Chương 13: 13

Cuộc Chiến Tranh Đoạt Của Nữ Phụ

Ngô Diệu Ny chậm rãi mở to mắt, liền phát hiện cả người mình đều nằm trong một không gian vũ trụ, xung quanh còn có các điểm sáng.

Cô hơi cử động thân mình, chậm rãi đi đến lối đi duy nhất ở nơi này.

Ngô Diệu Ny cảm thấy có điều kì lạ, đôi chân giống như đang bơi, quả nhiên chân cô như có lực lượng chậm rãi đi về phía trước. Dừng lại động tác trên chân, sau đó đứng yên bất động.

Cô cảm thấy cực kỳ thú vị, phải chi có đem theo máy ảnh thì có thể chụp được cảnh này rồi.

Dù sao… con người bình thường như Diệu Ny hiếm khi có cơ hội đi dạo trong biển vũ trụ một ngày như thế này.

Đôi mắt đen lúng liếng của Ngô Diệu Ny chuyển động, đột nhiên xuất hiện một tia ánh sáng mỏng manh, tò mò nhìn về phía ánh sáng, bỗng ánh sáng nhạt càng ngày càng lớn, sau đó xuất hiện một cái màn hình TV.

Là chuyện sau khi cô rời đi.

Chỉ thấy sau khi cô rời đi, Đoạn Ức Hi hốt hoảng ôm cô chạy vào phòng phẫu thuật, đáng tiếc không thể cứu được, điện tâm đồ vẫn chạy một hàng thẳng tắp, không hề có một đường gợn sóng.

Lý Thần cũng bởi vì kích động, làm cho bệnh tim đột phát. Lập tức phải đi giải phẫu.

Giải phẫu tiến hành rất thành công, nhìn thấy vậy, Ngô Diệu Ny vô cùng vui mừng gật gật đầu, cô cảm thấy rất áy náy với Lý Thần, người giúp cô nhiều nhất cũng như bị cô lợi dụng nhiều nhất ở thế giới kia chính là cậu. Đối với tình cảm của cậu, cô không có cách nào đưa ra được đáp án, dùng trái tim của chính cô để cứu cậu chính là bồi thường.

Còn Lâm Tuyết Sương, sau khi giết cô, thì có ý đồ muốn chạy trốn, nhưng cảnh sát vẫn tìm được cô ta, hơn nữa còn bị tù chung thân.

Đoạn Ức Hi và Lý Thần giờ đây chán ghét cô ta đến cực điểm.

Xem xong, hình ảnh liền biến mất, trước mắt lại biến thành vũ trụ mênh mông vô bờ.

Lúc này, âm thanh của hệ thống đúng lúc vang lên.

[Chúc mừng người chơi, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới trước, có phần thưởng, thế giới này cô sẽ có thể mang vũ khí, cùng một lọ ‘Đã hối hận’. Người chơi cũng không cần để ý, tiếp tục nhiệm vụ đi. Còn nữa, cô không cần tò mò đây là chỗ nào, đây là nơi nghỉ ngơi khi cô rời khỏi một thế giới. Tôi đã đem tài liệu về thế giới này chuyển cho cô, cô chuẩn bị một chút đi, tôi đưa cô đến thế giới tiếp theo.]

Nói xong, Ngô Diệu Ny cảm thấy trước mắt tối đen, lại lần nữa mất đi ý thức.

Tỉnh lại, cô đã nằm trên giường, lại là giường? Trong lòng Ngô Diệu Ny căng thẳng, vội vàng nhìn quanh, phát hiện không có ai, liền thở phào nhẹ nhõm một hơi. Thật may lần này chỉ có mình cô.

Hệ thống cũng thật là, tốt xấu gì cũng phải nói với chuyện với cô vài câu chứ, chưa gì đã tống cô đến thế giới này rồi. Thật sự là một hệ thống không đáng yêu chút nào!

