Sát Thủ Vú Em
Edit: Ring.
Khi hệ thống thông báo giải đấu liên server sắp mở ra, mười hai người đã đồng loạt lên YY. Giả Trang Bất Khả Tư Nghị vẫn rất im lặng, dù sao cũng không ai chọc đến hắn.
Vì sự đoàn kết của toàn đội, Ôn Tiễu và Mùa Đông Không Lạnh cũng tận lực áp chế cảm xúc của mình. Nhưng mà cũng may là các cô cũng không để ý nhiều lắm.
“Danh sách các đội tham gia đấu đã có rồi.” Thông Hoa Đại Toán là người đầu tiên phát hiện: “Mấy đội bên Ám Nguyệt cũng xuất hiện. Lưu Sa, lần trước ông nói đội nào?”
“Đám đại thần thuộc Vùng Đất Của Thần ấy, bang chủ là Truy Phong Trục Nguyệt. Ông coi tên đội trưởng đi, chúng ta đấu với bọn họ!” Chỉ Gian Lưu Sa trả lời.
Vốn một đội chỉ có thể tổ được năm người, cho nên việc báo danh chỉ có thể do đội trưởng báo trước rồi từ từ bổ sung thêm thành viên. Lát sau, Thông Hoa Đại Toán đã xử lý xong đâu vào đấy, chỉ chờ đến giờ truyền tống vào rồi lập đội mười hai người.
Màn hình trò chơi đột nhiên thay đổi hình ảnh, xuất hiện thông báo đang tải bản đồ mới.
Bước vào bản đồ chiến trường rồi, người chơi có thời gian ba phút chuẩn bị trước khi khai chiến.
Thông Hoa Đại Toán lưu loát lập đội.
“Ở đây có NPC bán thuốc. Mọi người chuẩn bị máu và mana đi, cả thuốc tăng trạng thái nữa. Aiz, những lúc thế này cũng đừng có hà tiện a!” Tây Điểm Binh Nhận vừa nói vừa lạch cạch mua đạo cụ.
Cả đám người cũng bắt đầu xúm lại mua thuốc, mua thẳng tay không hề do dự, giống như là đi siêu thị không cần trả tiền vậy. May mà nguồn đạo cụ của NPC là vô tận dùng không hết, bằng không chắc đã gọi 110 cầu cứu rồi.
“Đội hình của bọn họ đúng là kiểu phối các chức nghiệp hợp lý nhất a!” Ôn Tiễu hít một câu: “Ước gì mình là Pháp Sư.”
“Thôi đi, giờ thì nói cái rắm ấy. Lúc trước tôi muốn mua Hỏa Pháp, không phải chính bà nói muốn lập cái quỷ gì mà đội vú em sao? Giờ hối hận rồi a?” Mùa Đông Không Lạnh không chút nể mặt: “Bà đó nha, trang bị kém như vậy mà còn dám tự xưng là dame, tôi quất một chiêu là bà nằm bẹp!”
“Bà có dịu dàng nữ tánh chút được không? Nhìn xem Tuyết Nhi kìa!” Ôn Tiễu không chút do dự chuyển mục tiêu sang cô nàng duy nhất còn lại trong đội.
“Lãnh Tuyết Nhi mà dịu dàng thì heo nái cũng biết leo cây.” Bị Lãnh Tuyết Nhi mắng đến thối đầu, Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nhịn không được mà kháng nghị: “Mẹ nó trong đội này căn bản không có con gái mà!”
“Lại muốn ăn chửi nữa phải không? Lúc trước nói thế nào hả? Cái miệng không phun ra được lời hay thì ngậm lại đi, đừng làm xấu mặt với server bạn. Cậu là muốn dán quảng cáo lên cột điện cho cả cái game này biết server 8 có một Giả Trang Bất Khả Tư Nghị chuyên nghề chửi lộn mướn sao? Một ngày không bị chửi thì ngứa da hử?”
Ôn Tiễu và Mùa Đông Không Lạnh lẳng lặng nghe Lãnh Tuyết Nhi giáo huấn Giả Trang Bất Khả Tư Nghị, đột nhiên cảm thấy lời Giả Trang Bất Khả Tư Nghị cũng có phần đúng……
Có câu người đáng thương tất có chỗ đáng giận. Vậy thì kẻ đáng giận ắt cũng có chỗ đáng thương.
“Im Lặng, bảo vợ ông trật tự đi!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị đột nhiên cảm thấy mặt mũi mất hết. Phe địch cũng là người mà, mất mặt trước sự chứng kiến của kẻ địch cũng không hay lắm.
