiên Giới, cho nên hết thảy mọi người
đều không tiếc bất kỳ thứ gì, nhất định muốn lấy nó về tay mình.
Nhất Tiếu Hồng Trần nghĩ
ngợi một chút, mới quay về conference của bang mình, chỉ thấy bên trong cũng
đang nhao nhao nghị luận, thực sự náo nhiệt, đại khái là cực kỳ hâm mộ cái
người đã thu được chìa khóa Thiên Cơ, dựa vào vật này chỉ trong một đêm đã nổi
tiếng, có thể kiếm được một số tiền phi nghĩa khổng lồ.
Nhất Tiếu Hồng Trần không
hé răng, suy nghĩ một chút, liền PM cho Công Tử Liên Thành " Có online
không ?"
Một lát sau Công Tử Liên
Thành mới trả lời : "Có"
Nhất Tiếu Hồng Trần gửi
ảnh chụp chìa khóa Thiên cơ cho anh xem, hỏi: "Có muốn không?"
Công Tử Liên Thành lập
tức trả lời ngay : "Có. Nàng đang ở đâu ? Ta sẽ lập tức tới ngay."
Nhất Tiếu Hồng Trần:
"Ta đang ở trong Ma Vực thành."
Công Tử Liên Thành:
"Chờ ta, chỉ năm phút sau ta sẽ tới."
Nhất Tiếu Hồng Trần:
"Được, ta ở trên Vọng Nguyệt tháp chờ công tử."
Công Tử Liên Thành:
"Okie."
Nhất Tiếu Hồng Trần bỏ
những tài liệu trong túi vào kho hàng, sau đó mới thu hồi tọa kỵ, chậm rãi leo
từng bậc cầu thang lên trên đầu thành.
Ma Vực thành đen xì như
sắt, nhìn qua thấy phòng thủ kiên cố, vô cùng chắc chắn, mỗi hướng Đông Tây Nam
Bắc trên đầu thành đều có một tòa tháp nhọn, thiết kế đặc biệt, có chạm khắc
những ma trận kỳ quái, có cảm giác vừa tà ác vừa hoa lệ. Nhất Tiếu Hồng Trần
tiến lên tòa Vọng Nguyệt tháp ở phía tây, nhìn về phía chân trời xa xa.
Trên bầu trời mây xám vần
vũ bao phủ toàn bộ, chỉ riêng nơi chân trời hiện rõ một ráng mây màu đỏ rực,
làm cho khung cảnh hoang vắng này có một chút ấm áp. Gió lốc trên sa mạc làm
cát bay mù mịt, tạo thành những lốc xoáy, rồi mới chầm chậm rơi xuống.
Nhất Tiếu Hồng Trần ưỡn
lưng đứng thẳng trên đỉnh tháp, trên tấm trường bào màu đen nổi rõ những hoa
văn màu bạc, vạt áo khẽ tung bay trong gió, nhìn qua trông nhẹ nhàng phiêu dật,
tựa như sắp cưỡi gió bay về trời.
Trước khi phi thăng,
người chơi có thể từ Kim Đài Thành tới núi Côn Lôn, núi Phổ Đà hoặc Ma Vực,
nhưng phần lớn mọi người đều không thích nơi này, chỉ có Nhất Tiếu Hồng Trần là
bất đồng, nơi nàng thích nhất chính là Ma Vực này. Nơi này đại bộ phận là sa
mạc, chỉ toàn sa mạc, thỉnh thoảng lại có bão tuyết nổi lên, khắp nơi đều hoang
vắng, âm lãnh, ảm đạm, không có chút sinh cơ nào, nhưng lại làm cho nàng cảm
thấy an tĩnh.
Những nơi đông đúc đầy
chặt người làm nàng cảm thấy khó thở, cho nên trong hiện tại nàng cũng không
thích rừng nhiệt đới mưa nhiều, mà chỉ thích cao nguyên tây bộ. Ma Vực làm cho
nàng nhớ lại những nơi non non nước nước mà nàng đã từng đi qua, nơi mà phong
cảnh kỳ lệ luôn song song với nguy hiểm, những năm tháng thanh xuân của nàng từ
từ trôi qua trong gian nan khổ cực, từng có những công trạng huy hoàng, rồi
những khi đã đặt một bước chân vào cửa tử thần, chẳng có thời gian lo tới
chuyện tình cảm, bạn thân và mình lại kẻ nam đất bắc, yên lặng mà sống qua
những ngày ảm đạm buồn bã, cho đến lúc gặp được khung cảnh này trong trò chơi,
bỗng nhiên thấy lòng được an ủi.
