Chương 15: Ôm để hết buồn

⟨⟨Đồng Nhân Harry Potter⟩⟩ Tôi Chỉ Thích Cậu!

[Đồng Nhân HP]

Chương 15.

Beavis và tôi cứ bay vèo vèo trên không trung.

Cả sức nặng trên cơ thể điều dồn hết vào tay, tôi mỏi tay chết đi được, đã vậy cái chổi còn hung hăng lắc lắc.

Tôi đảo mắt suy nghĩ.

Marie đã bảo là không được để mọi người biết sức mạnh của tôi... nhưng tính mạng đang bị đe doạ đấy. Giữa chuyện để lộ sức mạnh và mất con gái Marie chắc chắn sẽ chọn tôi mà nhỉ?

Với khoảng cách thế này, Beavis sẽ không chụp được tôi đâu.

Tôi bất đắc dĩ buông tay, cơ thể tự do rơi xuống.

Đầu óc Beavis như muốn nổ tung.

Bà chị của nó bị điên rồi à!! Merlin!!

Tôi kịp sử dụng lực lượng, thì Beavis đã kịp thời chộp lấy tôi.

Kinh ngạc!!! Beavis thật sự chụp được tôi với khoảng cách này sao?

"Chị bị điên rồi à!!!" Tiếng hét của Beavis vang vọng khắp nơi, không thua gì tiếng hét thất thanh lúc nãy của tôi.

Lần này đến cây chổi của Beavis có vấn đề. Nó hất cả tôi và Beavis ra khỏi chổi!!

Beavis lật người tôi lên phía trên.

"Wingardium Leviosa!!" Giáo sư McGonagall tung ra một câu thần chú.

Tôi và Beavis nhẹ nhàng đáp đất.

Beavis bật người dậy chửi vào mặt tôi. "Chị dám bỏ bữa!! Em sẽ méc mẹ, chị sẽ không thể thoát được đâu!!" người gì nhẹ bẫng!

Mới trải nghiệm qua một chuyện 'thú vị' mặt tôi vẫn còn tái xanh, thế mà đứa em nhu thuận này lại nạt vào mặt tôi, còn uy hiếp méc mẹ nữa!! Mà tự nhiên lại đòi méc mẹ! bộ tôi muốn cây chổi đưa tôi lên cao rồi thả xuống lắm à!

Vừa sợ vừa tức vừa oan ức, hốc mắt tôi nóng lên, gần như khóc đến nơi. Beavis chưa bao giờ tức giận đối với tôi. Thậm chí nó còn chưa bao giờ nỡ nạt tôi một câu, vậy mà bây giờ......

Tôi méo môi, cố nuốt nước mắt vào trong.

Không được khóc, mất hình tượng. Không được khóc, mất hình tượng. Không được khóc, mất hình tượng... điều quan trọng là phải nhắc lại ba lần.

Malfoy tức giận theo, cậu ta cũng quát. "Có chuyện gì từ từ nói, mắc gì mày hét vào mặt cô ấy!!"

"Mày im đi, mày liên quan gì đến chuyện này. Mày thậm chí còn không phải bạn của chị tao!" Beavis âm u nhìn Malfoy.

Malfoy cũng không thua gì. "Bây giờ không liên quan thì sau này sẽ liên quan, mày..." Nói được nửa chừng cậu ta đỏ mặt ngậm miệng lại. Một bộ dạng lúng túng, vẻ mặt kiểu : lời lúc nãy không phải tao nói.

Mọi người "...."

Beavis và Pauline nói cùng lúc.

"Mày có ý gì?"

"Malfoy giận dữ vì hồng nhan."

Malfoy lựa chọn nả pháo về phía Pauline, mặt cậu ta rất đáng sợ. "Mày câm đi!!"

Harry chắn trước mặt Pauline. "Đừng có hét vào mặt một cô gái như vậy!!"

Malfoy "Mày với nó có liên quan gì nhau đâu, mày lấy tư cách gì hét lên!"

Harry cắn răng. "Vấn đề không phải có tư cách hay không, mà vấn đề cô ấy là một cô gái! Còn nữa, bây giờ không liên quan thì sau này liên......" Lần này đến lượt Harry lúng túng ngậm miệng.

Cả hai đều mắc phải một lỗi sai như nhau.

Mọi người "....." Một bộ phim kịch tính.

Giáo sư McGonagall híp mắt. "Cãi đủ chưa?? Cả đời ta ở Hogwarts......." Bà tức đến mức gần như không nói nên lời.

"Ngộ nhỡ... lỡ các con bị thương thì sao?"

Đám chúng tôi hết dám nói, câm như hến.

"Trò Potter và Trò Beavis đi theo ta." Bà quay lưng.

...................

.................

Đến tối, tôi ngồi trong phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin đọc sách. Nhưng trang sách vẫn nằm mãi ở trang đầu.

