Chương 7: 7: Người Chơi Đầu Tiên Giết Boss

Võng Du Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server

Editor: Kingofbattle.

Vung thiết kiếm lên, kết liễu sinh mệnh của Dã Ngưu Vương, khiến cho nó không cam lòng trong ngã xuống triệt để, hóa thành một cỗ thi thể.

"Tạch! "Lượng kinh nghiệm kếch xù trực tiếp giúp cho Giang Hàn đột phá, toàn thân ấm áp, đạt tới cấp 7, thanh máu cũng hồi đầy ắp!"Đinh! ~"Hệ thống nhắc nhở : chúc mừng ngài đánh chết BOSS【 Dã Ngưu Vương】cấp thanh đồng, đạt được tư cách người chơi đầu tiên trong trò chơi đánh chết BOSS, đạt được phần thưởng phụ : điểm thuộc tính tự do +10, danh vọng+1000, vật phẩm hiếm【 Thiên Hữu Châu】!"Giết Boss có thưởng? " Ánh mắt Giang Hàn sáng rực.

Điểm thuộc tính tự do !Đây là thứ mà hắn tìm kiếm từ đầu game, không nghĩ tới sau khi giết được Boss, mới được nhìn thấy.

"Đinh! ~"Hệ thống nhắc nhở : có thông báo chiến tích huy hoàng của ngài cho tất cả nhà mạo hiểm trong Thiên Hằng Đại Lục hay không? ( chú ý : sau khi thông báo cho toàn bộ server, ngài đạt được 10000 danh vọng)Một vạn danh vọng!Cho dù tạm thời Giang Hàn chưa biết tác dụng của danh vọng là gì, nhưng nếu như đó đã xuất hiện trong bảng thuộc tính nhân vật, tự nhiên là càng nhiều càng tốt, hơn nữa giết Boss cấp thanh đồng chỉ đạt được 1000 điểm, có lẽ độ khó cày điểm cũng không nhỏ.

"Có! "Sau khi cân nhắc thiệt hơn, Giang Hàn vẫn không thể áp chế, lựa chọn đồng ý.

"Đinh! ~"Hệ thống nhắc nhở : chúc mừng người chơi khu Đông Phương【 Nhất Giang Hàn Thủy】 trở thành người chơi đầu tiên đánh bại Boss cấp thanh đồng, thông báo đặc biệt!"Đinh! ~"Hệ thống nhắc nhở : chúc mừng người chơi khu Đông Phương【 Nhất Giang Hàn Thủy】 trở thành người chơi đầu tiên đánh bại Boss cấp thanh đồng, thông báo đặc biệt!! ! Tổng cộng hệ thống thông báo sau ba lượt, màu chử đỏ tươi nhưng dược phóng to thêm, tựa hồ sợ người chơi khác không nhìn thấy.

"Đinh! ~"Hệ thống nhắc nhở : người chơi【 Long Chiến Vu Dã】 mới thêm hảo hữu, có đồng ý hay không?"Đinh! ~"Hệ thống nhắc nhở:người chơi【 Nguyệt Cung Tiểu Thỏ】 mời thêm hảo hữu, có đồng ý hay không?! ! "Ta biết ngay! ! "Giang Hàn bất đắc dĩ, vội vàng mở ra thiết lập hệ thống, lựa chọn cấm tất cả mọi người kết hão hữu, lúc này bên tai mới yên tĩnh trở lại.

Tất nhiên trong trò chơi cũng có đủ lợi ích rối rắm, một khi thông báo tin tức hắn giết được Boss, nhất định sẽ có rất nhiều công hội mời hắn gia nhập, trừ cái này ra, xem chừng số lượng người muốn mua trang bị BOSS rơi ra cũng không ít.

Sau đó, hắn tranh thủ thời gian kiểm kê trang bị Dã Ngưu Vương rơi ra, tổng cộng 50 đồng tệ, hai kiện trang bị, theo thứ tự là một thanh kiếm cùng một đôi giày.

Kềm chế tâm tình kích động, Giang Hàn xem xét trang bị thuộc tính——【 Ngưu Bì Ngoa】(cấp đồ trắng)Phòng ngự : 2~3Giới thiệu vắn tắt : dùng ngưu bì chế tạo, cứng cỏi hơn so với giày thông thường.

