Yêu Hậu Mị Quốc
Tân Hoàng có tâm tư như vậy, tự nhiên không muốn để Chúc Cẩm cứ như vậy rời đi.
Nhưng nàng ta kêu đứng lại, Chúc Cẩm cũng không dừng lại —— dựa vào cái gì người khác kêu nàng đứng lại, nàng liền phải đứng lại?Nhưng tương đối phiền phức chính là, chỗ mà nàng lên bờ nằm ở phía tây hồ nước, nếu muốn từ nơi này trở về chỗ ở của nàng, trước tiên phải đi vòng qua hồ nước đi đến phía bắc nơi đám người Tân Hoàng đang đợi ……“Đại tiểu thư kêu ngươi đứng lại, ngươi còn không chịu dừng lại?” Có hai người nha hoàn đứng ra ngăn cản Chúc Cẩm.
Chúc Cẩm nhăn mày lại, đang nghĩ phải làm sao lướt qua hai người này, Tân Hoàng thấy Chúc Cẩm cũng dám không nghe theo lời nói của mình, liền tiếp tục mở miệng: “Lại đẩy nàng vào trong nước cho ta!”Trước đó Tân Tâm đã bị Tân Hoàng kêu người đẩy vào trong nước, lúc này, nàng ta tính toán xài lại trò cũ.
Hai người nha hoàn kia nghe vậy, lập tức muốn đi đẩy Chúc Cẩm.
Thân thể của Chúc Cẩm còn có chút cứng đờ, cả người bị đông lạnh đến run bần bật, nhưng lúc tay của hai người nha hoàn kia đụng tới thân thể của nàng ……Chúc Cẩm nắm lấy cánh tay của một nha hoàn trong đó, trực tiếp ném người vào trong hồ nước, lúc này, một người nha hoàn khác cũng đi lại đây, nàng cũng thuận tay vung lên, lại nhẹ nhàng ném người vào trong hồ nước.
“A!” “A!” Lại có hai tiếng kêu sợ hãi vang lên, đồng thời còn có âm thanh của vật nặng rơi xuống nước.
Tân Hoàng còn chưa có phản ứng lại, liền phát hiện bên trong hồ nước đã nhiều thêm hai người đang giãy giụa.
“Tiện nhân!” Tân Hoàng nổi giận.
Người bên cạnh Tân Hoàng hiểu rất rõ tâm tư của Tân Hoàng, tự nhiên biết nếu không thuận theo ý của nàng ta, tất cả bọn họ đều muốn xui xẻo.
Nhất định phải nhanh chóng đẩy người xuống nước!Mặc dù không biết khi hai người nha hoàn kia đối mặt với Chúc Cẩm sao lại bị rớt vào trong nước, nhưng người bên cạnh Tân Hoàng, cũng không thèm để Nhị tiểu thư luôn luôn nhát gan yếu đuối, nha hoàn nào cũng đều có thể khi dễ vào trong mắt.
Hai bà tử rất là cường tráng trước đó đã cầm gậy trúc dùng để ép Tân Tâm không thể đi vào bờ, liền muốn đánh về phía Chúc Cẩm, muốn đẩy Chúc Cẩm vào hồ nước.
Ở trong Tân phủ, đương gia làm chủ chính là Bình Dương quận chúa và Đại tiểu thư, Lâm di nương và Nhị tiểu thư trong thiên viện phía tây, mặt mũi còn kém hơn cả nha hoàn bên người được quận chúa và Đại tiểu thư yêu thích, các nàng căn bản không để Chúc Cẩm ở trong lòng.
Cánh tay cầm gậy trúc cuốn theo gió mạnh muốn đánh về phía mình, Chúc Cẩm theo bản năng mà đánh ra một quyền để chặn lại, sau đó ôm lấy hai cây gậy trúc, nàng dùng một chút lực, hai bà tử đang đứng ở bên cạnh hồ nước, chặt chẽ nắm lấy gậy trúc, đã bị nàng đánh vào hồ nước.
Lại nhiều thêm hai tiếng kêu thảm thiết, lại nhiều thêm hai người rơi xuống nước.
Chúc Cẩm ôm gậy trúc, nghĩ đến trước đó Tân Tâm đã mấy lần muốn bò lên trên bờ, nhưng đều bị người dùng gậy trúc ép phải đi vào chính giữa hồ nước, liền cân nhắc có nên dùng gậy trúc mà thọc những người này không.
Nhưng mà, ý niệm này của nàng vừa mới dâng lên, liền nghe được tiếng người tức giận mắng: “Ngươi đang làm gì?!”Chúc Cẩm ngẩng đầu, liền nhìn thấy phụ thân của nguyên chủ, Hộ Bộ thị lang Tân Viễn đang dẫn theo một người trẻ tuổi có một đôi mắt đào hoa, quần áo đẹp đẽ quý giá đi tới bên này, còn phẫn nộ mà nhìn nàng.
.