"Mày đã giữ tư thế này rất lâu rồi đấy, không thấy mỏi lưng à?" Malfoy quả quyết ngồi bên cạnh tôi.

Từ nãy giờ cậu ta đã đi qua đi lại mấy lần rồi đấy, vậy mà nhỏ này không để ý!

Tức giận!

Malfoy cảm thấy bản thân bị làm lơ và cậu không thích điều này, nên cậu quyết định dạy dỗ nhỏ này một trận. "Bellanita Martin mày....."

Tôi buồn bã ngước đầu nhìn cậu ta.

Ngồi bên cạnh một cô gái xinh đẹp, cô ấy đang rất buồn và mày phải làm sao?

Malfoy muốn lên tiếng. "........"

Cuối cùng cậu ta vẫn nghẹn lại và nói lời an ủi. "Đừng lo lắng."

"Làm sao có thể không lo?" Tôi than thở.

Malfoy chăm chú nhìn tôi. Bị nhìn đến mức tôi nổi da gà.

"Mẹ tao nói......"

"Sao?"

"Bà ấy nói rằng... những người đang buồn luôn cần một cái ôm ấm áp, đại loại vậy." Cậu ta đỏ mặt nói một cách ngập ngừng.

"Nên.?"

"Nên... tao rất sẵn sàng cho mày ôm." Malfoy ưỡn ngực. Dùng vẻ kiêu ngạo để che đi sự xấu hổ của mình.

Gì đây? Cậu ta muốn làm gì?

"Mày muốn ôm không thì bảo?" Malfoy mất kiên nhẫn nhìn tôi. Tôi ngớ người một chút liền cười haha, ôm chầm lấy cậu ta.

Là đang an ủi tôi sao? Đứa trẻ này thật đáng yêu....

Ôm nhau một lúc Malfoy xấu hổ đẩy tôi ra. "Chiếm tiện nghi như vậy là đủ rồi."

Tôi phì cười. Rõ ràng là muốn an ủi tôi nhưng vẫn cố làm mặt lạnh kia kìa.

...............

Hôm sau tôi vẫn không thể gặp được Beavis. Nhận ra tâm trạng tôi không tốt, Malfoy chỉ cười nói những lời thâm ý.

"Đừng lo lắng, họ rất ổn, ổn hơn bao giờ hết."

Tôi bán tính bán nghi nhìn cậu ta.

............
......

Hôm nay, cuối cùng cũng gặp được Beavis. Tôi vui vẻ nhìn nó từ xa. Nhưng Malfoy thì trái ngược hoàn toàn với tôi, sắc mặt cậu ta khó coi dữ lắm.

Đợi khi nào bữa ăn kết thúc, phải hỏi mới được.

Như mọi khi, đàn cú ùa vào Đại sảnh. Lần này, ai cũng đặc biệt chú ý tới hai bưu kiện dài ngoẵng, phải cần tới mấy con cú to mới khiêng nổi.

Cũng như mọi người, Harry rất háo hức muốn biết có gì bên trong cái gói đó, và cậu ấy vô cùng kinh ngạc khi những con cú thả một trong hai cái bưu kiện ấy xuống ngay trước mặt cậu ấy. Tôi cũng khá tò mò nhìn sang bên đó.....và cái bưu kiện còn lại thì gửi cho Beavis. Tôi hơi trợn mắt. Không lẽ Marie gửi gì đó cho Beavis?

Bầy cú kia chưa kịp bay đi thì một con cú khác đã bay đến, thả xuống một phong thư, ngay trên bưu kiện. Harry vội mở lá thư ra trước. Rất may là nó đã làm như vậy, bởi vì thư viết:ĐỪNG MỞ BƯU KIỆN Ở BÀN ĂN.

[Trong đó có cây Nimbus 2000 mới toanh cho các con, nhưng cô không muốn mọi người biết là các con có một cây chổi thần, kẻo tất cả đều đòi cho được một cây.

Oliver Wood sẽ gặp các con ở sân bóng Quidditch vào 7 giờ tối nay để bắt đầu đợt huấn luyện thứ nhất.

Giáo sư McGonagall.]

Harry khó mà kiềm chế được niềm vui khi đưa lá thư cho Ron xem. Sẵn tay ngăn cản Beavis đang hào hứng muốn mở bưu kiện.

Ron rên lên, vô cùng ghen tị.

"Cán Nimbus 2000! Mình còn chưa từng được sờ vô nữa là..."

Beavis bá vào vai cậu ta, cười hihi haha. "Đừng buồn, mình sẽ cho cậu mượn."

Ron sửng sốt, rồi đấm chơi vào lưng Beavis. "Đúng là anh em tốt của mình."

Harry thì vẫn đắm chìm trong sự vui sướng.

...............

20/11/2020

Nhấn Mở Bình Luận