【 Dã Ngưu Kiếm】(cấp thanh đồng)Công kích : 10~12Hiệu quả : +25% sát thương đối với sinh vật loại ngưu.

Yêu cầu đẳng cấp : 5Giới thiệu vắn tắt : thần binh lợi khí có ẩn chứa máu huyết của Dã Ngưu Vương, ở phương diện giết ngưu, khó gặp địch thủ.

Đệch con mợ, quá trâu bò !Giang Hàn nhìn qua lưỡi kiếm phát ra ánh sáng đỏ, hắn tin chắc rằng hiệu suất diết dã ngưu của mình sẽ vô địch thiên hạ.

Quyết đoán mặc vào thay cho thiết kiếm, cũng mặc vào [Ngưu Bì Ngoa], Giang Hàn cảm giác rốt cuộc mình đã có một chút dáng vẻ cao thủ Tân Thủ thôn.

【 Nhất Giang Hàn Thủy】Đẳng cấp : 7Sinh mạng : 700Công kích : 22~24Phòng ngự : 13~15Danh vọng : 11000May mắn : 0Điểm thuộc tính tự do : 10! ! Còn có 10 điểm thuộc tính tự do chưa được tăng! ! Giang Hàn không nói hai lời, đổ tất cả điểm thuộc tính vào công kích, trực tiếp khiến cho điểm công kích tăng mạnh, biến thành 32~34!"Vô Địch! "Nhìn qua bảng thuộc tính nhân vật, hắn thử ước lượng một phen.

Hiện tại đừng nói một con Dã Ngưu Vương, cho dù tới 10 con, đối với hắn mà nói, chính là dễ dàng giết chết!Dù sao ở giai đoạn tân thủ, trị số nhân vật thấp đến đáng thương, có thể nói thực lực hiện tại của hắn rất khủng bố.

Mở ra bảng thời gian, Giang Hàn phát hiện đã là bốn giờ sáng, vốn hắn đang buồn ngủ, kết quả bởi vì xuất hiện Boss, khiến cho tinh thần hăng hái trở lại, hôm nay còn đạt được [Dã Ngưu Kiếm], tâm tình của hắn có thể dùng hai từ phấn khởi để hình dung, nào còn cảm giác buồn ngủ.

Nghĩ đến thức đêm rất có hại đối với cơ thể, Giang Hàn quyết định thức trắng đêm nay.

Xách theo lợi kiếm, hắn tùy tiện dạo chơi trong lãnh địa dã ngưu, không cần sợ bị dã ngưu vây công nữa, gặp thần giết thần gặp phật giết phật.

-270!-255!Sát thương 3 con số nổi lên khiến cho Giang Hàn nóng máu, có [Dã Ngưu Kiếm] trong tay, tăng thêm 25% sát thương đối với sinh vật loại ngưu, trên cơ bản chỉ cần hai, ba kiếm là giết một con dã ngưu, hơn nữa chúng còn gọi đồng bạn tới chết chung, càng khiến cho hiệu suất luyện cấp của Giang Hàn tăng mạnh.

Bởi vậy, mặc dù hắn đã đạt tới cấp 7, đã vượt cấp dã ngưu, kinh nghiệm đã suy giảm, nhưng mà tốc độ luyện cấp không giảm còn tăng thêm, cho đến sáu giờ sáng, Giang Hàn đã đột phá cấp 8 !Lúc này, hưng phấn khi đạt được [Dã Ngưu Kiếm] cũng tiêu hao hết.

"Đúng rồi! "Khi sắp đăng xuất, hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì, mở ra túi đồ: "Giống như còn có đồ vật hệ thống ban thưởng mà hắn chưa xem! ! "Lúc này, hệ thống ban thưởng cho hắn khi trở thành người chơi đầu tiên giết BOSS, đó là một hạt châu có màu xanh lam đang nằm yên ở bên trong túi đồ của hắn.

【 Thiên Hữu Châu】(Đạo cụ cấp A)Hiệu quả : giúp cho trạng bị từ cấp bạch ngân trở xuống tăng thêm một cấp vô điều kiện.

