Ta Là Đấng Không Toàn Năng!
Ánh lửa ngùn ngụt bốc lên từ Đại Chiến Thuyền Chỉ Huy, khói đen cuồn cuộn một góc trời. Những vụ nổ: “Ầm! Ầm!”… vang lên khi từng khu vực, bộ phận của tàu bị năng lượng Ma pháp hỗn loạn và ngọn lửa hung tàn phá hủy.
Đô Đốc Elerick siết chặt nắm tay, đứng trong thuyền nhỏ dùng để thoát hiểm trong trường hợp nguy cấp, anh thất thần một lúc.
Có lẽ, với tư cách một Thuyền trưởng, việc bỏ rơi tàu khi nó đang đi đến hồi kết trong hành trình mang tên số phận của mình sẽ bị đánh giá… là “hèn nhát” và “đáng hổ thẹn”. Nhưng với tư cách một vị chỉ huy Hải Quân, anh không thể tư duy như một cá thể đơn lẻ. Anh là đại diện, là đầu não của cả đơn vị quân đội với hàng ngàn binh sĩ ái quốc, những người sẵn sàng hy sinh đời mình cống hiến cho Vương Quốc này…
Chỉ cần một mệnh lệnh của anh, họ sẽ buông bỏ tất cả, lao vào ngọn lửa như con thiêu thân với tư thái ngẩng cao đầu và lòng kiêu hãnh vĩ đại của người lính.
Tất cả chiến đấu để bảo vệ bình yên cho Tổ Quốc… Hay ít nhất, đó là điều những Hải Quân trẻ tuổi, bừng bừng nhiệt huyết này tin tưởng.
Dời đi tầm mắt, Elerick có cảm giác bản thân không còn xứng với cương vị Đô Đốc nữa. Anh không thể nhìn thẳng vào đôi mắt người lính đang sục sôi ý chí chiến đấu đứng bên cạnh. Người lính ấy dù biết kẻ thù phải đối mặt là một thực thể quyền năng đến mức… đối với hắn, sống chết hàng trăm, hàng nghìn người như họ chẳng qua là một ý niệm, một Ma pháp tung ra liền dễ dàng tước đoạt.
Làm sao Elerick có thể đối diện đôi mắt tràn đầy niềm tin mãnh liệt kia, nói rằng: “Xin lỗi, nhưng đây không phải là trận chiến để bảo vệ hòa bình. Càng không phải là cuộc chiến vệ quốc vĩ đại gì cả! Tất cả sinh mạng ngã xuống hôm nay, đồng đội có thể tan xương nát thịt của chúng ta, chỉ để phục vụ một mục đích chính trị, phục vụ một Quốc Vương muốn thanh trừng chính con trai mình!”…
“Đô Đốc! Mục tiêu đang tăng tốc, có lẽ chúng muốn lợi dụng hỗn loạn để bỏ chạy” – Viên Sĩ quan vội vã báo cáo, y không muốn tin cấp trên đáng kính của mình giờ phút này lại mất khả năng phán đoán, y tin tưởng vào lý trí và năng lực của người đàn ông đã dẫn dắt bọn họ, cùng họ trải qua rất nhiều khó khăn thử thách suốt hai mươi năm nay.
“Không thể để chúng thoát. Đổi chiến thuật, lập đội hình thuẫn, rút toàn bộ quân lính trên các tàu 51 đến 70 ra, để chúng vận hành chế độ tự động, tập trung toàn bộ năng lượng của chúng để phòng ngự” – Không phụ niềm tin của cấp dưới, vị Đô Đốc chỉ mới ngẩn người cách đây không lâu liền lấy lại bình tĩnh. Sau khi hít sâu ổn định tâm tình, Elerick ngay lập tức đưa ra kế hoạch tác chiến.
Còn lại sáu mươi chín chiến thuyền hạng nặng, trang bị Công Nghệ Ma pháp tân tiến nhất Vương Quốc Baranotine, coi như mất Đại Pháo Neo Megastar – “Át chủ bài” của họ, nhưng lực lượng thế này vẫn đủ để giằng co với Ma pháp sư Cao cấp. Ít nhất, anh tin tưởng điều đó. Chưa kể, Chỉ hơn mười phút nữa viện quân sẽ đến. Phó Đô Đốc Anne và hai mươi hai chiến thuyền siêu tốc…
“Để các tàu 51 đến 70 làm thuẫn chặn phía trước, còn lại tất cả tập trung phía sau. Sử dụng tất cả pháo Ma pháp và tên lửa Ma pháp tầm xa tấn công mục tiêu. Thả ngư lôi ngăn cản đường lui của kẻ địch” – Nếu không thể đánh chìm Red Mermaid, ít nhất phải cầm chân được đến khi viện quân đến. Khi đó, anh sẽ dùng chiến thuật “Tử sĩ” – rút người trên các tàu cao tốc kia ra, biến những thuyền lớp nhỏ nhẹ kia thành hai mươi hai quả tên lửa hủy diệt, lao thẳng vào mục tiêu!
