Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư
Nói đoạn, hắn cổ tay đảo một cái. Bàn tay nắm lấy cổ tay tên bịt mặt, kéo mạnh về phía sau, đầu gối giơ lên. Tên bịt mặt bị Đình Tấn kéo một cái, lực lượng quá lớn làm hắn không cưỡng lại được, cả người bị kéo lúi cúi lao về phía trước. Nhưng đối mặt với hắn chính là đầu gối Đình Tấn vừa giơ lên. Thế là tên bịt mặt này như tự lao đầu tới lấy mặt đâm thẳng vào đầu gối của Đình Tấn.
“Phịch… ahhh”
Với thể chất có thể so với một tên quân nhân ngay khi ngày đầu game mở cửa, lại tu luyện suốt 7 ngày ở trong game. Sức mạnh cùng tốc độ của Đình Tấn được tiếp tục tăng lên không chỉ là gấp đôi. Hơn nữa với 10 năm kinh nghiệm chiến đấu lão luyện, giải quyết những tên này chỉ là vấn đề thời gian.
Trở lại với hiện trường. Tên côn đồ mặt đập vào đầu gối Đình Tấn, lực tay kéo tới của Đình Tấn quá mạnh làm cho sống mũi cùng răng cửa của hắn bị gãy đi mấy cái. Tên côn đồ nằm trên mặt đất đau đớn, kêu gào thảm thiết.
Đình Tấn chậm rãi cúi người xuống nhặt lấy ống thép của tên này. Tên côn đồ đi sau vừa thấy Đình Tấn cúi người, nghĩ cơ hội đã đến liền lao nhanh lên vung ống thép hướng về phía Đình Tấn đang cúi đầu về phía hắn.
Ngay khi cầm được ống thép vào trong tay, Đình Tấn lùi một bước đầu hơi nghiêng sang phải.
“vù vù”
Âm thanh xé gió từ ống thép lướt qua vành tai Đình Tấn hất tung tóc của hắn lên. Mí mắt không chớp Đình Tấn đứng thẳng người nhìn tên côn đồ vừa nghiêng người vung ống thép kia. Chân phải duỗi ra, đạp mạnh vào ống quyển chân đang bước tới của tên côn đồ.
“Rắc… á á”
Tên côn đồ đau đớn buông bỏ ống thép, ôm lấy cái chân đã bị xiêu vẹo của mình. Xương ống quyển đã bị Đình Tấn đạp gãy lìa đi, có khôi phục cũng không được lành lặn như trước đây.
Không dừng lại tại đó, Đình Tấn quay đầu nhìn sang tên cô đồ đầu tiên đang ôm mặt nằm ngửa ra đất. Khóe miệng kéo lên một nửa vòng cung, nghiến răng mà giơ chân đạp mạnh xuống đùi tên côn đồ này.
“Rắc… a a”
- Đại ca ơi, cứu em… cứu em… a a…
Âm thanh xương gãy vỡ giòn vang, tên côn đồ đau đớn không nhịn được kêu la, hai tay ôm lấy chân đã gãy cầu cứu tên dẫn đầu. Phía bên kia 8 tên côn đồ mới tỉnh hồn lại, tên dẫn đầu sợ hãi hốt hoảng hét lớn:
- Xông lên, giết chết thằng khốn này.
8 tên côn đồ đồng thời xông lên, Đình Tấn không hoảng không sợ. Nhặt lên thêm một chiếc ống thép khác, hai tay hai ống thép giang ra hai bên. Chậm rãi bước đi đến những tên côn đồ đang chạy dẫn đầu.
Vừa chạy vừa giơ lên ống thép, một tên côn đồ tới trước hướng Đình Tấn vung mạnh ra. Đình Tấn trong mắt mọi thứ như phim quay chậm, lách người sang bên trái ống thép vụt nhanh qua trước mặt hắn. Đình Tấn mí mắt không chớp, chân phải đưa ra sau như đá bóng, sút mạnh vào ống quyển chân trụ của tên côn đồ.
