Chương 1052: Chém giết thảm thiết (2)

Dược Thần

- Đáng giận!

Cái Tỳ tức giận, đôi mắt muốn nứt ra, hốc mắt có máu tươi, chảy khắp toàn thân.

Nhưng mà càng làm cho Cái Tỳ tuyệt vọng là, bọn người Kiệt Sâm vẫn bị nhốt trong Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận, bởi vì không có viện trợ, chỉ sợ sẽ chết trong Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận, hoặc là bây giờ, bọn họ đã chết rồi, nghĩ đến đây, trong nội tâm Cái Tỳ đau nhức như đao cắt.

- Tháp chủ đại nhân, Cái Tỳ vô năng, trở thành tội nhân của Linh Dược Sư Tháp.

Trong nội tâm Cái Tỳ vô cùng tuyệt vọng.

Đúng lúc này...

- Ầm ầm!

Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận không ngừng bị chấn động đã có tiếng nổ, âm thanh này cực kỳ to lớn, lập tức, Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận tản ra linh lực kinh người, không ngừng đung đưa, rồi sau đó, cả tòa Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận như tòa nhà đang sụp đổ, trong tiếng nổ ầm ầm, có nhiều bóng người hiện ra.

Chính là bọn người Kiệt Sâm phá vỡ Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận Kiệt Sâm.

Cái Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận này vừa vỡ, trong mười lăm thế lực lớn, các đệ tử đều lộ diện, trong đôi mắt mang theo mờ mịt, nhưng ba trăm người tham gia thí luyện, hôm nay chỉ còn lại gần hai trăm người, hơn trăm người còn lại, trước đó đã tiến vào trận pháp, bị Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận giết chết rồi.

Hơn trăm người chết, tuyệt đại đa số đều là đệ tử các thế lực đỉnh cấp, trong chín thế lực còn lại, Linh Dược Sư Tháp, Thự Quang Chi Thành, Mạo Hiểm Chi Thành, Thành Thiên đế quốc cùng Tái Luân đế quốc, chết chỉ có đệ tử thực lực tương đối nhược tiểu, về phần Linh Sư Tháp, tuy cũng bị nhốt trong Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận, nhưng không có tổn thất nào.

Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận bị phá vỡ, ánh mắt bọn người Kiệt Sâm nhìn vào đại chiến đang diễn ra trong sơn cốc.

Vừa nhìn qua, đám người Kiệt Sâm ngây người.

Hình ảnh chiến đấu thảm thiết, không ngừng có linh vực Thánh cấp và linh lực cường hãn tán dật, uy áp cực mạnh, làm cho đám đệ tử vừa phá trận ra ngoài ngây ngốc không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Khi nhìn thấy đám đệ tử vừa xuất hiện...

Lập tức, song phương đều nhanh chóng phản ứng, phát ra mệnh lệnh khác nhau.

- Mọi người nhanh chóng chạy trốn.

Bọn người Cái Tỳ nhìn thấy Kiệt Sâm trong đám đệ tử liền hét lên.

- Tất cả đệ tử Tội Ác Chi Thành đem Linh Sư Tháp, Khai La đế quốc, Thần Phong đế quốc và đệ tử các thế lực khác chém giết bất luận tội.

Yết La phó tháp chủ, cũng gào lên, hạ đạt mệnh lệnh.

Gần hai trăm đệ tử còn sống liếc nhau, lập tức toát ra sát ý kinh thiên.

Trong lúc này, chỉ trong nháy mắt, bọn họ đã rõ trong sơn cốc xảy ra chuyện gì, những đệ tử này đôi mắt đỏ bừng, nhìn về đệ tử thế lực đối địch.

- Ah!

Trong lúc đó có tiếng ai hét lớn...

Trong khoảnh khắc, tất cả đệ tử thiên tài, giống như thùng thuốc súng, tất cả những người này bộc phát khí thế mạnh mẽ, sau đó trùng kích đối phương.

Linh lực đủ màu sắc đánh ra, đánh úp về phía đối phương, chỉ trong nháy mắt, đã có hơn mười người bỏ mạng, còn có vài chục người bị thương tổn khác nhau.

- Sát!

Đến mức này, đã không có gì để nói, phương của Linh Dược Sư Tháp, Kiệt Sâm cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm, Tạp Tắc Nỗ Tư đám người liếc nhau, trong đôi mắt mang theo sát ý ngập trời, hung hăng đánh về phe đối địch.

Linh lực cuồng bạo đáng sợ, một đệ tử Tội Ác Chi Thành, vừa mới đánh chết đệ tử thế lực đỉnh cấp, gặp được Kiệt Sâm, lòng tự tin bành trướng, chiến đao bổ vào hư không, trực tiếp vung vẩy chém Kiệt Sâm.

- Muốn chết!

Trong hư không, tiếng quát thật to, đôi mắt có năm màu hiện ra, hắc sắc trọng kiếm trong tay, trực tiếp chém về đối phương.

- Oanh!

