Công Tử Liên Thành
Lễ Quốc Khánh còn chưa
kết thúc, trận tuyết đầu tiên đã đổ xuống công trình.
Buổi sáng, Hứa Nhược Thần
vừa đẩy cửa ra, đã thấy những bông tuyết nho nhỏ bay phấp phới, không giữ nổi
vui sướng trong lòng, nhanh chóng lôi điện thoại ra chụp lại, rồi gửi cho Cố
Duệ, nhưng ngay sau đó lại nhớ tới tiến độ công trình, nhất thời sốt ruột vô
cùng.
Những người cùng làm công
trình cũng có tâm trạng tương tự nàng, thời gian nghỉ trưa mỗi ngày cũng giảm
bớt rất nhiều, mà thời gian làm việc buổi tối cũng kéo dài hơn nữa, cũng bởi vì
đã bước vào giai đoạn cuối cùng, không yêu cầu cao lắm về kỹ thuật, nên vấn đề
cũng không lớn. Hứa Nhược Thần đi sớm về trễ, mỗi ngày trở lại chỗ tạm trú của
công ty đều mệt tới mức không còn lấy một chút sức lực, cũng không còn tinh lực
lên trò chơi, liền gọi điện thoại cho Khinh Ca Thủy Việt, nhờ nàng giúp trông
coi cửa hàng.
Khinh Ca Thủy Việt đáp
ứng một cách thoải mái, sau đó hăm hở mách nàng : " Năm cái tên khốn khiếp
kia bị bọn mình làm rớt hơn ba mươi level, vốn định luân bạch bọn họ, nhưng bọn
họ phản ứng quá nhanh, cố tình cưỡng ép logout, chỉ lưu lại trong game có 20',
không kịp luân bạch. Hiện tại bọn chúng đều thành nhi đồng. Ha ha. Công Tử Tiểu
Bạch cũng hạ "Cách Sát Lệnh" trong bang, đề danh năm người kia, gặp
một lần giết một lần, chỉ cần bọn họ dám online, lập tức đuổi giết cho tới khi
bọn họ thành người chơi mới mới thôi.
Hứa Nhược Thần cũng rất
vui vẻ, nằm trên giường nghe nàng ta kể lại những chuyện xảy ra trong game
online mấy ngày gần đây.
" Công Tử Tiểu Bạch
mãn cấp*, toàn thể bang chúng của Khải Hoàn Hào Môn cùng ra trận, bảo hộ anh
một mình một ngựa xông vào chiến trường, làm nhiệm vụ khiêu chiến tam giới,
hoàn thành nhiệm vụ sử thi anh hùng, cuối cùng tới Long thành đánh nhau với
Boss, trong một ngày đã mãn level 200. Lúc đó mọi người cùng điên cuồng lên
[thế giới]. Ngày hôm qua là Công Tử Vô Kị, ngày hôm nay là Công Tử Phù Tô.
Khung cảnh thật hoành tráng, trước giờ chưa bao giờ thấy, tiếc là cậu không thể
tới được." Khinh Ca Thủy Việt cực kỳ hứng thú nói : " Huy Hoàng Vương
Triều bên kia cũng thế, Diệt Thiên, Đạp Vân, Bá Tước cũng đều mãn cấp. Hai bên
đều phái đội ngũ tinh anh đi quấy rối bên kia, dường như ngày nào cũng đánh
nhau bất kể khu vực nào, từ sáng sớm tới đêm khuya cũng chẳng ngừng. Mình cũng
thành Hồng danh rồi, ha ha, tốn bao nhiêu là Tẩy Tâm Đan."
" Nghe thật đã
ghiền." Hứa Nhược Thần cười nói : " Công trình bên mình cũng sắp xong
rồi, đợi lúc nào về nhà cũng có thể lên xem náo nhiệt."
" Ừm cũng đúng... mà
mình không nói chuyện với cậu nữa đâu, lại đi đánh nhau rồi." Nàng vội vàng
nói tạm biệt rồi nhanh chóng ngắt điện thoại.
Hứa Nhược Thần cười khẽ
lắc đầu, sau đó tắt máy đi ngủ, sáng sớm hôm sau đã trở dậy, mạo hiểm trong gió
lạnh và những bông tuyết phiêu du, trông coi những phần việc cuối cùng.
Cho tới khi tuần nghỉ lễ
quốc khánh kết thúc, bên B qua nghiệm thu, tỏ vẻ rất hài lòng với chất lượng
công trình. Hứa Nhược Thần cùng theo những người đó về huyện thành, mời khách ở
một khách sạn tốt nhất, lại khiến ba người trẻ tuổi nhiệt tình mời rượu, cùng
mấy người bọn họ uống tới mức túy lúy, khách và chủ cùng tận hoan. Ngày hôm
sau, nàng tới bên B hoàn thành thủ tục hoàn công xong, lại đi theo nhân viên kế
toán của họ tới ngân hàng, cùng nộp khoản tiền còn lại của công trình vào tài
khoản của công ty mình, rốt cuộc mọi việc đã xong xuôi.
Vốn nàng nghĩ ba người
trẻ tuổi kia say rượu sợ đi ngay sẽ rất mệt, có điều mỗi người kia đều nhớ nhà
lòng như lửa đốt**, tỏ vẻ có thể đi ngay, nàng cũng không kéo dài nữa, thương
lượng với tài xế một chút, liền nhanh chóng lên đường trở về.
Trên đường đi thời tiết
cũng không tốt, thỉnh thoảng lại có mưa tuyết phiêu phiêu, phần lớn phải đi
trong mây mù che phủ, khắp nơi không một bóng người, mênh mông thăm thẳm.Hứa
Nhược Thần mở nhạc lên, nghe tiếng ca tang thương của Đao Lang, trong lòng lại
có cảm giác an tĩnh vui vẻ, làm nàng quên mất mỏi mệt, thoải mái chạy trên con
đường chen giữa núi non điệp trùng.
Đêm hôm đó, bọn họ đã trở
lại tỉnh lị. Tài xế chở ba người trẻ tuổi về nhà, Hứa Nhược Thần cùng bọn họ
chia tay ở trên đường cái, trực tiếp quay về.
Vội vàng ăn qua loa một
chén mỳ tôm, nàng vừa nằm xuống đã ngủ ngay lập tức, sáng sớm ngày kế tiếp lập
tức tới công ty báo cáo lại kết quả bàn giao công trình.
Cũng như trước kia, phòng
nghiệp vụ cũng đã điện thoại cho bên B hỏi thăm về tiến độ và chất lượng công
trình, cũng như ý kiến đóng góp về công trình lần này, đều nhận được câu trả
lời rất hài lòng, Hứa Nhược Thần lại thu được tiền công trình về đúng hẹn, các
trưởng bộ phận trong công ty đương nhiên càng thêm khen ngợi nàng. Hứa Nhược
Thần khiêm tốn vài câu, cũng khen người ba người trẻ tuổi kia trước mặt trưởng
bộ phận công trình, sau đó lại tới bàn giao công việc ở những bộ phận liên
quan, cuối cùng mới ngồi thở phào một hơi, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Cố
Duệ : " Em về nhà rồi."
Cố Duệ nhanh chóng trả
lời : " Tốt quá, em nghỉ ngơi nhiều một chút, bên này chỗ anh cũng sắp đỡ
bận rộn rồi, những đoàn du lịch trong dịp quốc khánh đều đã về, còn phải giải
quyết một số công tác phía sau nữa là hoàn thành."
