Cuộc Chiến Tranh Đoạt Của Nữ Phụ
“Đinh! Chúc mừng người chơi, hảo cảm của nam chủ tăng 10%, hiện tại là 55%.”
Ngô Diệu Ny nhìn Đạm Thai Thịnh, không biết tại sao cô cảm thấy chiếm hảo cảm của Đạm Thai Thịnh rất dễ dàng, không cần làm gì nhiều, giá trị hảo cảm vẫn tăng đều đều. Là do cô là tuýp người hắn thích, hay là vì bản thân hắn? Dù sao chuyện này làm cô cũng cảm thấy rất vui.
Vứt mọi thứ sang một bên, cô không thể không thừa nhận Đạm Thai Thịnh là một người rất hấp dẫn.
Đạm Thai Thịnh buông Ngô Diệu Ny ra, trong đôi mắt hoa đào chứa đầy dịu dàng, giọng nói càng ngày càng nhỏ mang theo dụ hoặc nói với cô : “Không bằng em làm bạn gái của anh đi?”
Đạm Thai Thịnh – người này rất rõ bản thân mình muốn gì, một khi cảm thấy chuyện gì thú vị, hắn tuyệt đối sẽ không do dự tấn công. Lần đầu tiên gặp Ngô Diệu Ny, hắn đã cảm thấy có hứng thú, vậy thì để cô ở bên cạnh vậy.
Hắn cũng không biết vì sao, vì sao lần đầu gặp lại hứng thú với Ngô Diệu Ny như vậy, hắn nghĩ có gì đó đang tác động đến trái tim của hắn.
Vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.
Trong lúc Ngô Diệu Ny vô tình thực hiện hành động này, lòng hắn nổi lên một trận gợn sóng.
Hắn là nam thần giới giải trí, lại nhìn chằm chằm cô như vậy, Ngô Diệu Ny bất giác chìm đắm trong hơi thở của hắn. Nhưng mà, cuối cùng vẫn tìm về được bản thân, dùng cặp mắt ngấn nước cực kỳ sáng lạn nói với hắn: “Nếu tôi không muốn thì sao?”
Cô muốn làm khó dễ hắn, không muốn tuân theo ý của hắn. Ánh mắt nhìn Đạm Thai Thịnh có chút đắc ý, dường như muốn nói tôi không đồng ý làm bạn gái anh, anh cũng không có cách.
Đạm Thai Thịnh trêu tức nhìn Ngô Diệu Ny sắc mặt hồng nhuận, thanh âm mang theo vài phần vô lại: “Tốt, vậy làm vị hôn thê đi, dù sao em cũng đừng mong sẽ quen được ai khác. Bắt đầu từ hôm nay, anh giúp em chắn hết.”
Nói xong, lại hôn Ngô Diệu Ny lần nữa. Ngô Diệu Ny không biết Đạm Thai Thịnh ngăn lại hết là ý gì, nhưng nếu hôm nay không đáp ứng hắn, hắn nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cô, cô nổi giận chu miệng nói: “Bá đạo, vẫn là làm bạn gái đi.”
“Đã bỏ qua lựa chọn làm bạn gái rồi, bây giờ là vị hôn thê, biết không?”
“Chẳng lẽ anh không cảm thấy tôi không có khiếu làm diễn viên hay sao, anh không lo lắng tương lai của anh không được tôi giúp ích mà ngược lại còn liên lụy hay sao?” – Ngô Diệu Ny không có khả năng trực tiếp cự tuyệt Đạm Thai Thịnh, nhưng cô vẫn muốn thay đổi suy nghĩ của hắn.
Ngô Diệu Ny không biết Đạm Thai Thịnh đã nắm rõ lý lịch của cô, rất tò mò với cô. Vì sao hắn lại chú ý đến cô, chẳng lẽ hắn không nghĩ đến khi các fan chưa chuẩn bị mà nghe được tin hắn có vị hôn thê thì mọi chuyện sẽ theo chiều hướng xấu hay không ?
Đạm Thai Thịnh không chút để ý nói: “Chắc em không biết cuộc sống của Đạm Thai Thịnh anh chưa bao giờ cần dựa vào phụ nữ. Từ hôm nay trở đi, em chính là vị hôn thê của anh.” – dừng một chút, lại nói: “Em có biết diễn cảnh hai người yêu nhau quan trọng nhất là gì không?”
“Là cái gì?” – Ngô Diệu Ny chưa từng diễn qua cảnh như vậy, mọi phân cảnh cô đóng đều là do suy đoán mà thôi.
“Ăn ý!”
“Ăn ý?” Ngô Diệu Ny lặp lại lời của Đạm Thai Thịnh.
