Dược Thần
Hắn đang hiếu kỳ, lúc trước Khắc Lôi Nhã lại có thể cầm ra một khối linh tinh trong cả đống thế này, chuyện này chính là thứ khiến Kiệt Sâm không tưởng tượng nổi.
Đổ tinh là công việc cần số mệnh và vận khí cực cao, nếu như đổ tinh đại sư bình thường là năm phần dựa vào kỹ thuật, năm phần dựa vào vận khí, thời điểm đổ tinh cũng không dám xác định một trăm phần trăm, cho dù Kiệt Sâm ở kiếp trước, có kỹ thuật xuất chúng trên phương diện này, cũng không dám nói là có thể nhìn thấu mỗi một tảng đá, nhiều nhất là bảy phần dựa vào kỹ thuật, ba phần dựa vào vận khí.
Mà một ít tinh quáng thạch ở sâu trong thái cổ linh quáng, ngay cả Kiệt Sâm, bình thường cũng không thể xác định, chứ đừng nói những người bình thường.
Bởi vậy trong đổ tinh, vô cùng chú ý số mệnh, mà số mệnh biểu hiện thông tục nhất, chính là trên cảm giác, đây là một loại huyễn hoặc khó hiểu trạng thái.
Có đôi khi một người đổ tinh, thực lực rất kém, cảm giác được, nhưng lại thắng bạc, có đôi khi một đổ tinh đại sư, vận khí quá kém, đánh bạc cách nào cũng thua, có đôi khi rõ ràng nhất định có thể ra tinh thạch, thì lại rỗng tuếch, lật thuyền trong mương.
Bởi vậy lúc trước Khắc Lôi Nhã cảm giác khối vạn châm thạch này, đã làm Kiệt Sâm cả kinh, phải biết rằng, Khắc Lôi Nhã nói cảm giác khối đá này không tốt, ưa thích tảng đá khối đá khác, cảm giác viên đá kia, lại không được.
Thời gian trôi qua một lát, Dong Thánh cười toe toét giao khối linh tinh vừa giải ra xong giao cho Kiệt Sâm, Kiệt Sâm vung tay lên, lập tức thu khối linh tinh này vào trong không gian giới chỉ.
Về phần linh tạp của đối phương, Kiệt Sâm lại không có thu, mà cho Dong Thánh, dù sao tiền lúc giải thạch, là Dong Thánh giao ra.
Trong đại sảnh, trên mặt bọn Dong Thánh tràn ngập tươi cười, vui mừng không thôi, mà chung quanh những lão giả kia, đều chỉ trỏ, bởi vì vận khí của Kiệt Sâm mà giật mình không thôi, đúng là từ trong một đống phế tinh như thế giải ra được bảo vật như vậy, nếu như vận khí khá tốt, dựa vào thực lực của mình chọn ra, vậy thì quá giật mình rồi.
- Ha ha, một đám gia hỏa tự cao tự đại, tự cho là đổ thuật vô song, thì ra cũng chỉ có chút thực lực như vậy, hiện tại biết rõ cái gì mới gọi là cao thủ chân chánh chưa!
Dong Thánh đắc ý cười nói.
Một đám công tử ca đều không nể mặt, mặt còn dài hơn mặt ngựa, một bụng tức giận, nghẹn khó chịu, không cam lòng, nhưng không thể làm gì.
- Mẹ kiếp, chỉ có dẫm nhằm *** chó mà thôi, trong phế thạch cũng giải ra tinh, khó tin a.
Khoa Luân hung hăng càn quấy hùng hùng hổ hổ, chỉ có thể như thế, thổ lộ lửa giận trong lòng.
Trong đám người, thanh niên tóc vàng sắc mặt không ngờ, trong ánh mắt tinh mang lập loè, sau đó đi tới trước mặt của Kiệt Sâm, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Kiệt Sâm.
- Ngươi tên là Kiệt Sâm đúng không? Lần này, ta chính thức đổ tinh với ngươi, ngươi có dám hay không?
Lôi Áo Lợi Âu trầm giọng hỏi.
Tôn nghiêm của hắn không cho phép hắn nhận thua, thân là phân biệt tinh đệ nhất thiên tài của Linh Đấu thành, nếu như hôm nay chuyện này truyền ra ngoài, mặt mũi của hắn sẽ mất hết.
- Có gì không dám, đánh cuộc các nào?
Kiệt Sâm lạnh nhạt liếc nhìn qua đối phương, không đếm xỉa tới lên tiếng, thần thái của hắn, căn bản không có đem đối phương đặt vào trong mắt.
- Chúng ta đi đổ tinh phường tầng thứ chín, đi chọn những khoáng thạch ở sâu trong thái cổ linh quáng, biện pháp đánh bạc cũng giống lúc trước, về phần đánh bạc bao nhiêu, thì phải xem các ngươi cầm theo bao nhiêu tiền.