"Vâng" Hứa
Nhược Thần cười lại trả lời thêm một tin : " Buổi tối gặp trên game
online."
Cố Duệ trả lời ngay :
" Được, tối gặp."
Hứa Nhược Thần thả điện
thoại di động xuống, vừa sắp xếp lại bàn làm việc của mình vừa đợi tổng giám
đốc triệu kiến. Theo lý thuyết, lúc vừa về tới công ty, đáng lẽ nàng phải qua
chỗ giám đốc trước tiên để báo cáo lại tình hình công trình lần này, nhưng trợ
lý TGĐ nói với nàng rằng giám đốc đang họp, mời nàng đi làm những việc khác
trước, đợi lát vào báo cáo cũng không sao cả.
Đợi một lúc thế mà đã qua
hai giờ, mấy cô thủ quỹ không còn chuyện gì phải làm, liền ra chỗ nàng chơi,
lại mở trang chủ của một cửa tiệm quần áo thời trang mình hay lui tới trên mạng
ra, để nàng cho ý kiến về mấy bộ quần áo. Trong văn phòng Hứa Nhược Thần không
có ai cả, hai người con gái trẻ kia cũng không sợ bị người khác thấy, vui vẻ
thảo luận hồi lâu, lại thấy trưởng phòng kế toán tới tìm, nói có người muốn tới
lấy tiền, lúc đó hai thủ quỹ kia mới đi.
Ngày hôm đó căn bản không
có chuyện gì để làm, buổi trưa cùng đồng nghiệp ra ăn một chút đồ ăn nhanh, lại
đi dạo phố một lúc, rồi mới về lại công ty, có điều dường như giám đốc vẫn rất
bận rộn, không rảnh gặp nàng báo cáo, nàng liền xem lại bản kế hoạch mình đã
soạn trước kia, giúp suy nghĩ của mình nhanh chóng từ nơi dã ngoại quay về.
Bốn giờ chiều, trưởng
phòng nhân sự tới chỗ nàng.
Hứa Nhược Thần nhiệt tình
chào hỏi ông ta, rót nước, sau đó ngồi xuống cùng hàn huyên một số chuyện làm
ăn. Vị trưởng phòng đã đứng tuổi kia dường như có điều gì đó khó nói không thể
mở miệng được, chỉ một loáng Hứa Nhược Thần đã phát hiện, liền chủ động hỏi ông
ta : " Có phải có chuyện gì không ạ ?"
Vị trưởng phòng nhân sự
này cũng làm ở vị trí này bao nhiêu năm, vẫn rất thích cách làm việc của Hứa
Nhược Thần, bây giờ những người còn ít tuổi mà chịu làm những công việc gian khổ
như nàng chẳng có mấy, những công ty giống như công ty bọn họ đây rất khuyết
thiếu những nhân tài như thế, có điều, chính Giám đốc đã lên tiếng, hơn nữa
cũng đã nói rõ nguyên nhân trong đó, ông ta cũng không có biện pháp gì cả, chỉ
đành tiếp nhận công việc khổ sai này.
Nhìn thấy dung mạo của
Hứa Nhược Thần đen gầy hơn rất nhiều so với lúc trước khi vào núi, ông ta cũng
có phần áy náy nói : " Tiểu Hứa, công tác của cô cũng không có điều tiếng
gì, công ty vẫn rất quý trọng những nhân tài giống như cô, có điều, có phải cô
đã đắc tội với người nào không ?"
Hứa Nhược Thần rất ngạc
nhiên : " Không có ạ."
Vị trưởng phòng này càng
cảm thấy không tin được : " Vậy thì ... là như vậy, công ty cũng thay đổi
hạng mục công việc, nhưng trong quá khứ cũng chưa làm qua những hạng mục thiết
kế công viên cây xanh trong thành thị, cũng không nổi tiếng, nên muốn phát
triển cũng quá khó, cho nên... giám đốc muốn tinh giảm nhân viên.. điều này...
tôi cũng không biết phải nói thế nào cho phải."
Hứa Nhược Thần cũng có
phần minh bạch, nhưng lại không dám tin, nên cũng chưa tiếp nhận được những lời
ông ta vừa nói, vẫn nhìn ông ta với ánh mắt dò hỏi.
" Điều này... điều
này." Vị trưởng phòng ngập ngừng ấp úng hồi lâu, cuối cùng mới cắn răng
nói trắng ra một câu : " Cô Hứa, cô đi làm thủ tục nghỉ việc đi, đây cũng
không tính là cô bị sa thải, công ty sẽ bồi thường cho cô, phát thêm hai tháng
tiền lương, mong cô thông cảm... bọn tôi cũng là bất đắc dĩ..."
Hứa Nhược Thần cũng không
thể tin nổi : " Vì cái gì ? Là tôi đã làm sai cái gì chăng ?"
" Không, không,
không, cô không làm sai gì cả." Vẻ mặt vị trưởng phòng kia đầy khó xử :
" Kỳ thật tôi cũng không rõ lắm, tiểu Hứa, tôi cũng xin nói thẳng với cô,
nhưng cô không thể tới gây náo loạn chỗ giám đốc, được không ? Bằng không bát
cơm của tôi cũng không giữ được. Cô cũng biết rồi đấy, trên tôi còn cha mẹ già,
dưới còn có con nhỏ, không dễ dàng gì có được một công ăn việc làm ổn định, với
tuổi của tôi bây giờ, muốn tìm một công việc khác có đãi ngộ tương tự cũng
không thể được... Vốn là tôi không nên nói, nhưng tôi vẫn cảm thấy cô là một cô
gái rất tốt, nên muốn nói cho cô nguyên nhân chính, để về sau cô khỏi gặp rắc
rối nữa."
" Vâng, ông cứ nói
đi, tôi sẽ không đi gây ầm ĩ đâu." Hứa Nhược Thần cam đoan như chém đinh
chặt sắt.
Vị trưởng phòng kia cũng
hiểu rõ tính cách của nàng, biết nàng nói được là làm được, cho nên rất coi
trọng nàng, bây giờ cũng không do dự nữa, liền nói thẳng ra : " Mấy hôm
trước, có một vị bạn hữu của giám đốc mời ông ấy ra ngoài uống trà, giới thiệu
cho ông ấy Giám Đốc công ty Bất động sản Cẩm Tú, đó là một tập đoàn nhà ốc rất
lớn, trụ sở chính không ở đây, nhưng mấy thành phố lớn trong cả nước đều có chi
nhánh, năm nay bọn họ đầu tư ở bên chỗ bọn ta mười triệu tệ, đương nhiên sẽ
không thiếu hạng mục công viên, lẽ dĩ nhiên giám đốc phải kết giao. Cũng bởi vì
tôi không rõ về nghiệp vụ, nên cũng không biết bọn họ những chuyện gì, chỉ nghe
nói lại rằng, giám đốc bên kia nguyện ý hợp tác, nhưng phu nhân giám đốc lại có
ý, chuyện gì cũng có thể thương lượng được, có điều phải sa thải cô, nếu cô còn
ở trong công ty, những hạng mục của bọn họ khẳng định không nhớ tới chúng ta.