Tiếng nổ lớn vang lên, dưới một kích của Kiệt Sâm, chiến đao trong tay tên đệ tử Tội Ác Chi Thành bị nghiền nát, con ngươi vốn khát máu, lập tức trừng tròn xoe, sau đó biến thành không tưởng tượng nổi, bị Kiệt Sâm chém thành hai khúc, máu tươi bắn lên cao.

Kiệt Sâm đánh ra một kích, muốn ra tay, đột nhiên, một cổ sát ý lạnh lẽo bao phủ hắn lại.

Lúc này Kiệt Sâm quay đầu lại, chỉ thấy cách đó không xa, Lợi Phùng Tư đang nhìn qua hắn, đôi mắt đó, giống như ác ma từ địa ngục xuất hiện, đầy điên cuồng.

Linh trượng trong tay Lợi Phùng Tư vung lên, hào quang đỏ tươi hiện ra, phù văn quỷ dị đan vào nhau.

Linh lực đáng sợ từ trên người hắn bắn ra. Sương mù màu đen lan tràn, Lợi Phùng Tư nhìn qua Kiệt Sâm, đứng ngạo nghễ trên bầu trời, đạo đạo tối nghĩa, chú ngữ huyền ảo trong miệng của hắn vang lên, từ trong âm thanh của hắn, năng lượng ám hệ trong thiên địa tụ tập kinh người, uy áp khủng bố lan ra ngoài, kinh thiên động địa.

Lợi Phùng Tư lúc này, thân thể như mặt trời màu đen, trong bóng tối mang theo sát khí vô cùng mạnh mẽ, đầy điên cuồng và bạo ngược.

Một âm thanh tràn ngập âm lãnh vang lên giữa thiên địa.

- Ám hệ áo nghĩa, Cửu U Địa Ngục!

- Oanh!

Một đạo khí tức mang theo gợn sóng hủy diệt từ trong đầu linh trượng của Lợi Phùng Tư bắn ra, nhắm ngay Kiệt Sâm mà lao đi.

Chỉ một chút, cả bầu trời như tối lại, đôi mắt âm lãnh của Lợi Phùng Tư, đầy cừu hận kia, muốn nuốt chửng Kiệt Sâm.

Lợi Phùng Tư công kích, không ngừng lan tràn, trong lúc nhất thời, trừ Kiệt Sâm ra, thành viên các thế lực lớn chung quanh, cũng bị sương mù màu đen này bao phủ.

- Ah!

Những này đệ tử, mỗi khi bị sương mù bao trùm, trong miệng phát ra tiếng kêu rên thống khổ, đồng thời thân thể của bọn họ phát linh lực ra ngoài, cũng bị sương mù này ăn mòn, trên người của bọn họ, trong khoảnh khắc xuất hiện miệng vết thương đáng sợ, hơn nữa không ngừng lan tràn ra.

- Đây là cái gì?

- Cút ngay cho ta.

- Đáng giận, ah!

- Lợi Phùng Tư, ngươi làm gì?

Rất nhiều đệ tử hô to, giống như châu chấu tản ra ngoài, công kích của Lợi Phùng Tư không phân biệt ai cả, thậm chí có vài tên cùng trận doanh của hắn, cũng bị công kích quét qua, thậm chí còn có một gã đệ tử Linh Sư Tháp, thân thể thối rửa, ánh mắt sợ hãi nhìn qua Lợi Phùng Tư.

Nhưng mà Lợi Phùng Tư không có chút biểu tình nào, đôi mắt của hắn tràn ngập sát ý nhìn qua Kiệt Sâm.

- Chết đi!

Trong nội tâm Lợi Phùng Tư im ắng hò hét, giờ khắc này, tất cả linh lực trong người của hắn, đều bắt đầu cuồng bạo, sương mù màu đen ngập trời, giống như biển gầm, bắt đầu bao phủ bầu trời, nhưng mục tiêu là Kiệt Sâm.

- Xong, Kiệt Sâm này xong rồi.

Thấy một màn như vậy, trong nội tâm rất nhiều đệ tử khác nhìn qua Kiệt Sâm, đều cảm thấy tim đập nhanh, đồng thời trừng lớn hai mắt, ánh mắt mang theo tiếc hận nhìn qua người trong sương mù.

Những đệ tử bị sương mù của Lợi Phùng Tư bao phủ nhanh chóng lui ra, có không ít người đều là bát giai trung cấp Đế Linh Sư, thậm chí có hai người là bát giai cao cấp Đế Linh Sư, nhưng công kích bằng sương mù của Lợi Phùng Tư, bọn họ phải tạm thời thối lui, lúc này nhìn qua Kiệt Sâm, bị sương mù màu đen bao phủ, chắc chắn là chết rồi.

Đúng lúc này.

- Ngũ Hành Luân Hồi, Khai Thiên Ích Địa!"

Âm thanh lạnh lẽo trong sương mù màu đen xuất hiện.

- Oanh!

Linh lực vô tận bộc phát ra ngoài, khí tức làm cho người ta sợ hãi không ngừng phóng lên, bầu trời vốn bị sương mù bao phủ, sương mù lúc này chấn động mạnh, giống như giao long đang vùng vẫy, không ngừng cuồn cuộn, đồng thời có âm thanh nổ tung vang lên.

Nhấn Mở Bình Luận