Chương 1

Pendragon 8 - Ly Hương Tìm Quá Khứ

NHẬT KÍ #28

TRÁI ĐẤT THỨ NHẤT

Tương lai không phải như những gì nó vốn là.

Tôi biết nói vậy nghe chẳng có nghĩa gì hết. Nhưng còn gì khác là mới mẻ đâu! Đâu phải mọi điều đều có nghĩa kể từ khi tôi ta khỏi nhà ba năm trước, để cố gắng ngăn chặn con quỷ thay hình đổi dạng đang âm mưu hủy diệt toàn thể nhân loại. Ít ra, tôi nghĩ đó là ba năm trước. Khó có thể nói chính xác khi người ta ở ngoài ký ức, ngoài không gian và thời gian. Tên tôi là Bobby Pendragon. Tôi là Lữ khách. Chính xác hơn: thủ lãnh Lữ khách. Công việc của Lữ khách là ngăn chặn một gã tên là Saint Dane đang mưu đồ thay đổi số phận tự nhiên mười lãnh địa của Halla, để nhấn chìm các lãnh địa đó vào hỗn mang.

Tôi đã thu hút được sự chú ý của các bạn chưa? Hãy kiên nhẫn đọc, còn nhiều điều tệ hại hơn nữa.

Nhiệm vụ của Lữ khách là bảo vệ Halla. Halla là tất cả. Bình thường và đặc biệt, phổ biến và không thể có. Halla là tất cả những gì hằng có và sẽ có. Tôi biết, nghe như một phim khoa học giả tưởng tồi. Nếu không đang sống – từng ngày – cùng nó, tôi cũng sẽ nghĩ như vậy. Khi rời khỏi nhà, tôi là một thằng con trai mười bốn tuổi bình thường, với băn khoăn lớn nhất chỉ là: chẳng biết Courtney Chetwynde có thích mình không và… có chú ý tới cái mụn như con mắt thứ ba quái dị mọc ngay giữa trán mình không. Bây giờ tôi mười bảy tuổi và là thủ lãnh của một nhóm phải bảo vệ sự tồn tại của cõi vĩnh hằng. Tương lai trong tay tôi. Quá khứ trong tay tôi. Không ai khác có thể ngăn chặn Saint Dane.

Dường như cái mụn trên trán là một biểu hiện rất bình thường, đúng không?

Với tôi, vì sao Saint Dane tự gọi hắn là “Saint”[1] vẫn là một bí ẩn. Còn lâu hắn mới là thánh. Thậm chí không là con người. Lúc đầu tôi nghĩ hắn thuần chất là ma quỷ, chuyên làm điều ác độc. Nhưng càng tìm hiểu về hắn, tôi càng nhận ra có những điều khác thúc ép hắn. Rất khó giải thích vì chính tôi cũng không hiểu, nhưng tôi nghĩ, vì một số nguyên nhân điên rồ, Saint Dane tin những gì hắn đang làm là đúng. Tôi biết, làm sao một kẻ đang xô đẩy các xã hội tới thảm họa lại tin được rằng hành động của hắn có thể bị phán xét đúng hay sai. Khi tìm ra câu trả lời đó, tôi sẽ làm sáng tỏ toàn thể bí mật những gì đã xảy ra với tôi. Vì sao tôi được chọn làm Lữ khách? Chuyện gì đã xảy ra với gia đình tôi? Saint Dane từ đâu tới? Vì sao hắn có quyền năng thay hình đổi dạng lạ lùng như thế? Ý hắn là gì khi nói tất cả Lữ khách chúng tôi đều là ảo ảnh? (Tôi đã mất ngủ vì câu nói này đó). Tất cả vụ này sẽ dẫn tới đâu?

Saint Dane nói về một thứ gọi là “Hội Tụ”. Tôi không biết là gì, và không chắc là mình muốn biết. Nhưng vẫn phải biết. Đó là thứ do Saint Dane đang tạo ra hay do định mệnh đã an bài? Không có manh mối nào. Tôi chỉ biết một điều: Lữ khách phải đảm bảo sao, dù Hội Tụ là gì, nó sẽ không được xảy ra theo ý muốn của Saint Dane. Đó là cách duy nhất đảm bảo cho Halla tiếp tục tồn tại.

Tôi viết những nhật ký này vì hai lý do. Một là để có tài liệu nói cho các thế hệ mai sau những gì đã xảy ra với tôi. Bạn biết đấy, lịch sử là vậy mà. Một ngàn, không, một triệu năm sau, tôi tin để cho mọi người biết những gì đã xảy ra sẽ là điều quan trọng. Lý do kia là để những người bạn thân thiết nhất của tôi. Mark Dimond và Courtney Chetwynde là hai người duy nhất trên Trái Đất Thứ Hai biết sự thật.