Giám đốc bên chỗ chúng ta đã hỏi nguyên nhân, nhưng người bên kia cũng không
nói gì nhiều, chỉ nghe thấy một số những tin đồn thất thiệt nhảm nhí. Mọi người
đều là người hiểu chuyện, cô vẫn là một cô gái trẻ, cũng chưa có bạn trai, cho
nên cũng có một số lời đồn đại. Đương nhiên đây là chuyện riêng tư của cô, vốn
cũng không tiện bàn ra tán vào, giám đốc đã đáp ứng yêu cầu của bên kia. Rất
mong cô thông cảm với sự khó xử của giám đốc, lần trước mọi người xảy ra
chuyện, anh trai của giám đốc đã qua đời, chuyện này đã là một đả kích lớn với
gia đình bọn họ, giờ một nhà từ già tới trẻ đều do giám đốc cung cấp nuôi
dưỡng, nếu như công ty không phát triển được, quả thật cũng rất khó khăn. Cho
nên.... Cô còn trẻ như vậy, rời khỏi công ty này, cũng có thể tới những công ty
khác, dù sao cũng chỉ là làm công mà thôi, không phải phía đông thì phía tây,
cũng không tạo thành quan hệ quá lớn, cô thấy có đúng không ?"
Hứa Nhược Thần cũng không
thể tưởng tượng nổi, chuyện này chẳng khác gì kịch truyền hình. Nghĩ đi nghĩ
lại, nàng cũng không thể hiểu nổi mình đã đắc tội với ai. Nghe qua những lời
ông ta vừa nói, có vẻ như người ta cho rằng nàng là tình nhân của Giám Đốc Công
ty Bất động sản Cẩm Tú, bị phu nhân giám đốc biết được, cho nên mới cố tình
kiếm cớ đuổi nàng đi. Đối với những người không biết chuyện, suy đoán này cũng
có phần logic, có điều nàng là nhân vật chính trong chuyện này còn không hiểu
gì cả, có phải là nuốt nghẹn chịu oan không ? Nàng cố gắng chịu đựng không nổi
giận, quyết định không đi tìm giám đốc hỏi lý lẽ nữa, một là đáp ứng người khác
không thể nuốt lời, hai là cảm thấy cũng không có ý nghĩa nữa. Nàng vì công ty
trèo đèo lội suối, vì công ty khổ sở chịu đựng, vì công ty tìm sống trong chết,
kết quả cũng bị bán đứng vì một chút ích lợi, thật làm cho người ta thấy thoái
chí nản lòng.
Nàng nhận thông báo tạm
rời vị trí của vị trưởng phòng kia đưa, nói một cách thống khoái : " Được,
tôi sẽ đi làm thủ tục ngay."
Mấy người phụ trách các
phòng ban đều rất kinh ngạc, chắc là vừa nhận được điện thoại, nhưng do chính
miệng giám đốc nói ra, mọi người cũng không tiện nhiều lời, cũng không gây bất
kỳ khó khăn gì cho nàng cả.
Hứa Nhược Thần bàn giao
công việc một cách thuận lợi, sau đó lại bàn giao tiếp máy tính và các tài sản
khác, đi thanh toán công tác phí, hoàn tạm ứng, cuối cùng ngồi chờ lấy lương và
tiền trợ cấp.
Giấy thanh toán cần có
chữ ký của giám đốc, trước kia phòng kế toán toàn để cho mọi người tự đi xin
chữ ký, nhưng lần này cũng thay đổi, trưởng phòng kế toán rất nhiệt tình kêu
nàng ngồi chờ một chút, tự đi tìm giám đốc xin chữ ký.
Hứa Nhược Thần ngồi trong
phòng kế toán, thoải mái trò chuyện với thủ quý. Cô gái trẻ kia không biết có
phải không biết chuyện gì hay không, liên tục hỏi nàng vì sao muốn nghỉ việc,
nàng đành nói một cách nhẹ như không : " Sức khỏe không tốt, muốn nghỉ
ngơi một thời gian." Cô bé thủ quỹ kia làm ra vẻ đã hiểu rõ, nhắc nàng nhớ
chăm sóc thân thể hơn một chút.
Chỉ một lát sau, trưởng
phòng kế toán đã trở lại, Giám đốc không nói năng gì nhanh chóng ký phiếu chi
công tác phí và tiền lương, Hứa Nhược Thần nhận được hơn ba tháng tiền lương,
tương đương khoảng hơn một vạn đồng, nàng bỏ vào ví xong, mìm cười từ biệt cô
bé thủ quý, rồi đi luôn.
Dọc đường đi, mọi người
đều rất nhiệt tình nhắc nàng có thời gian rảnh nhớ về chơi, nàng cũng cười đáp
"Vâng" Trưởng phòng nhân sự chu đáo tiễn nàng vào tận cửa thang máy,
thấy nàng vào trong, lúc đó mới giơ tay chào nàng nói : " Tạm biệt."
Đợi tới khi cửa thang máy
đóng lại, nụ cười trên mặt Hứa Nhược Thần mới biến mất tăm. Cho tới lúc xuống
tới tầng 1, nàng vẫn có cảm giác mê mê man man. Đi ra khỏi cửa tòa nhà, mưa thu
đột ngột đổ ào xuống đầu, nàng mới thanh tĩnh trở lại.
Đột nhiên thất nghiệp,
mặc dù còn đầy nghi hoặc nhưng nàng vẫn cảm thấy có phần nhẹ nhàng. Vị trưởng
phòng đứng tuổi kia nói không sai, nàng còn trẻ, hơn nữa kinh nghiệm từ chuyến
công tác này giúp nàng có thể nhanh chóng tìm được công việc khác, cho nên nàng
cũng chẳng mệt mỏi gì cho lắm, chỉ không hiểu vì cái gì mà một công ty như Công
ty Bất động sản Cẩm Tú lại muốn đả kích nàng, nếu không biết rõ nguyên nhân
này, nàng vẫn bị cái lý do trời không biết quỷ không hay làm cho bực bội. Nghĩ
lại một chút, nàng tới ngân hàng trước, nộp tiền vào tài khoản thẻ đã, sau đó
mới vào siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, rồi mới chậm rãi về nhà.
Nàng vẫn rất tỉnh táo.
Tình huống hiện tại so với lúc vừa thụ thương còn tốt hơn nhiều, chí ít nàng
còn có sức khỏe, lại còn có mấy năm kinh nghiệm công tác, đó chính là hành
trang quý giá nhất của nàng, nàng tin rằng có thể nhanh chóng tìm được công
việc mới, bây giờ không có việc gì thuận tiện nghỉ ngơi một chút cho ổn là
được.
Về tới nhà, nàng cũng lột
bỏ vỏ bọc cũng những gia cụ, những đồ điện trong nhà, cái gì nên rửa thì rửa,
nên lau thì lau, tự làm mấy món ăn ngon tự khao thưởng chính mình, sau đó mới
thỏa mãn ngồi xuống bật máy tính, login vào game online.
Nhất Tiếu Hồng Trần vừa
xuất hiện ở Kim Đài Thành tại tuyến I, đã thấy Khinh Ca Thủy Việt nhắn nàng :
" Mau mau, nhanh chóng lên kênh ngữ âm, công tử đang hát kìa."
Nàng cũng lập tức hưng
phấn lên, nhanh chóng mở trình duyệt mạng, vào địa chỉ kênh ngữ âm, sau đó chạy
tới phòng chuẩn bị cho thi đấu PK.
Bên trong đã có rất nhiều
người, đều dùng văn tự nói chuyện, nhiều vô cùng. Có một thanh âm trầm trầm
đang hát, mang theo chút mùi vị tang thương, mười phần ý nhị.
Rời khỏi đây, cũng bỏ quên con tim ở lại
Bỏ quên thành thị phía sau lưng, ta cô độc
bước đi.