“ Đúng thế! Vậy… em có biết làm thế nào mới trở nên ăn ý không?” – Đạm Thai Thịnh nhìn Ngô Diệu Ny, lấy tay lướt qua môi cô, sau đó giọng nói đầy từ tính vang lên : “Trong lòng em phải coi anh là người em yêu nhất, hiểu không? Ngoan, đặt tay em lên vai của anh đi.”
“Sau đó thì sao?”
“Hôn anh!” – Ngô Diệu Ny nghe lời Đạm Thai Thịnh, chậm rãi đưa môi đến. Môi của hắn không mỏng như phần lớn những người đàn ông khác, ngược lại đầy đặn hơn, môi trên còn có một nốt ruồi son nho nhỏ càng thêm gợi cảm.
“Có thể chứ?” – Đôi mắt Ngô Diệu Ny mang theo một phần ngây thơ, hai phần vô tội bảy phần quyến rũ buông Đạm Thai Thịnh ra.
“Về sau đừng dùng ánh mắt này nhìn người khác.” – Đạm Thai Thịnh lấy lại tinh thần, nghiêm túc nói với cô.
“Không phải là giống như nhìn người mình yêu sao? ” – Vừa rồi rõ ràng hắn bảo cô dùng ánh mắt nhìn người mình yêu, tại sao bây giờ lại bảo không được nhìn bất kì ai khác? Cô quan sát thái độ của hắn hòng tìm dấu vết để lại trên mặt hắn.
Đạm Thai Thịnh bị cô hỏi nhất thời nghẹn lời, tuy nhiên rất nhanh tìm được lý do trả lời:
“Vai diễn của em là một tiểu thư khuê các, mặc dù cô ta không từ thủ đoạn, nhưng vẫn có vẻ đẹp hàm súc, anh không phải nói cách diễn của em không đúng, mà là không thể áp dụng cho vai diễn cổ trang hiểu không?” – Ngô Diệu Ny nhìn Đạm Thai Thịnh không có vẻ gì là đùa giỡn, chắc là bản thân cô lấy lòng tiểu nhân mà đo lòng quân tử. Ngô Diệu Ny thu hồi nghi ngờ gật đầu.
Kế tiếp, Đạm Thai Thịnh bắt đầu chậm rãi cùng Ngô Diệu Ny tập kịch bản. Đạm Thai Thịnh mặc dù ngẫu nhiên ăn chút đậu hủ của cô, nhưng cũng làm tròn trách nhiệm giúp đỡ của mình. Mà Ngô Diệu Ny có trí nhớ của bản thể này nên vừa học đã biết ngay.
Buổi chiều, Ngô Diệu Ny và Đạm Thai Thịnh cùng nhau đến phim trường, lúc đến nơi cô mới phát hiện tất cả mọi người hoặc là tò mò nghi vấn hoặc là vẻ mặt tủm tỉm ý cười nhìn cô khiến cho cô không hiểu gì hết. Rốt cục tại sao họ lại nhìn cô như thế? Mang sự nghi hoặc hướng tới Đạm Thai Thịnh, chỉ thấy hắn cười cười vuốt tóc cô, trực giác nói cho cô biết, khẳng định là tên này làm.
Thế nhưng sao thái độ của Bạch Hàng Trình nhìn cô giống như là cô cướp người yêu của hắn ta vậy? Đang lúc Ngô Diệu Ny nghi ngờ, trợ lý của Đạm Thai Thịnh đưa di động cho Ngô Diệu Ny. Ngô Diệu Ny cúi đầu nhìn, là Đạm Thai Thịnh cập nhật trạng thái, trên di động hiện lên hình ảnh cô ở bếp của hắn làm món trứng trần nước sôi, hắn còn kèm theo chú thích: “Nhìn vị hôn thê của mình làm bữa sáng là việc hạnh phúc nhất.”
Hình ảnh thể hiện chỉ là bóng lưng thôi, người bình thường rất khó nhận ra đây là Ngô Diệu Ny, nhưng là những người cùng làm việc với họ mấy hôm nay vừa nhìn đã nhận ra ngay.
Ngô Diệu Ny khiếp sợ nhìn Đạm Thai Thịnh. Này này này, cô có thể sẽ bị fan của Đạm Thai Thịnh đánh chết đó!
Đạm Thai Thịnh trả lại di động trên tay Ngô Diệu Ny cho trợ lý, Không kiêng kỵ ánh mắt nhiều người như vậy hắn ôm cô vào lòng, hôn lên trán của cô rồi nhẹ nhàng nói bên tai: “Đừng sợ, không sao đâu, anh sẽ bảo vệ em.” – Ánh mắt dịu dàng nhìn cô như thế, người ngoài nhìn vào liền biết được ngôi sao Đạm này là thật lòng thích Ngô Diệu Ny rồi. Nhất thời tập thể sôi trào lên vừa hâm mộ lại vừa ghen tị với cô.
