Diệp Vô Khuyết Truyền Kỳ
Đan dược vừa đưa vào miệng đã hóa thành một luồng hơi nóng thơm ngát, từ trong cổ họng chảy xuống và xông vào trong cơ thể Diệp Vô Khuyết. Một luồng sức mạnh vô cùng cuồng bạo cùng với sức nóng kinh người đột nhiên bùng phát trong cơ thể hắn!
Lúc này, dường như khí huyết kim hồng và chiến khí Thánh Đạo đã nhận thức được luồng sức mạnh ngoại lai to lớn đang sôi sục này. Dưới sự vận hành tâm trí của Diệp Vô Khuyết, tất cả đều đổ về phía dòng chảy dược lực của Nhân Cấp Bạo Linh Đan đang bùng phát.
“Soàn soạt” “Vù vù”
Diệp Vô Khuyết lập tức cảm thấy thân thể hắn đang sôi sục, mặt không đổi sắc mà giữ vững tinh thần, dồn hết tâm trí vào việc điều khiển khí huyết kim hồng và chiến khí Thánh Đạo, hẳn dựa vào khí huyết và nguyên lực của bản thân để tiêu tán rồi dân dần hấp thu Nhân Cấp Bạo Linh Đan.
Quá trình này có lẽ cực kỳ nguy hiểm, và nó có thể là một canh bạc như Không đã nói, nhưng Diệp Vô Khuyết sớm đã áp. chế được nỗi sợ hãi trong lòng, và vào lúc này, tất cả những gì hắn làm chỉ là cố gắng hết sức... đánh cược tính mạng của mình!
"Bùm" Ngay khi Diệp Vô Khuyết đang tập trung vào việc kiểm soát khí huyết kim hồng và chiến khí Thánh Đạo trong cơ thể mình, dược lực của Nhân Cấp Bạo Linh Đan bắt đầu phát huy tác dụng! “Thình thịch, thình thịch!"
“Cơ thể của ta, Da, Thịt, Gân đều đang run lên”.
Mặc dù nhắm chặt hai mắt nhưng Diệp Vô Khuyết vẫn cảm nhận rõ ràng từng sự thay đổi trong cơ thể.
Từng tấc da thịt của hắn bắt đầu khẽ run lên, cơ thể kịch liệt run rẩy, mà trong người hẳn, gân mạch đã được tôi luyện cũng đang vặn vẹo!
"Âm"
Diệp Vô Khuyết ngạc nhiên, dược lực của Nhân Cấp Bạo. Linh Đan mạnh hơn rất nhiều so với những gì hắn tưởng tượng, hơn nữa tốc độ lan truyền của nó cực kỳ nhanh. Chỉ trong vài hơi thở, nó đã lấp đầy gần như từng tấc máu thịt và gân cốt trên cơ thể Diệp Vô Khuyết, hợp nhất với khí huyết kim hồng và chiến khí Thánh Đạo!
Diệp Vô Khuyết khẽ rên, cơn đau như xé toạc cơ thể đột nhiên bùng lên từ bên trong khiến tâm trí hắn bị áp đảo trong giây lát, cảm giác giống như một người khổng lồ đang tàn phá cơ thể hẳn vào lúc này. Nơi nào nó đi qua, gân cốt như bị thắt lại, máu thịt sôi sục. Từ lúc nuốt Nhân Cấp Bạo Linh Đan mới chỉ có mười nhịp thở, vậy mà nỗi đau Diệp Vô Khuyết phải chịu đựng đã lên đến tột độ!
Tuy nhiên, đây mới chỉ là sự khởi đầu... Nhân Cấp Bạo Linh Đan!
Viên đan này mang lại một luồng sức mạnh hết sức. cuồng bạo, y như tên gọi của nó. Hơn nữa cơ thể con người vô cùng yếu đuối, chỉ cần một cú sốc hoặc chấn thương nhẹ cũng có thể gây ra thương tích nghiêm trọng, thậm chí tử vong.
Là đan dược tam phẩm hạ cấp, tuy rằng Nhân Cấp Bạo Linh Đan có thể làm cho nguyên lực của người tu luyện ở cảnh giới Đoàn Thể thăng lên ba cấp, nhưng người tu luyện phải gánh chịu nguy hiểm mà loại đan này mang đến. Đầu tiên là Da, Thịt, Gân, Cốt, Tủy đồng thời chấn động; sau đó chính là gộp sự đau đớn của việc đột phá ba cấp lại với nhau, lợi dụng sự bạo phát của dược lực để đột phá cảnh giới Luyện Cốt và Luyện Tủy, không thành công thì chết!