Nàng yên lặng nhìn ngắm
đường chân trời xám đậm như màu mực, hồn nhiên quên mất mình đang đứng giữa đám
đông, cũng không chú ý tới bất kỳ tin tức nào, đương nhiên cũng không trả lời
bất kỳ ai, cho đến khi trước mặt nàng đột nhiên xuất hiện một thông báo, rằng
có người muốn add nàng làm bạn tốt, nàng mới như vừa tỉnh mộng, nhanh chóng
click xem thử : "Công Tử Liên Thành muốn add bạn làm friend, bạn có đồng ý
không ?"
Phía dưới có hai ô
"Đồng ý" và "Từ chối", nàng lập tức click vào "Đồng
ý", đồng thời cũng add lại anh. Trước mặt nàng lập tức xuất hiện một box
chat.
Công tử Liên Thành :
" Có ở đây không ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần
" Đây"
Nàng xoay người nhìn sang bên cạnh, mới thấy, Công Tử
Liên Thành cũng đang đứng sóng vai với nàng, tựa hồ như cũng đang yên lặng
thưởng thức ráng chiều đỏ ối khiến người ta phải kinh diễm nơi trời tây.
4.
Công Tử Liên Thành chứng
thực nàng đang trên mạng, liền send invite vào tổ đội, mời nàng gia nhập vào
đội.
Lúc đó Nhất Tiếu Hồng
Trần mới kinh ngạc phát hiện ra, trong đội ngũ, trừ nàng là người ngoài, còn có
Tứ đại công tử. Nàng hơi ngẩn ra một chút, rồi cũng minh bạch, như vậy là tốt
nhất, đàm phán trong conference [đội ngũ], người khác cũng không thấy được, mà
tất cả mọi người đều được rõ ràng, khỏi hiềm nghi nàng và Công Tử Liên Thành
lén mưu đồ bí mật với nhau.
Nàng vừa tiến đội, Công
Tử Tiểu Bạch, Công Tử Vô Kị, Công Tử Phù Tô cùng chào nàng : "Xin
chào"
Nàng cũng mỉm cười đáp :
" Chào mọi người."
Công tử Vô Kị có vẻ nóng
tính nhất : "Nàng có thể gửi bức ảnh chìa Khóa Thiên Cơ ra cho chúng ta
xem qua được không ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần lập
tức gửi ảnh qua.
Công Tử Phù Tô văn nhã
nói : "Đúng rồi, đúng là vật này rồi"
Công Tử Tiểu Bạch chợt tò
mò : "Vì sao nàng lại có vật này ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần cũng
thật thà đáp : "Ta đang đánh yêu nữ tượng gỗ ở địa ngục, đột nhiên cái tên
Tiên phong Thiên Giới gì gì đó xuất hiện trước mặt ta, ta liền tấn công
thôi."
Công tử Liên Thành cũng
kinh ngạc : "Một mình nàng đánh nó sao ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần
ngượng ngùng đáp : "Ta với sủng vật cùng đánh. Bang nhân của ta level cũng
không cao, gọi tới cũng chẳng có tác dụng gì, không khéo lại mất mạng. Chỉ có
phó bang chủ đã phi thăng, có điều nàng thuộc Tử Trúc, lại đang làm nhiệm vụ ở
Tiên giới, cũng không thể chạy tới kịp. Trước kia ta cũng chưa gặp Boss bao
giờ, không có kinh nghiệm, tưởng một mình mình đánh được, liền xông lên luôn.
Đúng là làm bừa, mất năm lọ đại hồng dược mới đánh được, mà con quái này lại có
khả năng hồi huyết, ta đánh hai lần liền, mất hơn một giờ mới đánh được nó, rồi
vật này nằm lẫn trong những thứ rơi ra.”
