Chương 34: Chương 34

Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên Đình

Lục cô mẫu cắn răng: "Thế thì tốt quá.”
Không nói thêm được nửa chữ.
Tuy rằng ông Lục thích náo nhiệt, nhưng tính ông xưa nay tùy hứng, rất chướng mắt cái tính thích quản đông quản tây của hai đứa con này.

Mọi người theo lệ đưa quà rồi ở lại dùng cơm trưa.

Ông Lục bảo bọn họ thu dọn một chút rồi chuẩn bị về đi.
Lục cô mẫu bị Đường Doanh làm cho nghẹn đến mức khó chịu, nhưng con trai nhà bà ta cũng chỉ vừa qua tầng bốn, không có gì để so sánh với Tri Vi.

Sau khi ăn xong cơm cũng không còn tâm trạng làm gì nữa, nên dẫn Lâm Thao về nhà đánh đề.
Lục Tiêu cũng biết phụ thân đã quen tự do, cũng không chào đón bọn họ, vì vậy đang định dẫn vợ và con gái đến chào ông để về, nhưng lại bị ông nội Lục giữ lại.
Ông nội Lục dựng bàn trong sân, để hai vợ chồng Lục Tiêu ra ngoài uống trà, còn mình thì dẫn Tri Vi vào trong thư phòng.
Tri Vi cũng biết, ông nội của mình luôn luôn rất có ý thức về không gian.

Xưa nay đều thiết lập kết giới bên ngoài thư phòng, cho dù là con cái ruột thịt hay cháu nội cháu ngoại của mình ông cũng không cho phép vào thư phòng của ông.
Lúc này ông nội lại đưa nàng tới thư phòng, Tri Vi cảm thấy rất mới lạ, không biết tổ phụ đưa nàng đến đây rốt cuộc là vì chuyện gì.
Lục tổ phụ lấy ra một quyển sách từ trong một cái hộp dài ở tầng cao của giá sách, đưa cho Tri Vi: "Đây là một người bạn cũ tặng cho ta.

Ta cũng chỉ có một bộ, con xem thử xem sao?"
Chưa bàn đến những điều khác, nhưng nhân duyên của ông nội Tri Vi thật sự tốt lắm.

Một năm mà ông đã đi du lịch hơn nửa năm, vừa đi du lịch vừa kết giao bằng hữu.
Nàng từng nghe người ta nói với ông nội, không chỉ một lần những câu như "Tình cảm nhiều năm của chúng ta”, “ta biết lão Lục đối xử với ta tốt nhất mà.”
Nhưng đến cuối cùng ông nội “quan tâm nhất” đến ai, qua nhiều năm như vậy rồi Tri Vi vẫn chưa tìm được câu trả lời.
Bình thường đều là bạn bè tới tìm ông tụ họp, họ đặc biệt vì ông nội mà đến.

Những lời này họ đều nói rất nghiêm túc, từng câu từng chữ tràn đầy nghĩa tình đậm sâu.
Ông nội chỉ cười thật sâu, không trả lời.
Trong nụ cười đó ẩn chứa công lao to lớn và danh tiếng của ông.

Nhấn Mở Bình Luận