“Đừng náo loạn, sắp bắt đầu rồi.” Chỉ Gian Lưu Sa đứng ra hòa giải: “Lát nữa tất cả vọt thật nhanh vào trung tâm giành quái!”
“Cứ tiến hành theo kế hoạch đi.” Ôn Tiễu trả lời: “Ai chỉ huy?”
Nhìn chung đội mười hai người này có năm chỉ huy, trong bảy người còn lại thì những ba có tầm nhìn chiến thuật.
Đội này vừa đặt chân xuống đất, mấy người bên Vùng Đất Của Thần tất nhiên cũng thấy được đối thủ của mình. Khi tên mười hai người xuất hiện, Truy Phong Trục Nguyệt liền thấy cằm mình sắp rơi cái bẹp xuống đất.
“Mẹ ơi đây là ba trong một sao?” Lâu Lam Điều, kẻ từng đi hỏi thăm tin tức là người đầu tiên lên tiếng.
“Haha, đã bảo nên nghe lời em mà.” Triêu Như Thanh Ti nhẹ giọng cười một tiếng: “Ngay cả bang trung lập cũng chen chân vào, xem ra bọn họ là quyết thắng cho bằng được rồi.”
Khói Thuốc Cô Đơn vẫn ngậm một điếu thuốc, từ tiếng động trên YY còn có thể nghe được tiếng hắn phà khói: “Giờ sao đây? Ông xem, mấy người này đều là nhân vật nổi tiếng ở server 8 không đó!”
“Thôi đi.” Thỏ Trắng Ác Quỷ gõ phím: “Trang bị bình quân không tốt bằng chúng ta, chức nghiệp phối hợp cũng chẳng đều. Cái thứ này mà có thể so với chúng ta sao? Tiểu Hắc, anh nói đi?”
Quạ Đen Thiên Thần tỏ vẻ hắn luôn luôn tán thành Thỏ Trắng, tuy nhiên trong lòng lại không nghĩ vậy.
“Mười hai người, năm có kinh nghiệm chỉ huy. Tên Im Lặng Như Tờ kia cũng không phải đơn giản. Về phần Hùng Phong Vĩ Nghiệp, tôi cảm thấy người có thể viết chiến thuật thành chiến thành tiểu thuyết mà còn giữ nguyên được cảm xúc như vậy nhất định không phải kẻ dễ xơi. Chinh Chiến Công Tước thì không hay nói, nhưng trước đó tôi có tra được một ít tư liệu, mọi người muốn nghe thử không?” Khúc Động Tam Thiên nói, cũng không quan tâm những người còn lại có muốn nghe hay không: “Thành chiến ở server 8 tuần nào cũng rất kịch liệt. Mọi người đều biết rất nhiều chiến thuật và cách tận dụng Bug của hệ thống là được truyền từ đó ra. Chỉ Gian Lưu Sa là người sử dụng thuần thục nhất, cho nên đa số đều nghĩ những thứ đó là do Chỉ Gian Lưu Sa nghĩ ra. Tuy nhiên tôi tìm được một người bạn, game vừa mở là đã chơi ở server 8 rồi, cậu ta nói trước kia Chỉ Gian Lưu Sa chơi Thích Khách, sau này mới đổi thành Hỏa Pháp. Lúc đó, hắn có quan hệ rất tốt với một người, là Võ Tôn. Võ Tôn kia lại hay đi cùng một Cung Thủ tên là Khiêu Hải Tự Sát Ngư, đó chính là Chinh Chiến Công Tước lúc đầu.”
Khúc Động Tam Thiên nói một hơi: “Võ Tôn kia nghỉ chơi hơn một năm, sau đó khi xuất hiện lại chính là Cung Thủ Chinh Chiến Công Tước bây giờ. Đó giờ Chỉ Gian Lưu Sa cũng chưa từng thừa nhận những chiến thuật này là do hắn nghiên cứu ra. Bạn tôi nói khi đó là hai acc cùng nhau nghiên cứu, chỉ là một trong hai người không thích nói chuyện, chính là Chinh Chiến Công Tước. Cho nên đừng có xem thường bất kỳ người nào trong số họ, kể cả Hoa Sinh Mê trang bị bình thường nhất kia.”
“Tam Thiên nói rất có lý.” Truy Phong Trục Nguyệt tiếp lời: “Lát nữa bắt đầu thì Sơ Cuồng và Khói Thuốc, hai người lập tức lên tọa kỵ, tăng tốc chạy lên, phải cướp được Tuyết Sơn Phi Ưng!”