Công Tử Tiểu Bạch cười
nói : "Ta cũng thực phục nàng. Muốn đánh loại boss thế này ít ra cũng phải
có một đội, Ma Giáo xông lên trước, Tử Trúc thêm máu, Tiêu Dao bạo kích, mới có
thể xử lý được nó. Nàng chỉ là một tiểu Côn Luân, thế mà dám một thân một mình
đánh boss, lại còn giết chết được nó, thật lợi hại."
Nhất Tiếu Hồng Trần toát
mồ hôi : "Tại ta cũng không biết nó lợi hại như vậy."
Công Tử Phù Tô cười chọc
nàng : "Đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp."
Công Tử Vô Kị cũng cười :
"Không ngờ là nàng lại tốt số như vậy."
Công Tử Liên Thành tỏ vẻ
quan tâm nói : "Về sau gặp tình huống như vậy, lập tức kêu ta, ta sẽ dẫn
người tới hỗ trợ nàng."
Công Tử Tiểu Bạch lập tức
đồng ý : "Đúng, nàng đang thăng cấp, chết một lần tổn thất quá lớn, về sau
nhớ kêu chúng ta tới."
Nhất Tiếu Hồng Trần cũng
không giả bộ khách sáo, chỉ khảng khái đáp "Được"
Bây giờ mọi người mới nói
vào chuyện chính. Tứ đại công tử cũng từng dẫn người đánh qua Tiên Phong Thiên
Giới, tuy rằng chưa lấy được chìa khóa Thiên Cơ, nhưng cũng rất rõ thực lực của
nó, Nhất Tiếu Hồng Trần thuộc phái Côn Luân, level lại thấp, nói dùng thêm năm
bình đại hồng dược cũng không phải nói chơi, nếu không phải trang bị của nàng
rất tốt, lại có một sủng vật cao cấp, cho dù có uống nhiều dược thêm nữa cũng
chẳng ăn thua. Một lọ đại hồng dược giá thị trường là 2 000J, năm lọ trên 1 vạn
đồng, lại còn lam dược và tiêu hao của sủng vật nữa, có thể nói lần này nàng
đánh Boss phải tiêu phí tới 15 000 J.
Công Tử Tiểu Bạch nói :
" Cái chìa khóa Thiên Cơ này chúng ta muốn, nàng ra giá đi"
Nhất Tiếu Hồng Trần nói :
" Ta cần một số tài liệu để chế tạo trang bị."
Công Tử Vô Kị có phần
không tưởng nổi : " Ý nàng là đổi sao ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần đáp :
" Ừm, có một số tài liệu ta không đánh quái lấy được, vì level quá thấp.
Tất cả Boss đều bị mấy đại bang các vị bao hết, tài liệu các vị có được cũng
không bán, mua cũng không mua được, cho nên ta muốn nhân dịp này đổi một
ít."
Công Tử Phù Tô hỏi :
" Nàng cần những tài liệu gì ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần lấy
danh sách những tài liệu mà nàng đã kiếm rất lâu không thấy send cho bọn họ,
đồng thời thêm vào đó những tài liệu mà bốn phối phương hôm nay mới phát hiện
ra kia cần.
Công Tử Tiểu Bạch :
" Nàng chờ một chút, để ta hỏi Yến Ngữ, xem chúng ta có hay không?"
Nhất Tiếu Hồng Trần đáp :
" Vâng."
Một lát sau, anh liền trả
lời : "Chúng ta có Thất Sắt Hoa, Hắc Thiết Huyền Tinh, Ma Ngục Huyết
Thạch, Tử Diệu Kim Tinh, Cửu Thiên Huyền Vũ, những cái khác thì không có."
Nhất Tiếu Hồng Trần tính
toán một chút, rồi đáp "Vậy là tốt rồi, vậy chuyển cho ta năm loại này
đi."
Tứ vị công tử cũng không
ngờ là nàng sẽ làm như vậy, Công Tử Vô Kị vốn là người ngay thẳng, không nhịn
được buột miệng đáp : "Nói vậy thì thiệt thòi cho nàng quá, cái chìa khóa
Thiên Cơ này nàng có thể bán được giá ngất trời, mấy tài liệu này chỉ cần đánh
Boss là có đầy, cũng lại chẳng tốn mấy tiền."