“Vâng !” – Ngô Diệu Ny nhẹ nhàng gật đầu, lời của Đạm Thai Thịnh làm cho cô đặc biệt cảm thấy an lòng, trái tim cũng vừa dậy sóng, thẹn thùng dựa vào Đạm Thai Thịnh, thôi thì cô cứ thuận theo bản thân đi.
Nửa ngày sau, Bạch Hàng Trình tập hợp mọi người :“Bắt đầu quay đi.” – Lần này Ngô Diệu Ny diễn rất thuận lợi, tất nhiên là phải cảm ơn Đạm Thai Thịnh, nếu như bạn diễn của mình không phải hắn, chắc chắn mình không thể diễn được như thế rồi.
Hai người mỗi phân cảnh chỉ cần diễn một lần là thành công, cũng làm cho Bạch Hàng Trình cực hài lòng. Ngô Diệu Ny bây giờ trong mắt hắn hoàn toàn không giống như trước. Quả thật đây mới là Ngô Diệu Ny thực sự. Bạch Hàng Trình vừa lòng gật đầu, lúc đầu dự định kết thúc cảnh quay là vào buổi tối, nhưng chỉ đến buổi chiều là hoàn thành.
“Đinh, chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của nam chính đối với cô tăng lên 10%, tổng cộng 65%, còn Bạch Hàng Trình cũng tăng 10%, hiện tại là 10%.”
Đáng ghét, chỉ có 10% thôi sao? Dù vậy cô có dự cảm độ hảo cảm của Bạch Hàng Trình không lâu nữa nhất định sẽ tăng rất cao.
Biệt thự.
Ngô Diệu Ny nhìn Đạm Thai Thịnh ngồi trên sô pha nhắm mắt dưỡng thần, đôi mắt hoa đào nhắm chặt, làm cho hắn toát ra một phần trẻ con. Ngô Diệu Ny đột nhiên nảy ra ý xấu, bước nhè nhẹ lại gần Đạm Thai Thịnh. Tay run run đem thỏi son tiến đến mặt hắn.
“Làm việc vất vả như thế có mệt không?” – Người nào đó mở miệng dù vẫn đang nhắm mắt, làm cho cô sợ tới mức cả người cứng đờ, lập tức đem “hung khí” giấu vào túi, Ngô Diệu Ny ngừng thở, vụng trộm dò xét thái độ của hắn, thấy không có gì thay đổi mới nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó ấp úng chuyển đề tài: “À, sợ anh cảm lạnh, em định đắp chăn cho anh thôi.”
“Những đoạn phim tham khảo anh đưa cho em đã xem chưa?” – Mấy ngày nay Đạm Thai Thịnh muốn Ngô Diệu Ny nâng cao kĩ năng diễn xuất nên đã đưa tài liệu tham khảo cho cô.
“Em quên mất!” – Ngô Diệu Ny ngượng ngùng thè lưỡi.
Sớm biết sẽ như vậy mà. Đạm Thai Thịnh trừng mắt, nắm lấy tay Ngô Diệu Ny hôn nhẹ, ra vẻ tức giận:
“Còn không mau tập luyện đi, cẩn thận lại bị đạo diễn Bạch mắng cho.”
“Em biết anh nhất định sẽ không mặc kệ em đâu.” Đây là chỗ tốt khi có vị hôn phu là ngôi sao lớn~
“Chỉ biết gây họa” Lại gõ gõ lên trán Ngô Diệu Ny, đôi mắt hoa đào đầy ý cười.
Nghe Đạm Thai Thịnh nói Ngô Diệu Ny biết hắn nhất định sẽ thay cô thu thập cục diện rối rắm, liền nhào vào lòng hắn, vuốt mông ngựa (nịnh hót): “Em biết Tiểu Thịnh Thịnh đối tốt với em nhất.”
Những lời này làm cho Đạm Thai Thịnh cực kỳ hưởng thụ, mặt mày càng rạng rỡ, nhưng ngoài miệng lại nói: “Vậy nói cho anh em vừa định làm chuyện xấu gì hả?”
“Chuyện xấu gì chứ?” Ngô Diệu Ny vô tội nháy nháy mắt, kiên quyết phủ nhận ý định vừa rồi, dù sao Đạm Thai Thịnh cũng không biết.
“Em vừa mới bỏ cái gì vào trong túi?”
Lúc Ngô Diệu Ny lại gần Đạm Thai Thịnh cũng đã tỉnh, chỉ là muốn thử nhìn xem cô định làm gì. “Ha ha, Tiểu Thịnh Thịnh, em không phải cố ý đâu!” Bé ngoan nhận sai.
“Được rồi, cùng anh ngủ một chút đi.” Đạm Thai Thịnh kéo Ngô Diệu Ny vào lòng, hai người ôm chặt nhau trên chiếc sofa nhỏ hẹp.
Ngô Diệu Ny tựa vào Đạm Thai Thịnh, bất tri bất giác liền ngủ luôn.