……
“A Phong! Huyết Sắc! Hai người mở Tật Hành vọt lên trung tâm trước!” Khi thời gian chuẩn bị chỉ còn một phút, hai bên đều đang phân bố nhiệm vụ: “Những người khác sẽ đuổi theo sau!”
“Đại Hùng, ông không giành quái được thì chạy theo đường nhỏ bên trái đến Tháp Phòng ngự trong trận doanh đối phương đi!”
“Tôi đổi sang Diệp Tử, Tuyết Nhi đứng sau, Lãnh Nữu bà đừng đổi Diệp Tử, đi đằng trước thu hút hỏa lực! Hai đứa tôi buff A Phong và Huyết Sắc!”
“Pháp Sư chạy đến gần Cung Thủ của bọn họ đánh choáng tập thể, nếu chết thì hồi sinh ở Tháp Phòng ngự rồi chạy đến ngay, chỉ một quãng ngắn thôi!”
…….
Hình như, Ôn Tiễu lại lên chỉ huy nữa rồi.
[Hệ thống] Trận đấu liên server bắt đầu!
Xông lên!
Hai bên đều vụt một phát, sân nhà đã không còn bóng người.
Bão Nhiệt Đới và Huyết Sắc Tịch Dương lao ra đầu tiên. Thích Khách vốn đã có skill tăng tốc Tật Hành, giúp tăng 30% tốc độ hành động, cộng thêm tọa kỵ +10 chói sáng của cả hai nữa, trực tiếp bỏ mọi người lại phía sau.
Bên Vùng Đất Của Thần, hai Thích Khách là Khói Thuốc Cô Đơn và Sơ Cuồng Đao Khách cũng lướt như gió về phía trung tâm bản đồ.
Không thể bỏ qua, quái ở bên trong!
Ở trung tâm có rất nhiều tiểu quái, đều là dạng không có sức công kích. Dựa theo tin tức mà bên phát hành game công bố thì tất cả đám thỏ và mèo nhìn có vẻ yếu đuối này chỉ để làm cảnh. Mục tiêu của bọn họ là giết được Tuyết Sơn Phi Ưng ngay khi nó vừa xuất hiện để lấy được lệnh triệu hồi cửa truyền tống!
“Cướp được thì nói một tiếng trên YY!”
Vừa dứt lời, bên kia đã truyền đến tiếng đánh nhau.
Mười hai người cũng không phải quá nhiều, cho nên tất cả đều mở mic hình thức tự do. Thông qua tiếng động phát ra từ YY thì cơ bản cũng có thể biết được tình trạng chiến đấu thế nào.
Tiếng Thích Khách chém nhau đặc biệt rõ ràng. Dưới tình huống cùng chức nghiệp mà trang bị lại ngang tầm thì đánh nhau chỉ có thể xem kỹ thuật.
Mà cùng lúc đó, bọn họ còn phải tìm kiếm Tuyết Sơn Phi Ưng có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Thích Khách hai bên phóng xuyên qua rừng quái dày đặc. Loại chức nghiệp cận chiến như Thích Khách có sát thương cực kỳ cao, nhất là khi bạo kích, không có bất kỳ chức nghiệp nào có thể sánh bằng. Nhất Đao Trọng Trảm chém xuống, nếu hên thì không chừng có thể bạo đến nửa dây máu.
Kỹ thuật của Bão Nhiệt Đới và Huyết Sắc Tịch Dương tất nhiên là rất tốt, nhưng vậy cũng không có nghĩa là bọn họ có thể xử lý được Khói Thuốc Cô Đơn và Sơ Cuồng Đao Khách một cách thoải mái.
Mười hai người Vùng Đất Của Thần đưa ra lần này đều đã được tuyển chọn kỹ càng từ trang bị đến kỹ thuật.
“Mẹ nó!” Bão Nhiệt Đới mắng một câu: “Huyết Sắc, tôi giữ chân bọn chúng, ông tìm quái!”
“Cái trận kiểu méo gì thế này! Nhiều quái như vậy căn bản không tìm thấy Phi Ưng!” Huyết Sắc Tịch Dương cũng sốt ruột.
“Tụi tôi tới ngay!” Thông Hoa Đại Toán nói: “Xử lý đám quái bên cạnh tụi tôi trước đi!”
Vừa dứt lời, mười người còn lại của hai phe cũng đã chạy đến trung tâm bản đồ.