Công Tử Phù Tô cười nói :
" Vô Kỵ nói đúng, Hồng Trần bang chủ, nàng vẫn nên suy nghĩ lại cho cẩn
thận, chúng ta cũng không thể để nàng thiệt thòi quá."
Nhất Tiếu Hồng Trần thành
thật đáp : "Đối với các vị mà nói, mấy cái tài liệu này cũng không tốn mấy
công sức, cũng không mất phí tổn gì, nhưng ta lại không thể, đánh Boss thì
không được, mua lại không mua được. Tựa như cái chìa khóa Thiên Cơ này, ta có
cầm cũng không dùng được, nhưng lại rất quan trọng đối với các vị, nó cũng
chung một đạo lý thế mà thôi."
Công Tử Liên Thành liền
đề nghị : "Thế thì cứ vậy đi, những tài liệu mà nàng cần, chúng ta đưa
trước cho nàng một số, những thứ còn lại, sau này chúng ta sẽ giúp nàng có
được."
Nhất Tiếu Hồng Trần vô
cùng vui mừng đáp : " Vậy thì tốt rồi."
Công Tử Tiểu Bạch :
" Những tài liệu đó chúng ta cũng chẳng biết để làm cái gì, tra trên trang
web cũng không thấy có chỉ dẫn, phỏng chừng là chúng ta cũng không cần tới, đưa
cho nàng cả đi. Chờ sau này nàng dùng những tài liệu đó làm ra thứ gì hay ho,
hy vọng có thể ưu tiên bán cho bọn ta trước, giá tiền có thể thương lượng
được."
Nhất Tiếu Hồng Trần nghĩ
một chút, nửa đùa nửa thật nói : "Vậy các anh còn những tài liệu gì ? Nếu
như không cần thiết, thì cứ đưa tất cho ta đi."
Công Tử Tiểu Bạch rất
thoải mái : " Không có vấn đề gì, ta sẽ kêu Yến Ngữ kiểm tra lại một chút,
hai ngày sau sẽ gửi cho nàng"
Nhất Tiếu Hồng Trần thật
cao hứng : " Vậy ta đưa chìa khóa Thiên Cơ này cho mọi người trước
nhé!" Nàng lập tức yêu cầu giao dịch với Công Tử Liên Thành.
Công Tử Liên Thành cũng
kinh ngạc hỏi : "Nàng không đợi chúng ta mang tài liệu tới cho nàng trước
sao ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần cũng
ngạc nhiên không kém : "Chẳng lẽ công tử sẽ quỵt nợ sao ?"
Ba vị công tử thấy vậy
liền phá lên cười. Công Tử Liên Thành cũng không chần chừ nữa, liền nhận lấy
chìa khóa Thiên Cơ.
Công Tử Phù Tô tỏ vẻ tán
thưởng nói : "Hồng Trần bang chủ, bây giờ nàng là bằng hữu của bọn ta rồi,
về sau có chuyện gì cần giúp đỡ, cứ việc mở miệng yêu cầu."
Công Tử Tiểu Bạch cũng
nói : "Đúng đúng, nàng muốn đánh quái cấp cao, chúng ta có thể phái người
tới giúp nàng, nếu có nhiệm vụ gì làm không nổi, cũng có thể tìm chúng
ta."
Công Tử Vô Kị vui mừng
hớn hở : "Đặc biệt nếu có chuyện tốt như hôm nay, nhất định đừng quên bọn
ta."
Ba người bọn họ vừa nói
vừa add nàng làm friend.
Nhất Tiếu Hồng Trần chợt
nhớ ra, nhanh chóng dặn dò : " Nhờ các anh cũng đừng đem việc chìa khóa
Thiên Cơ là ta lấy được ra nói, ta không muốn gặp phiền toái."
Công Tử Phù Tô lập tức an
ủi nàng : "Nàng cứ yên tâm đi, chuyện này chỉ có năm người bọn ta
biết."
Công Tử Vô Kị cười nói :
" Đúng đúng, cừu nhân của bọn ta đầy khắp thiên hạ, không thể để nàng bị
liên lụy."
Nhất Tiếu Hồng Trần cũng
yên lòng : " Vậy thì tốt rồi, cảm ơn mọi người"
Công Tử Phù Tô :
"Hồng Trần bang chủ đừng khách khí."
