Chương 43: Kia chỉ thú, ngươi đừng chạy!

Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Edit: Linhlady

Đoàn Tử mặt đơ nhìn kí chủ đang chọc chọc bụng mình, nghiêm túc hỏi: "Ký chủ, bụng ta có vấn đề gì sao?"

Mạc Vân Quả thu tay lại, làm như không có việc gì nói: "Không có."

Đoàn Tử cũng không so đo tiểu tiết, sau đó quay về chủ đề chính: "Nhiệm vụ lần này tuy rằng hoàn thành chẳng ra gì, nhưng cũng may xác xuất lưu trữ không tồi, ngươi lại mới lên cấp hai, cho nên không có trừng phạt."

"Ồ." Mạc Vân Quả lãnh lãnh đạm đạm trả lời dường như không quá quan tâm.

Đoàn Tử lại tiếp tục nói: "Kí chủ cô có muốn tới vị diện tiếp theo luôn không?"

Mạc Vân Quả ngẩng đầu nhìn Đoàn Tử, giống như mới nhớ ra cái gì đó: "Tôi là có thể che chắn âm thanh lại chưa?"

"Có thể. Những âm thanh đó sẽ chuyển thành dạng chữ viết hiện lên trước mặt kí chủ, khi muốn cô có thể xem. Nhưng nếu phòng phát sóng trực tiếp xuất hiện người xem cấp bậc thần hào, cô sẽ không được phép che chắn âm thanh của hắn, hơn nữa còn phải vì hắn mà phục vụ."

Đoàn Tử nghiêm túc nói về những việc cần chú ý phát sóng trực tiếp.

Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Đoàn Tử, tiếp tục hỏi: "Cái gì gọi là vì hắn phục vụ?"

"Chính là khi ở một vị diện bất kì, thần hào muốn cô làm một việc gì đó, cô phải thực hiện. Lấy yêu cầu của thần hào làm mệnh lệnh, đó cũng là nhiệm vụ của cô ở vị diện đó."

Mạc Vân Quả:......

"Nhưng kí chủ cô cũng yêu tâm đi, bởi vì từ lúc mở hệ thống phát sóng cho đến bây giờ,xác suất thần hào xuất hiện không đủ một phần vạn. Bằng vào phòng phát sóng này của cô còn không đủ lực hấp dẫn thần hào đâu."

Mạc Vân Quả:...... Đột nhiên cảm thấy rất ngứa tay, muốn tóm Đoàn Tử luôn tỏ ra nghiêm túc này tẩn một trận làm sao đây.

Đoàn Tử một chút cũng không có tự giác, tiếp tục hỏi: "Như vậy kí chủ, cô đã sẵn sàng tiến vào vị diện tiếp theo để chuẩn bị phát sóng trực tiếp chưa?"

"Ừ." Mạc Vân Quả nhàn nhạt trả lời một câu.

"Tốt, chuẩn bị truyền tống, phát sóng trực tiếp chuẩn bị mở ra." Theo một tiếng Đoàn Tử này, Mạc Vân Quả chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, sau đó cả người hôn mê bất tỉnh.

Lúc này, ở đại lục Thiên Khải, một con báo màu bạc ưu nhã "Bước chậm" trong rừng sâu, hôm nay là một ngày đẹp trời, hắn đi dạo xung quanh xem có gì có thể săn được không.

Đang lúc hắn đang trầm tư suy nghĩ, loáng thoáng thấy phía trước có một bóng người, đó là...... Giống cái? Trong lòng Ngải Sâm giật mình, vội vàng chạy theo.

Lúc Mạc Vân Quả tỉnh lại, thấy một đầu báo phóng đại trước mặt mình.

Mạc Vân Quả nâng tay lên dồn lực ra một đòn, sau đó con báo...... Liền bay ra ngoài!

Ngải Sâm: %%% nắm thảo! Giống cái này ở đâu ra!Lại có thể bạo lực như vậy!

Lúc này, phòng phát sóng trực tiếp vừa vặn mở ra.

"Hu hu hu...... Tiểu Quả Quả cầu an ủi, ta mới từ một cái phòng phát sóng trực tiếp bán.rou lại đây, cái vị chủ kênh kia ở đó đột nhiên ăn mặc mát mẻ! Ta muốn rửa đôi mắt!

"Lầu trên, thật có duyên! Ta cũng vừa từ nơi đó lại đây!"

"Ha ha! Vậy các ngươi thật đúng là có nhãn phúc!"

"Ta tình nguyện không cần, Hu hu hu...... Nhu cầu cấp bách hiện giờ của ta là tìm tiểu Quả Quả thanh tẩy đôi mắt của mình."

"Nói vậy mới nhớ, lần này tiểu Quả Quả sẽ ở cái vị diện gì đây?"

"Vừa rồi các ngươi không nhìn thấy sao! Tiểu Quả Quả đánh bay một con báo trong vòng một nốt nhạc!"

"Tiểu Quả Quả quả nhiên uy vũ khí phách!"

"Tiểu Quả Quả làm tốt lắm!"

"Mạc danh nhân vật chủ bá bá khí trắc lậu, uy vũ dị thường, manh tân run bần bật trung......"

"Manh tân không sợ, mau đến thúc thúc trong ngực tới!"

............

Nhấn Mở Bình Luận