Luân Hồi Chuyển Phận
“Bọn súc sinh...!các ngươi còn cặn bã hơn ác hung thú...!ta không cam lòng...”
Trong đầu Vera đang có rất nhiều hình ảnh hiện lên và cứ vang vọng tiếng nói này không dứt, cơn đau kinh khủng khiến em mất luôn cảm xúc!
Con hung thú họ trâu với hình thể rất to lớn đã lao đến chỗ Vera đang nằm, khi hai chiếc sừng gần chạm tới cơ thể Vera để đâm thủng hai lỗ trên người em thì đột nhiên Vera mở bừng mắt ra và tay phải vung lên lập tức hất văng con hung thú đó bay ngược lại vài chục mét!
Lúc này Vera đã đứng dậy hai tay chắp ra đằng sau thân hình đứng thẳng tắp, đôi mắt màu đen kịt không có con ngươi liếc nhìn về phía con hung thú đó.
Con hung thú đó đứng dậy định tiếp tục lao tới tấn công Vera thì phát hiện bản thân nó đang bị Vera nhìn chằm chằm, lập tức cả người nó đổ mồ hôi cơ thể run cầm cập, ánh mắt trở nên vô cùng sợ hãi!
Tận sâu trong đáy lòng nó có cảm giác nhân loại trước mắt là một tồn tại hết sức khủng bố, nó không thể di chuyển được vì nó cảm thấy có chạy cũng vô ích, cảm giác sợ hãi bất lực này là lần đầu tiên nó cảm nhận được!
Cơn đau đầu đã lắng xuống Vera đã có lại cảm giác, em vội mở mắt ra và cảm nhận thực lực;
“Quả nhiên đã nhảy cấp cũng may là chỉ nhảy qua một cấp.”
Chợt, Vera nhận ra khi mới mở mắt thì bản thân mình đã đang đứng thẳng rồi, đáng lẽ thân thể em phải đang nắm co quắp trên thảm mới đúng.
Vera nhìn ra đằng xa thấy có một con hung thú họ trâu đang đứng im nhìn mình em cả kinh thốt lên;
“Hung thú ‘Bậc 1 – đỉnh phong’! Sao họ lại để xổng một con có thực lực kinh khủng như vậy vào sâu trong này?”
Con hung thú đang thẫn thờ vì cảm giác sợ hãi vô lực đã biến mất, giờ đây trong mắt nó nhân loại đang đứng ở trước mắt đó rất yếu đuối, nhưng nó không dám lao vào tấn công ngay vì vẫn còn đang có dư âm của cảm giác sợ hãi.
Vera xem xét kĩ con hung thú đang đứng im nhìn mình thì phát hiện nó đã bị thương!
Chiến ý Vera tăng cao ánh mắt lóe sáng em nhếch miệng cười nói;
“Để mày làm đối thủ đầu tiên với thực lực mới của tao đi!”
Cùng lúc đó Kane đang giao chiến rất khốc liệt với con hung thú ‘Bậc 3 – trung đẳng’, khi hai bên chiến đấu những đòn đánh lạc cũng giế.t chết các hung thú xung quanh không ít.
Vì con hung thú này chỉ mới thăng cấp nên thực lực cũng không mạnh hơn Kane là bao, cả hai đều mang chiến lực hệ kim nên những đòn tấn công mang sức sát thương rất lớn!
Kane dù cố hết sức nhưng vẫn chỉ đánh ngang bằng với con hung thú đó, ông cũng đã vài lần thi triển ra tuyệt chiêu mạnh mẽ nhưng cũng chỉ khiến nó bị thương nhẹ.
Khi con hung thú trả đòn Kane cũng đã trúng chiêu không
ít, trên người ông cũng đang có khá nhiều vết thương.
Cho dù Kane có chiến lực hóa lỏng hộ thể cũng nhiều lần bị con hung thú đâm thủng qua!
“Cứ để tình hình như thế này thì không ổn chút nào, phải liều thôi”!