Lôi Áo Lợi Âu híp mắt lên tiếng, thần sắc cao ngạo, Mai Kiệt Tư gia tộc của hắn, là gia tộc bán linh tinh số một số hai ở Linh Đấu thành, đồng thời, hắn thân là đệ nhất thiên tài đổ thuật sư, tài phú trên người của hắn, tuyệt đối không phải người bình thường có thể tưởng tượng.
Tuy Kiệt Sâm này thân là đệ nhất của đại lục tinh anh đại tái, nhưng tất cả mọi người biết rõ, hắn tới từ đại lục Tây Bắc vắng vẻ, trên người vốn có tiền, nhưng không có nhiều, Lôi Áo Lợi Âu mới hỏi như thế.
- Sư phụ, ngươi đánh bạc với hắn, ta nơi này có ba ngàn vạn linh tệ!
Dong Thánh lên tiếng nói.
- Ta cũng có hai ngàn vạn linh tệ!
Địch Ny Toa cũng lấy một tấm linh tạp ra, thân là công chúa đệ nhất đại quốc Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, ngũ giai trung cấp Linh Dược Tông Sư, trên người vẫn có chút tài sản.
- Ta có năm trăm vạn!
Thiết Mộc Chân đạm mạc lên tiếng, lời nói của hắn bất thiện, chỉ đem linh tạp đưa ra ngoài.
Tây Hoang bộ lạc của hắn ở phía cực tây của Tây Bắc, cho nên rất nghèo khó, mà hắn cũng không phải vương tử, cũng không phải linh dược sư, bởi vậy tiền trên người không nhiều.
Mà hai người Tư Lí Lan Tạp cùng Áo Tạp Tác nhìn thấy bọn người Kiệt Sâm làm thế, nếu thua, bọn họ sẽ thua sạch, tự nhiên không có gì tiền.
Bọn họ đều biết rõ Kiệt Sâm đến từ Tây Bắc chư quốc Áo Lan Đa vương quốc, là một tiểu vương quốc không lớn, cho dù là hoàng tộc, tiền vốn trên người cũng không nhiều, huống chi Kiệt Sâm còn không phải hoàng tộc.
- Quả nhiên là nông thôn, chắp vá lung tung mới được chút tiền như vậy...
Bọn người Khoa Luân mỉa mai cười ra tiếng.
- Ha ha, cũng không ít, đối với bọn họ mà nói, đây hẳn là số tài phú rất lớn.
Nhìn thấy bọn người Kiệt Sâm đổ tinh với bọn họ, chấp vá ra số tiền này, không ít công tử ca lên tiếng trào phúng, trên thực tế, tuy bọn họ là người của đại gia tộc, trên người chỉ có một hai ngàn vạn, nhưng có cơ hội cười nhạo, đương nhiên không buông tha rồi.
- Không cần, tất cả mọi người thu linh tạp lại đi!
Nhìn thấy mọi người nhao nhao lấy tiền ra, Kiệt Sâm khoát tay chặn lại, sau đó nhìn vào ánh mắt của Lôi Áo Lợi Âu, thản nhiên nói:
- Bất kể ta có thể cầm bao nhiêu tiền, mặc kệ ngươi muốn đánh cuộc bao nhiêu, ta cũng phụng bồi!
-Tốt, quả nhiên có phách lực!
Lôi Áo Lợi Âu cười nhạt thành tiếng, nói:
- Đã như vầy, chúng ta sẽ đánh bạc nhỏ một chút, lúc trước bọn ngươi đánh bạc hai ngàn vạn, chúng ta sẽ đánh bạc hai ức nhé?
Lôi Áo Lợi Âu khi nói chuyện cũng móc hai cái linh tạp màu vàng ra, đưa cho nhân viên công tác bên cạnh.
Nhân viên công tác dùng dụng cụ kiểm nghiệm một chút, gật gật đầu, hai tấm linh tạp, mỗi tấm có giá trị một ức linh tệ, tổng cộng hai ức.
- Hí!
Người chung quanh đều ít một hơi khí lạnh, Lôi Áo Lợi Âu quả nhiên lực lượng mười phần, không hỗ là đệ nhất thiên tài tinh thuật thế gia Mai Kiệt Tư gia tộc, tùy thân mang theo hai ức linh tệ, số lượng khổng lồ như thế, cho dù là một ít lão gia hỏa, cũng không dám dễ dàng vận dụng con số này.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn qua Kiệt Sâm, lúc trước hắn đã khoác lác, , nếu là tiếp không được, sẽ bị người ở đây cười rụng răng.
Mà đám công tử ca đang cười lạnh ở bên cạnh, muốn xem Kiệt Sâm xấu mặt.
Bọn người Dong Thánh ngẩn ngơ, đây chính là hai ức linh tệ ah, cũng không phải đám tiểu bối như bọn họ có khả năng nắm giữ, cái này, sẽ mất mặt.