Mỗi tàu chiến Hải Quân Hoàng Gia đều có lõi Ma pháp mạnh mẽ, tích trữ năng lượng khủng khiếp. Tuy không thể sánh bằng một phát bắn từ Đại Pháo Neo Megastar, nhưng bù đắp cho sức công phá thiếu hụt là tốc độ. Những tàu chiến “Tử sĩ” kia sẽ đủ sức xuyên thủng phòng ngự Ma pháp của Red Mermaid, khi đó, hai mươi hai quả “tên lửa”…
Giả định rằng Ma pháp sư Cao cấp kia tiêu diệt được hơn một nửa trước khi chúng tiếp cận Red Mermaid, nhưng chỉ cần mười chiếc thành công phát nổ sau khi phá phòng ngự Ma pháp… Anh không tin tàu Hải tặc kia còn có thể rời đi. Nó nhất định phải nếm trải số phận như Đại Chiến Thuyền Chỉ Huy của anh.
“Gửi tin… không, gửi một thuyền trở về Chiến Hạm Alline, báo lại cho Thống Lĩnh Drillaleon Macroff tình hình nơi đây… Tốt nhất là kết nối trực tiếp Ngài Thống Lĩnh với tôi” – Do kẻ thù lần này quá nguy hiểm, nằm ngoài tính toán của anh, nên cần thận trọng đề phòng hơn nữa. Chưa kể, anh biết Quân Đội Hoàng Gia đang tăng cường an ninh khắp các nơi hiểm yếu trên Tây Đại Lục, nếu hiện tại họ giúp Thống Lĩnh bắt giữ được tên Ma pháp sư Cao cấp bí ẩn kia, có lẽ công lao ấy đủ để chuộc lại thất bại trong nhiệm vụ của Anne và tổn thất lần này.
…
Đại dương vốn luôn lạnh lẽo như biến thành một nồi nước sôi sùng sục. Mặt biển vì từng đợt chấn động mà không ngừng cuộn xoáy, những cột nước cao mười mét ầm vang trỗi dậy… Bên dưới, nơi đáy biển là tấm lưới ngư lôi cuồng bạo oanh tạc.
Chấn động quá lớn khiến lớp phòng ngự phía đáy tàu Red Mermaid bắt đầu xuất hiện rạn nứt. Mồ hôi thấm đẫm áo quần thủy thủ đoàn, Phó Thuyền trưởng Susana la hét chỉ đạo các Ma pháp sư gia cố, bổ sung năng lượng cho các khu vực bị hư hại. Trong khi Kỹ sư Công Nghệ Ma pháp đầu tóc rối bời điên cuồng chỉnh sửa những phần tàu hỏng hóc.
Tuy kỹ năng của vị Kỹ sư râu già nua tóc bạc trắng này không hơn được thiếu niên Geran Nao từng kiếm chuyện với họ ở Thung Lũng Rồng, nhưng miễn cưỡng có thể duy trì tình trạng của tàu.
Hiệp sĩ mang một thân giáp bạc Adein không nhịn được thở dài. Anh không ngờ bản thân lại nghĩ đến tên nhóc bướng bỉnh cố chấp kia, người giờ này hẳn đang ở Lâu Đài Montier của Bá Tước để nghiên cứu Nghệ thuật rối. Thay vì gọi nghiên cứu, chi bằng nói là học việc thì đúng hơn. Dù sao, người không am hiểu như bọn họ còn nhìn ra khoảng cách trình độ lớn đến cỡ nào giữa Ngài Quản gia của Bá Tước và Nao.
“Ầm!” – Vụ nổ làm rung chuyển cả con thuyền cắt đứt suy nghĩ miên man của anh. Xem ra tên lửa và pháo Ma pháo tầm xa của Hải Quân đã thành công phá hủy thêm thứ gì rồi.