Nghĩ vậy Kane liền chém thêm vài đòn rồi lui về phía sau lập tức dồn chiến lực vào thanh kiếm trong tay mình, con hung thú đó thấy vậy liền lao tới phía Kane gầm lên rất hung dữ.
Kane bổ ra một luồng kiếm khí màu vàng rất dài, miệng quát; “Kim Cự Kiếm Trảm”!
Con hung thú ‘Bậc 3’ đó đang có đà lao tới nên không né kịp chỉ có thể vội vàng thúc dục chiến lực dồn lên bảo vệ trước mặt.
Một tiếng va chạm to lớn vang lên, không ngừng nghỉ Kane tiếp tục bộc phát chiến lực dồi dào rồi vẽ ra ba đường kiếm miệng hét lớn; “Tam hợp Kiếm – Lên!”
Tức thì trước mặt Kane hiện lên ba vết chém màu vàng đan chéo vào nhau bay vút tới chỗ con hung thú, càng bay xa ba vết chém đó càng to lên.
Con hung thú lúc này vừa phải hứng trực diện một đòn tấn công mạnh mẽ của Kane đang rất đau đớn, cho dù nó đã dồn chiến lực lên để phòng thủ thì trên đầu nó bây giờ vẫn có thêm một vết chém, máu đang dần rỉ ra.
Bị như vậy nó càng nổi điên hơn định gầm lên thì tiếp tục hứng trọn thêm ba vết chém vừa lao tới nữa, vì không đề phòng nên nó bị hất văng về phía sau vài chục mét.
Kane thở hồng hộc vội ném đống thuốc vào trong miệng, ông quay lại hét lớn;
“Mau khởi động tuyệt kỹ đoàn đội”!
Nghe thủ lĩnh quát vậy hai chỉ huy và ba người có thực lực mạnh nhất trong số những người còn lại liền lui về phía sau Kane, họ vội uống thuốc bổ sung chiến lực liên tục rồi đứng xếp thành vòng tròn xung quanh Kane đồng
thời bộc phát ra toàn bộ chiến lực.
Sau đó Kane cũng lan tỏa chiến lực của bản thân mình ra bao bọc năm người xung quanh, sau vài giây trên đầu năm người đó đang dần hiện ra năm thanh kiếm khá to!
Vì tạm thời thiếu mất năm người nên mấy người còn lại ở tuyến đầu đang rất chật vật.
Năm thanh kiếm đã hiện ra rất rõ ràng, mỗi thanh to bằng một người trưởng thành, có màu vàng óng ánh, mỗi thanh đều ở ngay trên đầu mỗi người đang đứng xung quanh Kane đó.
Kane liền thúc dục năm thanh kiếm đó bay về phía nhau tụ lại một điểm là trên đầu ông!
Con hung thú ‘Bậc 3 – trung đẳng’ trên thân thể có vài vết chém rất sâu, máu tươi không ngừng chảy ra khiến nó rất nổi giận.
Cả cơ thể to lớn của nó bộc phát ra một luồng chiến lực nổi loạn rất kinh khủng rồi bật đi lao vút về phía Kane với tốc độ rất nhanh!
Lúc này Kane cũng đã làm cho năm thanh kiếm hợp lại vào nhau tạo ra được một thanh kiếm rất to và hùng vĩ, bên trên thanh kiếm là vô số những hoa văn sặc sỡ tỏa ra hào quang màu vàng óng ánh.
Kane cũng vừa phát hiện một luồng sáng màu vàng đang lao về phía mình rất nhanh, ông biết đó chính là con hung thú đang lao tới với chiến lực bùng nổ của nó!
Sát khí Kane dâng cao ông giơ hai tay lên trời thanh kiếm liền nằm ngang lại chỉ mũi kiếm về phía con hung thú, Kane liền phất tay xuống miệng quát;
“Ngũ Kiếm Hợp Nhất – Đại Cự Bá Kiếm...!Trảm”!