Ngô Diệu Ny sắp xếp lại tư liệu của thế giới này một chút. Người cô xuyên qua, chính là mối tình đầu của nam chính Thẩm Ngạn. Vốn dĩ hai người đều yêu nhau, cũng đã muốn bàn luận đến chuyện cưới hỏi, nhưng mẹ của Thẩm Ngạn lại cho rằng Ngô Diệu Ny không xứng với con trai bà. Người con bà cần không phải là một cô gái xuất thân thấp hèn mà phải là một cô gái môn đăng hộ đối có gia đình làm hậu thuẫn.

Vì thế bà ta tìm tới Ngô Diệu Ny, đầu tiên là cho cô tiền, hơn nữa còn hứa sau khi cô rời khỏi Thẩm Ngạn sẽ đưa cô đi du học. Ngay lúc đó, đúng là Ngô Diệu Ny nghĩ muốn ra nước ngoài, nhưng cô là một cô nhi, khó có cơ hội ra nước ngoài, tự động sẽ không bỏ qua cơ hội này, hơn nữa cô cho rằng chỉ có ra nước ngoài trở về thì cô mới thành công, khi đó cô mới có thể hoàn toàn xứng với Thẩm Ngạn và mọi người cũng sẽ quên đi bối cảnh gia đình của cô. Đến lúc đó sẽ không có ai ngăn cản cô và Thẩm Ngạn đến với nhau.

Vậy nên cô ta đồng ý với lời mẹ Thẩm yêu cầu, còn hứa với mẹ Thẩm sẽ không nói cho Thẩm Ngạn biết tin mình rời đi. Bởi vì cô ta tự tin, đời này Thẩm Ngạn chỉ có thể yêu một mình cô ta.

Mà sau khi Thẩm Ngạn phát hiện Ngô Diệu Ny mất tích, nản lòng thoái chí, không còn tin tưởng với tình cảm nữa, một lòng một dạ lao vào công tác, công ty nhờ sự kinh doanh của anh mà càng ngày càng lớn mạnh.

Đến ba năm sau, mẹ Thẩm thấy ạn vẫn một mình như trước, nội tâm cực kì lo lắng, thu xếp cho anh đính hôn.

Người mẹ Thẩm để ý đến là tiểu thư công ty đối tác của Thẩm thị, Tạ Nghệ Hinh. Tạ Nghệ Hinh sớm đã có tình cảm với Thẩm Ngạn, biết tin mình có thể cùng người trong lòng đính hôn, tâm như hoa nở. Làm sao còn có thể từ chối cho được.

Nhưng mà mẹ Thẩm lại đề nghị trước bồi dưỡng tình cảm sau đó sẽ đính hôn, bà còn đề nghị Tạ Nghệ Hinh dọn đến biệt thự của Thẩm Ngạn, sớm chiều ở chung, mẹ Thẩm không tin hai người sẽ không nảy sinh tình cảm với nhau, đến lúc đó đính hôn chắc chắn sẽ thành công, Thẩm Ngạn là con ngoan, hơn nữa bà cũng không ép anh lập tức đính hôn, chỉ là để cho anh và Tạ Nghệ Hinh bồi dưỡng tình cảm, nếu cuối cùng Thẩm Ngạn vẫn không có tình cảm với Tạ Nghệ Hinh, bà cũng sẽ không ép. Cho nên mẹ Thẩm cũng không có ép buộc yêu cầu.

Hai người cứ như vậy mà bắt đầu ở chung, trong quá trình ở chung, Thẩm Ngạn phát hiện Tạ Nghệ Hinh là một cô gái biết nhẫn nhịn chịu nhục. Mặc kệ mình khinh thường cô đến thế nào, hoặc đêm không về nhà, cô cũng không oán gì, chỉ làm một người vợ có trách nhiệm, dần dần anh bắt đầu chú ý đến cô gái này, hơn nữa còn phát hiện rất nhiều ưu điểm trên người cô gái này, cũng càng ngày càng thích Tạ Nghệ Hinh.

Sau đó, mối tình đầu Ngô Diệu Ny trở lại, phát hiện Thẩm Ngạn ở chung với một người phụ nữ khác, không thể tiếp thu được chuyện này, nhưng cô ta lại tin tưởng người Thẩm Ngạn thích chính là cô ta, cũng may hai người đó còn chưa có đính hôn.