“Rắc… á”
Vừa lúc đó một tên khác vừa đến vung mạnh ống thép hướng Đình Tấn đập tới. Đình Tấn tay trái cầm chặt ống thép giơ lên đón đỡ, tay phải ống thép tạt mạnh vào đầu tên này. Tốc độ quá nhanh làm tên côn đồ này muốn giơ tay lên đỡ cũng đã chậm.
“Rốp”
Âm thanh va đập giữa kim loại và xương thịt như tiếng bẻ rau bắp cải. Tên côn đồ này té ngã, não chấn động bất tỉnh ngay lập tức. Phía sau hai tên khác lại đến, mỗi tên một bên trái một bên phải, đều cũng là một tư thế nghiêng người vung ống thép không hiểu được rút kinh nghiệm.
Đình Tấn bình tĩnh tay cầm ống thép, xoay người đứng đứng dọc theo khe hẹp giữa hai ống thép đang vung tới.
“vụt vụt”
Ống thép vượt qua trước mặt cùng sau đầu của Đình Tấn, làm cho tóc dài bị gió cuốn lên lộ ra gương mặt với vẻ cười mỉm tà dị.
Đình Tấn hai tay cầm hai ống thép, tiếp tục xoay lưng về phía sau. Hai đầu ống thép như hai thanh kiếm, hướng phía cổ họng của hai tên côn đồ đâm từ dưới lên.
“Bịch bịch”
Lực lượng mạnh mẽ xốc cả thân mình hai tên côn đồ bay bổng lên khỏi mặt đất, ngã ngửa người rơi xuống rồi bất tỉnh.
Một hồi giao chiến không đến 3 phút, đã có 6 tên bị hạ gục. 4 tên còn lại bao gồm tên dẫn đầu có chút sợ hãi, run cầm cập không dám tiến lên. Ngay lúc này, Đình Tấn bắt đầu dbl2ddQr gia tốc, hướng về tên dẫn đầu đang ở phía sau chạy tới.
2 tên đứng trước sợ hãi giơ tay muốn vung ống thép theo phản xạ tự nhiên, thế nhưng vừa giơ tay chưa kịp vung xuống thì Đình Tấn đã đến.
Đình Tấn chạy lấy đà, cách còn 1m hắn bay người lên, đầu gối hai bên đưa ra hướng ngực của hai tên côn đồ đập tới.
“Bịch bịch rắc rắc”
Âm thanh xương gãy vỡ lại vang lên, Đình Tấn lao đến tốc độ khá nhanh. Lực tác động mạnh mẽ va đập vào ngực hai tên côn đồ này, làm họ ngay lập tức bị đầu gối của Đình Tấn đè lên ngã xuống đất. Xương lồng ngực bị bẻ gãy, chưa kịp thét lên đau đớn thì đã bất tỉnh nhân sự.
Phía sau chỉ còn 2 tên một tên dùng ống thép đẩy Terrell lúc ban đầu, một tên khác chính là tên cầm đầu. Tên côn đồ đàn em có vẻ sợ hãi, bước chân lùi về phía sau càng lúc càng nhanh. Chợt hắn xoay người quăng ống thép rồi bỏ chạy.
“Gahhhh”
Đình Tấn làm sao cho hắn chạy dễ dàng như vậy, tay phải cầm ống thép vung ra phía sau, gân tay cùng cơ bắp nổi lên vì cố gồng hết sức. Hắn quăng mạnh ống thép về phía tên côn đồ đàn em vừa chạy. Lực lượng mạnh mẽ đến gấp 3 lần so với một tên quân nhân lại là một kích toàn lực thì làm sao tên này chịu nổi.
Ống thép bay tới, xuyên thẳng qua bắp đùi tên côn đồ này như một thanh kiếm để lại một cái lỗ lớn. Máu tươi từ đó rỉ ra ngoài rơi vãi xuống đất.
“Ahhh”
Tiếng thét tên đàn em truyền vào tai tên dẫn đầu. Hắn từ lúc bắt đầu chỉ đứng quan sát, đến khi bọn đàn em bị hạ mất một nửa hắn cũng đã muốn bỏ chạy nhưng lại chậm hơn tên đàn em một nhịp. Hiện tại, nhìn thấy lên đàn em đang ôm lấy chân bị ống thép xuyên qua bắp đùi thế kia, hắn cũng mất đi can đảm bỏ chạy mà đứng im không dám nhúc nhích.
