Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên Đình
Đợi đến lần thứ tư hai người phối hợp ăn ý, ra tay chuẩn xác, trường kiếm của Sở Âm đâm trúng đích, một gốc đa ầm ầm ngã xuống đất, toàn bộ trận pháp lộ ra một cái lỗ lớn.
Hai người thừa thắng xông lên, phối hợp với nhau trong cuộc chiến, ăn ý đến nỗi không ai nói một lời nhưng rất nhanh đã đánh gục ba thân cây.
Trong lúc công kích thân cây để đánh bại chúng, các nàng còn phải hứng chịu lửa giận của cây đa tinh, lần lượt đánh rơi quả cầu gỗ bay từ bốn phía tới.
Pháp lực của Tri Vi vẫn có chút yếu, không để ý bị quả cầu tấn công vào tay phải, trong nháy mắt gây ra vết cắt dài, đau đớn thấu tim.
Lúc này Tri Vi mới phát hiện đây không phải là quả cầu gỗ bình thường, mỗi một cái lá cây đều có miệng thật to, bên trong là hàm răng nanh nhọn như răng cưa.
Cũng may lúc ấy động tác của nàng nhanh, xoay người lại, đẩy quả cầu ra kịp thời, nếu không rất có thể sẽ bị cắn mất một miếng thịt.
Hai người lần lượt hạ gục những thân cây biến thành từ mười tám nhánh cây đa tinh.
Cây đa tinh trong cơn giận dữ thu lại cành cây và gương ảo ảnh, hiện ra chân thân.
Chân thân của cây đa này đúng như Sở Âm từng nói, thời gian tu luyện không ngắn, đại khái tới tận mấy trăm năm thậm chí gần ngàn năm.
Hiện giờ các cành phía trên, thân cây và phần ngọn đều đã hóa thành hình người, chỉ có các cành dưới cùng với chân là chưa thoát khỏi hình cây, lúc này còn đang cắm rễ trong đất, như vậy nó càng dễ dàng thông qua bùn đất hoàn thành thuật Thuấn Di, đây cũng là ưu thế của cây đa tinh.
Hiện nay trận pháp đã mất hiệu lực, cây đa tinh lộ ra chân thân, độ khó tự nhiên sẽ giảm đi một chút.
Dù sao cũng là người trải qua sự huấn luyện của Thiên Đình, Sở Âm pháp lực cao hơn Tri Vi rất nhiều, vừa lên đã đánh tay đôi cùng cây đa tinh.
Cây đa tinh này tuy rằng pháp lực bình thường, nhưng thắng ở chỗ cành lá xum xuê, thể lực không tệ, thích hợp chiến đấu lâu dài.
Tri Vi ở một bên phụ giúp Sở Âm đánh yêu quái, hai người cùng cây đa tinh chiến đấu kịch liệt suốt một canh giờ cũng chưa phân thắng bại, nhưng Tri Vi đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, vài lần di chuyển còn loạn bước.
Sở Âm cũng phát hiện vấn đề này, cứ hao tổn sức lực đánh như vậy tới cuối cùng vẫn là bọn họ chịu thiệt.
Sở Âm xoay người lại, từ trong túi càn khôn trên người lấy ra một pháp khí.