Chịu đựng được thì tu vi sẽ tăng vọt, nguyên lực thăng lên ba cấp. Không chịu đựng được thì gân cốt đứt lìa, nổ tung mà chết!
Xác suất là 50-50.
Đây cũng chính là ý nghĩa của cái gọi là đánh cược mạng sống.
Diệp Vô Khuyết đã không thể suy nghĩ, tâm trí hẳn bị cơn đau kinh hoàng bao phủ. Hắn đang ngồi xếp bằng, cơ thể được bao phủ bởi chiến khí Thánh Đạo màu vàng nhạt, sức mạnh cuồng bạo đang thoát ra từ bên trong cơ thể, Da, Thịt, Gân, Cốt, Tủy dường như hoàn toàn bị thiêu đốt.
Dược lực mà Nhân Cấp Bạo Linh Đan mang lại cùng với khí huyết kim hồng và chiến khí Thánh Đạo, tất cả chúng đã hợp nhất thành một luồng năng lượng mạnh mẽ luân chuyển trong cơ thể của Diệp Vô Khuyết!
Màng xương chấn động, từng chiếc xương đang bị bóp chặt một cách điên cuồng, cảm giác đau đớn khi xương cốt đứt gãy dường như diễn ra liên tục, Diệp Vô Khuyết cảm thấy xương của mình không ngừng bị nghiền nát rồi phục hồi ngay lập tức, lặp đi lặp lại liên tục đến mức khiến người ta muốn chất.
Mà giai đoạn quan trọng nhất của cảnh giới Đoàn Thể Luyện Cốt cũng bắt đầu một cách bá đạo như vậy, một cảm giác đau đớn hơn gấp mười lần so với trước kia ập vào tâm trí hẳn, nếu không phải hắn vừa mới hứng chịu cơn đau do hội tụ bản nguyên Thánh Pháp, nhất định lúc này Diệp Vô Khuyết đã hôn mê bất tỉnh.
Giữ chặt lấy tia sáng cuối cùng trong linh đài, Diệp Vô Khuyết cần răng chịu đựng, dựa vào tâm niệm cuối cùng trong tiềm thức để vận hành nguồn sức mạnh sau khi hội tụ khí huyết kim hồng, chiến khí Thánh Đạo và dược lực của Nhân Cấp Bạo Linh Đan.
Sức chịu đựng của thân thể và gân mạch đã đạt đến giới hạn, chỉ cần sơ ý một chút là sẽ nổ tung mà chết.
Tuy nhiên, dưới cơn đau dữ dội, giống như phúc đến thì lòng cũng sáng ra, Diệp Vô Khuyết dần tiến vào một loại cảnh giới kì diệu, không hề suy nghĩ, giống như đang ở trong giấc mơ. Mặc dù cơn đau vẫn dữ dội như trước, nhưng vẫn khá hơn so với cảm giác sống không băng chết khi Luyện Cốt và Luyện Tủy.
Vào lúc này, sức mạnh hội tụ cuồng bạo đã đến đan điền của Diệp Vô Khuyết và tiến vào với một tốc độ cực nhanh. Nguồn sức mạnh này lập tức va chạm với bản nguyên Đấu. Chiến Thánh Pháp!
"Âm"
Bản nguyên Thánh Pháp là thứ vừa vô cùng thần bí vừa hừng hực khí thế, nó vốn dĩ chẳng quan tâm tới nguồn sức mạnh quấy nhiễu trong cơ thể Diệp Vô Khuyết mà mặc kệ luồng sức mạnh ấy thay đổi từng tấc da thịt, gân mạch và xương tủy trong cơ thể Diệp Vô Khuyết. Nhưng lúc này, sức. mạnh cuồng bạo ấy dường như đã kết thúc quá trình luyện Da, Thịt, Gân, Cốt, Tủy khổ cực của Diệp Vô Khuyết rồi chuyển sang lao vào đan điền.
Hành động này dường như đã xâm phạm đến sự uy nghiêm của bản nguyên Thánh Pháp. Khi sức mạnh cuồng bạo kia tiến vào đan điền, một luồng chiến khí hào hùng, vĩ đại và mạnh mẽ lập tức trào ra từ chùm sáng bản nguyên Thánh Pháp, dễ như bỡn mà dẫn dụ nó vào bản nguyên Thánh Pháp. Sau đó, nguồn sức mạnh ấy bị nuốt chửng sạch sẽ chỉ trong nháy mắt, rồi lại được bản nguyên Thánh Pháp phóng xuất ra.