Giới thiệu vắn tắt : một loại hạt châu thần kỳ, trong đó ẩn chứa một ít lực lượng quý hiếm đặc biệt, tựa hồ được hình thành từ nước mắt của một vị cường giả.

"Híz-khà-zzz! "Nhìn thấy hiệu quả của [Thiên Hữu Châu], Giang Hàn vô thức hít vào một ngụm khí lạnh.

Cái đạo cụ này ở giai đoạn đầu game, quả thực có thể xem là thần vật!Nếu ngươi đạt được trang bị cấp Bạch Ngân, lại dùng [Thiên Hữu Châu] tăng thêm một cấp độ, chẳng phải là đạt được một kiện trang bị cấp hoàng kim hay sao? !Đương nhiên, hắn nhất định sẽ không dùng [Thiên Hữu Châu] để gia tăng [Dã Ngưu Kiếm], đây chính là hành vi phung phí của trời, đại tài tiểu dụng.

"Đinh! ~"Hệ thống nhắc nhở : chúc mừng người chơi khu Đại Hàn【 Đệ Nhất Sát Thủ】 trở thành người chơi thứ hai đánh bại BOSS cấp thanh đồng, do dó thông báo! "Giết boss còn chưa được bao lâu, đã có người thứ hai bám đuôi.

Đối với chuyện này, ngược lại Giang Hàn cũng chẳng thấy bất ngờ, cao thủ trong đám người chơi quá nhiều, sở dĩ hắn có thể giết được Boss, bên trong cũng có yếu tố may mắn.

Lại nói tiếp, hắn có thể giết được Boss, thì công lao của vị bằng hữu Thanh Vân kia là rất lớn, đáng để khen ngợi.

"Giết BOSS cấp thanh đồng đã ban thưởng điểm thuộc tính tự do, lại có [Thiên Hữu Châu], nếu giết được BOSS cấp bạch ngân, đoán chừng còn thưởng thêm gấp bội! ! " Giang Hàn hưng phấn xoa tay.

Trước mắt, hắn nhờ vào phần thưởng giết Boss, đã kéo dãn khoảng cách với người chơi khác rất xa, cơ hội giết Boss tiếp theo sẽ càng cao hơn người chơi khác! !.

Bỏ đầu khôi xuống, Giang Hàn hung hăng thở ra một ngụm trọc khí, sau đó rửa mặt sơ sài, rồi ngã đầu gáy khò khò.

"Leng keng! Leng keng! "Không biết trải qua bao lâu, hắn liền bị tiếng chuông cửa reo inh ỏi đánh thức.

"Ai! ? "Giang Hàn ngu ngơ rời giường, mặc áo ngủ vào rồi bước ra khỏi phòng, vội vàng mở cửa, đập vào mắt chính là nhân viên giao bưu kiện: "Ngài khỏe, đây àlà bưu kiện của ngài! ""Tốt, cám ơn.

"Nhận lấy bưu kiện, Giang Hàn trở lại phòng khách mở ra, phát hiện bên trong là một túi quả mai phơi khô, bên cạnh còn có mấy khối bánh nướng, hắn liền hiểu ra đây là đồ mẹ mình gửi tới.

Móc điện thoại di động ra, Giang Hàn chuẩn bị gọi điện cho mẹ báo bình an, số điện thoại bấm được một nửa, đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì, liền dừng tay lại.

"Trước tiên phải đem bán [Thiết Kiếm Sĩ Binh] cùng [Bì Giáp Sĩ Binh]! "Nhanh chóng đội mũ game, Giang Hàn quyết định nhanh bán trang bị.

Giai đoạn đầu game, đa số người chơi sẽ bị mắc kẹt tại Tân Thủ thôn không ra được, mặc kệ hai kiện trang bị kia có thuộc tính ra sao, giá trị cũng sẽ không thấp, tất nhiên có thể bán được giá, đến lúc đó lại báo bình an cho mẹ hắn, hắn cũng có thể có chút tiền gửi về nhà.

Đương nhiên, mẹ hắn có muốn hay không là một chuyện, nhưng hắn cảm giác mình nói hay không là hai chuyện rất khác, ít nhất phải để cho mẹ biết rõ, mình sống ở bên ngoài quá không tệ! !.

.

Nhấn Mở Bình Luận