Chương 26: Đạo Diễn Chu

Thần Y Siêu Cấp

Mặc dù Giang Bắc Mình chưa từng tiếp xúc với tên đạo diễn kia nhưng mà hắn cũng thấy rất khâm phục đầu óc và tư duy của người này.

Lục Mỹ Kỳ hiện tại đang là một ngôi sao đang nổi tiếng, thu hút được rất nhiều sự yêu thích và chú ý của mọi người. Chỉ cần cô ta gia nhập vào dự án lần này thì bộ điện ảnh kia không muốn cháy vé cũng không được. Mà nếu Lục Mỹ Kỳ tham gia vào bộ phim điện ảnh này thì không chỉ đơn thuần là diễn xuất mà còn diễn vai có cảnh nóng với tình cảm mãnh liệt, cứ như vậy mà giới thiệu với công chúng thì đến lúc đó doanh thu phòng vé sẽ còn khủng đến cỡ nào nữa đây.

Đây cũng là lý do vì sao tên đạo diễn kia tìm mọi cách để mời Lục Mỹ Kỳ đồng ý vai diễn lần này.

Lại nói đến khi Giang Tiểu Bắc muốn nghĩ cách làm thế nào để ngăn cản người đại diện của Lục Mỹ Kỳ, thế nhưng ngay lúc này đây suy nghĩ của Giang Tiểu Bắc đã thay đổi.

Giải quyết bất cứ chuyện gì cũng giống như là đang chữa bệnh cho bệnh nhân.

Không thể chữa trị phần ngọn mà quên đi phần gốc.

Trị phần ngọn thì bệnh tình sẽ tái phát lại, chỉ có trị phần gốc thì mới có thể hoàn toàn khỏi bệnh.

Nếu bây giờ chỉ ngăn cản Lục Mỹ Kỳ không uống ly nước quả óc chó này thì trước mắt cũng chỉ giải quyết được người đại diện mà thôi, điều này cũng không đưa Lục Mỹ Kỳ hoàn toàn thoát khỏi sự nguy hiểm được. Muốn Lục Mỹ Kỳ có thể an toàn thì chỉ còn cách phải giải quyết tên đạo diễn kia.

Cho nên lúc Lục Mỹ Kỳ uống ly nước quả óc chó kia Giang Tiểu Bắc cũng không cản lại.

Hơn nữa còn vô cùng phối hợp uống hết nước quả óc chó trong ly của mình.

Chỉ là sau khi uống xong ly nước Giang Tiểu Bắc âm thầm dùng một cây ngân châm đâm vào một vị trí huyệt vị trên cơ thể mình, cho nên sau khi uống xong nước quả óc chó, thành phần thuốc ngủ sẽ bị ảnh hưởng bởi huyệt vị cùng với linh khí trong toàn bộ cơ thể làm nó nhanh chóng mất đi tác dụng phát tán, sẽ không khiến mình chìm vào giấc ngủ.

“Tiểu Bắc có phải cái này uống rất ngon không?” Lục Mỹ Kỳ cười với Giang Tiểu Bắc: “Tôi thích nhất là nước quả óc chó mà chị Lương ép cho tôi.”

“Ừ, mùi vị thật sự rất ngon” Giang Tiểu Bắc cũng gật đầu vừa cười vừa nói.

Chị Lương mỉm cười đứng lên nói: “Vậy hai người cứ ở đây trò chuyện đi, chị đi về phòng nghỉ ngơi một chút.”

Nói xong chị Lương nhanh chóng đi vào trong phòng.

Ngay khi chị Lương bước vào phòng, Giang Tiểu Bắc đã nghe thấy được tiếng nói chuyện điện thoại của chị Lương truyền ra ngoài.

Bởi vì trong cơ thể có linh khí cho nên năm giác quan của Giang Tiểu Bắc vô cùng nhạy bén, bất kể là lúc nãy ngửi chính xác được mùi thuốc trộn lẫn bên trong ly nước óc chó hay là lúc này đây đến cả âm thanh phát ra trong điện thoại của chị Lương, Giang Tiểu Bắc đều có thể cảm nhận một cách rõ ràng và đầy đủ.

“Đạo diễn Chu, tôi đã làm xong chuyện rồi, phỏng chừng năm phút nữa thì công dụng của thuốc sẽ ảnh hưởng đến cơ thể của Lục Mỹ Kỳ, mọi người có thể chuẩn bị qua đây được rồi.” Chị Lương nói với đầu bên kia điện thoại.

“Vậy là quá tốt rồi.” Bên trong điện thoại truyền đến giọng điệu vô cùng hèn hạ của một người đàn ông: “Chị Lương à, chuyện này thật sự rất cảm ơn chị. Chị cứ yên tâm đi, sau khi mọi chuyện ổn thỏa thì tôi sẽ thả đứa con và bố mẹ của chị ra ngoài.”

“Tốt nhất là ông nên làm như thế.” Chị Lương lạnh lùng nói: “Tôi đã ghi âm lại toàn bộ nội dung cuộc gọi của tôi và ông, nếu ông qua cầu rút ván thì đừng trách tại sao tôi lại đi tố cáo ông.”

“Yên tâm, yên tâm đi, tôi chỉ cần tiền chứ không cần mạng người.” Tên đạo diễn kia cười ha hả nói: “Được rồi, tôi không nhiều lời với chị nữa, tôi phải đi chuẩn bị đây, con quỷ nhỏ Lục Mỹ Kỳ này là mơ ước từ rất lâu của tôi rồi, bây giờ tôi thật sự không thể kiềm chế nổi nữa. Lát nữa quay phim xong tôi phải ‘chăm sóc’ cho cô ta thật tốt mới được.”