Yên lặng thừa nhận
Bồi hồi, bồi hồi không biết phải thổ lộ
thế nào,
Vô tình là chờ đợi hữu tình, cũng không
oán trách tương lai.
Tình yêu chân thật nằm mãi trong tim.
Hứa Nhược Thần im lặng
thưởng thức, sau đó bị một dãy icon làm hoa cả mắt, thêm vào đó là rất nhiều
chữ viết ủng hộ rất khoa trương
" Tam ca, không ngờ
huynh hát hay như vậy, yêu huynh chết mất thôi."
" Này này, ta thấy
lão công của ngươi vừa online."
" A a a a, ta không
ở đây, mọi người mau đẩy trôi câu nói ở trên của ta đi."
" Tam ca, vì giọng
ca này, ta nhất định phải theo đuổi huynh."
" Không phải ngươi
đã có lão công rồi sao ? Ly hôn à ?"
" Cái này... ta lặn
đây"
Mọi người chọc ghẹo lẫn
nhau như vậy, đồng thời cũng rất tán thưởng giọng ca của Công Tử Liên Thành,
Công Chúa Tháng Bảy xuất hiện nồng nhiệt, phóng đại chữ viết để biểu lộ tình
cảm chân thành đối với Công Tử Liên Thành, mấy thầy thuốc tỷ muội mà nàng ta
dẫn tới cũng hò reo phất cờ theo, có điều những người khác lại không hưởng ứng
theo, những câu nói đùa giỡn chêm vào nhanh chóng lấp đầy những câu nói kia.
Nhất Tiếu Hồng Trần không
nói gì, cũng không gõ chữ, chỉ ngồi yên lặng nghe.
Tồn tại, muốn để tình yêu tràn đầy trong
đầu óc ta
Cho dù là thất bại, cho dù là thương tổn
Tình yêu vĩnh viễn tồn tại
Trơ mắt, trơ mắt nhìn vận mệnh an bài
Hủy diệt, hủy diệt những trần ai nơi nhân
thế, hóa thành một dải sắc màu
Thản nhiên cười nhìn tương lai.
Ta đã sẵn sàng,
Sẽ không để em phải chảy dẫu chỉ một giọt
nước mắt vì yêu ta
Bởi vì niềm vui của em cũng là niềm vui
của ta.
Dùng cả cuộc đời này để bảo vệ
Vẻ mỹ lệ của em.
Thanh âm từ trầm trầm dần
chuyển sang cao vút, sau đó lại uyển chuyển ôn nhu, phảng phất như chỉ hát cho
riêng nàng. Dần dần, cảm giác khó chịu không nói nên lời của nàng cũng tan biến
sạch.
Khúc ca kết thúc, toàn bộ
mọi người đương tràng cùng nhiệt liệt vỗ tay, hàng đống icon biểu lộ tình cảm
xuất hiện như mưa, làm người ta không kịp nhìn.
Công Tử Tiểu Bạch cười
nói : " Trước giờ không mở miệng vàng Tam ca hôm nay cũng phải hát một
bài, quả thực ra khó thấy được, các ngươi không thể cô phụ giọng ca này nhé.
Tối nay là trận chiến mấu chốt, chúng ta là rồng hay là giun, hôm nay rốt cuộc
cũng sẽ rõ. Mọi người đừng quên, chúng ta là bang Khải Hoàn Hào Môn, là đệ nhất
bang của thời nay, tuyệt không thể để một đám chó đen kia lẫn lộn vào với chúng
ta.Hôm nay mọi người nhất định phải nghe theo sự chỉ huy, phải tập trung chú ý,
nếu ai dám vi phạm những sai lầm vớ vẩn không đáng kể, lập tức kéo ra ngoài
luân một trăm lần."
Mọi người đều cười ha hả,
toàn bộ đều tỏ vẻ hăng hái chiến đấu, tuyệt đối không có biểu hiện khác.
Nhất Tiếu Hồng Trần tính
thời gian, trận đấu lựa chọn bang phái tham dự PK đã diễn ra được bốn trận,
nhưng cũng không biết tình hình chiến đấu phía trước như thế nào, nghe qua
những lời Công Tử Tiểu Bạch vừa nói, có khả năng là Khải Hoàn Hào Môn cũng
không chiếm được ưu thế áp đảo, nếu thực như vậy, thì ngày hôm nay rất quan
trọng, có thể nói là một trận chiến định giang sơn đi.
Đây là lần đầu tiên diễn
ra một trận thi đấu PK lớn như vậy, vòng loại diễn ra ở Kim Phong Ngọc Lộ Lâu ở
Dao Trì tại tuyến X, đúng mười giờ sẽ xuất hiện một Boss, sau khi đánh chết nó
sẽ nhặt được một lá Anh Hùng Thiếp. Tổng cộng thi đấu năm trận, bang nào nhận
được số phiếu nhiều nhất sẽ được phong danh hiệu Long Bang của khu này, bang
thứ hai sẽ là Hổ Bang, có thể đại diện đi tham dự thi đấu đại khu vực. Boss này
dù lợi hại tới đâu cũng không dễ đánh, các đại bang cùng bạn hữu từng khu vực
đều dốc toàn bộ lực lượng, toàn lực ứng phó, lực chiến đấu kinh người. Cũng bởi
nguyên nhân đó mà mỗi ngày trước khi trận đấu diễn ra, mấy bang phái đứng hàng
đầu thường cử người túc trực sẵn sàng ở Dao Trì, gặp một giết một, giây phút
Boss xuất hiện lại càng liều mạng, nhất định phải cướp được tờ Anh Hùng Thiếp
kia. Nhất Tiiếu Hồng Trân còn chưa kịp hỏi han tình huống, cũng không có thời
gian lên diễn đàn xem mấy topic bình luận, hiện tại chỉ suy đoán, khẳng định
lúc chiến đấu chắc chắn kinh người.
Nhìn đồng hồ, hiện tại
còn chưa tới bảy giờ, Công Tử Tiểu Bạch đã phân chia nhiệm vụ rõ ràng : "
Mọi người tập hợp ở tuyến V, đội Ma Giáo bảo hộ đội Tử Trúc xông lên trước, đội
Tiêu Dao bảo hộ đội Côn Luân, sau khi tới Kim Phong Ngọc Lộ Lâu lập tức đổi
sang tuyến III đợi lệnh. Đám tiểu thầy thuốc thế nào rồi ? Nhân thủ đủ không
?"
"Vẫn không đủ, kỹ
năng phục sinh của thầy thuốc có thời gian chờ quá dài, ngày hôm qua bọn ta đã an
bài mười mấy người thao tác hơn ba mươi cái nick, nhưng vẫn không đủ."
Công Tử Phù Tô tỉnh táo
nói : " Huynh đệ tỷ muội trong bang ai máy tính dễ treo, không thể đánh
nhau, thì đổi sang dùng nick tiểu thầy thuốc, bằng hữu của mọi người có ai có
thời gian mà nguyện ý tới giúp, cũng có thể chỉ huy mấy nick tiểu thầy
thuốc."
Lập tức có người nói :
" Máy ta treo kinh, cấp cho ta mấy nick tiểu thầy thuốc đi."
Lại có người nói : "
Bằng hữu của ta cũng muốn tới giúp, cho ta 3 nick, nàng có thể sử dụng 3 nick
cùng lúc không vấn đề gì."
Nhất Tiếu Hồng Trần cũng
đeo tai nghe, nhẹ nhàng nói : " Ta cũng có thể dùng một lúc 3 nick, cấp
cho ta 3 user."
