Chương 34: Trạm xăng dầu (II)

(Quyển 1) Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Nam Thần Sủng Vợ, Siêu Mạnh Mẽ

Edit: Nại Nại

(Đọc truyện ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người)

___

Khâu Sơ Hạ và Diệp Trạch Thu cùng mặc áo mưa xuống xe, thấy con zombie kia đang ngửa đầu đắm chìm trong mưa to, hoàn toàn mặc kệ hai người sống tới gần.

Diệp Trạch Thu đánh giá chiếc xe, đây là một chiếc SUV, nhìn rắn chắc hơn xe của bọn họ nhiều, hơn nữa dung lượng cũng lớn hơn.

Đồng hồ xăng cũng hiển thị là đầy xăng.

Người anh em này vừa biến thành zombie là gặp được mưa to sao? Chẳng lẽ thời gian biến thành zombie còn khác nhau ư?

Diệp Trạch Thu vứt bỏ những ý nghĩ hỗn độn, quay đầu hưng phấn nói với Khâu Sơ Hạ: "Chúng ta trực tiếp dùng chiếc xe này là được!"

"Chúng ta sử dụng xe này đi!" Khâu Sơ Hạ cũng vừa đánh giá chiếc xe trước mặt xong, trong mắt lóe ánh sáng vui sướng, nhìn về phía Diệp Trạch Thu nói.

Hai người hai miệng một lời ăn ý đối diện cười với nhau, Khâu Sơ Hạ lấy dao gấp ra, đè bả vai con zombie lại, hung hăng đâm dao vào trong đầu nó.

Tay zombie cứng đờ, chẳng sợ ngã xuống như vậy, tay vẫn cứng còng duỗi như cũ, gắt gao nắm dây đổ xăng, hình thành một loại tư thế quỷ dị.

Diệp Trạch Thu gỡ tay con zombie ra, tầm mắt đảo qua dao trong tay Khâu Sơ Hạ: "Chuyện tương tự sau này để anh làm là được."

"Ai bảo anh không mang theo dao tùy thân làm chi? Dùng răng gặm sao?" Khâu Sơ Hạ nhướng mày, thu dao vào trong túi.

Diệp Trạch Thu bất đắc dĩ cười, chỉ cảm thấy cô như vậy nghịch ngợm cực kỳ.

Ngẫm lại anh thật sự không có cách nào dùng công cụ mở khoá chọc thủng đầu zombie, lần sau tìm một con dao nhỏ mới được, phải đảm đương hết những chuyện thế này!

Diệp Trạch Thu lao lực bẻ móng vuốt của zombie, ném dây đổ xăng sang một bên, mở cửa xe nhìn nhìn, bên trong còn có cái ba lô, hình như người anh em này định đi du lịch tự túc.

Khâu Sơ Hạ thấy anh đánh giá bên trong xe, xoay người đi đến chiếc xe bọn họ lái đến: "Tôi đi lấy đồ đến."

Hai người vội vàng dời hành lý, ai cũng không phát giác ra khi bọn họ còn đang đánh giá chiếc xe, mưa to đã dần dần bắt đầu nhỏ lại, chỉ là trong sắc trời tăm tối nên không rõ ràng.

Khâu Sơ Hạ vừa mới lấy hành lý đặt ở trên xe, Diệp Trạch Thu đứng ở bên cạnh xe nhìn về phía cửa hàng tiện lợi: "Có muốn vào lấy ít đồ không?"

"Có ánh đèn, lỡ như bên trong có người thì sao? Hơn nữa bọn zombie đều vây quanh ở trước cửa, nói không chừng là do bên trong có người." Khâu Sơ Hạ càng muốn trực tiếp rời đi, nhưng trên đường cũng không chắc nhìn thấy cửa hàng tiện lợi hay siêu thị linh tinh gì đó, giờ vào lấy vật tư cũng được: "Thôi, anh có mở cửa cuốn được không?

"Mở khóa dễ như một bữa ăn sáng! Lỡ như do công nhân đi vội vàng không tắt đèn thì sao? Nói không chừng trùng hợp lúc bọn họ đóng cửa quá mạnh, hấp dẫn zombie đến?"

Khâu Sơ Hạ nghe Diệp Trạch Thu nói như vậy, cảm thấy cũng có khả năng, không hề dong dài, hất đầu với anh ý bảo đi thôi.

Đồ ăn của người nhà kia đại đa số là đồ sống, đồ khô và nước uống bọn họ mang không tính là nhiều, hiện tại xe ở bên người, trực tiếp khuân vác từ cửa hàng tiện lợi còn nhanh hơn.

Nhân lúc zombie không động, tích trữ thêm thức ăn nước uống cũng được.

Diệp Trạch Thu lấy công cụ trong túi quần ra, đi đến trước của cửa hàng tiện lợi chuẩn bị mở khoá.

Khâu Sơ Hạ đi ở phía sau anh, nắm chặt dao gấp trong tay, đưa lưng về phía anh đứng, nhìn zombie yên lặng trái phải, âm thầm suy nghĩ, còn không bằng hiện tại động thủ giải quyết hết chúng nó.

Diệp Trạch Thu đang chuyên tâm mở khóa, âm thanh rất nhỏ, nhưng động tác rất nhanh, ngón tay thon dài hoạt động vô cùng linh hoạt.

Khâu Sơ Hạ đi đến bên cạnh con zombie gần nhất, ấn tay lên bả vai nó, dùng lực thọc dao vào đầu nó.

Không biết là ảo giác, hay là zombie có khác biệt, đầu của con zombie này vô cùng cứng, cô phải dùng toàn lực cắn răng mới thọc vào được.

Lúc cô cố gắng rút dao ra, mưa càng ngày càng nhỏ, những con zombia khác bắt đầu có động tác rất nhỏ, đầu từ từ hạ xuống, đồng thời chuyển hướng về phía cô.

____

Nhấn Mở Bình Luận