“Không phải ông nói chỉ để cô ta quay phim thôi sao?” Chị Lương nghe vậy giọng điệu lập tức trở nên lạnh lùng hỏi.

“Tôi nói không phải là chị bị ngốc đó chứ? Chị không có một chút hiểu biết nào sao? Chẳng lẽ chị chưa bao giờ nghe qua người phụ nữ dùng loại thuốc này nếu không xảy ra chuyện gì thì sao cô ta có thể giải độc được đây?”

Tên đạo diễn kia tức giận nói: “Còn nữa, một con quỷ nhỏ xinh đẹp như vậy, sao tôi có thể để yên cho cô ta? Chị nghĩ rằng ông đây là một quân tử, gặp sắc dục mà tâm không bị nhiễu loạn ư?”

“Ông..”

“Được rồi, nói ít lời vô nghĩa thôi, nếu muốn giữ lại mạng sống của bố mẹ và đứa nhỏ của chị thì ngoan ngoãn ngậm miệng lại cho tôi.”

Nói xong đối phương gắt gỏng cúp điện thoại. Nghe đến đó Giang Tiểu Bắc lập từ cười lạnh.

Khó trách được tại sao chị Lương lại xuống tay với Lục Mỹ Kỳ, là vì bố mẹ và đứa con của chị ấy đều bị người ta mang ra để uy hiếp.

“Sao tôi lại cảm thấy nóng quá vậy?” Đang suy nghĩ điều này thì đột nhiên nghe thấy tiếng kêu của Lục Mỹ Kỳ, khuôn mặt cô ấy lúc này đã ửng hồng, ngay cả cổ cũng đỏ bừng cả lên.

Ngoại hình Lục Mỹ Kỳ vốn đã vô cùng xinh đẹp, làn da trắng nõn nay đỏ ửng lên làm cho gương mặt thanh tú càng thêm quyến rũ. Hơn nữa bây giờ cô ấy còn đang mặc một cái áo ngủ tơ tằm thoắt ấn thoắt hiện làm cho người ta có một loại cảm giác bị kích thích muốn xông lên.

“Tôi chỉnh nhiệt độ điều hòa xuống thấp một chút.” Lục Mỹ Kỳ vừa nói vừa cầm lấy cái điều khiến ở trên bàn trà có ý định giảm điều hòa xuống.

Nhưng mà làm cho cô ấy bất ngờ chính là ngay lúc vươn tay để lấy điều khiến điều hòa từ xa đến cả tay chân của mình cũng bủn rủn không thể đứng dậy được.

“Ai da, nóng quá, trên người thật ngứa, khó chịu quá đi...” Giọng nói Lục Mỹ Kỳ như đang nỉ non, gương mặt xinh đẹp lúc này càng thêm ửng hồng.

Dễ dàng nhìn thấy được công dụng của thuốc bắt đầu phát huy tác dụng rồi.

Mà Giang Tiểu Bắc cũng biết bước tiếp theo là đến lượt chính mình diễn trò.

Vì vậy hắn lập tức nghiêng đầu nằm ở trên sô pha ngủ thiếp đi.

Ngay lúc này chị Lương cũng từ trong phòng đi ra, nhìn Lục Mỹ Kỳ đang cố gắng muốn cởi quần áo của mình xuống, còn thấy trên ghế sô pha Giang Tiểu Bắc đang ngủ rất say, sau đó chị ta mới đi ra ngoài mở cửa.

“Lát nữa sẽ có mấy người tới đây tìm cô Lục, bọn họ đều là bạn bè của cô Lục nên các người cứ trực tiếp mở cửa để người ta vào nhà.” Chị Lương nói với người vệ sĩ đang đứng canh cửa.

Chị Lương vừa mới dứt lời đã thấy có mấy người đàn ông đi tới đây, không nói hai lời trực tiếp vọt vào trong nhà.

Nhìn thấy Lục Mỹ Kỳ đang bối rối đến mức đã không thể kiếm soát được bản thân vì tác dụng của thuốc. Một người đàn ông mặc áo âu phục xông vào đầu tiên, trên mặt lộ ra nụ cười vô cùng hèn hạ: “Ha ha ha, thật tuyệt quá, thật sự rất tuyệt, trạng thái này của Lục Mỹ Kỳ thật sự là quá tuyệt vời, thứ tôi cần chính là cái dáng vẻ này của cô ta. Nếu quay được cảnh phim này thì tôi dám khẳng định doanh thu phòng vé bộ phim điện ảnh của chúng ta đạt hơn hai tỷ là không thành vấn đề.”

“Chị Lương, chuyện này chị làm thật sự quá tốt. Chị yên tâm đi, chỉ cần hôm nay tôi có thể lừa gạt được Lục Mỹ Kỳ lên giường thì tôi cam đoan bố mẹ và đứa con của chị một cọng tóc cũng sẽ không thiếu.”

“Ông làm việc nhanh lên đi.” Chị Lương nói.

“Mọi người nghe đây, lát nữa lắp đặt thiết bị thật tốt cho ông, tranh thủ quay trọn vẹn trong một lần, sau khi quay xong thì các người cứ về trước đi, tôi phải cùng con quỷ nhỏ này vui vẻ một lúc mới được.” Tên đạo diễn kia gian xảo nói, còn lau nước miếng chảy đầy ra khóe miệng.

“Được, đạo diễn, ông cứ yên tâm đi.” Mấy người cùng đi theo đạo diễn tới đây đồng loạt gật đầu nói.

Tên đạo diễn kia lập tức vọt tới bên cạnh Lục Mỹ Kỳ, ôm lấy cô ấy chuẩn bị đi vào phòng.

Nhấn Mở Bình Luận