Chương 32

Ma Thuật Bị Cấm

Cửa thang máy vừa mở là Kusanagi lao ra ngay. Anh mở cánh cửa kính rồi bước ra tầng thượng ngay trước mặt. Bóng Utsumi Kaoru lọt vào mắt anh. Phía sau là Yukawa.

Anh đang định tiến lại gần Yukawa thì bị Utsumi Kaoru đứng ra cản bước. Cô dang rộng cánh tay sang hai bên như muốn ngăn anh đi tiếp.

"Làm trò gì đây?"

"Anh đừng lại gần tiên sinh Yukawa hơn nữa."

"Hả? Đừng có đùa với tôi. Cô đang nói gì đấy?"

"Anh thấy cái xe tải đỗ ở tòa nhà phía bên kia không? Koshiba Shingo đang ở bên cạnh cái xe ấy."

Kusanagi nhìn theo hướng đó. Quả đúng như lời Utsumi Kaoru vừa nói.

"Bên trong xe tải có đặt railgun thực sự. Cái trên xe van là để đánh lạc hướng. Đồ thật có kích cỡ to gấp đôi." Cô tiếp tục.

"Quả nhiên là vậy à." Kusanagi tặc lưỡi.

Yukawa quay đầu lại, có lẽ vì đã nghe thấy cuộc trao đổi giữa họ.

"Chà chà, tổ phó tổ điều tra Kusanagi của Sở cảnh sát. Xin lỗi vì đã bắt cậu phải cất công đến đây, nhưng mong cậu đừng lại gần hơn nửa. Cậu mà làm thế, tôi sẽ nhấn công tắc của railgun."

"Gì cơ? Hắn đang nói cái quái gì thế?" Anh hỏi Utsumi Kaoru.

"Người đang giữ quyền kiểm soát railgun là tiên sinh Yukawa."

"Cái gì?!"

"Tôi nói luôn nhé," Yukawa nhìn về phía Kusanagi. "Tôi muốn cậu không lại gần cả Koshiba nữa. Nếu để tôi thấy bóng dáng dù chỉ một cảnh sát điều tra ở phía bên kia thì tôi cũng sẽ nhấn nút."

"Yukawa, cậu có tỉnh táo không đấy?"

"Chưa bao giờ tỉnh táo hơn, trong suốt cuộc đời tôi từ trước đến nay." Yukawa nói rồi áp điện thoại vào tai. "Cảnh sát đã đến nhưng em không cần lo lắng. Thầy sẽ không để họ làm phiền. Quan trọng là, em vẫn chưa ra hiệu à? Cuộc đấu giữa nghị sĩ Oga và thị trưởng đã bắt đầu rồi. Đầu ông nghị sĩ liên tục lọt vào tầm ngắm. Nếu em muốn bắn thì phải nhanh lên. Nghị sĩ Oga kiểm soát bóng rất tốt, chưa gì đã strike rồi. Cứ thẫn thờ ra thế là strike-out và kết thúc đấy."

Kusanagi gườm gườm nhìn Utsumi Kaoru, anh thấp giọng hỏi.

"Cô biết từ lúc nào?"

"Từ lúc đến đây là tôi biết rồi."

"Tại sao không báo cho tôi sớm hơn?"

Cô nhìn xuống, im lặng, ra chiều khó trả lời.

"Này!"

"Tôi muốn giao phó," cô ngẩng mặt lên, "cho tiên sinh Yukawa."

"Cô nói thật đấy à?"

"Xin lỗi anh. Tôi biết mình sẽ bị xử lý."

Đó đâu phải là vấn đề, Kusanagi lau trán. Rõ ràng trời se lạnh mà anh lại vã mồ hôi.

Nhấn Mở Bình Luận