Công Tử Tiểu Bạch lấy
được chìa khóa Thiên Cơ, liền nói : " Ta tới chỗ sứ giả Thành chiến báo
danh đây."
Công Tử Vô Kỵ lập tức
thúc giục anh : " Vậy thì mau đi đi."
Nhất Tiếu Hồng Trần cũng
hiểu ý, lập tức nói : " Các vị cứ đi làm chuyện của các vị đi, ta cũng
phải làm việc của mình đây."
Tứ vị công tử liền cùng
đáp " Được", Công Tử Liên Thành lập tức giải tán đội ngũ, phi thân
xuống khỏi thành, trở về giao chìa khóa Thiên Cơ cho bang chủ là Công Tử Tiểu
Bạch.
Nhất Tiếu Hồng Trần thật
cao hứng, cũng quay về Kim Đài Thành chỉnh lý cửa hàng, phân loại những thứ
hiện có, có thứ cất vào kho hàng, có thứ mang đi bán.
Đang bận rộn, chỉ thấy
Khinh Ca Thủy Việt nói trên conference [bang phái]: " Khải Hoàn Hào Môn
báo danh công thành rồi, khẳng định là bọn họ đã có chìa khóa Thiên Cơ, không
biết là ai bán cho họ"
Diêm Bán Cô Bé :
"Chảy nước miếng, nhất định là giá ngất trời, không thể nào thấp hơn 30
000 J"
Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen :
" Bao tiền đó thì đáng gì. Nghe nói tinh luyện trang thiết bị trong Vân
Trung thành, xác suất thành công gấp hai lần ở bên ngoài. Đánh quái ở trong
thành, chẳng những tăng rất nhiều điểm kinh nghiệm, mà những vật rơi ra cũng
toàn đồ tốt.”
Tay Trái Ước Định chảy
máu mũi ròng ròng : "Vậy thì kiếm được nhiều tiền lắm đi."
Tay Phải Đồng Ý :"
Thực muốn tới nhờ cậy Khải Hoàn Hào Môn."
Nhất Tiếu Hồng Trần giả
vờ nổi giận : "Trước mặt ta đây mà muốn làm phản hả? "
Tay Trái Ước Định mồ hôi
ròng ròng như mưa : " Bang chủ đại nhân, người hiểu lầm rồi, lão bà của ta
chưa nói gì hết nha."
Tay Phải Đồng Ý ra vẻ mơ
hồ : " Vừa rồi ta không ở đây, ai nói gì đó ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần không
còn lời nào để nói : "Món nợ này tạm ghi ở đây, cho hai người bọn ngươi
một tuần, dệt một xấp Thiên Hà Cẩm****** cho ta"
Tay Trái Ước Định kêu la
thảm thiết : "Thật sao hả, bang chủ đại nhân, thế không phải đòi mạng của
vợ chồng bọn ta hay sao ?"
Tay Phải Đồng Ý cũng khóc
rống lên : "Bang chủ đại nhân, là ta sai, ta không nên thấy lợi quên
nghĩa, làm xằng làm bậy, đại nhân như người rộng lượng, xin tha cho bọn ta
đi."
Những người khác trong
bang đều nhao nhao lên, kiên quyết ủng hộ bang chủ đại nhân bắt hai người này
chấp hành bang quy.
Trong lúc đang ầm ĩ, Nhất
Tiếu Hồng Trần bỗng nhận được một thỉnh cầu xin nhập bang. Nàng mở ra, thấy
người đó chỉ viết mấy dòng ngắn gọn :" Ta là Ma Giáo level 156, tinh luyện
cấp đại sư, thỉnh cầu xin gia nhập quý bang". Cảm giác đây là một người
khá tỉnh táo đầy lý trí, tên cũng không tệ, gọi là Kiếm Tẩu Thiên Phong. Nàng
kiểm tra một chút, rồi mới chấp nhận cho hắn vào bang.
Nhất Tiếu Hồng Trần :
"Mọi người cùng hoan nghênh bang nhân mới là Kiếm Tẩu Thiên Phong
nào"
Mọi người liền tung hoa,
ầm ĩ thêm một trận nữa.