Vì thế bắt đầu một loạt kế hoạch phá hư tình cảm của Thẩm Ngạn và Tạ Nghệ Hinh.

Đúng là sau khi Ngô Diệu Ny xuất hiện làm cho Thẩm Ngạn có một giây mê mang, cũng đúng là Thẩm Ngạn vẫn còn tình cảm với cô ta.

Phát hiện chuyện này, Ngô Diệu Ny cực kì vừa lòng, lại nhiều lần khiêu khích trước mặt Tạ Nghệ Hinh. Tuy Thẩm Ngạn tuy rằng bất mãn nhưng vẫn không nói gì thêm.

Ngô Diệu Ny còn thông qua quan hệ với Thẩm Ngạn, đảm nhiệm chức thư ký ở công ty Thẩm Ngạn, nhưng cô ta là một cô gái không có mỹ mạo cũng không có học thức nên thật sự khó có thể đảm nhiệm chứ thư ký này.

Vừa mới bắt đầu còn có thể làm nũng với nam chính mà cho qua, nhưng trong thời gian dài, dù sao mọi chuyện đều có hạn của nó, huống chi hợp đồng cô ta tiếp xúc đều là vài trăm ngàn thậm chí là vài triệu, nhiều lần sai, tự nhiên nam chính sẽ bắt đầu có khúc mắc với cô ta.

Nhưng Ngô Diệu Ny vẫn không ý thức được vấn đề này, ngược lại còn chăm chăm vào đối phó với Tạ Nghệ Hinh, âm thầm ngáng chân Tạ Nghệ Hinh, dần dần, Thẩm Ngạn không còn kiên nhẫn nữa, càng lúc càng bất hòa với Ngô Diệu Ny.

Biết được điểm này, Ngô Diệu Ny đều đổ sai lầm của mình lên đầu người người khác, đặc biệt là Tạ Nghệ Hinh.

Ngô Diệu Ny cũng không có bạn bè gì ở công ty, cô ta là một người vừa tự ti lại cao ngạo. Tuy rằng nội tâm tự ti, nhưng biểu hiện bên ngoài lại là cao ngạo, khinh thường ở cùng nhân viên trong công ty, chưa bao giờ cho công ty của nam chính một sắc mặt hoà nhã. Trong lòng mọi người đều mong cô ta rời đi sớm một chút, càng đừng nói sẽ giúp cô ta.

Mà Tạ Nghệ Hinh lại khác, đối với sự xuất hiện của Ngô Diệu Ny, mặc dù khó chịu, đau lòng, nhưng vẫn không oán giận, ngược lại còn cố gắng học tập tri thức, thành tựu ở công ty cũng càng ngày càng lớn, đôi khi cũng sẽ đề nghị giúp giải quyết một số vấn đề nan giải bấy lâu nay của nam chính.

Dần dần Trầm Ngạn càng ngày càng thích Tạ Nghệ Hinh, cũng càng ngày càng bất hoà với Ngô Diệu Ny, cuối cùng biết được lý do Ngô Diệu Ny rời khỏi mình, một tia cảm tình đối với cô ta cũng biến mất. Kết quả cuối cùng chính là nam chính nữ chính rất vui mừng, còn Ngô Diệu Ny bị biến thành vật hy sinh.

Đúng là tiểu thuyết tổng tài, Ngô Diệu Ny xem xong, phát ra một tiếng cảm thán.

Hai người giống nhau không có kinh nghiệm, một người cố gắng học tập, có thể giúp nam chính giải quyết vấn đề phức tạp lâu ngày, còn một người chỉ biết cho nam chính thêm phiền phức.

Ngô Diệu Ny này cũng thật kém, người ta nói, thua là thua ngay từ lúc bắt đầu, Ngô Diệu Ny này cũng thua ngay từ xuất thân.

Gặp điều kiện may mắn, nhưng đến cuối cùng vẫn thành vật hy sinh, không phải là do bàn tay vàng của nữ chính quá lớn, mà là cô ta trụ quá yếu thôi.