Vừa đến nơi, hai bên đều xuống khỏi tọa kỵ. Quái nơi đây đầy đất đầy trời khiến người ta hoa cả mắt, đã vậy bản đồ này còn để phông nền hoa râm, muốn tìm được một con Tuyết Sơn Phi Ưng đúng là rất khó.
Chinh Chiến Công Tước nháy mắt đã xử xong đám quái ở chỗ mình. Im Lặng Như Tờ dựng thủy đàn lên xong thì quái diệt rất nhanh. Hoa Sinh Mê và Lãnh Tuyết Nhi cũng đều tab Thích Khách, bắt đầu buff máu. Đúng lúc này, Mùa Đông Không Lạnh đột nhiên xông lên phía trước.
“Nhỏ Hoa này xông lên là muốn chết sao?” Khói Thuốc Cô Đơn là kẻ đầu tiên thấy nguyên một người còn sống nhăn đang chạy đến gần mình: “Tiểu Hắc, phóng thủy đàn về phía nó!”
“Thêm máu!” Sơ Cuồng Đao Khách hét lên: “Thanh Ti đâu?!?”
“Giết Mùa Đông! Cô ta đang đánh choáng tôi!” Triêu Như Thanh Ti đã sớm bị Mùa Đông Không Lạnh đánh choáng: “Coi chừng nhỏ Hoa này. Phi, không phải vú em, nó là dame!” Triêu Như Thanh Ti mở thông tin cá nhân của Mùa Đông Không Lạnh lên liền thấy cách cô phối trí pháp bảo.
……
“Đừng đánh chết Sơ Cuồng Đao Khách!” Ôn Tiễu thấy Bão Nhiệt Đới đã bem Sơ Cuồng Đao Khách sắp sạch máu: “Để hắn lui về hồi máu! A Phong tìm quái! Lãnh Nữu đổi qua đánh choáng vú em khác!”
“Tại sao không giết?” Bão Nhiệt Đới đang định tung chiêu kết liễu thì đột nhiên nhận được lệnh không thể giết, cả người liền thấy không thoải mái.
“Chết rồi sẽ hồi sinh ở Tháp Phòng ngự, em bảo Đại Hùng đến đó trộm tháp, đánh được bao nhiêu cũng có điểm, đừng để bọn họ phát hiện!”
Ôn Tiễu vừa dứt lời, Chinh Chiến Công Tước đột nhiên lui về sau, chạy ngược về phía Tháp Phòng ngự phe mình.
Bọn họ có thể nghĩ ra thì đối phương nhất định cũng có thể!
Anh không phải kiểu người mù quáng, không thích suy đoán một chút nào.
Khi Ôn Tiễu nói những lời này, có ba người đang chú ý đến tổng thể xung quanh là: Chinh Chiến Công Tước, Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Không Lạnh.
Bên đối phương cũng thiếu một người, chỉ có thể là đã được phái đi trộm tháp!
Chinh Chiến Công Tước cấp tốc chạy về Tháp Phòng ngự bên mình. Mà tại đó, Cung Thủ phe địch là Khúc Động Tam Thiên cũng vừa xuống ngựa.
Vừa thấy bên này quay về phòng thủ, Khúc Động Tam Thiên gần như là leo lên tọa kỵ ngay lập tức, sau đó men theo đường nhỏ chạy về trung tâm bản đồ.
Đánh lén thất bại!
“Không sao!” Chinh Chiến Công Tước nói: “Chú ý xung quanh!”
“Không có vấn đề gì!” Ôn Tiễu trả lời: “Mười một người, bọn họ không có về phòng thủ!”
……
Trong nháy mắt bị Chinh Chiến Công Tước phát hiện, Khúc Động Tam Thiên liền ý thức được một vấn đề.
“Truy Phong! Đánh lén bị phát hiện! Xem nhân số bọn họ!” Dù sao cũng là lần đầu tiên đánh liên server, rất nhiều chiến thuật đều là được điều chỉnh trực tiếp, không ai có được kế hoạch tấn công hoàn mỹ. Bây giờ còn đang trong giai đoạn lần mò, hai bên cũng không đánh quá quyết liệt: “Bây giờ ở trung tâm bọn họ đang có bao nhiêu người?”
“Không ổn, mười một người!” Quạ Đen Thiên Thần trả lời.
“Tôi đi!” Khúc Động Tam Thiên gõ phím: “Mọi người đừng động! Tôi về Tháp Phòng ngự mình xem!”
~
Hơm nay chơi đèn cồn, bị cháy đầu:”(. Giờ đầu còn mùi khét.