Nhưng mọi chuyện đã thay đổi. Mark đang mất tích. Tệ hơn nữa, tôi sợ cậu ấy đã khởi động một chuỗi phản ứng gây nên những tổn thất nghiêm trọng trên khắp Halla. Văn hóa của các lãnh địa không được phép xáo trộn. Tôi đã có kinh nghiệm khắc nghiệt đó hơn một lần. Thôi được, nói thật ra là quá nhiều lần. Các lãnh địa có số phận riêng. Xáo trộn các lãnh địa là tạo ra sự hủy hoại. Saint Dane khoái hủy hoại. Có cơ hội là hắn xáo trộn các lãnh địa. Tôi tin, hắn đã lôi kéo được Mark tiếp tay cho hắn một cách không có ý thức để thực hiện chuyện đó tiếp. Ít ra là tôi hy vọng cậu ấy không ý thức được. Chứ tôi không hình dung nổi là có nguyên do khác. Ước sao tôi đừng để mình bị liên lụy vào tất cả chuyện này chỉ vì đã gửi cho cậu ấy những quyển nhật ký của tôi.

Còn Courtney Chetwynde thì lúc này đang ở bên tôi. Chúng tôi cùng đi tìm Mark và cố hết sức giảm thiệt hại. Courtney và tôi thân nhau từ hồi còn là những nhóc ganh đua ngang tài ngang sức. Cô ấy là phụ tá và là một trong những bạn thân nhất của tôi. Cũng như với Mark, tôi ước sao cô ấy đừng liên quan tới bất cứ điều gì trong vụ này. Cô ấy đã trải qua một thời gian cực kỳ khó khăn. Nhưng chúng tôi không thể nhìn lại quá khứ, mà phải thẳng tiến. Trên phương diện nào đó, đây cũng có nghĩa là nhìn lại quá khứ. Đừng lo, cứ tiếp tục đọc rồi sẽ hiểu.

Mark mất tích, Courtney đi cùng tôi, tôi không còn ai để gửi những trang nhật ký này nữa. Nhưng tôi vẫn phải tiếp tục viết. Vì lịch sử, cũng như vì chính tôi. Đúng còn lý do thứ ba vì sao tôi phải viết. Viết giúp tôi tỉnh táo. Giúp tôi ôn lại quá khứ và cố hiểu tất cả. Phần “cố hiểu” không thành công lắm, nhưng phần làm tôi “tỉnh táo” rất hiệu quả.

Bạn đọc, tôi không biết bạn là ai, hoặc nhật ký tôi tới tay bạn bằng cách nào. Hy vọng bạn đã thấy những nhật ký trước của tôi, vì tôi sẽ không nhắc lại những gì đã xảy ra. Những nhật ký trước – bắt đầu từ– chứa đựng toàn bộ câu chuyện. Nếu chưa thấy, bạn hãy tới Ngân Hàng Stony Book tại thành phố Stony Book, Connecticut, Trái Đất Thứ Hai. Quê tôi. Tại đó có một hộp an toàn do Bobby Pendragon đăng ký. Đó là nơi lưu giữ nhật ký của tôi. Hãy tìm cách lấy chúng ra và bảo vệ chúng bằng mạng sống của bạn. Chúng chứa đựng một câu chuyện mà – khi hoàn tất – sẽ kể về những sự kiện dẫn tới sự hủy diệt, hoặc sự cứu vớt, tất cả những gì hiện hữu. Về Halla. Một quyển sách hấp dẫn đến nỗi nếu tôi mà là người đọc thì tôi không thể không ngừng đọc giữa chừng

Khi tôi viết những nhật ký này, tôi và Courtney Chetwynde đã tới trái đất thứ ba. Thế giới quê nhà của chúng tôi vào năm 5010. Đây là tương lai ba ngàn năm kể từ thời điểm chúng tôi sinh ra. Đây là nơi chúng tôi hy vọng tìm thấy Mark. Chỉ sau một thời gian ngắn ngủi ở lại đây, chúng tôi đã phát hiện ra một sự thật kinh hoàng.

Tương lai không là những gì vốn là.

Đây là nơi bắt đầu chương tiếp theo trong chuyến phiêu lưu của tôi.

Và vì vậy chúng tôi phải tiến tới.

Nhấn Mở Bình Luận