Kiếm Tẩu Thiên Phong :
" Chào mọi người"
Diêm Bán Cô Bé hai mắt
sáng lấp lánh : " Là giai đẹp sao ? Báo tuổi, môn phái, số đo ba vòng,
tình trạng hôn nhân mau."
Kiếm Tẩu Thiên Phong cười
đáp : "Level 156, Ma Ma Giáo, chưa có gia đình, ba vòng thì chưa kịp đo,
thật có lỗi."
Khinh Ca Thủy Việt :
" Sao, hóa ra là một bé ngoan sao, có phần giống tiểu Thương Hải rồi. Tiểu
Thương Hải, tiểu Thương Hải, có online hay không ?"
Thương Hải Hoành Lưu :
"Có đây."
Khinh Ca Thủy Việt cười
tít mắt : "Tiểu Thương Hải, sư huynh của cậu tới kìa, mau ra mắt đi."
Thương Hải Hoành Lưu cũng
ngoan ngoãn nghe lời nàng, lễ phép gọi : " Xin chào sư huynh."
Kiếm Tẩu Thiên Phong cười
: "Chào tiểu Thương Hải."
Nhất Tiếu Hồng Trần quay
sang nói với Kiếm Tẩu Thiên Phong : "Cả bang của chúng ta chỉ có tiểu
Thương Hải là thuộc Ma Giáo, không có người nào thuộc Tiêu Dao, chỉ toàn là Tử
Trúc với Côn Luân, đánh quái thu tài liệu thì không sao, không biết giết
người."
Khinh Ca Thủy Việt :
" Đúng vậy, tiểu Thương Hải không có người chỉ dẫn, thăng cấp rất chậm,
chỉ đành đánh quái để tăng điểm kinh nghiệm, tích lũy từng chút một. Nếu như có
một vị sư phụ tốt thu hắn làm đồ đệ, mang theo hắn làm nhiệm vụ, chắc sẽ thăng
level nhanh hơn."
Diêm Bán Cô Bé :
"Mỗi ngày ta đều lướt diễn đàn, cũng chưa nghe nói có người nào muốn thu
đệ tử. Những kẻ có danh đại khái cũng không lập topic thu đồ đệ, bằng không
không biết bao nhiêu người sẽ chạy vào bái họ làm sư phụ đâu."
Tay Phải Đồng Ý : "
Đúng vậy, hiện giờ đã có tiểu Kiếm rồi, có thể chỉ điểm cho tiểu Thương Hải một
chút."
Kiếm Tẩu Thiên Phong
khiêm nhường nói : "Không dám chỉ điểm, chỉ là hỗ trợ lẫn nhau thôi."
Nhất Tiếu Hồng Trần xem
xét lại tình trạng chế tác trong bang, tổng kết xong rồi nói : " Thôi các
ngươi không nói chuyện phiếm nữa, mau đi làm những nhiệm vụ dành cho bang phái,
tuần sau chúng ta phải thăng cấp."
Tất cả mọi người trong
bang cùng kêu to : " Lĩnh chỉ."
---------
*Nguyên văn : chui vào góc tường ngồi vẽ
những vòng tròn. Đại khái chỉ hành động đáng thương vì không ai chú ý đến.
** Thương cân động cốt : bị thương tổn tới
gân và xương.
*** GM : nhân viên quản lý trò chơi - Game
Manager
**** BUG : lỗi của game
***** Phối phương : phương thức phối hợp
tài liệu ( để chế tạo một thứ gì đó)
****** : Thiên Hà Cẩm : gấm có màu ráng đỏ
P/s : Ở phần giới thiệu tác giả
đã nói qua, nay nhắc lại để mọi người nhớ :
Từ level 1-124 : người chơi thuộc 4 môn
phái : Tử Trúc, Ma Giáo, Côn Luân, Tiêu Dao
Từ level 125 trở đi là phi thăng, người
phi thăng được lựa chọn tu luyện một trong ba loại : Tiên, Phật hoặc Ma
Như vậy từ level 125 trở
đi, tên môn phái người chơi sẽ được ghép lại từ hai từ : [Tiên/Phật/Ma] + [ Côn
Luân/ Tử Trúc/ Ma Giáo/Tiêu Dao]