Chương 37

Nhật Ký Trở Thành Boss Thời Mạt Thế

Lý Long vẫn hôn mê, Lý Tiểu Tửu ôm cậu bé, lạnh lùng liếc nhìn đám người anh Hùng muốn xông qua. Mạnh Đào nhấc chân đá ngược, chính xác đạp bay một con chuột zombies lao tới. Mấy người anh Hùng chen qua thấy vậy lại càng mừng rỡ, lại càng vô sỉ muốn trốn ở sau lưng của bọn họ.

Đàn chuột zombies ngửi thấy mùi máu thịt tươi mới chui qua cửa sổ2vào trong. Trên người đám người anh Hùng có dính vết máu của những người khác, cho nên những con chuột này mới không ngừng theo sát. Bất kể là về tốc độ hay khứu giác của chuột nhiễm virus đều nhạy bén vô cùng. Lông trên thân chúng thối nát loang lổ, gần như đã rụng hết, hai cái răng cửa vừa dài vừa nhọn, móng vuốt sắc bén có thể dễ dàng xé7rách da thịt của con người, đôi mắt nhỏ giờ cũng lớn bằng đèn lông, lóe lên ánh sáng màu đỏ hung dữ.

Lúc này, đám người Từ Kinh cũng không thể che giấu thực lực của mình nữa. Khi nhìn thấy càng lúc càng có nhiều chuột zombies leo vào, xung quanh Từ Kinh vang lên tiếng gió thổi, từng lưỡi đao gió nhanh chóng cắm vào đầu của chuột zombies. Anh em Dương Phàm1thấy vậy, cũng bắt đầu phóng ra dị năng, đông cứng chuột zombies, làm chúng không thể lao về phía trước. Cho dù tốc độ của chúng có nhanh, nhưng trong thời gian ngắn cũng bị ngăn chặn lại.

Mấy người anh Hùng bên cạnh thấy vậy thì khiếp sợ tới mức ngây người. Không ngờ những người này đều là dị năng giả, hơn nữa còn mạnh như vậy. Nghĩ tới lúc đầu mình bị7đám người kia đùa giỡn giống như một con khỉ, mặt anh Hùng đỏ bừng, oán hận trong lòng càng thêm mãnh liệt!

Đột nhiên, người phụ nữ bên cạnh phát ra một tiếng kêu sợ hãi. Anh Hùng hoảng hốt, chỉ thấy có con chuột lao qua. Gã sợ hãi, làm gì còn nhớ được mình có dị năng nữa, chỉ theo bản năng kéo người phụ nữ đang thét chói tai bên cạnh qua,0che ở trước mặt mình.

Người phụ nữ phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai, làm con chuột zombies kia càng thêm nóng nảy, nó lao tới dùng một móng vuốt xé rách bụng của cô ta và chui vào. Tay của anh Hùng run rẩy, rất sợ những con chuột kia bò lên. Vì vậy, gã không hề nghĩ ngợi, đẩy mạnh người phụ nữ vào trong đàn chuột. Người phụ nữ còn chưa kịp quay đầu, đàn chuột zombies kia đã xông tới, nhấn chìm. Rõ ràng cổ ta còn sống, nhưng lại sống không bằng chết.

Đám người Dương Nam thấy anh Hùng kia làm như vậy thì đều cảm thấy rất phản cảm. Loại ông như vậy thì ai mà không xem thường chứ? Nhưng người như anh Hùng này sẽ quan tâm tới những điều đó sao?

Đúng vậy, từ giây phút người phụ nữ kia đi theo gã thì đã xác định sẽ có một ngày như vậy. Mạnh Đào cản ở phía trước, bởi vì anh ta thức tỉnh dị năng tăng cường sức mạnh của cơ thể, mấy con vật này không thể tổn thương được anh ta. Nắm đấm của anh ta tung mạnh, đánh bay những con chuột xung quanh không ngừng lao tới, đồng thời cũng che cho mấy người phía sau lưng, để lúc bọn họ sử dụng dị năng mà không bị thương. Lúc chống đỡ ở dưới tầng, dị năng của anh Hùng đã bị cạn kiệt. Ban đầu, trong các dị năng thì dị năng hỏa được xem là dị năng có uy lực mạnh. Nhưng bởi vì gã rất ít khi sử dụng, cho dù đánh vào trên thân của zombies cũng không đốt chết được chúng, nói gì tới những con chuột zombies có tốc độ rất nhanh. Lúc này, gã chật vật trốn tránh, dù thế nào cũng không sử dụng được dị năng. Bọn họ không có sức chiến đấu gì, chỉ có thể cố gắng tới sát bên cạnh mấy người kia, giảm bớt sự tồn tại của mình, hy vọng những con chuột kia không để ý tới bọn họ.

Người của đội Từ Kinh là dị năng giả, rất ít khi xuất hiện chuyện thấy chết mà không cứu, nhưng cũng phải xem đối phương là ai, có đáng để cho bọn họ cứu hay không. Rõ ràng, anh Hùng này là loại người không đáng để bọn họ cứu, tất nhiên bọn họ sẽ không để cho gã trà trộn vào trong nhóm của mình được. Loại người như thế rất nham hiểm. Nếu chẳng may không cẩn thận, gã lại đấy bọn họ vào đàn chuột thì sao? Gã tưởng bọn họ là kẻ ngốc sao?

