Vô Cực Ma Đạo
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Dù vậy cũng đã làm cho Đinh Hạo được yêu mà sợ.
Còn Phùng Tinh Nhiên thấy Đinh Hạo tiến lại, song nhãn vốn bình lặng như đầm nước không có sóng lập tức hiện ra biến hóa kinh người, giống như viên đá nhỏ rơi xuống nước, nổi lên từng cơn sóng.Mặc dù bảo vật chân chính đều là xuất hiện vào ngày cuối cùng, nhưng hai ngày trước cũng thưa thớt xuất hiện vài vật không tầm thường.
Nguyên lai trước hai ngày đều là trưng bày những vật có giá, chính là có thể dùng tinh thạch để đánh giá, bởi vậy mục đích của tuyệt đại đa số người đến đây ngược lại chính là vật đấu giá trong hai ngày nàyNgày cuối cùng vật trưng bày càng thêm thưa thớt, tuy nhiên không phải bất luận kẻ nào cũng đều có thể tham gia.
Ngoại trừ một số ít môn phái tài đại khí thô ra, căn bản là không ai có đủ thực lực nhận mua, cho dù cũng có đủ tài vật để giao dịch, nhưng có thể bảo toàn rời khỏi địa bàn Tụ bảo tông hay không cũng là vấn đề không thể không cân nhắc.Khi đến đại sảnh Tụ Bảo tông mới phát hiện nơi này xa hoa bất phàm, cả đại sảnh đều dùng lâm diệu thạch xếp lại mà thành, trong sảnh đặt mấy trăm cái bàn lớn nhỏ khác nhau.
Mỗi bàn đều có một thẻ bài nhỏ được ghi số hiệu, phía trước đại khái chính là chỗ đấu giá, trên chiếc bàn vuông đặt một tiểu chùy bằng ngọc, nhìn hình dạng trang trí tinh xảo khéo léo.
Tuy nhiên Đinh Hạo lại cảm giác được giao động của pháp lực ở phía trên nó, Đinh Hạo biết ngay ngọc chùy này rất có thể cũng là một bảo vật.
Lúc này đấu giá vẫn chưa bắt đầu, trên đài cũng không có nhân viên Tụ Bảo tông chủ trì.Đám người Đinh Hạo nhằm phía trước mà đi tới, một lát sau xuất hiện một người ra nghênh đón, mời Vô cực Ma tông tới một cái bàn lớn đã chuẩn bị tốt từ trước, trên bàn có bày ra chút ít hoa quả.
Xem ra tông môn có thực lực thì sẽ hưởng thụ với đãi ngộ khác với những tu chân giả bình thường.
Hiện tại Đinh Hạo chỉ cách cái bàn một chút, hơn nữa chỗ ngồi của mấy người bên ngoài cũng có điểm khác.Đinh Hạo đang nhìn xung quanh thì đột nhiên bên cạnh truyền đến một cỗ khí thế cường đại.
Đinh Hạo quay đầu lại nhìn, phát hiện bên cạnh có mấy người đi tới, trên người đạo bào một màu vàng, phía trước ngực là một đồ hình nhật nguyệt giao tranh.
Đinh Hạo vừa nhìn thấy đã biết đích thị mấy người La Phù tông môn.
Theo lời thế nhân thì La Phù tông môn chẳng qua cũng có chút tự cao, Đinh Hạo nhìn kĩ thấy những lời đồn đại này quả không sai.
Trong mấy vị trung niên thì vị mang đạo bào trắng khiến Đinh Hạo cảm thấy khí thế bất phàm, xem khí phách thì quả là kinh người, nhưng người này sau khi thấy Niếp Thiên thì khí thế bành trướng, hai mắt nhìn Niếp Thiên như muốn phát hỏa.
Đinh Hạo khẳng định người này và Niếp Thiên đích thực có quen biết.Niếp Thiên thấy khí thế đó chỉ mỉm cười, không để ý đến hắn nữa.
Người này gặp Niếp Thiên cũng không động tĩnh, chỉ hừ nhẹ một tiếng, tiếp tục đi về phía trước.
Sau đó một thanh niên bộ dạng thô tráng, xem ra khí lực so với Đinh Hào chỉ là kém hơn một chút, phảng phất chính mình mới là Thiên Vương lão tử, mặc dù khí thế vừa bắt đầu còn kém vị trung niên vừa rồi rất nhiều, nhưng sắc mặt tựa như chỉ hơn mà không kém.
Đinh Hạo vừa thấy người này vẻ mặt lộ nét không vui, xem tính cách tự đại đã biết người này có nhược điểm, ánh mắt liền hiện một vẻ khinh thị.Mấy người vừa đi qua, Phùng Tinh Nhiên nói cho Đinh Hạo hay, người trung niên áo vàng viền trắng chính là sư đệ của Phù tông tông chủ Chu Kiếm Bình, gọi là Hạ Tri Chương, thực lực siêu quần, vừa mới đột phá đến hợp thể sơ kỳ, đã từng thất thủ trong tay Niếp Thiên.
Hơn mười năm trước, khi người này là đại biểu Phù tông đi diệt trừ ma đạo nhị lưu tông phái Tâm Ma tông, gặp Niếp Thiên đang làm khách tại Tâm Ma tông, lúc này đã nhúng tay vào can thiệp.Người này cùng Niếp Thiên chiến đấu một trận chẳng những không chiếm được phần hơn mà còn bị thương nhẹ, cuối cùng phải rút lui.
Từ đó về sau luôn hận thấu xương với Niếp Thiên.
Mà người tuổi trẻ phía sau tục truyền là con riêng của Phù tông tông chủ Chu Kiếm Binh.
Sự thật có đúng hay không cũng không thể biết được nhưng Chu Kiếm Bình đối đãi người này lại cực kỳ yêu quý, cũng là kẻ tu đạo thiên phú tuyệt giai mặc dù tác phong xử sự có chút khiếm khuyết, chẳng những đạo môn cao, mà ngay cả thực lực đích xác bất phàm, cùng với Bạch Phù Dung của Thanh Vân Môn và Ninh Độ Hư của Xích Thành tông tề danh đạo môn tam túKhông lâu sau, người của Thiên Sát Ma Cung, Kiếm Ma Cung lục tục tới, ngay sau đó người của Đạo môn Xích Thành Tông cũng đã đến, chỉ là cách chỗ ngồi của Đinh Hạo khá xa nên không nhìn rõ lắm.๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑.