Vô Cực Ma Đạo
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑- Hồ sư huynh đã khách khí rồi, xem sư huynh mặt lộ hỉ sắc, chẳng biết đã gặp được chuyện tốt gì? Có thể nói ra cùng Đinh Hạo chia sẻ một chút không?- Có! Ha ha! Có lẽ là do sư đệ đã tặng tinh thạch nên hai ngày nay tiến bộ mạnh mẽ thì mới tạo nên cảm giác này, làm cho sư đệ chê cười rồi!Hồ Thạc liên tục giảo biện.Đinh Hạo cũng chẳng vạch trần mà chỉ là nhìn Hồ Thạc, thấy vẻ mặt hắn càng lúc càng xấu hổ thì mới nói: - Thật chẳng dám giấu, Đinh Hạo có thành tựu hôm nay đều là nhờ Vô Cực ma công ban cho.
Lần trước ta từng nói công pháp này bát đại tinh thâm nhưng sư huynh tựa hồ không tin.
Xem sư huynh thần sắc vui mừng chắc đã dò xét được công pháp tu luyện khác.
Giao thiển ngôn thâm, Đinh Hạo có mấy câu muốn nói, chẳng hay sư huynh nguyện ý lắng nghe?Đinh Hạo nghĩ hay là giúp hắn một chút, người này tuy có chút giảo hoạt nhưng cũng chẳng phải người xấu.
Mặt khác hắn đối với Đinh Hạo đã có trợ giúp rất lớn, Vô Cực Ma Tông nếu muốn cường thịnh đứng lên cũng chẳng thể chỉ dựa vào mình hắn, gã này ở Vô Cực Ma Tông cả sư phụ cũng không có, căn bản không tạo thành uy hiếp.Hồ Thạc dị thường kinh ngạc nhìn Đinh Hạo, thật sự không nghĩ ra Đinh Hạo vì sao có thể nói thế, sắc mặt biến động, suy nghĩ một lúc rồi nói:- Ta biết sư đệ quyết không hại ta, chỉ là ta đối với lời sư đệ vẫn chưa minh bạch lắm.
Vô Cực ma công xưa nay nổi tiếng chậm tiến, ta tu luyện đến nay đã rất hiểu điều này, sư đệ có thể giải thích cụ thể giúp ta để sau này ta sẽ lại quyết định?Nhìn khẩu khí cùng biểu tình của hắn như thể Đinh Hạo là kì vọng lớn vậy.
Đinh Hạo vốn thấy hắn có chút không tiến nổi nhưng bây giờ xem ra đã có thay đổi.
Sau khi đem chút sự tình có thể nói cho hắn nghe và bổ sung một câu về hậu quả của người tu luyện ma công này nếu như không có tầng công pháp tiếp theo!Cúi đầu trầm mặc hồi lâu, Hồ Thạc ngẩng lên nhìn rồi quay về phía Đinh Hạo quỳ xuống nói:- Mong sư đệ nói cho ta bí mật của Vô Cực ma công, Hồ Thạc nguyện đi theo Đinh sư đệ, tuyệt không phản bội!Hắn nghiêm mặt nói.Đinh Hạo bây giờ quyết sẽ không xem thường y, đã biết hậu quả việc tu luyện Vô Cực ma công mà sau đó lại còn tự mình giao nộp hoàn toàn tính mạng vào tay hắn.
Người có thể đưa ra quyết định khó khăn như vậy bất giác làm Đinh Hạo thêm phần xem trọng.- Tốt lắm, rồi sẽ có ngày ngươi minh bạch quyết định hôm nay chính xác đến thế nào, lời vô nghĩa ta chẳng nói nhiều, ở đây có công pháp tiền kì tu luyện pháp quyết chính xác của Vô Cực ma công và hai khối cực phẩm tinh thạch này ngươi sử dụng để tu luyện cùng, còn công pháp trong ngọc giản vừa rồi xem qua thì được chứ đừng luyện.
Lời chỉ có thế, ta biết ngươi thông minh, hi vọng ngươi tự lo thân cho tốt!Đinh Hạo mặc kệ Hồ Thạc vẫn nửa quỳ như cũ rồi trực tiếp rời khỏi tàng thư phòng.
Sau khi Đinh Hạo đi hồi lâu Hồ Thạc mới dám đứng lên, ánh mắt dị thường kiên định.Rời tàng thư phòng, tâm tình Đinh Hạo tốt hơn nhiều, dựa vào đặc điểm của Vô Cực ma công Đinh Hạo không tin Hồ Thạc có dũng khí phản bội hắn, theo lời ăn tiếng nói thì y quyết chẳng đơn giản như vẻ bề ngoài!Có được sự giúp đỡ của Hồ Thạc, trước mắt tuy chẳng có gì đáng nói nhưng Đinh Hạo tin rằng có một ngày hắn có thể phát xuất uy lực.Đến chỗ Trần Lĩnh, thấy tên này sắc mặt âm trầm, chẳng biết Mã Phong nói với hắn chuyện gì nhưng xem vẻ mặt cũng biết chẳng phải điều tốt lành gì.Mới vừa rồi trong đại hội Mã Phong đối với hắn vẫn tay bắt mặt mừng, nhưng bây giờ vẻ mặt của hắn lại ra như thế nên Đinh Hạo có chút nhìn không thấu.Thấy Đinh Hạo từ phía sau đi đến, Trần Lĩnh trong phòng bày sẵn một tiểu trận, nhìn bốn phía một chút rồi nói:- Mã Phong đối với thầy trò chúng ta đã có hoài nghi, từ nay về sau chúng ta hành sự phải càng thêm cẩn thận.
Ngươi hãy xuất ngoại du lịch hai năm, không cần ở trong tông đợi ta để tránh cho hắn nắm được nhược điểm.
Vi sư biết ngươi làm việc cẩn thận nhưng bất quá ta vẫn dặn kĩ, ngươi tuy gan lớn trùm trời nhưng ra bên ngoài làm gì cũng phải gọn gàng, không được lưu lại dấu vết.
Nếu không chẳng những chính mình thi cốt vô tồn mà còn liên lụy tới sư môn.Đinh Hạo trong lòng lập tức hiểu được sao vừa rồi sắc mặt hắn nhìn có vẻ khách khí.
Bất quá mấy câu đó hắn nói đó đều rất đúng, hai năm này tuyệt không thể ngồi đợi trong tông, có lẽ chờ đến Hồn Luyện tông hội rồi trở về là tốt nhất.
Liên lụy sư môn, hắc hắc, trong lòng hắn từng có sư môn khi nào, chỉ là sợ Đinh Hạo sau khi gây chuyện lại nói luôn rằng mình là đệ tử Trần Lĩnh!.