Vì vậy, anh Hùng bị xa lánh, chỉ có thể dựa lưng vào đám người của mình thành một vòng, cố gắng đi vào chỗ đám người Từ Kinh, trong thời gian ngắn, vài con vật kia thật sự không chú ý tới bọn họ.

Bởi vì giờ phút này, bọn chúng đã bị mấy người Từ Kinh chọc giận! Dương Nam cố gắng tập trung ném ra khí bằng, cho dù nó vô hình cũng không thể giết chết những con chuột zombies trong nháy mắt, nhưng làm những con chuột tới gần bọn họ bị đông thành đá.

Từ Kinh ném ra lưỡi đao gió đánh cho đám chuột zombies kêu chít chít một cách kỳ lạ. Mặc dù Lưu Luyến sử dụng súng không tệ, nhưng giống như anh Hùng nghĩ lúc đầu, cô đã không còn nhiều đạn, hơn nữa súng phát ra âm thanh quá lớn, chỉ càng làm đàn chuột zombies thêm nóng nảy. Đến lúc đó, bản thân bọn họ chắc hẳn cũng không có biện pháp nào để xoay chuyển tinh thể nữa. Cô không thể làm gì khác hơn là bảo vệ hai đứa trẻ ở sau lưng mình, đề phòng chuyện chẳng may có thể xảy ra.

Lúc này, Mạnh Đào cũng rút đao ra, chém về phía những con chuột zombies kia với khí thế hung hăng, không cho chúng bao vây tấn công được. Có mấy dị năng giả mạnh như bọn họ, trong thời gian ngắn, những con chuột cũng không gây được tổn thương dì tới bọn họ.

Trong căn phòng thiếu ánh sáng này đã hoàn toàn hỗn loạn, không ai biết được ở trong thành phố đã bị chiếm đóng này còn có người đang khổ sở giãy giụa vì mạng sống. Một cuộc chiến giữa người và chuột đang diễn ra với khí thế hừng hực.

Không ai chú ý tới một con chuột rất lớn đang dò xét ở trong một chỗ bí ẩn. Nó đang chờ một thời cơ tốt nhất. Loại cảm giác bị nhìn trộm này lại xuất hiện. Lý Tiểu Tửu cảnh giác nhìn xung quanh. Mặc dù bản thân bị cản, nhưng nếu con chuột kia không có mắt chạy tới, cậu tuyệt đối sẽ không nương tay! Những con chuột zombies tới càng lúc càng nhiều, mấy người Từ Kinh cũng không nhịn được mà toát mồ hôi lạnh, tuy dị năng của bọn họ mạnh mẽ nhưng không phải là vô địch mà có một khuyết điểm trí mạng. Đó chính là mau chóng cạn kiệt!

Khi sử dụng dị năng quá độ, chính là lúc bọn họ yếu ớt nhất. Khi đó, đừng nói là những chuột zombies này, cho dù chỉ là một đứa trẻ con cũng có thể giết chết bọn họ!

Mạnh Đào chống đỡ ở phía trước, lúc này gương mặt đã trắng bệch, quần áo bị cào rách nhiều chỗ, trên cơ bắp mơ hồ lộ ra từng vết máu loang lổ. Rõ ràng, anh ta đã bị thương. Dị năng giả cũng không phải là vô địch, tuy bọn họ sẽ không bị nhiễm virus và lây bệnh, nhưng nếu như bị cào hoặc bị cắn sẽ mang đến đau đớn mà người bình thường không chịu được.

Đám chuột zombies tấn công có trật tự, bọn chúng giống như một đội quân, phía sau được một quân sự chỉ huy, thể tấn công dây chuyển như vậy làm cho các dị năng giá mạnh mẽ cũng thấy rất mệt mỏi.

“Mạnh Đào, anh quay lại đã!”

Từ Kinh nhíu mày, cố che cho Mạnh Đào đã bị thương.

Xung quanh người hắn có gió lớn vù vù nổi lên, kéo ghế sô-pha quay xung quanh. Những con chuột chạy ở phía trước cũng trực tiếp bị thổi ra ngoài, đập mạnh vào trong đàn chuột, bắn ra một trận gió tanh mưa máu. Mặc dù chiêu này lợi hại, nhưng bình thường sẽ không thể kéo dài được lâu, lại tiêu hao tinh thần lực rất lớn. Từ Kinh đứng thẳng được một lúc, cuối cùng cũng không chịu được nữa.

May là Mạnh Đào đã an toàn lùi lại.

Anh em Dương Phàm thấy vậy lại bước lên trước mặt anh ta, cổ tay không ngừng vung lên, phát ra dị năng. Nhưng gương mặt bọn họ cũng tái nhợt, rõ ràng không thể kiên trì được bao lâu.

Lúc này bọn họ muốn trốn cũng trốn không thoát được. Không nói bên ngoài còn có chuột đang không ngừng đập vào cửa, chỉ những con trước mắt đã làm cho bọn họ kiệt sức rồi. Lúc này, bọn họ chỉ có một con đường, chiến đấu! Cũng vào lúc bọn họ tiến lên, Lý Tiểu Tửu cùng với anh Hùng đứng ở phía sau lại bị lộ ra. Mặc dù hai người cản ở phía trước, nhưng vẫn có mấy con chuột zombies lọt lưới lao về phía mấy người Lý Tiểu Tửu.

Nhấn Mở Bình Luận