Cô biết kịch tình hiện tại đã phát triển đến lúc nữ phụ đảm nhiệm chức bí thư ở công ty của Thẩm Ngạn, đối với tin tức này, Ngô Diệu Ny có chút bị đả kích, thế giới trước cô làm y tá, nhưng còn có kinh nghiệm của nữ phụ, không đến nỗi lộ ra dấu vết, nhưng ở thế giới này nữ phụ chỉ là một cái bao cỏ, cô là một người học thiết kế, hoàn toàn không biết gì về cái chức thư kí này cả. Ngô Diệu Ny bực mình xoa tóc.

Kiên trì chắc chắn sẽ thành công, nhiệm vụ kia chắc chắn sẽ kết thúc thất bại, tuy rằng không biết kết cục khi nhiệm vụ thất bại, nhưng có lẽ ước muốn về nhà sẽ càng thêm xa vời, càng đừng nói đến việc có thể tìm thấy một người bạn trai toàn năng, đến lúc đó sao có thể làm tên tổng tài nói cô là xử nữ già tức chết đây?

Không được, cô phải hoàn thành nhiệm vụ, không thể lùi bước, nghĩ đến bản thân ở thế giới hiện thực đã có thể trở thành một thặng nữ, nhất thời cô lại có thêm động lực.

“Hệ thống, hệ thống, có cách nào giúp tôi lập tức trở nên khôn khéo, hiểu biết chuyên môn một chút không?”

Bất đắc dĩ, người Ngô Diệu Ny có thể cầu cứu duy nhất chính là hệ thống, tuy rằng trên thực tế cậu ta cũng không hằn là người.

[Cô nói gì?]Trong lời nói lộ ra khinh bỉ rõ ràng, giống như muốn nói Ngô Diệu Ny mơ mộng hão huyền.

Hoặc là hệ thống bất mãn với lời oán thầm trong lòng của Ngô Diệu Ny lúc nãy, tiến hành trả thù không tiến động.

“Không phải cậu rất thần thông quản đại sao? Sao lại lại không làm được chuyện này?”

Nghe được hệ thống trả lời, Ngô Diệu Ny không biết nên làm gì, nhất thời nhụt chí, nhỏ giọng thầm oán với hệ thống

[Thật ra là có, sau khi cô hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới kia, có thể đổi thưởng, nhưng cô xác định là sẽ dùng vào hiện tại chứ? Cô phải biết là mỗi lần tiến vào một thế giới, tỉ lệ khó khăn của cô ngày càng cao đó.]

Đột nhiên hệ thống nói một câu như vậy, làm Ngô Diệu Ny khó xử, đương nhiên cô biết nhiệm vụ sẽ càng ngày càng khó, nhưng vấn đề là cô có thể giải quyết được vấn đề phía trước hay không?

Nhưng một khi vấn đề này được giải quyết, vấn đề sau phải làm thế nào bây giờ?

Nghĩ vậy, Ngô Diệu Ny có ý đồ muốn đánh lá bài thân hữu, hai tay nắm lại, vẻ mặt lấy lòng

“Tốt xấu gì chúng ta cũng ở chung lâu như vậy, cậu không nể mặt Đường Tăng cũng phải xem mặt Phật Tổ chứ, cậu có thể giúp tôi một chút được không?”

[Đừng có cùng bổn hệ thống cò kè mặt cả, không có thương lượng gì hết.]

Hệ thống đả kích Ngô Diệu Ny không chút lưu tình

“Được được, cậu nói cho tôi biết làm sao để đổi?” Nếu không thể thương lượng, Ngô Diệu Ny vẫn quyết định giải quyết xong vấn đề này rồi mới nói sau.

[‘Trí nhớ nháy mắt’, dùng ‘Đã hối hận’ đổi]

Ngô Diệu Ny: “Có ‘Trí nhớ nháy mắt’ thì dùng như thế nào?”

[Sẽ không thể quên được công việc thư ký, mặc dù có ‘Trí nhớ nháy mắt’, nhưng hiện tại cô vẫn là người chưa có kinh nghiệm gì ]

Ngô Diệu Ny: …

Nhấn Mở Bình Luận