Người khác không biết
thanh âm của nàng không nói làm gì, nhưng Khinh Ca Thủy Việt vừa nghe đã biết
ngay, vui vẻ nói : " Hồng Trần, cậu tới rồi sao ? Đang ở đâu rồi ? Còn
đang ở chỗ công tác sao ?"
" Không, mình vừa về
nhà rồi, nửa đêm ngày hôm qua." Nhất Tiếu Hồng Trần cũng không muốn người
khác quá chú ý tới nàng : " Cấp cho ta ba cái user tiểu thầy thuốc
đi"
Khinh Ca Thủy Việt nhanh
chóng đáp : " Mình có, lập tức sẽ gửi nick và pass cho cậu. Cậu xem bên
cửa sổ game online nhé."
" Được" Nhất
Tiếu Hồng Trần cũng không nói gì thêm.
Lúc này có người không
kìm nổi lập tức bàn tán : " Ai dza, Nhất Tiếu Hồng Trần đúng là nữ nhân
nha, không phải nhân yêu."
" Đúng vậy, giọng
nói nghe rất êm tai."
" Nghe có vẻ còn rất
trẻ."
" Được rồi." Có
một thanh âm của một nữ hài trẻ tuối vang lên với vẻ không bình tĩnh : "
Hiện tại sắp bước vào trận chiến, mấy lời nói nhảm bơn bớt đi."
Lập tức có người không
chút nhường nhịn phản bác ngay : " Tháng Bảy, những kẻ nói năng thừa thãi
chính là ngươi, ngươi cho rằng ngươi là ai chứ, đã không phải bang chủ cũng
chẳng phải admin, dựa vào cái gì mà muốn giáo huấn người khác. Ngươi có tư cách
đó sao ?"
" Ngươi ..."
Công Chúa Tháng Bảy giận dữ : " Ngươi tính toán cái gì ? Ngươi mà xứng nói
chuyện với ta sao ?"
" Ngươi tính cái gì
sao ?" Người kia càng nổi giận : " Hoa si*** lại còn ngu ngốc, ta
nhịn ngươi cũng lâu lắm rồi, nếu không phải cùng một bang, gặp lần nào giết lần
đấy."
Lại có thêm mấy người nữa
cũng tiếp tục chỉ trích Công Chúa Tháng Bảy, nghe chừng đều là những người bất
mãn với việc nàng vênh mặt hất hàm sai khiến, vênh váo tự đắc. Công Chúa Tháng
Bảy lập tức chửi lại ngay, Phấp Phới Hồ Điệp Bay và những bằng hữu của Công
Chúa Tháng Bảy cũng gia nhập lên tiếng ủng hộ, kênh ngữ âm nhộn nhạo ầm ĩ.
Công Tử Tiểu Bạch lập tức
điều chỉnh thuộc tính của gian phòng, chỉ cho phép mod trở lên mới có thể nói
chuyện, nhất thời lỗ tai mọi người mới thanh tĩnh được một chút.
Công Tử Vô Kị vô cùng tức
giận : " Các ngươi đang làm cái gì hả ? Sắp tới chiến tranh rồi, trong nội
bộ đã lục đục trước. Ta nói cho các ngươi biết, hôm nay là trận chiến mấu chốt,
ai còn làm ra vẻ ngây thơ ẻo lả, hoặc cố tình gây chuyện thị phi, ta tất sẽ
không khách khí."
" Ai còn muốn náo
loạn, lập tức đuổi ra ngoài." Công Tử Phù Tô lạnh lùng nói : " Hiện
giờ đang bàn chính sự, trước tiên nói về tiểu thầy thuốc. Các ngươi không được
loạn, bởi vì thời gian chờ của kỹ năng phục sinh khá dài, nếu hai hoặc vài
người cùng đồng thời phục sinh một người, thì không kịp cứu những người khác,
rất lãng phí. Trên nguyên tắc các ngươi chỉ cứu đại thầy thuốc, một người phụ
trách từ hai đến ba người, để đại thầy thuốc đi cứu những người khác. Bất quá có
một số nhân vật trọng điểm, các ngươi cũng cần phải chiếu cố, nếu không có đại
thầy thuốc ở đó, không có người cứu, các ngươi phải nhanh ra cứu. Những người
đó là Công Tử Tiểu Bạch, Công Tử Vô Kị, Công Tử Liên Thành, Ta Không Phải Thiên
Sứ, Ma Hồn Quỷ Cơ, Đừng Kêu Ta Bảo Bối, Đao Đao Kiến Huyết ..." Anh lập
tức kể tên mấy chiến tướng trứ danh một lần. " Bây giờ mọi người lập tức
báo danh, ai phụ trách mấy người, để bọn ta còn trù tính."
Công Tử Tiểu Bạch hủy bỏ
hình thức cấm ngôn****, để mọi người tự do phát biểu, mấy người đang giữ nick
tiểu thầy thuốc lập tức báo, chủ yếu là mỗi người phụ trách từ ba tới bốn
người. Đến lượt Nhất Tiếu Hồng Trần, nàng nói : " Ta phụ trách Khinh Ca
Thủy Việt và ..." Nói tới đây nàng chợt nhận ra những người mình quen đã
sớm bị người khác báo, đành phải xem những danh tự bên trái, xem ai là Tử Trúc
cấp cao.
Nàng vừa do dự như vậy,
Công Chúa Tháng Bảy bỗng nhiên gây khó dễ : " Ta không muốn được nàng ta
cứu, ta không tin tưởng nàng ta"
Mấy nữ Tử Trúc cùng gia
nhập bang với nàng kia cũng nhao nhao cả lên : " Đúng, bọn ta không muốn
nàng cứu, không tin tưởng nàng"
" Được rồi, ầm ĩ cái
gì" Công Tử Phù Tô tỏ vẻ không vui nói : " Như vậy đi, ngoại trừ Việt
Việt, Hồng Trần phụ trách ta và Tam Ca, muốn cứu ta còn cứu thêm cả Tháng Bảy,
và Hồ Điệp là người phụ trách cứu Tam Ca."
Hai kẻ vừa bị điểm tên
không vui vẻ chút nào, nhưng vẫn đáp một cách ủ rũ : " Được rồi"
Đợi sau khi phân phối
xong tiểu thầy thuốc, bắt đầu tới phân phối đại thầy thuốc, Công Tử Tiểu Bạch
nói một cách quyết đoán : " Đại Thầy thuốc có nhiệm vụ quan sát toàn
trường, vẫn tuân theo trận thế ngày hôm qua, không được loạn. Tháng Bảy, muội
và Hồ Điệp mấy nàng phải đứng đúng vị trí của mình, không được chạy loạn, không
thể tạo thành lỗ hổng để đối thủ thừa cơ lẻn vào mất."
Công Chúa Tháng Bảy tỏ ý
không phục : " Muội không chạy loạn, chẳng qua lúc đó thấy Tam Ca bị chết,
nên phải chạy qua cứu huynh ấy."
" Có người chuyên
môn phụ trách cứu đội thích khách, không cần muội chạy qua đó, các muội cứ bảo
vệ tốt vị trí của mình là được rồi." Công Tử Tiểu Bạch rất nghiêm túc :
" Được, bây giờ mọi người chuẩn bị lên đi. Một số người mấy ngày trước có
việc không tham gia chiến đấu xin chú ý, mấy liên minh của Huy Hoàng đều phái
người, tầm hai giờ chiều nay đã tới Dao Trì, mỗi tuyến đều có Hồng danh trông
chừng giết người, nguy hiểm nhất là lúc vừa đổi tuyến xuyên qua kết giới, ở chỗ
đó có một cái bình phong khổng lồ, bọn họ thường mai phục phía sau tấm bình
phong, gặp người nào là giết người đó, các ngươi phải cẩn thận."