Khi Adein chạy lên từ hầm tàu, thu vào tầm mắt là một đống vỡ vụn của gỗ và kim loại. Nằm ngổn ngang trên sàn tàu là cột buồm chính mới giây trước còn kiêu hãnh căng phồng của băng Hải tặc “Mắt Quỷ”.
Thuyền trưởng Edgar không phải loại người thích ngồi yên bị động chịu trận, dĩ nhiên hắn đang gào thét thủy thủ đáp trả bằng pháo Ma pháp. Đáng tiếc, lực phòng ngự của Red Mermaid thật sự đáng nể, nhưng năng lượng Ma pháp có giới hạn… Vừa phải duy trì bảo vệ các bộ phận thiết yếu trên tàu, vừa dùng để cung cấp lực đẩy để nó tiếp tục rẽ sóng lao đi… Quả thật khiến cho uy hiếp từ pháo Ma pháp của họ trở nên không đáng kể. Bằng chứng là đã giằng co gần mười phút mà chưa một Chiến Thuyền Hải Quân nào bị bắn hạ.
“Không hay rồi, Đội trưởng” – Trinh sát Klen từ đâu chạy vọt đến bên cạnh, kéo tay anh đến một góc khá kín đáo, đè thấp thanh âm nói. Mà trong tình cảnh hỗn loạn này, làm gì có ai dư thời gian chú ý bọn họ.
Adein chưa kịp mở miệng hỏi có chuyện gì, Klen đã tiếp lời: “Hắc Ảnh mới trở lại từ phòng chỉ huy phe kia, nhóm Hải Quân còn lại sắp đến rồi. Nghe mệnh lệnh của chỉ huy phe địch, dường như chúng muốn biến chính đám tàu nhỏ ấy thành vũ khí!”.
Hiệp sĩ giáp bạc nhíu chặt mày, hỏi rõ ràng tình huống bên phe kia mà Hắc Ảnh thu thập được.
“Tập hợp cả nhóm. Chúng ta nên nói việc này cho Cửu Hoàng tử” – Anh đưa ra quyết định. Không biết từ khi nào, tất cả bọn họ đều xem Janica là “cố vấn” đáng tin cậy nhất. Mọi việc diễn ra rất tự nhiên, có lẽ là khí chất tôn quý? Hay bản năng người cầm quyền? Không quan trọng, bọn họ đều thật lòng tín nhiệm Janica.
Mà đó cũng chính là năng lực đáng sợ của vị Cửu Hoàng tử bị ruồng bỏ này. Lòng người là thứ khó nắm bắt, nhưng một khi thu phục được, sẽ trở thành sức mạnh không thể xem thường, mang đến lợi ích không tưởng.
…
Đứng sừng sững giữa tàu Hải tặc đang không ngừng rung chuyển vì đạn pháo, tên lửa công kích, Janica đã thu hồi vẻ đắc ý từ lâu. Vì anh nhận ra, mọi chuyện không hề đơn giản như bản thân tính toán. Tuy nói Adein vẫn còn hai lượt sử dụng Ánh Sáng Trừng Phạt của “Quang Thiên Sứ” nữa, nhưng nếu tùy tiện dùng hết, về sau nếu gặp tình huống nguy hiểm, làm sao thoát được? Hành trình của anh có thể còn rất dài, không có gì bảo đảm khi đến Thánh Quốc Elazeal… phong ấn Ma pháp trên người sẽ được giải trừ.
Không khác được, hiện giờ Phó Đô Đốc Julian Anne đã hội quân với Ngài Đô Đốc, bọn họ sắp đối mặt với đợt tấn công đáng sợ hơn rất nhiều. “Tử sĩ” của Elerick nếu được triển khai, Red Mermaid sẽ vỡ vụn.
Nhưng từ đầu, mục tiêu của Janica không phải là “đánh bại Hải Quân Hoàng Gia khu Đông Nam”, vì việc đó là bất khả thi với lực lượng trong tay anh hiện giờ. Mà thứ anh nhắm đến là “thành công thoát khỏi lãnh hải Vương Quốc”. Chỉ cần bọn họ chạy được ra ngoài, tiến vào vùng biển tự do thì trừ khi Vương Quốc muốn gây hấn, khơi mào chiến tranh với các Siêu cường khác, bọn họ sẽ đành phải ngưng sử dụng vũ khí quân sự.