Ngay tức thì thanh kiếm khổng lồ trên đầu Kane liền bay vút đi hướng về phía con hung thú, con hung thú cũng đang lao tới đây chỉ còn cách Kane khoảng 10 mét thì liền va chạm với thanh cự kiếm khổng lồ.
Một tiếng nổ rất to vang lên rồi sau đó là một luồng chiến lực màu vàng điên loạn tỏa ra khắp nơi!
Kane và năm người khác khi vừa thi triển ra tuyệt kĩ đoàn đội thì họ không ngừng nghỉ liền lập tức nốc thuốc rồi lao đến những nơi khác chém giết hung thú, vì trong khoảng 10 giây họ tập chung lại để thi triển tuyệt kĩ đoàn đội đã khiến thiếu hụt nhân sự ở những chỗ khác làm mọi người đang rất chật vật.
ngôn tình hay
Bụi mù tan đi hiện ra một cái xác hung thú to lớn đang nằm im máu me khắp nơi, cái đầu nó nứt toác giữa đầu có một lỗ thủng lớn xuyên qua thân thể nhìn ra được phía sau.
Xung quanh cái xác đó cũng có vô số xác của những hung thú khác.
Kane đang không ngừng nghỉ lao vào đám đông điên cuồng chém giết, ông đang mong tuyến sau không bị hung thú mạnh lọt lưới đến.
Nhắc đến tuyến sau lúc này Vera tay cầm thanh kiếm lao vào tấn công con hung thú họ trâu có thực lực ‘Bậc 1 – đỉnh phong’, con hung thú thấy vậy liền không ngại ngần nữa mà cũng gầm lên rồi giao chiến với Vera.
Vừa chiến đấu với con hung thú Vera vừa suy nghĩ tính toán;
“Mình đã ở ‘đặc cấp(6)’ khá lâu trong khoảng thời gian đó mình đã rèn luyện rất nhiều và trong trận chiến vừa rồi cũng chiến đấu rất khốc liệt nữa, vì thế có tăng lên thành ‘tịnh cấp(7)’ thì thực lực của mình vẫn sẽ rất vững chắc.
Nhưng sự thật là mình đã nhảy lên ‘hậu cấp(8)’ và có cảm giác chưa được ổn định cấp độ cho lắm!”
Tuy trong đầu suy nghĩ nhưng Vera vẫn đang chiến đấu rất căng thẳng với con hung thú này, vì nó đang bị thương nên thực lực có mạnh hơn Vera cũng không thể bung hết chiến lực ra được.
Còn Vera vì vừa mới thăng cấp nên chiến lực trong cơ thể đã được bơm đầy, hai bên tạm thời đang đánh ngang sức.
“Nếu chưa ổn định được cấp độ thì hãy nhờ qua cuộc chiến lần này để củng cố đi, những hung thú đó sẽ là những viên đá mài dao hiệu quả nhất.
Và mày chính là viên đá đầu tiên đấy!”
Nói rồi Vera bộc phát chiến lực liền thi triển ra ‘bộ 12 thức kiếm pháp’, Vera vận chuyển chiến lực lên thanh kiếm và vẽ ra những đường kiếm tinh diệu, 9-10-11 Vera đã có thể thi triển đến thức thứ 11, em thử cố vẽ ra thức cuối cùng nhưng nửa chừng đã biết không thể liền chỉ dùng thức thứ 11 chém lên thân thể con hung thú trước mắt này.
Máu tươi tóe ra con hung thú gào lên đau đớn nó liền điên cuồng tấn công Vera, em chỉ lách nhẹ để tránh đòn rồi lại chém và đá con hung thú.
Dày xéo nó thêm nửa phút Vera liền nhảy lên cao rồi lao vút xuống miệng lẩm bẩm;
“Để thử xem tuyệt kỹ cước pháp sau khi tăng thực lực lên sẽ có uy lực như thế nào! Nộ Chi Cước!”.