Văn Minh Vạn Giới
Ngày mới vừa bắt đầu, sau khi mọi người tự vệ sinh cá nhân xong thì nhanh chóng bị gọi về ăn sáng. So với tối qua, bữa sáng tương đối đơn giản, mỗi người được phân một chén canh xương hầm, nhưng vẻ mặt các thành viên bộ lạc người man rợ vẫn phức tạp vô cùng, bộ lạc này ăn tận hai bữa một ngày, xa xỉ ghê! Mẹ ơi quá là xa xỉ!
Nhưng không thể phủ nhận một điều rằng sáng sớm trời đông giá rét, sau khi uống chén canh thơm nồng, tinh thần bọn họ đều tốt hơn rất nhiều. Đối với bộ lạc Minh Kính, ăn hết bữa sáng này mới tính là chính thức bắt đầu ngày mới.
Các thành viên thuộc đội phụ trách săn thú và chặt cây đốn củi đều rất có tinh thần bắt tay vào việc, hôm nay những gì cần làm không chỉ vỏn vẹn có hai việc đó.
La Tập uống cạn ngụm canh nóng cuối cùng, lau miệng rồi trước hết gọi La Tấn qua: "Hôm nay có nhiệm vụ quan trọng giao cho ngươi."
Nghe thấy nhiệm vụ quan trọng, La Tấn bỗng chốc hăng hái, vội vàng vỗ ngực tỏ vẻ: "Tộc trưởng, ngài cứ việc căn dặn."
"Lát nữa ta điều hai người tới cho ngươi, hợp thành một đội điều tra. Ta muốn ngươi đi thăm dò toàn bộ địa hình xung quanh thật kỹ càng, sau đó vẽ thành bản đồ địa hình mang về đây." Là một người yêu thích sách lược trò chơi, sao La Tập không hiểu tầm quan trọng của bản đồ địa hình và mở rộng tầm mắt chứ? Những nhiệm vụ này tất nhiên sẽ rơi xuống đầu chiến sĩ điều tra.
Thế nhưng trong hiểu biết của La Tấn lại không có khái niệm về "bản đồ địa hình". Đối với vấn đề này, La Tập sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhanh tay trải một tấm da thú màu nâu nhạt đã chuẩn bị trước đó: "Ngươi nhìn cho kỹ."
Trong lúc nói chuyện, La Tập cầm một nhánh cây to cỡ chiếc đũa, nhúng nó vào chất dịch thực vật được nghiền bên cạnh. Hôm qua hắn chỉ huy con dân bộ lạc dựng lều vải ở nơi đóng quân thì vô tình phát hiện loại thực vật này, chất dịch của nó có hiệu quả nhuộm màu rất bền. Ở thời đại không bút lẫn mực, chất dịch từ thực vật này được hắn dùng thay cho mực nước và thuốc nhuộm.
La Tập cầm nhánh cây dính chất dịch vẽ một hình bầu dục ngay trung tâm tấm da thú: "Vòng này tượng trưng cho hồ Minh Kính..."
Dứt lời, hắn lại nhanh tay vẽ thêm mấy ngôi nhà nhỏ đơn sơ bên cạnh hồ Minh Kính: "Cái này tượng trưng cho bộ lạc chúng ta, bên ngoài bộ lạc là rừng cây..."
Trong lúc nói chuyện, La Tập lại vẽ một ít họa tiết cây cối ở phía ngoài, sau đó vòng một đường, thể hiện rằng cả vùng này là khu vực rừng cây. Đồng thời khi hắn đang vẽ những ký hiệu này, hệ thống cũng vang lên tiếng nhắc nhở.
Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi "La Tập" khởi động hạng mục văn hóa "Vẽ bản đồ kỹ thuật", đạt được 100 điểm văn minh, hai điểm văn hóa.
Đối với lời nhắc của hệ thống trong đầu, La Tập vẫn bình tĩnh, rõ ràng đã dự liệu được, lúc này hắn dồn mọi sự chú ý vào La Tấn hơn. Trước những thao tác đơn giản rõ ràng lại thực tế, La Tấn hiểu rất nhanh, dù sao trí tuệ của gã ở mức tối đa bốn ngôi sao, không thể ngay cả chuyện nhỏ cũng không hiểu.
Mà khi làm mẫu cho La Tấn xem phải vẽ bản đồ địa hình thế nào, La Tập nhân đó đưa ra khái niệm phương hướng "Đông Tây Nam Bắc". Giải thích cũng không khó, mặt trời mọc hướng Đông, lặn hướng Tây. Chỉ cần xác nhận điểm này thì về sau, khái niệm phương hướng đều sẽ rõ ràng. Trong trường hợp không thể xác định vị trí mặt trời thì có thể thông qua việc quan sát vòng đời cây cối để đoán phương hướng.
Sau khi chỉ dạy La Tấn toàn bộ những kiến thức đơn giản thực tế, La Tập giao bản đồ trong tay, nhánh cây và thuốc nhuộm cho gã rồi hỏi: "Ta đã vẽ xong phần bộ lạc. Về phần khu vực bên ngoài phải nhờ ngươi tiến hành điều tra, vẽ tiếp lên tấm bản đồ này. Nếu còn chuyện gì chưa rõ thì mau nói ra."
"Không có ạ! Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!"
Nghe giọng La Tấn kiên quyết tự tin, La Tập hài lòng gật đầu, sau đó nhanh chóng tìm hai gã xem như thông minh.