Kế hoạch ban đầu là vậy, sau khi không còn bị tấn công, toàn bộ năng lượng Ma pháp phải tập trung vào tốc độ, vì Red Mermaid cần giữ khoảng cách tối đa với Hải Quân, hướng đến lãnh hải Thánh Quốc Elazeal. Dĩ nhiên anh hy vọng Thủy Quái của Edgar có thể khiến đám tàu do Phó Đô Đốc Anne chỉ huy bị tổn hại thật nặng, như vậy mới không chạy lên trước ngáng đường Red Mermaid. Nhưng xem ra không được như mong đợi.
Janica thở dài… đôi mắt như Ngọc Lục Bảo nhìn xa xăm lên bầu trời dần chuyển tối. Không bao lâu nữa, đêm đen sẽ ngự trị, những vì sao lấp lánh thay thế cho vầng Thái Dương rực lửa. Hỡi Thần, Tương Lai có thể thấy trước, nhưng liệu có thể thay đổi?
…
“Báo cáo Đô Đốc, đã có ba thuyền siêu tốc thành công phát nổ! Một mảng lớn đuôi tàu đối phương đã bị thổi bay” – Viên Sĩ Quan kích động báo cáo tình hình. Sự sùng bái của anh với chỉ huy tăng thêm mấy bậc. Nhờ kế hoạch của Ngài Đô Đốc, thương vong của bọn họ đến thời điểm hiện tại gần như không đáng kể. Ba chuyên viên kỹ thuật thiệt mạng, mười sáu Hải Quân bị thương… tất cả là do Đại Chiến Thuyền Chỉ Huy nổ tung gây ra. So với viễn cảnh đối đầu với Pháp sư tầng 7 vĩ đại để rồi bị giẫm bẹp như những con kiến… như thế này xem như không là gì! Chưa kể, thuyền hạng nặng cho đến giờ chỉ có hai chiếc bị đánh chìm, quá ít so với dự kiến ban đầu.
Nhìn bảng số liệu thống kê, bảng báo cáo tình hình trận chiến, Đô Đốc Elerick không những thả lỏng tâm tình, mà càng nhíu chặt mày. Vì sao gã Ma pháp sư Cao cấp bí ẩn kia không hành động gì cả? Chẳng lẽ hắn trơ mắt để Red Mermaid bị tiêu diệt? Có lẽ dựa vào thực lực bản thân, hắn có thể tự mình trốn thoát. Nhưng như vậy không phải khó hơn nhiều so với bỏ ra chút sức lực bảo vệ phương tiện của mình sao?
Trước đây, hành vi của hắn đã khiến Đô Đốc đau đầu, phân tích rất nhiều mà vẫn mờ mịt. Thế nên hiện giờ, anh càng lo lắng hơn. Rốt cuộc kẻ địch âm mưu điều gì?
Hiện giờ, tốc độ của Red Mermaid đã giảm đáng kể, thêm hai “tên lửa Tử sĩ” thành công phát nổ sẽ đảm bảo đám Hải tặc kia không thể thoát khỏi tình cảnh bị gần một trăm tàu Hải Quân vây chặt.
“Cái gì kia?” – Tín hiệu trên màn hình theo dõi khiến viên Sĩ Quan đờ đẫn trong chốc lát, không tự chủ bật thốt lên.
Lo sợ của anh lần nữa ứng nghiệm? – Ngài Đô Đốc không lo việc hình tượng bị tổn hại, trực tiếp đẩy viên Sĩ Quan sang một bên, cúi người nhìn chằm chằm màn hình theo dõi.
Và sau một lúc, không rõ vì lý do gì… Elerick bắt đầu run rẩy.
“Tất cả dừng truy kích Red Mermaid, lập đội hình chữ H ngay lập tức. Có quân địch tấn công từ phía sau! Lệnh Phó Đô Đốc Anne dẫn quân vòng qua bên trái, lập đội hình mũi tên, xác định số lượng đám này và thuộc thế lực nào, xong thì báo ngay cho tôi!” – Elerick không còn giữ được lãnh tĩnh trấn định nữa, trực tiếp vung tay đập nát chiếc bàn bên cạnh.
Mà từ đằng sau quân đoàn Hải Quân hùng hậu đang điên cuồng bắn phá về phía chiến thuyền đỏ thẫm đằng xa, một lực lượng không nhỏ tàu ngầm cỡ trung, thon dài như viên đạn sơn đen hắc ám đang vun vút lao tới…