" Đã rõ" Những
người đó cùng đáp ứng.
" Được, hiện tại mọi
người đều tập hợp tại Côn Luân ở tuyến V, bắt đầu mở phòng chủ. Bây giờ ta đổi
tính chất, chỉ có mod và admin mới có thể nói, cho tiện chỉ huy, trong lúc đánh
nhau có vấn đề gì, thì gõ chữ ở trong [ bang phái]" Công Tử Tiểu Bạch ra
lệnh một tiếng, mọi người đều nhanh chóng hành động.
Từ đầu tới cuối Công Tử
Liên Thành không nói một câu nào, Nhất Tiếu Hồng Trần thu nhỏ cửa sổ kênh ngữ
âm, mở cửa sổ Game Online, chuẩn bị logout khỏi nick chính của mình, login vào
mấy cái nick ảo tiểu thầy thuốc của Khinh Ca Thủy Việt, đột nhiên thấy có khung
cửa sổ chat xuất hiện, Công Tử Liên Thành nói với nàng : " Công Chúa Tháng
Bảy rất tùy hứng, em đừng giữ những lời nàng ta ở trong lòng, không nên tức
giận."
Nhất Tiếu Hồng Trần liền
trả lời : " Em không nổi giận đâu, anh yên tâm đi."
" Vậy thì tốt"
Công Tử Liên Thành cười cười.
Nhất Tiếu Hồng Trần biết
lúc này cũng không phải thời điểm nói chuyện phiếm, liền đáp : " Em logout
khỏi nick chính, login vào mấy cái nick tiểu thầy thuốc bây giờ."
" Được" Công tử
Liên Thành đáp một tiếng, rồi đổi tuyến tới Côn Luân.
Nhất Tiếu Hồng Trần vội
vàng logout, log in vào cả ba cái nick tiểu thầy thuốc, vào tuyến V, sau đó
ngạc nhiên phát hiện, cả ba nick ảo này đều nằm ở chính giữa Kim Phong Ngọc Lộ
Lâu, chung quanh là các tiên khí quái thú, cũng cách không quá xa, nhưng lại
không chủ động công kích. Cả ba nick tiểu thầy thuốc này đều ở level 29, vừa
vặn nhỏ hơn level 30 vẫn thuộc sự bảo hộ của hệ thống, hoàn toàn miễn dịch với
sự PK của người chơi khác, mà đã có kỹ năng phục sinh, bởi vậy được gọi là tiểu
thầy thuốc vô địch, ba tiểu thầy thuốc này đều có một hàng chữ màu lam ghi rõ
tên bang phái là " Tiểu Thầy Thuốc Vô Địch", Nhất Tiếu Hồng Trần vừa
nhìn thấy đã không nhịn nổi phải mỉm cười.
Lúc này, Công Tử Phù Tô
đã truyền đạt mệnh lệnh tại kênh ngữ âm : " Toàn bộ Tiểu thầy thuốc đổi
tới tuyến III"
Nhất Tiếu Hồng Trần lập
tức logout, đổi tuyến, trong khoảnh khắc đã phát hiện ra nơi này có rất nhiều
người, đại bộ phận đều là những tiểu thầy thuốc, đều mặc váy ngắn, áo chẽn,
nhìn qua trông thật hoạt bát đáng yêu, có điều danh tự đặt lên cũng khá quái
dị, làm người ta nhìn qua không nhịn được cười. Cũng bởi vì những tiểu thầy
thuốc đó chỉ sử dụng tạm thời, trang bị cũng toàn do hệ thống cấp, không có tọa
kỵ, nên muốn chạy xuyên qua con đường đầy quái như vậy, muốn tới được nơi, chỉ
có thể dùng những nick giới tính nam ẵm qua, cho nên những tiểu Tử Trúc đó toàn
giới tính nữ, tuy rằng người thao tác có thể là những vị mày râu đường đường
chính chính, có điều bọn họ vẫn thường rất quái vật giả bộ nũng nịu yểu điệu,
thỉnh thoảng lại phát ra những icon nhõng nhẽo làm người khác đều hồ đồ, làm
những người đã xông lên đều cười không nổi.
Kim Phong Ngọc Lộ Lâu có
một cái sân rất lớn, nằm lơ lửng trên không, chỉ có phía nam mới có cửa vào,
hai mặt đông tây là tường cao khổng lồ, phía bắc có một cái đỉnh lớn cao vút
tận mây, chính giữa là quảng trường, phảng phất như một cái tế đàn, hình như
Thái Cực Bát Quái Đồ, chính giữa có một cái vòng tròn, có những mũi tên từ tâm
vòng tròn bắn ra bên ngoài. Các Tiểu thầy thuốc đứng trong vòng tròn, mà vị trí
xuất hiện của Boss nằm ở gần cái đỉnh bên ngoài vòng tròn.
Ước chừng hơn mười phút,
mọi người lục tục xuất hiện. Nhất Tiếu Hồng Trần nghe thấy thanh âm của các
tiểu đội trưởng trên kênh ngữ âm, đại khái có thể đoán được tình hình chiến đấu
dọc đường họ đi.
" Ám Dạ Bá Tước nằm
ngay sau tấm bình phong ở cửa khẩu Dao Trì, giết mất mấy người của bọn ta, là
Hồng danh"
" ... Tốt, đã bị nhị
ca chém !"
" Ta thấy có một
Tiêu Dao thuộc Đại Kỳ Minh ở phía trước.... Tốt, đã bị Tam Ca giết."
" Khốn thật, ta bị
Đạp Vân giết, nàng đang ở chỗ ngã ba, phía sau một tảng đá lớn, cũng là Hồng
danh. Có thầy thuốc nào gần đây không, tới cứu ta một chút."
" Chú ý, Tiểu Đao,
phía sau... phía sau, ha ha, tự bạo của ngươi cũng mạnh thật nha."
" Ta không giết được
Đạp Vân, nàng chạy lên trên rồi... Không thấy, chắc là đổi tuyến."
Con đường này bình thường
chỉ mất khoảng năm phút đồng hồ là có thể chạy qua, vậy mà lúc này vừa đánh vừa
chạy, cũng phải mất chừng nửa giờ, bọn họ mới tiến vào Kim Phong Ngọc Lộ Lâu
được.
Nhất Tiếu Hồng Trần thấy
từng thân ảnh cưỡi trên những tọa kỵ bất đồng toát ra ánh sáng chói lòa lần
lượt xuất hiện trên khung cửa hình bán nguyệt cao cao phía trên, sau đó xuất
hiện trên những bậc thang có mây mù mỏng manh như những dải lụa quấn quýt, chạy
về phía tâm vòng trên bên này. Mỗi người đều xuất hiện trong ánh sáng chói lóa
rực rỡ, vừa có vẻ tiên phong đạo cốt lại đầy khí khái anh hùng, so với những bộ
phim trên màn ảnh rộng còn chấn động lòng người hơn gấp bội, đẹp gấp trăm lần
so với những cảnh tượng trong những bộ phim truyền kỳ quái vật.