Chiến sĩ với độ dũng cảm cao nhất là ba ngôi sao tới đây, sau khi cho mỗi người họ một cây giáo đá làm vũ khí, đội điều tra đầu tiên của bộ lạc Minh Kính chính thức ra đời.
Dù sao cũng phải ra ngoài thăm dò, dựa vào La Tấn với độ dũng cảm cao nhất chỉ có hai ngôi sao mà lang thang bên ngoài thì quá mạo hiểm, ba người - tốt xấu gì còn có thể phối hợp lẫn nhau.
Nhìn đội điều tra xuất phát rồi, La Tập cũng không vội thăm dò giao diện thuộc tính của mình. Hắn gọi lão già trong bộ lạc tới, nhân đây nói luôn, kể từ hôm qua, khi hắn đưa ra khái niệm về "tên", lão già ngày thường nhàn rỗi tỏ vẻ rất để bụng với chuyện đặt tên mình, thậm chí còn không biết mệt, tự mình lấy tên Triệu Hà.
Là lão già lớn tuổi nhất bộ lạc, không thể không nói rằng Triệu Hà có rất nhiều kỹ năng, chẳng qua đa phần những kỹ năng này vô dụng. Ví dụ như chiến đấu, tuổi tác tăng dần, độ dũng cảm của Triệu Hà cứ ở mãi mức một sao, cơ bản đã đón nhận trạng thái không có sức chiến đấu; mà sức chiến đấu tiếp tục hạ xuống như vậy, kỹ năng tất nhiên cũng suy bại.
Tuy nhiên kỹ năng sống không ít. La Tập thấy rằng, kỹ năng có ích nhất của Triệu Hà hẳn là kỹ năng bị động - "phân biệt thảo dược sơ cấp".
Ở thời đại không phát triển y tế, La Tập vừa trông thấy kỹ năng kia thì đã nhận ra tầm quan trọng của nó. Vạn sự khởi đầu nan, phát triển y tế trong bộ lạc phải xem cái này rồi! Tuyệt đối phải lan truyền kỹ năng bị động - phân biệt thảo dược này!
Vì thế La Tập cố ý tìm người dân có mức trí tuệ cao nhất đạt đến ba ngôi sao, để bọn họ theo Triệu Hà tới khu vực xung quanh hái thảo dược, đồng thời học tập kiến thức liên quan. Thậm chí hắn còn phái một dũng sĩ với độ dũng cảm đạt tới ba ngôi sao, chuyên môn phụ trách bảo vệ an toàn cho đám người kia, từ đó đủ nhìn ra hắn coi trọng việc chữa bệnh này đến mức nào.
Đương nhiên là song song với việc bàn giao chuyện này, La Tập cũng thuận miệng bổ sung một ít thể chế liên quan tới chuyện đặt tên. Ví dụ trẻ con vừa mới sinh thì phải cùng họ với cha mẹ, đồng thời tăng thêm vài họ mới. Sau đó hệ thống không ngoài ý muốn nhắc nhở, phát triển hạng mục "thể chế họ tên" trưởng thành +2, đạt được hai điểm văn hóa và mấy điểm văn mình.
Cả buổi sáng đã giao một đống nhiệm vụ, La Tập ra sức duỗi lưng. Đúng lúc hắn định tìm chỗ uống nước rồi nghỉ ngơi chút đỉnh thì La Dũng lại bất ngờ tới tìm hắn.
Thấy La Dũng ấp úng, ánh mắt La Tập không khỏi lóe lên sự kinh ngạc: "Sao vậy?"
"Tộc trưởng, ngài không có nhiệm vụ nào muốn giao cho ta sao?" Trong lúc nói chuyện, La Dũng hơi kéo tóc. Trước đây chuyện săn bắn đều do gã làm, nhưng hôm nay La Tập lại tỏ vẻ sau này việc săn thú đều giao cho đội săn phụ trách, chuyện này không có vấn đề gì với gã, quan trọng là không hề thêm gã vào đội săn!
Thấy đội chặt cây đang chặt với khí thế ngất trời, đội săn cũng ra ngoài săn, đội phụ trách bắt cá khởi công trên hồ băng, ngay cả thằng nhóc La Tấn kia cũng dẫn đội điều tra ra ngoài thăm dò địa hình, mà phụ nữ, trẻ nhỏ không đan lưới đánh cá thì cũng đào môi câu. Đi qua đi lại như vậy, gã cảm thấy chỉ còn một mình mình nhàn rỗi thôi!
Sau một chốc hoàn hồn, La Tập cũng phản ứng kịp. Hắn chỉ cười rồi vỗ vai La Dũng, kéo gã sang bên cạnh: "Ngươi là dũng sĩ đệ nhất của bộ lạc chúng ta, bây giờ nhiệm vụ chủ yếu của ngươi là bảo vệ sự an toàn của mọi người mà tăng thực lực của mình, hơn nữa..."
Trong lúc nói chuyện, La Tập nhìn thoáng qua nơi đóng quân của đám người mới trong bộ lạc, sau đó hạ thấp giọng xuống một chút: "Dẫu sao bọn họ cũng mới gia nhập, tuy sau này là người của mình nhưng tạm thời không thể buông lỏng cảnh giác, hiểu chưa?"
Ý của La Tập rất rõ ràng, La Dũng không phải kẻ ngốc. Nghe vậy, vẻ mặt gã lập tức nghiêm túc, sau đó gật đầu: "Ta hiểu rồi Tộc trưởng."