Vô Cực Ma Đạo
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Đinh Hạo thấy mấy người kia đang nhìn mình thì liền nhàn nhạt nói.Niếp Thiên nghe Đinh hạo nói vậy thì cũng không nói thêm nữa, gật gật đầu nói :- Đã như vậy, chúng ta lập tức xông vào, kiếm quyết tiên giới đáng để chúng ta mạo hiểm lần này! Ngươi một lúc nữa đi theo phía sau ta, nếu tình huống có gì không ổn thì lập tức rời đi !Nói xong dẫn đầu tiến vào trong động.Niếp Thiên vừa động, mấy người cũng nhanh chóng bước theo, Đinh hạo đi cuối cùng ở đằng sau Phùng Tinh Nhiên.
Đinh Hạo biết rằng trong đám người này chỉ có Phùng Tinh Nhiên là đáng tin nhất, tuy bình thường thái độ của nàng ta đối với mình khá là ác liệt, nhưng đến thời điểm mấu chốt có thể ra tay giúp mình có lẽ cũng chỉ có nữ nhân này mà thôi.Vào trong động mọi người liền phát giác ra trong động không phải tối tăm như tưởng tượng, ở đỉnh động có khảm vài hạt dạ minh châu khiến cho cả động sáng sủa dị thường.
Cửa động này cao hai thước, rộng khoảng tầm ba thước, càng đi vào trong lại càng thấy rộng ra.
Trong động quái thạch lởm chởm, trên đỉnh đầu thạch nhũ thỉnh thoảng lại nhỏ xuống vài giọt nước tí tách, giống như một đám ác ma đang giương nanh múa vuốt, trong miệng máu chảy ròng ròng.Vì đề phòng chân nguyên tản ra khiến cho người trong động chú ý đến nên mấy người không ngự kiếm phi hành mà ngược lại lại dùng cách đi bộ.
Nhưng đã đi đến gần trăm trượng mà ngoài trừ cảm giác cái động càng ngày càng rộng thêm ra thì vẫn không có biến hóa gì khác lạ.- Chúng ta không cần phải cẩn thận đến mức như vậy chứ, cái động này quá sâu, cứ đi như vậy thì bao giờ mới tới cuối !Lão trưởng lão họ Ngô của Luyện ngục Ma tông kia cuối cùng cũng không nhẫn nại được nữa nói, mặc dù đã cố hết sức nói thật nhỏ, nhưng trong sơn động yên tĩnh này vẫn vô cùng rõ ràng.Niếp Thiên liếc nhìn lão một cái nhẹ giọng mắng:- Ngô trưởng lão sao lại không nhẫn nại như vậy, uổng cho tu vi bao năm của ngươi mà định lực ngay đến Đinh Hạo tiểu ca cũng không bằng.
Ta đã nói trong động này khẳng định là có tuyệt đỉnh cao thủ ẩn nấp, đối với thứ không biết rõ thì phải cẩn thận mới tốt !Bị Niếp Thiên giáo huấn, Ngô trưởng lão đỏ mặt lên, cười xòa một tiếng rồi cũng không nói gì nữa mà yên lặng đi theo Niếp Thiên.
Lại đi thêm được hơn mười trượng nữa thì Đinh Hao chợt nhướng mày, nói:- Nhiếp lão chờ một chút !- Tiểu ca muốn nói gì ?Niếp Thiên liền dừng lại hỏi, mấy người khác cũng nghi hoặc nhìn Đinh Hạo.- Không biết mấy vị có ngửi thấy mùi máu tươi nhàn nhạt lảng vảng trong không trung không ? Thực không dám dấu, tiểu tử trước khi tu chân chính là thợ săn, đối với loại mùi này vô cùng mẫn cảm !Đinh Hạo nghiêm mặt nói.Đinh Hạo vừa nói ra lời này, mấy người còn lại đều hít hít mạnh vài hơi, nhưng nhìn vẻ mặt thì phỏng chừng là không thấy được cái gì.- Mặc dù ta không ngửi thấy được, nhưng ta tin vào khứu giác của Tiểu ca, Tiểu ca có biết đây là mùi máu của loại động vật nào không ?Niếp Thiên nói.- Không phải mùi máu của động vật, là người, hơn nữa còn là người vừa mới chết không lâu, trong mùi máu tanh vẫn còn có chút nhiệt, thậm chí không phải chỉ có một người, đại khái khoảng hơn mười ngươi !Đinh Hạo thận trọng nói.
Nghe vậy, mấy người kia biến sắc, Niếp Thiên nói:- Xem ra trong động này đã có biến hóa khác, đã có mùi máu tươi, khẳng định là cách đây không xa, mọi người lấy pháp bảo ra, cẩn thận đề phòng !Mọi người lập tức lấy pháp bảo ra cầm trong tay, Đinh Hạo cũng lấy Nghịch thiên Ma kiếm ra cầm sẵn ở trong tay, cả Bát sí tử mãng cũng câu thông phòng bị.
Lại đi vào tiếp mười trượng nữa thì mùi máu tươi đại thịnh, bây giờ thì cho dù là người bình thường không tu đạo cũng có thể ngửi thấy được mùi máu tươi gay mũi này.Phùng Tinh Nhiên hơi trun cái mũi khả ái lại, lầm bầm lầu bầu nhỏ giọng nói:- Người này chẳng lẽ là con chó, xa như vậy mà mũi vẫn ngửi tới được!Niếp Thiên cười cười không nói câu nào, Đinh Hạo biết nữ nhân này là đang chửi mình nhưng lúc này thật sự là không có thời gian phiền toái với nàng, bèn quay đầu đi chỗ khác làm như chưa từng nghe thấy.Qua một lúc, ở phía trước huyết khí bạo trướng, huyết khí giống như sương mù tràn ngập khắp không gian.
Mấy người rốt cuộc cũng đã đi đến cuối sơn động, khung cảnh đập vào mắt khiến mọi người ngây ra ngay tại đương trường.Chỉ thấy có một kẻ ngồi ở trung tâm của động, toàn thân đầy máu, bởi vì huyết vụ xung quanh người quá nồng đậm cho nên không thấy rõ được khuôn mặt.
ở phía trước mặt của hắn là một huyết trì rộng tầm bốn trượng, bốn góc của huyết trì bày ngổn ngang bảy thi thể của tu chân giả, phương vị của các thi thể ẩn ước như là hợp thành hình Thất tinh bắc đẩu, nhưng tựa hồ lại không giống lắm..