Lúc này, Công Tử Tiểu
Bạch đã ra lệnh : " Tới tuyến X trinh sát tình huống thế nào"
Ngay lập tức có hai tiểu
thầy thuốc đang đứng ở cùng tuyến với Nhất Tiếu Hồng Trần nhanh chóng tiêu
thất. Chỉ một lát sau, có một thanh âm của một người con trai vang lên : "
Trong đó đầy người, toàn bộ đều là người thuộc Huy Hoàng Vương Triều, Huynh Đệ
Long Hổ Đường, Thiết Huyết Đại Kỳ Minh, trận thế không thay đổi so với ngày hôm
qua, nhưng nhân số nhiều hơn"
" Ngày hôm trước bọn
họ dùng trận thế này thắng được bọn ta, nên hôm nay mới không thèm thay đổi.
Nếu vậy thì tốt quá rồi, chúng ta chắc thắng." Công Tử Tiểu Bạch cố ý dùng
ngữ điệu hưng phấn, làm mỗi người nghe thấy anh nói đều cảm thấy hân hoan vui
mừng : "Mọi người nhớ tuân thủ đúng theo an bài, không cho chuyển sang
Hồng danh dứt khoát không được chuyển, mà yêu cầu chuyển thì phải kiên quyết
chuyển, không được do dự. Nhớ kiểm tra lại một chút, Kim Thuyền mang đủ hay
không, đừng để tới lúc đang đánh lại hết giữa chừng, rồi bị rơi mất trang
bị*****"
Anh trầm mặc chừng mấy
phút đồng hồ, thấy không có ai dị nghị gì, liền hạ lệnh : " Toàn bộ tiểu
thầy thuốc chuyển sang tuyến X"
Nhất Tiếu Hồng Trần lập
tức đổi tuyến tới nơi trận thi đấu PK lựa chọn làm chiến trường thi đấu.
Lập tức, vô số hình ảnh
xuất hiện trước mắt nàng. Chính giữa vòng tròn cũng có rất nhiều tiểu thầy
thuốc, có điều tên bang phái trên đỉnh đầu là : "Tiểu Hộ Sĩ Chiến
Địa", có thể đoán đó là người của Huy Hoàng Vương Triều. Vài vòng chung
quanh đều là những người chơi level cao, có một số người đi đi lại lại, nhìn
qua cũng biết là danh nhân nhiều người biết tới, trên đài cao bốn phía đều tấp
nập người qua lại, làm người khác nhìn hoa cả mắt.
Công Tử Tiểu Bạch hạ lệnh
tiếp theo : " Mọi người giữ vững vị trí, được, toàn bộ logout, nhớ giữ
vững trạng thái chuẩn bị sẵn sàng online, ... Ma giáo... lên "
Lập tức Nhất Tiếu Hồng
Trần thấy bốn bên không ngừng xuất hiện những hào quang trắng lấp lánh, từng
bóng người xuất hiện trong ngoài vòng tròn cũng như bốn phía trên đài cao, gần
như cùng một lúc, các loại kỹ năng tấn công như pháo hoa vũ lộng liên tục, ẩn
hiện khắp nơi.
Hai giây sau, Công Tử
Tiểu Bạch ra lệnh : " Tử Trúc, lên, chú ý khống chế tình hình toàn chiến
trường. Ma giáo giúp thầy thuốc chắn khe hở."
Mấy vị thầy thuốc cấp cao
đã nhanh chóng xuất hiện giữa sân, từng đạo kim quang của kỹ năng ngủ tập thể
liên tiếp xuất hiện.
Công Tử Tiểu Bạch lại nói
tiếp : " Tiêu Dao và Côn Luân xông lên, giết người"
Lập tức lại có càng nhiều
những đạo bạch quang thoáng hiện, đám người chết cùng một chỗ, thây nằm ngổn
ngang chồng chất khắp nơi.
Nhất Tiếu Hồng Trần mở to
hai mắt, không dễ lắm mới có thể nhìn thấy thân ảnh của Công Tử Phù Tô, Khinh
Ca Thủy Việt, nhưng không thể nhìn thấy bóng dáng Công Tử Liên Thành ở chỗ nào,
tốc độ của Tiêu Dao thật sự quá nhanh, nàng khó có thể phân biệt được tên của
anh giữa một đống danh tự hỗn độn.
Khinh Ca Thủy Viên chết
đầu tiên, Nhất Tiếu Hồng Trần nhanh chóng chạy tới ném ra một cái kỹ năng phục
sinh, sau đó lại nhanh chóng chạy về vòng tròn. Sau đó Công Tử Phù Tô bị mấy
tên Ma Giáo và Tiêu Dao vây công, rốt cuộc cũng ngã xuống, Nhất Tiếu Hồng Trần
cũng lập tức cứu anh sống dậy. Kỹ năng ngủ quần công của Khinh Ca Thủy Việt đột
nhiên phát ra, Công Tử Phù Tô lại bổ sung thêm một lần nữa, Công Tử Tiểu Bạch
cũng lập tức xuất chiêu Sấm Vang Chớp Giật, chiêu số bao trùm khắp trong phạm
vi bốn mươi mét. Đợi tới khi sấm sét ngừng, mây đen tán, trên mặt đất lại xuất
hiện thêm mấy cái thi thể. Tiểu Thầy thuốc bên đối phương lập tức lao ra cứu
người.
Nhất Tiếu Hồng Trần thấy
Công Tử Tiểu Bạch tự bạo ngã xuống bên cạnh mình, lại không có ai cứu, lập tức
cứu anh lên. Sau khi thấy anh dùng đủ hồng dược lam dược và bù đủ trạng thái,
tiếp tục xông lên đánh nhau, lúc đó mới bắt đầu tìm kiếm thân ảnh của Công Tử
Liên Thành.
Rốt cuộc, đã thấy một
bóng thân ảnh màu đen trong đám người xuyên qua xuyên lại xẹt ngang qua người
nàng, nàng nhanh mắt lẹ tay, lập tức click trúng anh. Tuy chỉ trong giây lát đã
không thấy nữa, nhưng nàng có thể căn cứ vào dây máu để phán đoán tình huống
thực tế của anh. Ước chừng là không ngừng có người tấn công anh, nhưng đều
không thể nhất kích tất sát, bởi vậy thường dây máu của anh cạn được một nửa đã
thấy được bổ đầy, cho tới hiện tại vẫn chưa chết dẫu một lần.
Nhất Tiếu Hồng Trần một
lòng một dạ xem xét, không chút lơi là dẫu chỉ một phút một giây với dây máu
của Công Tử Liên Thành, Công Tử Phù Tô, Khinh Ca Thủy Việt, những nhân vật
trọng yếu khác nếu vô tình ngã chết bên cạnh nàng, nàng cũng cứu lên, nếu mọi
người không gặp gì nguy hiểm, nàng liền thưởng thức khung cảnh chiến đấu kịch
liệt trước mắt, không ngừng tán thưởng đối với những vị cao thủ xuất sắc trong
thao tác và chuyển động.
Nửa giờ sau, Khải Hoàn
Hào Môn và những bang hữu đã khống chế được tuyến X, Huy Hoàng Vương Triều và
những bang phái liên minh phải thối lui tới tuyến khác, tổ chức phản công.
Công Tử Tiểu Bạch vẫn
không ngừng chỉ huy qua kênh ngữ âm, giúp mọi người chơi có thể giữ vững đội
hình, chú ý hỗ trợ người khác, sau đó dặn dò : " Mọi người nhớ chú ý một
chút, rất có thể bọn họ trước phái người qua lừa cho mình chuyển Hồng danh,
thậm chí còn bỏ hết trang phục bảo hộ, một chiêu là chết ngay. Những người
không thuộc đối tượng chuyển sang Hồng danh lập tức đóng hết các chức năng tấn
công, dù ngứa tay cũng không cho phép động thủ. Những Hồng danh chú ý, người
vừa qua lập tức giết ngay."
Cũng bởi vì hiện tại có
người của bang hữu tới giúp đỡ, nếu không có tiết chế, tất sẽ xảy ra trường hợp
người nhà mình giết chính nhà mình, nếu vậy áp lực sẽ rất lớn, cho nên bọn họ
mới phải khống chế số lượng Hồng danh. Công Tử Tiểu Bạch vừa dứt lời không quá
vài phút, Huy Hoàng Vương Triều đã bắt đầu tiến hành những gây rối nhỏ. Có một
số Hồng danh ngày thường giết người như ngóe đều dùng Tẩy Tâm Đan tẩy thành
nick trắng, sau đó cởi bỏ hết trang bị đổi tuyến qua, những người bên này vừa
thấy tên của bọn họ lập tức xông lên giết ngay theo bản năng. Bọn họ vừa ngã
xuống, lập tức biến mất, đổi tuyến về cho thầy thuốc cứu, rồi lại chạy qua cho
người giết. Chiến thuật này rất hữu hiệu, tuy rằng Công Tử Tiểu Bạch đã tiếp
tục nhắc nhở, nhưng vẫn có mấy cái nick trắng quên khóa chức năng PK, biến
thành Hồng danh. Đợi sau khi giết xong mấy tên kia rồi, mấy người này mới giật mình
tỉnh ngộ điên cuồng chửi mắng mấy tên kia khốn khiếp, mấy người bên cạnh liền
cười ha hả giễu cợt bọn họ, động thủ nhanh hơn động não, điển hình của loại ngu
si tứ chi phát triển.
Trong lúc mọi người đang
cười đùa, Huy Hoàng Vương Triều liên tục phát động hai lần tiến công với quy mô
lớn, xuất ra toàn tinh anh, xông lên đủ các tuyến, khói lửa chiến tranh mù mịt
khắp Kim Phong Ngọc Lộ Lâu, dường như mỗi người đều phải chết ít nhất một lần,
chỉ có những thân ảnh yêu kiều duyên dáng của những tiểu thầy thuốc vô địch là
thỉnh thoảng xuất hiện ở những khu vực hoang vu.
Chiến thuật phân công
tiểu thầy thuốc chuyên coi sóc riêng một số người đã sớm bị rối loạn, Nhất Tiếu
Hồng Trần cũng không thể tuân thủ một cách nghiêm chỉnh. Nàng cứu qua Công Tử
Phù Tô, Khinh Ca Thủy Việt, cũng cứu qua Công Tử Liên Thành, còn cả Công Tử
Tiểu Bạch, Công Tử Vô Kị, Đào Tử Yêu Yêu, Ma Hồn Quỷ Cơ, thậm chí khi có người
kêu tại kênh ngữ âm : " Ngoài cửa có tiểu thầy thuốc không ? Mau cứu Công
Chúa Tháng Bảy, ta vừa mới cứu người, chưa hết thời gian chờ, không có cách nào
để cứu nàng", nàng cũng vội qua cứu nàng ta lên, lúc quay về thấy Phấp
Phới Hồ Điệp Bay nằm ngay bên ngoài vòng tròn, liền đổi một cái nick khác tiếp
tục cứu nàng.
Lúc này cũng không còn ân
oán cá nhân gì nữa, mỗi người đều biết rằng chút sức lực nhỏ bé của mình nhất
định sẽ góp phần vào chiến thắng. Bọn họ như thế, bên đối địch cũng không khác.
Nhất Tiếu Hồng Trần liên tiếp bắt gặp thân ảnh của Kiếm Tẩu Thiên Phong, thấy
hắn dũng mãnh xông xáo giữa vạn người mà như chốn không người, chém Khinh Ca
Thủy Việt, giết Đào Tử Yêu Yêu, Công Chúa Tháng Bảy, Đừng Kêu Ta Bảo Bối và một
số chiến binh khác của Tiêu Dao, Côn Luân có cấp bậc thấp hơn, sau đó bị Công
Tử Vô Kị và Công Tử Phù Tô giáp công, ngã xuống bỏ mình, lập tức đổi tuyến, rồi
lập tức xuất hiện lần nữa trên chiến trường, trong lòng nàng cũng không còn thù
hận hắn nữa, thậm chí còn rất bội phục hắn. Vô luận hắn có làm bao nhiêu chuyện
hèn hạ đi chăng nữa, cũng là vì bang phái của hắn, mà cũng phải trả một cái giá
rất lớn, đứng trên lập trường khách quan đánh giá, theo một mặt nào đó có thể
nói, cũng đáng cho người ta khâm phục.
Đại khái là cách đi lại
có vấn đề, Công Chúa Tháng Bảy rời khỏi vị trí quy định của nàng, khiến ngoài
cửa xuất hiện một khe hở, mấy vị chức sắc bên Huy Hoàng Vương Triều lập tức
phát hiện, lập tức chỉ huy một đội tinh anh đổi tuyến chạy tới ngoài cửa, sau
đó đổi tuyến xuất hiện lại, quả nhiên không có người chặn đánh. Bọn họ lập tức
xông vọt vào cửa, thế như chẻ tre, thành công trong việc khống chế cục diện.
Công Tử Tiểu Bạch lập tức
ra lệnh cho mọi người rút về tuyến VII, chuẩn bị phản kích một lần nữa. Vừa rồi
những thầy thuốc chuyên cứu người của bọn họ nằm ở tuyến III, sau bị đối địch
phát hiện, phái người tới giết, bọn họ lập tức đổi tới tuyến I, sau đó lại đổi
tới tuyến IX, giờ lại chuyển về tuyến VII. Đương nhiên, bọn họ cũng do thám
biết thầy thuốc bên đối phương đều ở tuyến II cứu người, cũng lập tức phái mấy
thích khách qua giết.
Nhất Tiếu Hồng Trần nhìn
chung quanh, phát hiện đã không còn người nào ngã xuống cần mình cứu nữa, liền
đổi về tuyến bảy, chờ mệnh lệnh của Công Tử Tiểu Bạch.
-----
* Mãn cấp : cấp cuối cùng, ở đây là level
200
** Nguyên văn : lòng như một mũi tên.
*** Hoa si : Si tình, mê giai
**** Cấm ngôn : cấm nói
***** Hồng danh khi bị giết sẽ bị giảm
điểm kinh nghiệm, bị rơi trang bị. Các nick trắng khi bị giết không bị rơi
trang bị đang dùng trên người ra.
Giải thích sơ qua về chiến thuật lần này
của Công Tử Tiểu Bạch : sau khi đổi mới trên khu vực có tất cả mười tuyến, mỗi
tuyến đều có những địa danh y hệt như nhau. Người chơi đang ở vị trí nào, sau
khi logout rồi login đổi sang tuyến khác, cũng ở nguyên vị trí đó trên tuyến
kia. Chính vì vậy tuy chiến trường nằm ở tuyến X, nhưng nhân số đều tập trung ở
cùng vị trí đó nhưng ở những tuyến khác, vì chỉ cần logout, rồi login đổi tuyến
sẽ có thể xuất hiện ngay ở vị trí đó trên tuyến X.