Nhưng sau khi xuất hiện lại, luồng sức mạnh ấy không còn hung hãn cuồng bạo nữa, tuy rằng vẫn dạt dào như trước đây nhưng đã trở nên ôn hòa. Nó lao ra khỏi đan điền và quay trở lại cơ thể của Diệp Vô Khuyết, tự nhiên mà lặng lẽ nuôi dưỡng và tẩy luyện Da, Thịt, Gân, Cốt, Tủy.
Dưới tác dụng thần kỳ của bản nguyên Thánh Pháp, cuối cùng Diệp Vô Khuyết cũng chịu được sức mạnh hung bạo của Nhân Cấp Bạo Linh Đan.
Diệp Vô Khuyết không có một chút cảm giác nào về điều này, hắn toàn tâm chìm đắm trong cái cảnh giới kì diệu đó mà không hề suy nghĩ gì, và đương nhiên hẳn không phát hiện ra rằng khí tức của mình đang mạnh lên từng chút một. Chiến khí Thánh Đạo và khí huyết kim hồng quay về thân thể, cùng với một luồng sức mạnh ôn hòa và tinh tế đang âm thầm biến đổi từng bộ phận trên cơ thể của Diệp Vô Khuyết.
Đánh cược năm mươi năm mươi, Diệp Vô Khuyết đã cược. thẳng nhờ bản nguyên Thánh Pháp.
"Vù" "Rầm"
Diệp Vô Khuyết đang khoanh chân ngồi trong sơn động, xung quanh hào quang bao trùm lấy thân thể, không gian thân hồn vô cùng tĩnh lặng, Không dường như đã mất hết hơi thở, ánh sáng vàng nhạt của chiến khí Thánh Đạo bao phủ lấy hắn như thể tạo thành một cái kén vàng khổng lồ.
Diệp Vô Khuyết không biết rằng sẽ có một bất ngờ lớn đang chờ đợi hắn ngày hẳn thành công phá kén.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, tu luyện không màng tháng năm, trong sơn động không có âm thanh, chỉ còn lại có một bóng người ngồi xếp bằng được bao quanh bởi ánh sáng vàng nhạt.
. "Âm ầm
"Rầm"
Dòng nước mạnh mẽ đến mức khiến người ta kinh ngạc đổ xuống, đó là một dòng thác không bao giờ ngừng chảy.
Tuy nhiên, bên bờ hạ lưu của thác nước, có hai bóng người trẻ tuổi đối mặt nhau, một người song quyền bốc lửa, nhìn chừng mười bảy mười tám tuổi, người còn lại thì lãnh đạm đơn độc, sau lưng giät thanh trường kiếm, chắc phải kém vài tuổi so với người kia.
Đằng sau chàng trai trẻ với song quyền bốc lửa có một vầng trăng lưỡi liềm màu bạc nhạt đang lơ lửng ngang y. Điều đáng ngạc nhiên là kẻ này lại là một cao thủ cảnh giới Anh Phách Tẩy Phàm ngưng tụ phách nguyệt.
"Phong Thái Thần, mọi người đều nói ngươi là kỳ tài của thành chính Chú Kiếm, trình độ kiếm đạo hơn người, thậm chí còn có thể đấu vượt cấp. Chi băng hôm nay để ta mở mang một chút nhé?"
Gã thanh niên ngưng tụ phách nguyệt với song quyền bốc lửa chợt lạnh lùng lên tiếng, xen lẫn còn có một chút đố ky, nhưng đẳng sau sự ghen ghét ấy lại tràn ngập sự sảng khoái.
Thiếu niên tên Phong Thái Thần mà hẳn ta nhắc tới, lưng đeo trường kiếm, vẻ mặt nghiêm nghị, chắp tay sau lưng, tản ra khí tức nhàn nhạt, như ẩn như hiện
Phong Thái Thần hai mắt sáng ngời, liếc nhìn gã thanh niên song quyền bốc lửa trầm giọng nói, giọng nói cực kỳ trong trẻo: “Ngươi không xứng”.
Gã thanh niên phách nguyệt hội tụ nghe xong ba chữ ấy. như sét đánh ngang tai!