Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên Đình
Ngay sau khi gương ảo ảnh biến mất không lâu, sương mù dày đặc quanh quẩn xung quanh cũng dần dần biến mất, dưới đất lộ ra hai người đang nằm.
Chính là hai vị phụ thân mà các nàng muốn tìm.
Sở Âm đi lên xem xét, phát hiện hai người trúng độc của cây đã rơi vào trạng thái hôn mê.
Mà mí mắt Tri Vi cũng bắt đầu sụp xuống, có lẽ do vừa rồi bị quả cầu kia va vào.
Sở Âm từ trong túi càn khôn lấy ra một bình thuốc: "Cái này là Liên Tâm Hoàn, thứ này lấy tâm hạt sen do đệ tử của Thanh Thành tiên quân trồng chế thành, rất tốt cho việc thanh nhiệt giải độc, em thử xem.
"
Tri Vi nhận lấy hai viên thuốc Sở Âm đưa cho nàng rồi nuốt xuống, tình trạng đầu váng mắt hoa lập tức được cải thiện rất nhiều.
Hai phụ thân sau khi ăn Liên Tâm Hoàn qua nửa canh giờ sau cũng từ từ tỉnh lại.
Tri Vi nhớ tới chuông truyền âm, nàng ấn ám hiệu ước định rồi lắc vài cái, thông báo cho mẫu thân không cần lo lắng, đã tìm được người.
Sở Âm mỉm cười với Tri Vi.
Nàng cảm thấy tiểu cô nương này làm việc chu đáo, thông minh sáng suốt, năng lực học hỏi rất mạnh, có thể trong thời gian ngắn nhất nghĩ ra chiêu thức phá giải trận pháp của cây đa.
Đây tuyệt đối không phải vật trong ao, đợi một thời gian nữa chắc chắn là người có tiền đồ sáng lạn.
Hai vị phụ thân còn ngồi ở chỗ đó vận khí.
Sở Âm nói với Tri Vi: "Hôm nay em vất vả không ít, cũng may tuổi trẻ, nền tảng cũng tốt, hẳn là rất nhanh có thể khôi phục lại.
Theo tình huống hiện tại thì công pháp của em tuyệt đối không chỉ nằm ở sơ giai tầng ba, trở về nghỉ ngơi vài ngày có thể đi ghi danh thử xem, dựa vào năng lực hiện tại của em, để đạt được sơ giai tầng bốn hẳn là tương đối dễ dàng.
”
Ánh mắt Tri Vi lóe lên, vui vẻ đồng ý.
Đợi đến khi đám người Tri Vi trở về thì phía đông cũng đang sáng dần.
Đường Doanh chú ý tới vết thương của Tri Vi, sắc mặt trầm xuống, hỏi chồng cuối cùng đã xảy ra chuyện gì.
Lục Tiêu ngượng ngùng cười cười: "Vốn chỉ muốn đào chút rễ cây đa trở về luyện đan, không nghĩ tới lại gặp phải một cây đa tinh muốn hút nguyên khí của ta để tăng cường pháp lực của mình, nhanh chóng tu thành hình người.
Sở huynh cũng ở gần để đào rượu Thanh Kết chôn xuống trước đó vài ngày, vừa hay chọc giận cái cây thành yêu kia, may mà có Vi Vi cứu ta…”
Tri Vi đứng một bên dựa vào cửa, mệt mỏi vô cùng, ngay cả giơ đầu ngón tay lên cũng cảm thấy vô cùng mất sức, toàn thân đều rã rời.