Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên Đình
Thanh Bồng tiên quân cũng không lo lắng, chỉ thấy hắn suy nghĩ một chút, xong lấy từ trong túi Càn Khôn ra một tấm vải đen giống như một chiếc áo choàng, hắn ném lên trời, thoáng chốc sau trăng sao đã bị che khuất, mảnh núi rừng này lập tức chìm vào đêm tối.
Tri Vi cảm thấy áo choàng này của hắn thật sự có chút quen mắt, cẩn thận suy nghĩ một lúc thì tìm được đáp án, hình như là cùng một bộ với cái mà Na Tra lấy ra che trời giúp Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký, là lúc mà hắn đang hàng phục hai người Kim Giác, Ngân Giác đại vương.
Loại bảo bối này vừa nhìn đã thấy cấp bậc không thấp rồi, chắc không phải ai trên thiên giới cũng có.
Tri Vi vẫn cho rằng cấp bậc chức vị quan chủ khảo này không cao, hiện tại xem ra cũng không phải như thế, chắc người ta cũng chỉ kiêm chức giám khảo, tuần sát địa phương mới là nghề chính.
Thấy Tri Vi ngơ ngẩn, Thanh Bồng tiên quân giải thích: "Như thế mới dễ bắt, không cần mất thời gian đợi.
”
Nếu không thì còn phải đợi đến tối mới có thể thi triển.
Hai người lẳng lặng đợi khoảng mười lăm phút, sau đó thì bắt đầu có yêu quái nhào về phía bọn họ.
Tiên khí của Thanh Bồng hệt như tính cách hào sảng của hắn, cực kỳ dồi dào, đám yêu quái xung quanh cảm nhận được hơi thở của hắn đều muốn nhào tới bắt lấy hắn, góp một viên gạch cho sự nghiệp tu hành của mình.
Thanh Bồng vung tay lên với yêu quái đang nhào tới, liên tiếp vài tia sáng màu bạc xuất hiện khiến chúng nó bị định lại tại chỗ.
Cũng vào lúc này Tri Vi mới thật sự ý thức được, Thanh Bồng tiên quân và chị Sở m không cùng một cấp bậc, hắn hoàn toàn có thể áp chế được những yêu quái tu hành nhiều năm này.
Tri Vi nhịn không được mà hỏi: "Mạo muội hỏi một câu, giờ tiên quân đang ở cấp nào ạ?”
"Ngũ phẩm mà thôi.
" Thanh Bồng nói: "Ta cũng chỉ là Già Thiên Bố sơ cấp, đừng có kinh ngạc như thế, những Tiên Quân phẩm cấp cao hơn có thể che luôn cả trấn lại đấy.
"
Tri Vi nở một nụ cười biết điều.
Mấy anh giỏi.
Chờ trận chiến nghiêng về một phía đi đến hồi kết, thậm chí Thanh Bồng tiên quân còn để lại mấy con yêu có đạo hạnh một hai trăm năm cho Tri Vi luyện tập.
Tri Vi phải tốn rất nhiều sức lực mới có thể đánh hạ chúng nó, mồ hôi đã làm ướt tóc mái và tóc mai.
Mà Thanh Bồng tiên quân thì ngồi xổm xuống.
Lấy ra một dụng cụ trông như là thiết bị khám và chữa trị cho y tiên, bắt đầu lấy mẫu từ mấy con yêu đã bị định thân.