Đình Tấn chầm chậm bước đến, bỏ qua tên cầm đầu mà đi đến bên Terrell đang gắng gượng ngồi trên đất. Hắn hướng về Terrell đưa tay ra:
- Ta gọi Đình Tấn, ta biết rõ về ngươi Terrell Donway. Theo ta đi người anh em, ngươi không thuộc về nơi này. Theo ta mở ra một chân trời mới.
Terrell hai mắt nhìn chăm chú lấy người thanh niên này. Từ lúc bắt đầu tò mò, đến khi 2 tên côn đồ đầu tiên bị hạ gục thì kinh ngạc, lại đến sợ hãi khi thấy hắn dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất để phế hết tên côn đồ này đến tên côn đồ khác. Hâm mộ vì thực lực của hắn, thán phục vì hắn còn trẻ mà đã có thực lực như vậy.
Terrell cảm xúc bây giờ đang rất phức tạp. Hắn cũng muốn được giống người thanh niên này, bản lĩnh lợi hại không phải sợ một ai. Chợt nghe hắn lại nói như vậy làm Terrell có chút mơ mộng, không dám tin mà hỏi lại:
- Ta có thể được như ngươi sao?
Đình Tấn khóe miệng kéo lên, rồi lại ngửa mặt lên trời cười to ‘Chiến Cuồng’ không hổ là chiến cuồng. Trời sinh là vì chiến, trong máu chỉ có chiến. Điều này lại khơi gợi lên rất nhiều hình ảnh trong đầu Đình Tấn. Nhất là giây phút khi Terrell bị con Crocorhino tát bay đi, ngã trong vũng máu.
Nước trong hốc mắt bắt đầu rưng rưng, tên này vẫn như vậy vẫn là ngốc thế nhưng ngốc lại làm hắn không xấu đi, trở thành một mị lực hấp dẫn người khác của hắn.
- Ngươi sẽ là anh em của ta. Điều ta biết, ngươi sẽ biết. Mang theo cha của ngươi đến chỗ ta, chúng ta cùng nhau đi cứu thế giới.
Mắt Đình Tấn nhìn thẳng vào mắt Terrell, khẳng định từng chữ mà nói ra như chém đinh chặt sắt. Nếu như một người bình thường nghe được mấy câu này, hắn chắc chắn sẽ là ánh mắt ngờ vực nhìn Đình Tấn hỏi “Ngươi bị tâm thần à?”.
Thế nhưng Terrell thì không, vì hắn đã hâm mộ thực lực người thanh niên trước mặt này, cùng sự nhiệt tình trong đôi mắt Đình Tấn làm cho Terrell lựa chọn tin tưởng. Vươn bàn tay to lớn ra nắm chặt lấy bàn tay trắng nhỏ đầy lực lượng của Đình Tấn. Terrell nghiêm túc nói:
- Được, ngươi dạy ta. Ta sẽ là anh em của ngươi.
Đình Tấn lại cười, cả hai người cùng cười. Nhịn không được, Đình Tấn chồm lên ôm lấy Terrell, vỗ vỗ lưng hắn.
- Chào mừng ngươi về nhà, người anh em…
Terrell không hiểu sao lại có một cỗ cảm giác quen thuộc ập đến trong tim, giống như hắn đã từng quen biết người thanh niên này trước đây vậy. Bàn tay cũng không nhịn được vỗ vỗ vai Đình Tấn.
Đình Tấn rất nhanh thì buôn Terrell ra, quay đầu hướng tên côn đồ đại ca nhìn lại. Terrell trong mắt toàn là lửa giận ngập trời. Ngay lúc này, bên cạnh Đình Tấn làm ra thủ thế ‘Mời’. Terrell cười to không chần chờ mà xông lên.
Cả khu vực hoang vắng vang lên âm thanh kêu thảm thiết liên tục.